Ánh sáng của ly rượu mê hoặc mọi người, quán bar tối nay không bao giờ vắng lặng.

Từ sau đêm đó hai người đốt lửa súng đạn, Thời Mễ Mễ tự động bỏ lệnh cấm, lại trở về cuộc sống về đêm nhiều màu nhiều sắc trước đây của cô. Đoàn Dục Thần không phải không có dị nghị mà tại lúc cô công bằng đem việc cô ‘vận động kịch liệt’ đều không sao ra làm lí do, anh há miệng mắc quai không biết bản thân còn có thể nói cái gì.

Anh nha, hoàn toàn là tự làm tự chịu.

“Đừng làm ra bộ mặt đau khổ, đến đây, học trưởng, cùng em khiêu vũ đi!” Ngồi ở trên ghế lắc lư vẫn không cảm thấy thỏa mãn, Thời Mễ Mễ đột nhiên nhảy xuống khỏi cái ghế chân cao bên cạnh quầy rượu, lôi kéo Đoàn Dục Thần đã liên tục hối hận 3 đêm liền, hưng phấn nói.

“Mễ Mễ, em đã đồng ý với anh, tạm thời không ra sàn nhảy, em quen rồi sao?” Đoàn Dục Thần nhăn mày, dễ dàng đổi lại thành anh nắm tay cô.

Thời Mễ Mễ sững người, trong nhắt mắt chu lên đôi môi đỏ mọng. Xong rồi, cô quá mức hào hứng thế nhưng quên mất học trưởng không phải đến chơi cùng cô mà là đến làm người giám sát của cô.

“Học trưởng….” Đôi mắt quyến rũ hiện lên ánh sáng mềm mại, cô nũng nịu dựa vào anh nói, lại bị anh một mực ngăn chặn.

“Em đã đồng ý với anh.” Đoàn Dục Thần cứng rắn nói. để cô đến quán bar lắc lư theo nhạc đã khiến anh hối hận muốn chết, sao anh có thể để cho cô thật sự lên sàn nhảy đây? Anh tuyệt đối không thể thỏa hiệp.

“Chỉ nhảy một bản thôi được không?” Cô thương lượng hỏi.

“Không được.” Anh không chút thả lỏng.

“Học trưởng…”

“Em đã đồng ý với anh.” Anh cúi đầu xuống, nhìn người con gái muôn phần quyến rũ đang dựa vào anh nói.

Cặp môi đỏ mọng của Thời Mễ Mễ vô tình càng ngày càng chu lên, mà những người đàn ông hâm mộ cô ở xung quanh nước miếng cũng càng nuốt càng nhanh.

“Anh nói là tạm thời, hôm qua, hôm trước em đã tuân thủ, hôm nay…”

“Hôm nay cũng trong phạm vi tạm thời.”

“Như vậy ngày mai thì sao?”

“Ngày mai cũng như vậy.”

Chân mày của Thời Mễ Mễ nhanh chóng nhăn lại.

“Bao nhiêu cái ngày mai, chẳng lẽ mỗi một cái ngày mai cũng đều như nhau nằm trong phạm vi tạm thời của anh sao?” Cô dịu dàng kháng nghị.

“Anh sẽ xem xét tình huống.”

“Xem như thế nào?”

“Tóm lại anh sẽ xem là được rồi, em không cần quan tâm.”

“Em làm sao có thể không quan tâm, nếu như anh âm mưu muốn cấm em đủ 3 tháng, như vậy chẳng phải em không có cửa khiếu nại sao?” Nói xong, cô đột nhiên cười một tiếng vô cùng quyến rũ, sau đó hơi hơi nhón mũi chân dựa vào anh, cũng ở bên tai anh thổi hơi thì thầm nói: “Học trưởng, em cho là đêm kia anh đã khẳng định rồi.”

Mặt Đoàn Dục Thần nóng lên, nhanh chóng đẩy cô cách ra một chút. Anh cúi đầu nhìn cô, trên mặt toàn bộ đều là biểu hiện hết cách không biết nên đối với cô như thế nào mới tốt.

“Hay là, ” Cô hướng anh chớp chớp hàng lông mi thật dài, sau khi liếm nhẹ môi dưới mới trêu chọc nhỏ giọng hỏi: “Học trưởng muốn xác định lại lần nữa?”

Đoàn Dục Thần đột nhiên nhịn không được hít vào một hơi, ánh mắt trở nên thâm trầm.

“Mễ Mễ, đó là ngoài ý muốn, em___”

“Lần thứ nhất là ngoài ý muốn, vậy lần thứ hai thì sao? Em còn nhớ____” Cặp môi đỏ của cô đột nhiên bị chặn lại.

“Mễ Mễ, đừng quậy.” Anh không biết làm sao kêu lên nói, giọng nói nhịn không được trở nên khàn và nhỏ.

“Ai quậy với anh, em rất thành thật.” Cô lấy tay anh ra, nghiêm túc thanh minh: “Học trưởng, bỏ lệnh cấm em khiêu vũ, hoặc là____”

“Không được, về chuyện này anh đã nói qua không chỉ một lần, anh tuyệt đối sẽ không nhượng bộ.” Anh cương quyết ngắt lời cô.

“Anh ngay cả lời cũng không nghe em nói xong?” Thời Mễ Mễ có chút bất mãn bĩu môi, sau đó lại đột ngột cười lên, cười đến nổi Đoàn Dục Thần có chút lo lắng bất an.

“Được rồi, một không được vậy hai thì sao?” Cô nói.

“Cái gì một, hai?” Anh đề phòng hỏi, mà cô lại đột ngột cười với anh một cái.

“Một chính là bỏ lệnh cấm để em khiêu vũ, nhưng anh đã nói không được, còn về hai thì,” Cô đột nhiên dựa vào anh, bất ngờ hôn anh một cái, sau đó mới dùng cự ly gần 4 mắt nhìn nhau, chậm rãi nói: “Đương nhiên chính là để cho anh xác định lại lần nữa cái thứ nhất đó.”

Đoàn Dục Thần không kịp đề phòng hô hấp trở nên nặng nề.

“Mễ Mễ!” Anh vươn tay nắm chặt vai cô muốn nói gì đó, lại vì cô mặc váy hở vai mà lộ ra da thịt láng mịn, nhanh chóng rút tay về, sau đó đầu óc trở nên hoàn toàn trống rỗng.

Anh còn nhớ rõ cái cảm xúc mà da thịt toàn thân trên dưới của cô gây ra, cho dù là sờ lên, hôn lên, mút lên, liếm lên đều mịn màng nõn nà, khiến cho người say mê…..Trời a, anh đang nghĩ cái gì vậy?!

“Đến đây, học trưởng.” Cô lùi về sau một bước, kéo anh nói.

Đoàn Dục Thần trừng mắt nhìn cô, suy nghĩ không kiềm chế được hiện lên hình ảnh thân thể mê người của cô.

“Anh nghĩ nếu chúng ta mượn lão Đường phòng nghỉ của nhân viên, anh ta có đồng ý không?” Cô nháy mắt, mềm mại quay đầu hỏi.

Đoàn Dục Thần im lặng ngừng lại, nghẹn họng trừng mắt nhìn cô.

“Em mượn phòng nghỉ của nhân viên là gì?” Giọng nói của anh giống như đang bị người khác bóp chặt yết hầu.

“Đương nhiên là để cho anh xác định.” Cô trêu chọc nũng nịu trừng anh một cái.

Đoàn Dục Thần giật mình thiếu chút nữa giật tay cô ra. Anh trừng cô.

“Chúng ta trở về nhà!”

“Thế nhưng em muốn khiêu vũ, sau khi trở về nhà xác định lại chạy lại. E là quán bar đã đóng cửa nghĩ rồi.” Thời Mễ Mễ làm như do dự, “Hay là, chúng ta vào trong xe ở bãi đỗ xe đi?”

Đoàn Dục Thần dường như bị sặc.”Em….”

“Nhưng em phải nói trước, em chưa từng làm chuyện này trên xe, chỉ xem trong phim, anh….”

“Ngậm miệng!” Đoàn Dục Thần cuối cùng nhịn không được nghiến răng kêu lên.

“Sao vậy?” Cô chớp chớp mắt, một chút không cẩn thận lộ ra tia sáng đùa giỡn trong mắt.

Đoàn Dục Thần nãy giờ vẫn trừng mắt nhìn cô chăm chú nhìn thấy vậy.

“Em cố ý.” Anh tố cáo.

“Cố ý cái gì?” Cô cười ngây thơ, thái độ vô tội và hồn nhiên.

Đoàn Dục Thần vừa bực mình vừa buồn cười trừng cô, thật sự không biết nên làm sao với cô mới tốt. Người phụ nữ này, từ sau khi phát hiện anh rất dễ chọc lúc nào cũng bất ngờ tìm mấy câu ám muội đến trêu đùa anh. Chẳng lẽ cô không biết đàn ông không chịu được trêu chọc sao? Đặc biệt là khi đụng đến người phụ nữ dịu dàng đáng yêu như cô vậy, cả người tràn đầy sự quyến rũ mê hoặc.

Hẳn là nên giáo huấn cho cô một chút, miễn cho cô cứ xem anh là mèo bệnh.

Ánh mắt lóe lên, anh đột nhiên vươn tay ôm lấy eo cô, kéo cả người dựa vào người anh, lại đặc biệt đứng thẳng để cho cô cảm nhận được vị trí kích động dưới thân anh.

“Cố ý trêu chọc cho anh máu huyết sôi sục.” Anh cúi đầu, ách tiếng nói nhỏ bên tai cô.

Không ngờ đến anh đột nhiên lại có hành động lớn mật như vậy, Thời Mễ Mễ đột ngột ngơ ngác, tim đập không khống chế được tăng nhanh lên.

“Học trưởng….” Cô có chút lắp bắp, cảm nhận được sự kích động của thân thể anh rõ ràng. Anh sao….Ông trời, xung quanh nhất định có rất nhiều người đang nhìn bọn họ đi?

“Rất muốn khiêu vũ phải không?” Anh nở một nụ cười gian tà với cô, “Được, anh giúp em.”

“Học….học trưởng?” Cô há hốc mồm, ngu ngơ bị anh kéo lên sàn nhảy.

Những bước nhảy bình thường của hai người lại ám muội đến nổi khiến cho toàn bộ mọi người đang chăm chú nhìn họ máu huyết đều sôi lên, kích động thiếu chút nữa xịt máu mũi.

Đoàn Dục Thần ôm Thời Mễ Mễ khiêu vũ trên sàn nhảy, bọn họ tiến trước lùi sau xoay xoay, bước chân không ngừng di chuyển, chỉ có một nơi không động đó chính là vị trí nơi eo hai người dính sát vào nhau.

Thật ra nói không di động cũng không chính xác, trên thực tế chúng cũng chuyển động theo mỗi một bước nhảy, nhưng chỉ là dán vào nhau, ma sát ám muội.

Đây nhất định là một loại giày vò, một loại giày vò hỗn hợp giữa khoái cảm cao độ và hưởng thụ, Đoàn Dục Thần gần như muốn rên rỉ. Thân thể của cô mềm mại như vậy, mùi hương cơ thể mê người như vậy, còn có phản ứng kia chân thật như vậy……Trời a, anh mong muốn bao nhiêu tìm một nơi không người tiến vào cơ thể cô, cùng cô chia sẻ cảm giác thân thể và tinh thần hòa hợp vào thời khắc cao trào.

Nhưng là trước đó, anh nhất định phải để cho cô chịu sự dạy dỗ phải có trước mới được, bởi vì không có lý do nào mà mỗi lần đều là anh một mình chịu sự giày vò, cũng nên để cho cô nếm thử cái loại cảm giác dục hỏa thiêu thân kia.

Thời Mễ Mễ bị anh ôm khiêu vũ xoay vòng lần đầu tiên trên sàn nhảy quên mất hưởng thụ cảm giác thành tựu được mọi người chú ý, suy nghĩ giống với thân thể toàn bộ nhũn ra quấn lấy người anh.

Trời ơi, đây là cảm giác gì? Suy nghĩ của cô hỗn loạn không có cách nào suy nghĩ, cuộc đời này của cô hình như vẫn chưa từng có sự hưng phấn như vậy, cảm giác kích thích, dễ chịu, lại giống như bị giày vò. Trời ơi, rốt cuộc cô bị sao vậy?

Thân thể của anh rất nóng___hay là tự mình cô phát nhiệt, không ngừng xoay tròn 4 phía__hoặc là mọi người đang xoay, cô cảm thấy chóng mặt. Nhưng cái thật sự khiến cho cô choáng váng, hai đầu gối nhũn ra, cô nghi ngờ là do thứ không ngừng cứng lên giữa hai chân cô.

Trời ơi! Anh rốt cuộc muốn làm gì cô? Cô cảm thấy chính mình sắp bị chìm vào một loại hư không.

Một trận run rẩy thoáng chạy qua người, cô vô tình phát ra rên rỉ, đem chính mình càng dựa vào anh, dán chặt vào anh cong người lên, ma sát.

Đoàn Dục Thần cuối cùng phát hiện cô chịu trừng phạt đủ rồi, trên thực tế anh nghi ngờ anh rốt cuộc là đang trừng phạt cô hay trừng phạt chính mình?

Không thèm để ý đến tiếng cười không ngừng đến từ xung quang trong quán bar, anh ôm cô đẩy đám người ra bước ra ngoài. Anh hi vọng có khách sạn ở gần đây, nếu không, bọn họ thật sự phải ‘xác định’ ở trên xe, mà chuyện này đối với chỗ đau trên eo cô một chút lợi ích cũng không có.

Đáng chết, toàn bộ chuyện này đều do cô làm hại, thật sự đáng giận!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương