Quan Chính cắn răng đem thân thể của Bảo Bảo lại cái bàn, hung hăng cắn lên cái miệng nhỏ nhắn của Bảo Bảo, sử dụng bàn tay cố định cái đầu nhỏ nhắn của hắn.

Quan Chính đem đầu lưỡi của mình vào cái miệng nhỏ nhắn của Bảo Bảo quấy nhiễu, ôm lấy bả vai của Bảo Bảo như muốn đem thân thể nhỏ bé của Bảo Bảo cùng mình trở thành một.

Bảo Bảo nhíu mày, sau đó như hiểu được cái gì, đột nhiên hỏi một câu.

“Vừa rồi là phương thức hôn của người Pháp sao? Ta tưởng là dùng răng cắn, vừa rồi ngươi không cắn ta, ta thật muốn nhìn ngươi làm như thế nào, ngươi mà dám cắn ta, nhất định ta sẽ cắn ngươi. Cảm giác thật không tệ!”

“Còn có nhiều chuyện phải làm a, ai kêu ngươi nhìn lén chuyện người lớn, đối với ngươi quả thật là quá sớm để làm, nhưng hiện tại muốn dừng cũng dừng không được.”

Quan Chính vừa nói xong liền buông cái đầu nhỏ nhắn của Bảo Bảo ra, cúi đầu xuống liếm lên nhụy hoa nhỏ nhắn trên ngực của Bảo Bảo.

“Hắc hắc, hảo ngứa, ngươi cầm tin cún con sao?”

“Ai! Ngươi còn quá nhỏ!”

Quan Chính cảm thán một tiếng, một oa nhi không đến mười tuổi xem ra vận không thể nào hiểu được như thế nào là hưởng thụ *khoái hoạt*

Quan Chính kéo quần lót của Bảo Bảo xuống, dùng miệng hàm trụ tiểu kê kê của hắn, Quan Chính lại dùng tay kích thích nơi hạ thể của mình, khơi mào lửa nóng, chậm rãi lấy dịch thể của mình.

Quan Chính dùng ngón tay cẩn thận đem dịch thể bôi lên tiểu cúc huyệt của Bảo Bảo. Cũng thử đem ngón tay của mình vào cúc huyệt nhỏ bé của Bảo Bảo, nhẹ nhàng mở rộng nơi đó.

Ngón tay xâm nhập không biết chạm vào nơi nào kích thích Bảo Bảo, Bảo Bảo bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ.

“A a ~~ ân!”

Thanh âm đáng yêu kiều mị kích thích hạ thể của Quan Chính, nơi đó bắt đầu run rẩy mà đứng lên, Quan Chính muốn kích thích Bảo Bảo thêm, vì thế lấy tay kích thích thêm nơi hậu huyệt của Bảo Bảo. Nhẹ nhàng hỏi: “Nơi này thoải mái sao? Hay là muốn sâu thêm nữa?”

Bảo Bảo đối với tình hình này không hề có kinh nghiệm, cảm thấy nơi hạ thể của mình run rẩy mà bắt đầu bối rối, y chỉ biết ngón tay trong cơ thể mình lướt qua trong đó cảm thấy hảo ngứa, trực giác muốn Quan Chính lấy ngón tay ra, y cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Đem ngón ta ngươi lấy ra, không cần ngón tay ngươi, thật là khó chịu a.”

Bảo Bảo lấy tay ôm lấy thân thể của Quan Chính.

“Tốt lắm, không cần tay ta, đổi thứ khác được không?”

Quan Chính ôm lấy Bảo Bảo đặt xuống ghế sô pha, hắn thì đối mặt với Bảo Bảo, hai tay đem chân Bảo Bảo nâng lên.

Quan Chính đem hạ thể của mình nhắm thẳng ngay tuyệt cúc huyệt của Bảo Bảo mà đi vào.

“A!” Bảo Bảo kêu lên một tiếng chỉ biết có vật gì đó đi vào tiểu thí của mình, cảm thấy nơi đó nhiệt trướng cảm thật thứ đó rất lớn, đặc biệt khi Quan Chính động thân thể thì y lại cảm giác càng thoái mái.

Ước chừng qua một khắc, Bảo Bảo liền cảm thấy động tác sát nhâp đó có chút nhàm chán.

“Ngươi có khỏe không?Ta trong bụng cảm thấy kỳ quái, tựa như ta nghĩ không ổn lắm, ngươi làm chừng nào mới có thể rút ra?”

“Không có, đợi lát nữa, ngươi thấy thoải mái một chút, ngươi sẽ lập tức thích.”

“Được rồi, nếu làm vậy khiến ngươi cảm thấy thoải mái, nhưng là ta nghĩ rốt cuộc ngươi lấy gì cắm vào cơ thể ta, thật là tiểu kê kê sao? Kê kê của ngươi lớn vậy sao?”

Làm một người nam nhân sao cói thể để cho người khác nghi ngờ nơi đó của mình nhỏ. Quan Chính giống như nóng lòng chứng minh, ôm Bảo Bảo ngồi dậy, ý muốn Bảo Bảo nhìn nơi đó của mình.

Bảo Bảo thấy được cái kia của hắn đang bao gọn trong nơi đó của mình, nộn thịt phấn hồng gắt gao bao lấy phân thân xanh tím của nam nhân.

Bảo Bảo nghiêm túc nhìn nơi đó của Quan Chính mà thấy hãn, mà cũng vì đang kích tình mà khuôn mặt trở nên hồng hồng và cùng lúc đó Bảo Bảo đã có một lời thề.

“Ta hiện tại cho ngươi sáp, chờ nơi đó của ta lớn lên, ngươi nhất định phải để ta sáp.”

Hoàn

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương