Vạn Năng Số Liệu
-
Chương 3: Tốc Độ Sinh Tử
Người dịch: dtbpkmte
- --------------------------------------------
Nhìn phía sau Trình Nam không có đuổi theo, Trình Dạ trong lòng thở phào.
Xem ra sau này cần chú ý một chút, dị năng của hắn không cần phải nhìn chằm chằm vào mới xuất hiện. Chỉ cần nhìn chăm chú vào người nào đó trong nháy mắt, các hạng số liệu liền sẽ tự động xuất hiện ở trong mắt Trình Dạ.
Trình Dạ trong lòng tự nhắc nhở chính mình.
Sau khi nghiên cứu ra một công dụng khác của dị năng, Trình Dạ tâm tình không tệ. Trong miệng khẽ hát, hắn đạp xe về phía trường học.
Trình Dạ hiện là một học sinh của trường cấp ba Thanh Thành.
Chưa đầy hai tháng nữa, hắn sẽ cùng với hơn một triệu thí sinh đi qua cây cầu độc mộc thi đại học.
Giờ vào học là tám giờ đúng, lúc Trình Dạ ra ngoài đã là 7 giờ 40 phút, cộng thêm thời gian lãng phí cùng Trình Nam ở dưới lầu, thời gian còn lại của Trình Dạ đã không nhiều.
Bất quá cũng còn tốt, nhà Trình Dạ cách trường học không tính là xa, nếu phóng toàn lực chỉ mất khoảng mười một mười hai phút.
Trình Dạ vừa đạp xe, vừa dùng ánh mắt chú ý cảnh vật đang nhanh chóng lướt qua bên cạnh mình.
Mà số liệu của những cảnh vật kia, cũng đồng thời xuất hiện ở trong mắt Trình Dạ.
Cái cây bên đường: "Cao 3,21 mét, nặng 520,12 kg, số cành khô 325, số lượng phiến lá 65412."
Tòa nhà văn phòng năm tầng: "Cao 14,21 mét, diện tích 113,24 mét vuông "
Một chiếc Mercedes-Benz: "Nặng 2874 kg, tốc độ 85 km/h "
Từng dãy từng dãy số liệu hội tụ ở trong đầu Trình Dạ.
Bất quá khiến người kinh dị là cho dù có nhiều số liệu hỗn loạn như vậy, Trình Dạ cũng không có cảm thấy hoa mắt.
Ngược lại, đại não Trình Dạ đã đem những số liệu này sắp xếp lại, lúc Trình Dạ muốn sử dụng, đơn giản chỉ cần tìm kiếm trong đầu là được rồi.
Hơn nữa, Trình Dạ còn phát hiện, những số liệu này cũng sẽ không theo thời gian trôi mà bị quên mất hoặc là biến mất. Đầu hắn giống như một cái siêu cấp ổ cứng (hard disk), đem toàn bộ số liệu trong mắt mình lưu trữ vào.
Phát hiện này dĩ nhiên là làm cho Trình Dạ vô cùng vui vẻ.
Chẳng lẽ đây chính là năng lực đã gặp qua là không quên trong truyền thuyết? Trình Dạ vui sướng tự nhủ.
Bất quá rất nhanh, Trình Dạ liền phát hiện bi kịch, năng lực gặp qua là không quên của hắn là có giới hạn.
Đối với số liệu, hoặc là con số, đầu hắn quả thật có thể lưu trữ vào giống như một siêu cấp ổ cứng.
Nhưng đối với những văn tự trên biển quảng cáo, tên những cửa hàng hay những thứ văn bản khác, Trình Dạ vẫn giống như trước, xem qua là lại quên.
Bất quá vẫn tốt hơn là không có gì đi!
Trình Dạ trong lòng tự an ủi.
Trình Dạ nâng cổ tay lên, đồng hồ đeo tay chỉ 7 giờ 53 phút.
"Bảy phút, xem ra phải tăng tốc rồi!"
Dựa theo tốc độ bây giờ, Trình Dạ tám phần mười là sẽ tới trễ. Hắn ngồi thẳng lên, bắp chân đột nhiên phát lực, hướng về phía trường học phóng tới.
Ở số liệu trong mắt Trình Dạ, xe đạp hắn đã đạt tới tốc độ 18,24 km/h, không sai biệt lắm đã là tốc độ cực hạn của chiếc xe đạp này. Lái xe ở tốc độ này tự nhiên là rất nguy hiểm. Bất quá, vừa nghĩ tới việc chính mình tới trễ sẽ phải nghe lão Đường lải nhải tụng kinh không ngừng, Trình Dạ lại tăng tốc lên vài phần.
À, tiện thể nói một chút, lão Đường là chủ nhiệm lớp Trình Dạ, bởi vì bình thường hắn cứ giống như Đường Tăng lải nhải không ngừng, một khi đã bắt đầu nói thì không có đến một hai giờ là không thể ngừng được, cho nên bị học sinh cả lớp đặt cho cái tên “lão Đường”.
Nhớ tới lần trước bởi vì tới trễ mà lão Đường gọi hắn tới phòng làm việc dạy dỗ suốt hai tiết học, Trình Dạ theo bản năng thấy run run.
Xe đạp phi nhanh, hàng cây hai bên đường trong mắt Trình Dạ cũng sắp biến thành tàn ảnh.
Rất nhanh, Trình Dạ đã đến ngã tư đường cuối cùng.
Trình Dạ ngẩng đầu nhìn đèn xanh đèn đỏ. Ừ, là đèn xanh, còn có năm giây, hẳn là vẫn đủ.
Trong đầu, Trình Dạ dùng dị năng tính toán một chút. Dựa theo tốc độ bây giờ, mặc dù hơi có chút miễn cưỡng nhưng hắn vẫn có thể phi qua cái ngã tư này.
Huống chi, thời gian đã không cho phép Trình Dạ đợi thêm lượt đèn xanh kế tiếp.
Trình Dạ không chút do dự, tốc độ không giảm, định nhất cổ tác khí vọt thẳng qua.
Cùng Trình Dạ vọt lên còn có một chiếc xe con màu đỏ.
Nhưng là, ngay tại thời điểm Trình Dạ đi đến giữa ngã tư đường, dị biến xuất hiện.
Hướng Trình Dạ đi là hướng Đông - Tây. Mà lúc này, ở hướng Nam - Bắc, một chiếc xe tải hạng nặng vận chuyển đầy đá xếp ngay ngắn xông qua đèn xanh đèn đỏ, cấp tốc phóng đến giữa đường.
Đồng thời, tiếng còi xe tải kia cũng gấp gáp vang lên.
"Beep!Beep beep —— "
Trình Dạ tự nhiên cũng thấy được chiếc xe tải đang vọt thẳng đến, lập tức vãi cả linh hồn.
Trong mắt Trình Dạ cũng hiện thoáng qua số liệu xe tải lớn, "Nặng 9542 kg, tốc độ 45 km/h."
Xe tải nặng gần mười tấn, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng nếu đụng ở trên người hắn, sợ rằng vẫn sẽ tan xương nát thịt, chết không thể chết hơn!
Bên người Trình Dạ, chiếc xe con kia cũng phát hiện mình đang lâm vào một tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
Tài xế xe con cũng đủ trấn định, không có ngồi chờ chết. Xe con đột nhiên tăng tốc, điên cuồng hướng phía bên trái phóng tới, cho dù nơi đó còn có không ít xe cộ đang chờ đợi để băng qua đường.
Trình Dạ dĩ nhiên cũng sẽ không chờ chết, chân hắn sử dụng hết khí lực bú sữa mẹ, muốn tránh chiếc xe tải lớn.
Nhưng trong giây lát kế tiếp, Trình Dạ cảm giác được vô cùng tuyệt vọng.
Chiếc xe con màu đỏ kia không biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt Trình Dạ, hơn nữa đem đường đi tới của hắn toàn bộ lấp kín.
Nói cách khác, nếu Trình Dạ muốn đi về phía trước thì chỉ có thể đi theo phía sau xe con. Mà vị trí đó, 100% sẽ bị xe tải đụng nát bét.
Nhiều chuyện như vậy xảy ra chỉ ở trong chớp mắt mà thôi.
Khi Trình Dạ phát hiện mình không đường có thể trốn, đầu chiếc xe tải chỉ còn cách hắn tầm mười mét.
Có lẽ ở trong nháy mắt kế tiếp, nó sẽ nghiền qua người Trình Dạ.
Thời khắc này, Trình Dạ lại vô cùng tỉnh táo. Từng đống số liệu lấy tốc độ hàng trăm phép tính mỗi giây được xử lí ở trong đầu Trình Dạ.
"Tốc độ xe tải 44,54 cây số / giờ, kéo theo khí lưu chung quanh sinh ra tốc độ gió là 2,14 mét / giây, tốc độ xe đạp 19,02 cây số / giờ, đầu xe tải cách xe đạp 10,54 mét, góc 10,56 độ, thời gian va chạm 0,68 giây, cường độ va chạm là 1201 kg "
Đại não Trình Dạ giống như là máy tính vô cùng tinh vi, tính toán cách né tránh tai nạn xe cộ chết người lần này.
"Né tránh va chạm cần tốc độ là 15,24 cây số / giờ, chếch góc 5,34 độ, chạy hướng tây bắc 14,27 độ "
Giữa ánh mắt kinh ngạc, không đành lòng, hoặc kinh hoàng của người đi đường xung quanh, Trình Dạ dùng hết khí lực toàn thân đem đầu xe hướng tới phía tây bắc 14,27 độ, đồng thời hãm phanh để cho xe đạp tốc độ hạ thấp xuống 15,24 cây số / giờ. Cùng lúc, cơ thể Trình Dạ hơi nghiêng, để cho xe đạp chếch tới góc 5,34 độ.
Một loạt động tác này mặc dù rất nhiều, nhưng nhờ năng lực siêu cấp tính toán, Trình Dạ trong 0,5 giây ngắn ngủi liền hoàn thành.
Đồng thời, chiếc xe tải lớn cũng đúng lúc tiến tới vị trí của Trình Dạ.
- --------------------------------------------
Nhìn phía sau Trình Nam không có đuổi theo, Trình Dạ trong lòng thở phào.
Xem ra sau này cần chú ý một chút, dị năng của hắn không cần phải nhìn chằm chằm vào mới xuất hiện. Chỉ cần nhìn chăm chú vào người nào đó trong nháy mắt, các hạng số liệu liền sẽ tự động xuất hiện ở trong mắt Trình Dạ.
Trình Dạ trong lòng tự nhắc nhở chính mình.
Sau khi nghiên cứu ra một công dụng khác của dị năng, Trình Dạ tâm tình không tệ. Trong miệng khẽ hát, hắn đạp xe về phía trường học.
Trình Dạ hiện là một học sinh của trường cấp ba Thanh Thành.
Chưa đầy hai tháng nữa, hắn sẽ cùng với hơn một triệu thí sinh đi qua cây cầu độc mộc thi đại học.
Giờ vào học là tám giờ đúng, lúc Trình Dạ ra ngoài đã là 7 giờ 40 phút, cộng thêm thời gian lãng phí cùng Trình Nam ở dưới lầu, thời gian còn lại của Trình Dạ đã không nhiều.
Bất quá cũng còn tốt, nhà Trình Dạ cách trường học không tính là xa, nếu phóng toàn lực chỉ mất khoảng mười một mười hai phút.
Trình Dạ vừa đạp xe, vừa dùng ánh mắt chú ý cảnh vật đang nhanh chóng lướt qua bên cạnh mình.
Mà số liệu của những cảnh vật kia, cũng đồng thời xuất hiện ở trong mắt Trình Dạ.
Cái cây bên đường: "Cao 3,21 mét, nặng 520,12 kg, số cành khô 325, số lượng phiến lá 65412."
Tòa nhà văn phòng năm tầng: "Cao 14,21 mét, diện tích 113,24 mét vuông "
Một chiếc Mercedes-Benz: "Nặng 2874 kg, tốc độ 85 km/h "
Từng dãy từng dãy số liệu hội tụ ở trong đầu Trình Dạ.
Bất quá khiến người kinh dị là cho dù có nhiều số liệu hỗn loạn như vậy, Trình Dạ cũng không có cảm thấy hoa mắt.
Ngược lại, đại não Trình Dạ đã đem những số liệu này sắp xếp lại, lúc Trình Dạ muốn sử dụng, đơn giản chỉ cần tìm kiếm trong đầu là được rồi.
Hơn nữa, Trình Dạ còn phát hiện, những số liệu này cũng sẽ không theo thời gian trôi mà bị quên mất hoặc là biến mất. Đầu hắn giống như một cái siêu cấp ổ cứng (hard disk), đem toàn bộ số liệu trong mắt mình lưu trữ vào.
Phát hiện này dĩ nhiên là làm cho Trình Dạ vô cùng vui vẻ.
Chẳng lẽ đây chính là năng lực đã gặp qua là không quên trong truyền thuyết? Trình Dạ vui sướng tự nhủ.
Bất quá rất nhanh, Trình Dạ liền phát hiện bi kịch, năng lực gặp qua là không quên của hắn là có giới hạn.
Đối với số liệu, hoặc là con số, đầu hắn quả thật có thể lưu trữ vào giống như một siêu cấp ổ cứng.
Nhưng đối với những văn tự trên biển quảng cáo, tên những cửa hàng hay những thứ văn bản khác, Trình Dạ vẫn giống như trước, xem qua là lại quên.
Bất quá vẫn tốt hơn là không có gì đi!
Trình Dạ trong lòng tự an ủi.
Trình Dạ nâng cổ tay lên, đồng hồ đeo tay chỉ 7 giờ 53 phút.
"Bảy phút, xem ra phải tăng tốc rồi!"
Dựa theo tốc độ bây giờ, Trình Dạ tám phần mười là sẽ tới trễ. Hắn ngồi thẳng lên, bắp chân đột nhiên phát lực, hướng về phía trường học phóng tới.
Ở số liệu trong mắt Trình Dạ, xe đạp hắn đã đạt tới tốc độ 18,24 km/h, không sai biệt lắm đã là tốc độ cực hạn của chiếc xe đạp này. Lái xe ở tốc độ này tự nhiên là rất nguy hiểm. Bất quá, vừa nghĩ tới việc chính mình tới trễ sẽ phải nghe lão Đường lải nhải tụng kinh không ngừng, Trình Dạ lại tăng tốc lên vài phần.
À, tiện thể nói một chút, lão Đường là chủ nhiệm lớp Trình Dạ, bởi vì bình thường hắn cứ giống như Đường Tăng lải nhải không ngừng, một khi đã bắt đầu nói thì không có đến một hai giờ là không thể ngừng được, cho nên bị học sinh cả lớp đặt cho cái tên “lão Đường”.
Nhớ tới lần trước bởi vì tới trễ mà lão Đường gọi hắn tới phòng làm việc dạy dỗ suốt hai tiết học, Trình Dạ theo bản năng thấy run run.
Xe đạp phi nhanh, hàng cây hai bên đường trong mắt Trình Dạ cũng sắp biến thành tàn ảnh.
Rất nhanh, Trình Dạ đã đến ngã tư đường cuối cùng.
Trình Dạ ngẩng đầu nhìn đèn xanh đèn đỏ. Ừ, là đèn xanh, còn có năm giây, hẳn là vẫn đủ.
Trong đầu, Trình Dạ dùng dị năng tính toán một chút. Dựa theo tốc độ bây giờ, mặc dù hơi có chút miễn cưỡng nhưng hắn vẫn có thể phi qua cái ngã tư này.
Huống chi, thời gian đã không cho phép Trình Dạ đợi thêm lượt đèn xanh kế tiếp.
Trình Dạ không chút do dự, tốc độ không giảm, định nhất cổ tác khí vọt thẳng qua.
Cùng Trình Dạ vọt lên còn có một chiếc xe con màu đỏ.
Nhưng là, ngay tại thời điểm Trình Dạ đi đến giữa ngã tư đường, dị biến xuất hiện.
Hướng Trình Dạ đi là hướng Đông - Tây. Mà lúc này, ở hướng Nam - Bắc, một chiếc xe tải hạng nặng vận chuyển đầy đá xếp ngay ngắn xông qua đèn xanh đèn đỏ, cấp tốc phóng đến giữa đường.
Đồng thời, tiếng còi xe tải kia cũng gấp gáp vang lên.
"Beep!Beep beep —— "
Trình Dạ tự nhiên cũng thấy được chiếc xe tải đang vọt thẳng đến, lập tức vãi cả linh hồn.
Trong mắt Trình Dạ cũng hiện thoáng qua số liệu xe tải lớn, "Nặng 9542 kg, tốc độ 45 km/h."
Xe tải nặng gần mười tấn, mặc dù tốc độ không nhanh, nhưng nếu đụng ở trên người hắn, sợ rằng vẫn sẽ tan xương nát thịt, chết không thể chết hơn!
Bên người Trình Dạ, chiếc xe con kia cũng phát hiện mình đang lâm vào một tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
Tài xế xe con cũng đủ trấn định, không có ngồi chờ chết. Xe con đột nhiên tăng tốc, điên cuồng hướng phía bên trái phóng tới, cho dù nơi đó còn có không ít xe cộ đang chờ đợi để băng qua đường.
Trình Dạ dĩ nhiên cũng sẽ không chờ chết, chân hắn sử dụng hết khí lực bú sữa mẹ, muốn tránh chiếc xe tải lớn.
Nhưng trong giây lát kế tiếp, Trình Dạ cảm giác được vô cùng tuyệt vọng.
Chiếc xe con màu đỏ kia không biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt Trình Dạ, hơn nữa đem đường đi tới của hắn toàn bộ lấp kín.
Nói cách khác, nếu Trình Dạ muốn đi về phía trước thì chỉ có thể đi theo phía sau xe con. Mà vị trí đó, 100% sẽ bị xe tải đụng nát bét.
Nhiều chuyện như vậy xảy ra chỉ ở trong chớp mắt mà thôi.
Khi Trình Dạ phát hiện mình không đường có thể trốn, đầu chiếc xe tải chỉ còn cách hắn tầm mười mét.
Có lẽ ở trong nháy mắt kế tiếp, nó sẽ nghiền qua người Trình Dạ.
Thời khắc này, Trình Dạ lại vô cùng tỉnh táo. Từng đống số liệu lấy tốc độ hàng trăm phép tính mỗi giây được xử lí ở trong đầu Trình Dạ.
"Tốc độ xe tải 44,54 cây số / giờ, kéo theo khí lưu chung quanh sinh ra tốc độ gió là 2,14 mét / giây, tốc độ xe đạp 19,02 cây số / giờ, đầu xe tải cách xe đạp 10,54 mét, góc 10,56 độ, thời gian va chạm 0,68 giây, cường độ va chạm là 1201 kg "
Đại não Trình Dạ giống như là máy tính vô cùng tinh vi, tính toán cách né tránh tai nạn xe cộ chết người lần này.
"Né tránh va chạm cần tốc độ là 15,24 cây số / giờ, chếch góc 5,34 độ, chạy hướng tây bắc 14,27 độ "
Giữa ánh mắt kinh ngạc, không đành lòng, hoặc kinh hoàng của người đi đường xung quanh, Trình Dạ dùng hết khí lực toàn thân đem đầu xe hướng tới phía tây bắc 14,27 độ, đồng thời hãm phanh để cho xe đạp tốc độ hạ thấp xuống 15,24 cây số / giờ. Cùng lúc, cơ thể Trình Dạ hơi nghiêng, để cho xe đạp chếch tới góc 5,34 độ.
Một loạt động tác này mặc dù rất nhiều, nhưng nhờ năng lực siêu cấp tính toán, Trình Dạ trong 0,5 giây ngắn ngủi liền hoàn thành.
Đồng thời, chiếc xe tải lớn cũng đúng lúc tiến tới vị trí của Trình Dạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook