Vạn Năng Trò Chơi Hệ Thống
-
Chương 33: Đám người kinh ngạc (2)
" Đúng vậy a, Rozen! Ngươi thành tích mặc dù tốt, nhưng Đế Đô đại học vẫn quá sức với ngươi! "
" Ta cũng nghỉ là như vậy, từ bỏ đi, Rozen!! "
" Ta biết ngươi là vì muốn ở cùng Saeko, nhưng có nhiều thứ là không thể cưỡng cầu! "
Rất hiển nhiên đám người này không ai cho rằng Rozen có thể thi vào đế đô đại học.
Bọn hắn đều cho rằng Rozen chỉ vì muốn theo đuổi mỹ nữ cho nên mới theo Saeko thi vào Đế Đô đại học.
" Cám ơn các ngươi quan tâm, bất quá ta có mình nắm chắc!! ” Rozen tự tin cười nói.
Lấn hắn bây giờ gấp mấy chục lần người bình thường tinh thần lực, chỉ cần đọc qua một lần hắn liền có thể nhớ rõ ràng.
Bây giờ đến lúc thi đại học thời gian còn nữa tháng thời gian.
Chỉ cần bỏ ra một chút thời gian, hắn liền có thể tiếp thu đầy đủ kiến thức, thi vào cấp quốc gia đại học cũng không thành vấn đề.
“ Nếu ngươi đã kiên quyết như vậy ta cũng không ngăn cản ngươi làm gì, chỉ hy vọng ngươi đừng hối hận làm gì!! ” Hoàng Phúc cười lạnh nói.
Nghe vậy những người khác cũng một mặt tiếc nuối không thôi, nếu như Rozen cùng Saeko tiếp tục ở lại thành phố này bọn hắn có thể còn có cơ hội cùng nữ thần học chung một trường.
Đáng tiếc là giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ.
Hoàng Phúc cũng tiếc nuối không thôi, nếu như Rozen cùng Saeko hai người còn ở thành phố này thì hắn còn có cơ hội đào góc tường, chỉ là đáng tiếc hắn không có cơ hội này.
“ Không thử thì làm sao biết là không được! Hơn nữa cho dù không thành công ta cũng không có gì tiếc nuối, nếu như chỉ vì sợ thất bại mà không làm, điều này mới khiến ta cảm thấy hối hận!! ” Rozen cười nhạt nói.
Những chuyện như vậy hắn cũng đã từng trải qua.
Trước khi xuyên qua, đã từng có lần khi hắn đang thực tập tại một cái công ty, hắn đã nghĩ ra được một cái dự án rất có tiềm năng, tuy nhiên khi đó hắn chỉ là một thực tập sinh cho nên không có can đảm đưa ra hắn dự án cho công ty.
Hơn nữa cho dù có đưa ra dự án thì phần lớn khả năng là sẽ bị người khác chiếm làm của riêng, dù sao ai lại đi nghĩ đến một cái thực tập sinh lại nghĩ ra được một cái dự án tốt được.
Tuy nhiên sau đó hắn lại bị một cái đồng học cùng thực tập chung một cái công ty lấy ăn cắp dự án, sau đó kết quả liền có thể đoán được.
Hắn cái kia đồng học đem dự án nói là của mình đồng thời trình bày cho công ty và rất được coi trọng.
Bởi vì sau lưng có người chống lưng cho nên cái kia đồng học cũng không có gặp cái gì sự tình, sau này tốt nghiệp liền trở thành một cái nhân viên chính thức hơn nữa còn rất nhanh liền được thăng tiến.
Mặc dù hắn có làm gì thì cũng vô dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đồng học thăng tiến, còn hắn thì chỉ có thể trở thành một cái người thất nghiệp.
Bây giờ hắn đã có năng lực, cho nên bất kỳ chuyện gì được cho là quan trọng hắn cũng muốn thử một lần để không mang lại tiếc nuối.
“ Khi nào các ngươi sẽ chuyển đi! ” Trần Linh Nhi nhìn hai người nói.
“ Ngày mai là chúng ta sẽ rời đi, chúng ta muốn lên Đế Đô càng sớm càng tốt!! ” Saeko cười nhạt nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“ Nhanh như vậy! Dù sao cũng chúc hai người các ngươi mắn! ” Trần Linh Nhi cười nói.
…..
Khoảng ba mươi phút sau đó, đám người liền đem trên bàn thức ăn cho tiêu diệt sạch sẽ.
“ Mọi người, dù sao hôm nay cũng là lần cuối chúng ta gặp mặt, bữa ăn này để ta lo liệu thanh toán toàn bộ chi phí!! ” Hoàng Phúc một mặt cười đắc ý nói.
“ Quả không hổ là lão đại, rất hào phóng!! ”
“ Như vậy thì làm sao được a, lần này là lần cuối chúng ta gặp mặt, làm sao có thể để cho Hoàng Phúc một mình lo liệu chi phí, theo ta thấy chúng nên chia ra để cho những người khác cùng thanh toán. ”
“ Đúng vậy a, cứ làm phiền ngươi như vậy thật không tốt lắm!! ”
Nghe Hoàng Phúc cùng những cái kia tiểu để lời nói để trong phòng những người khác không khỏi nhíu mày, thần sắc trở nên khó coi.
Rozen lúc này cũng đã đoán được trần phúc mục đích.
Không trách tại sao hắn lại gọi nhiều như vậy đắt tiền thức ăn, cho dù có chia ra trả cũng là một số tiền không nhỏ.
Ở nơi này đám người gia cảnh cũng không phải là quá tốt, tuy nhiên lần này chỉ đi dự tiệc do Hoàng Phúc mời đến, trên người cũng không có nhiều tiền.
Nếu như biết Hoàng Phúc dở trò này thì còn lâu bọn hắn mới đi.
Hoàng Phúc đây là muốn làm mất mặt Rozen với Saeko, đồng thời cũng đã lấy điểm với mỹ nữ đây a!!
Sau đó một cái phục vụ viên liền mang lên hóa đơn, nhìn xem hóa đơn bên trên con số, tại trong phòng phần lớn người đều sắc mặt trắng bệch, khó coi cực kỳ.
Bất quá Rozen sắc mặt vẫn như thường.
Nếu là trước kia Rozen sẽ nhất định gặp phải không ít khó khăn, nhưng mà bây giờ hắn đã khác.
Chỉ bao nhiêu đây tiền, hoàn toàn không vừa mắt.
Nhìn xem những người khác thần sắc, Hoàng Phúc liền biết đã đến lúc hắn biểu hiện.
“ Ta thấy hay là để ta trả đi, dù sao bữa tiệc này là do ta tổ chức, ta trả tiền cũng là chuyện nên làm!! ”
Nghe Hoàng Phúc lời nói, những người khác thần sắc liền tốt hơn một chút.
Bất quá trong đó không bao gồm Rozen.
“ Không cần thiết!! ” lúc này Rozen âm thanh vang lên.
Chỉ thấy Rozen lấy ra một tấm thẻ nhìn về phía nữ phục vụ viên nói.
“ Ở chỗ các ngươi có quẹt thẻ không? ”
Ngay lập tức đám người liền ngây người.
" Ta cũng nghỉ là như vậy, từ bỏ đi, Rozen!! "
" Ta biết ngươi là vì muốn ở cùng Saeko, nhưng có nhiều thứ là không thể cưỡng cầu! "
Rất hiển nhiên đám người này không ai cho rằng Rozen có thể thi vào đế đô đại học.
Bọn hắn đều cho rằng Rozen chỉ vì muốn theo đuổi mỹ nữ cho nên mới theo Saeko thi vào Đế Đô đại học.
" Cám ơn các ngươi quan tâm, bất quá ta có mình nắm chắc!! ” Rozen tự tin cười nói.
Lấn hắn bây giờ gấp mấy chục lần người bình thường tinh thần lực, chỉ cần đọc qua một lần hắn liền có thể nhớ rõ ràng.
Bây giờ đến lúc thi đại học thời gian còn nữa tháng thời gian.
Chỉ cần bỏ ra một chút thời gian, hắn liền có thể tiếp thu đầy đủ kiến thức, thi vào cấp quốc gia đại học cũng không thành vấn đề.
“ Nếu ngươi đã kiên quyết như vậy ta cũng không ngăn cản ngươi làm gì, chỉ hy vọng ngươi đừng hối hận làm gì!! ” Hoàng Phúc cười lạnh nói.
Nghe vậy những người khác cũng một mặt tiếc nuối không thôi, nếu như Rozen cùng Saeko tiếp tục ở lại thành phố này bọn hắn có thể còn có cơ hội cùng nữ thần học chung một trường.
Đáng tiếc là giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ.
Hoàng Phúc cũng tiếc nuối không thôi, nếu như Rozen cùng Saeko hai người còn ở thành phố này thì hắn còn có cơ hội đào góc tường, chỉ là đáng tiếc hắn không có cơ hội này.
“ Không thử thì làm sao biết là không được! Hơn nữa cho dù không thành công ta cũng không có gì tiếc nuối, nếu như chỉ vì sợ thất bại mà không làm, điều này mới khiến ta cảm thấy hối hận!! ” Rozen cười nhạt nói.
Những chuyện như vậy hắn cũng đã từng trải qua.
Trước khi xuyên qua, đã từng có lần khi hắn đang thực tập tại một cái công ty, hắn đã nghĩ ra được một cái dự án rất có tiềm năng, tuy nhiên khi đó hắn chỉ là một thực tập sinh cho nên không có can đảm đưa ra hắn dự án cho công ty.
Hơn nữa cho dù có đưa ra dự án thì phần lớn khả năng là sẽ bị người khác chiếm làm của riêng, dù sao ai lại đi nghĩ đến một cái thực tập sinh lại nghĩ ra được một cái dự án tốt được.
Tuy nhiên sau đó hắn lại bị một cái đồng học cùng thực tập chung một cái công ty lấy ăn cắp dự án, sau đó kết quả liền có thể đoán được.
Hắn cái kia đồng học đem dự án nói là của mình đồng thời trình bày cho công ty và rất được coi trọng.
Bởi vì sau lưng có người chống lưng cho nên cái kia đồng học cũng không có gặp cái gì sự tình, sau này tốt nghiệp liền trở thành một cái nhân viên chính thức hơn nữa còn rất nhanh liền được thăng tiến.
Mặc dù hắn có làm gì thì cũng vô dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đồng học thăng tiến, còn hắn thì chỉ có thể trở thành một cái người thất nghiệp.
Bây giờ hắn đã có năng lực, cho nên bất kỳ chuyện gì được cho là quan trọng hắn cũng muốn thử một lần để không mang lại tiếc nuối.
“ Khi nào các ngươi sẽ chuyển đi! ” Trần Linh Nhi nhìn hai người nói.
“ Ngày mai là chúng ta sẽ rời đi, chúng ta muốn lên Đế Đô càng sớm càng tốt!! ” Saeko cười nhạt nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“ Nhanh như vậy! Dù sao cũng chúc hai người các ngươi mắn! ” Trần Linh Nhi cười nói.
…..
Khoảng ba mươi phút sau đó, đám người liền đem trên bàn thức ăn cho tiêu diệt sạch sẽ.
“ Mọi người, dù sao hôm nay cũng là lần cuối chúng ta gặp mặt, bữa ăn này để ta lo liệu thanh toán toàn bộ chi phí!! ” Hoàng Phúc một mặt cười đắc ý nói.
“ Quả không hổ là lão đại, rất hào phóng!! ”
“ Như vậy thì làm sao được a, lần này là lần cuối chúng ta gặp mặt, làm sao có thể để cho Hoàng Phúc một mình lo liệu chi phí, theo ta thấy chúng nên chia ra để cho những người khác cùng thanh toán. ”
“ Đúng vậy a, cứ làm phiền ngươi như vậy thật không tốt lắm!! ”
Nghe Hoàng Phúc cùng những cái kia tiểu để lời nói để trong phòng những người khác không khỏi nhíu mày, thần sắc trở nên khó coi.
Rozen lúc này cũng đã đoán được trần phúc mục đích.
Không trách tại sao hắn lại gọi nhiều như vậy đắt tiền thức ăn, cho dù có chia ra trả cũng là một số tiền không nhỏ.
Ở nơi này đám người gia cảnh cũng không phải là quá tốt, tuy nhiên lần này chỉ đi dự tiệc do Hoàng Phúc mời đến, trên người cũng không có nhiều tiền.
Nếu như biết Hoàng Phúc dở trò này thì còn lâu bọn hắn mới đi.
Hoàng Phúc đây là muốn làm mất mặt Rozen với Saeko, đồng thời cũng đã lấy điểm với mỹ nữ đây a!!
Sau đó một cái phục vụ viên liền mang lên hóa đơn, nhìn xem hóa đơn bên trên con số, tại trong phòng phần lớn người đều sắc mặt trắng bệch, khó coi cực kỳ.
Bất quá Rozen sắc mặt vẫn như thường.
Nếu là trước kia Rozen sẽ nhất định gặp phải không ít khó khăn, nhưng mà bây giờ hắn đã khác.
Chỉ bao nhiêu đây tiền, hoàn toàn không vừa mắt.
Nhìn xem những người khác thần sắc, Hoàng Phúc liền biết đã đến lúc hắn biểu hiện.
“ Ta thấy hay là để ta trả đi, dù sao bữa tiệc này là do ta tổ chức, ta trả tiền cũng là chuyện nên làm!! ”
Nghe Hoàng Phúc lời nói, những người khác thần sắc liền tốt hơn một chút.
Bất quá trong đó không bao gồm Rozen.
“ Không cần thiết!! ” lúc này Rozen âm thanh vang lên.
Chỉ thấy Rozen lấy ra một tấm thẻ nhìn về phía nữ phục vụ viên nói.
“ Ở chỗ các ngươi có quẹt thẻ không? ”
Ngay lập tức đám người liền ngây người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook