Vạn Pháp Đế Tôn
-
62: Nguyệt Long Vs Liễu Thiên Minh
CHƯƠNG 62: NGUYỆT LONG VS LIỄU THIÊN MINH
“Trận thứ tư: Lôi gia Lôi Dương đấu với Nguyệt gia Nguyệt Thu!!!”
Lúc này Vương đã bớt trầm cảm nhìn lên quan sát tình hình.
Nguyệt Thu thì Vương đã biết rõ còn Lôi Dương là người đại diện cho Lôi gia vào được vòng ba này thì Vương được gặp mặt khá ít.
“Trận đấu bắt đầu!!!”
“Tiếp chiêu - Lôi Thiểm Cước!!!” Hiển nhiên Lôi Dương muốn đánh nhanh thắng nhanh nên vừa vô đã dùng chiến kĩ.
Qua trận Nguyệt Tiếu hắn biết chắc hản người Nguyệt gia có sức bền vô cùng tốt.
Nguyệt Tiếu có thể đấu dài hơi như vậy Nguyệt Thu không phải không thể.
Trên người Lôi Dương, đột nhiên nổi lên xích hoàng song sắc lôi đình, một cước đá thẳng tới Nguyệt Thu!
"Phanh!" Nhìn một cước của Lôi Dương, Nguyệt Thu lộ ra một tia kinh ngạc, muốn ngăn cản, đáng tiếc đã tới không kịp, trực tiếp bị oanh lui một bước.
Bị đối phương oanh lui, Nguyệt Thu rốt cục lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Bàn tay duỗi ra, lập tức một thanh trường kiếm xuất hiện.
Một đạo kiếm quang thập phần hoa mỹ đánh xuống mặt đất nơi Lôi Dương đứng, Lôi Dương cũng phản ứng rất nhanh, ngay lập tức tránh thoát khỏi đường kiếm đó, võ đài nơi hắn vừa đứng bị nứt nẻ một chút.
Nguyệt Thu vận dụng thân pháp tiếp tục chém tới người Lôi Dương.
Lôi Dương cũng lấy trường kiếm ra đỡ những đường kiếm của Nguyệt Thu.
Chợt,Tia điện lóe lên Lôi Dương nhẹ nhàng lách né khỏi một kiếm của Nguyệt Thu, thủ ấn trong tay ngưng kết lại, chiến khí lôi thuộc tính bắn ra.
“Kình Lôi Quyền!!!”
Phanh!!!
Đạo chưởng ấn đành vào người Nguyệt Thu, lực lượng to lớn ập tới.
Nguyệt Thu không nao núng liền đạp Mị Ảnh cách xa ra.
Bỗng nhiên khí thế của Nguyệt Thu tăng từ tam tinh Chiến Giả đến ngũ tinh Chiến Giả rồi ngừng lại, toàn thân lúc này bốc lên một màu tìm huyền ảo.
Nguyệt Thu vừa đạp Mị Ảnh cách xa Lôi Dương tay liên tục kết ấn.
“Dạ Chỉ Xuyên Tâm Sáttttt!!!”
Một Chỉ phá không lao ra hướng về phía Lôi Dương.
Lôi Dương hừ lạnh, ánh mắt sác bén lạ thường.
“Lôi Thiểm Bộ!!!” Khắp đấu trường tia điện bay tứ tán thoáng trốc Lôi Dương tốc độ như lôi thiểm liền di chuyển ra khỏi chỗ đang đứng .
Dạ Chỉ Xuyên Tâm Sát vì mất mục tiêu nên đánh trượt.
Không nao núng Nguyệt Thu liên tục tung nhiều chiến kĩ đánh tới,nhưng tất cả đều bị Lôi Dương né được tình thế dằng co nữa tiếng đồng hồ.
Lúc này khí thế Nguyệt Thu dần về lại như ban đầu khuôn mặt không huyết sắc .
Lúc này Lôi Dương dừng lại trước mặt Nguyệt Thu, mở miệng nói:
“Đầu hàng đi! Bí kĩ hết tác dụng ngươi không phải đối thủ của ta!!!”
Tuy không muốn nhưng mà Lôi Dương nói không sai, nàng giờ di chuyển khônh được thì sao mà chiến đấu.
“Ta đầu hàng!”
“Trận thứ tư: Lôi Dương thắng!!!”
...
“Lôi Địch! Không ngờ ngươi lại truyền một trong những chiến kĩ trấn tộc của Lôi gia, Lôi Thiểm Bộ cho hắn!!!” Các tộc trưởng gia tộc bất ngờ quay sang hỏi Lôi Địch.
“Phải nha! Lôi Thiểm Bộ này là Huyền giai sơ cấp chiến kĩ, Lôi Dương có thể tu luyện nó ở cảnh giới như này thật là thiên phú không tồi!”
...
“Trận thứ năm: Nguyệt gia Nguyệt Long đấu với Liễu gia Liễu Thiên Minh!”
Trận chiến này ngay lập tức khiến mọi người chú ý.
Lên đài đối đầu với Nguyệt Long là một thiếu niên cao gầy ngũ quan bình thường không có gì đặc biệt.
“Trận đấu bắt đầu!!!”
Kiếm quang chợt hiện, sắc bén ánh kiếm vuốt ngang, không gian như rạch một đường vòng cung.
Tốc độ nhanh đáng sợ, Nguyệt Long thầm kêu không tốt, chiến khí thôi động, lập tức cả người bọc lên một tầng ám kim, lưỡi kiếm va chạm lóe lên tia lửa, thân hình trầm trọng liên tiếp lùi sâu, âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng.
Liễu Thiên Minh tung ra kiếm chiêu, mỗi một kiếm nhanh hơn kiếm trước, không hề lưu thủ, toàn bộ nhằm vào vị trí sơ hở.
Keng keng keng.
Hai bên giằng co, bất phân thắng bại.
Chợt, Liễu Thiên Minh bước ra một bước, phất tay vung ra ba đạo kiếm nhận, sau đó hắn theo sát phía sau kiếm nhận, khí thế mãnh liệt.
Nguyệt Long chân sau đạp đất, bắn ra ngoài như đạn pháo, khi ba đạo kiếm nhận đó sắp đâm vào thân thể của hắn thì hắn bỗng nhiên tung người lên như viên hầu nhún người nhảy lên, tránh thoát ba đạo kiếm nhận.
Nguyệt Long nhẹ nhõm tránh thoát ba đạo kiếm nhận khiến cho Liễu Thiên Minh kinh ngạc, hắn theo sát ba đạo kiếm nhận, mà Nguyệt Long đã vượt qua đỉnh đầu hắn, cự ly gần như thế, thân thể hắn còn nghiêng về phía trước thì rất khó để thay đổi tư thế.
Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt.
“Thanh Nguyệt Trảm!!!”
Trường kiếm vung vẩy, thanh mang hiện ra, một đạo sát khí đậm đặc cuốn về phía Liễu Thiên Minh.
“Ầm!”
Liễu Thiên Minh bị một kiếm đánh lui ra sau.
“Chuyện này...” Đám người phía dưới trừng to hai mắt, một chiêu giao phong trên đài diễn ra quá ngắn, ngắn đến mức bọn họ đều chưa kịp phản ứng, thậm chí còn không biết tại sao Liễu Thiên Minh lại bị đánh lui ra sau.
Liễu Thiên Minh hai tay nhấc lên.
“Oanh!” Một cỗ khí lưu cường đại lập tức tràn ra!
Liễu Thiên Minh chân phải đã giẫm mạnh, thân hình lao ra như vũ bão!
Quanh người hắn, tản ra một cỗ khí tức cường đại!
Kiếm trực chỉ Nguyệt Long!
Chỉ một kiếm!
Rất đơn giản, trực tiếp!
Nguyệt Long hơi nghiêng người, trường kiếm trong tay cũng đâm thẳng, một đâm này, trực tiếp đâm trên mũi kiếm Liễu Thiên Minh.
Keng!
Một thanh âm kim thiết va chạm vang lên chói tai.
Nguyệt Long trực tiếp bị chấn đến mép lôi đài, thế nhưng hắn lập tức lại vọt tới trước mặt Liễu Thiên Minh, có điều, hắn còn chưa xuất kiếm, mũi kiếm của Liễu Thiên Minh đã trực chỉ mi tâm, khoảng cách không tới nửa tấc!
Tay phải Liễu Thiên Minh nhẹ lắc một cái, trường kiếm như một đầu độc xà, linh hoạt quỷ dị quật vào vai Nguyệt Long.
Cơ hồ cùng lúc, Nguyệt Long đột nhiên lao tới một cái, mượn lực một kiếm kia, kiếm đâm thẳng tới trước ngực Liễu Thiên Minh!
Khóe miệng Liễu Thiên Minh cười nhạt, cũng không thấy hắn làm gì, trường kiếm trong tay đã dựng thẳng, ngăn kiếm của Nguyệt Long!
Keng!
Lại một thanh âm kim thiết chói tai vang lên!
Một kiếm không thành, Nguyệt Long quỷ mị tung bay, sau đó, một kiếm quỷ dị đâm về mi tâm Liễu Thiên Minh!
Kiếm cách mi tâm chừng nửa tấc, liền đột nhiên dừng lại, bởi trường kiếm trong tay Liễu Thiên Minh, chẳng biết từ khi nào đã ở dưới bụng Nguyệt Long, chỉ một chút nữa liền đâm qua bụng hắn.
Nguyệt Long không kịp phòng ngự, thân thể của hắn giống như diều đứt dây bay ngược đi.
...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook