Vận Mệnh Nghịch Hành
-
Chương 13: Liên thành thương hội
- “Đi chết đi”, quyền ảnh của Lý Thuần Phong như một tảng đá lớn tiến thẳng đến vị trí của Hắc hùng đang không còn chút sực lực phản kháng.
Hắc hùng bây giờ ngay cả động đậy một ngón tay cũng khó khăn, hắn đã không thể nào tránh né hay phòng thủ nữa rồi tuy nhiên trong giây phút cuối cùng này hắn vẫn không hề tỏ ra sợ hải, can đảm mà đối mặt.
- “Lý tiểu hữu xin hãy dừng tay, có thể nghe ta nói đôi lời hay không”, động tác của Lý Thuần Phong đột nhiên ngừng trệ bởi sự xuất hiện của một lão giả, người này mặc một bộ trang phục truyền thống với mái tóc và râu đều bạc trắng, khuôn mặt khá phúc hậu trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười nên trông có vẽ trẻ hơn rất nhiều so với tuổi tác, động tác của lão giả rất từ tốn nhưng lại rất dứt khoát.
- “Ngươi là ai sao dám xen vào chuyện của Kim Xà bang, ta cũng không muốn người khác nói ta khi dễ người già nên ta khuyên ngươi tốt nhất là nên biến đi”, Lý Thuần Phong thật sự không hề nhận thức được người này, nhưng dù cho lão giả này là ai đi chăng nữa trong tiểu trấn này đều phải nể mặt của Kim Xà bang.
- “Ha ha, Lý tiểu hữu không biết ta cũng đúng thôi, ta hiện tại là chưởng quản của Liên Thành thương hội tại tiểu trấn này, ta cũng mới đến đây được 2 năm nên tiểu hữu không biết ta cũng là lẽ thường”, Lão giả này vẫn tỏ ra vô cùng khách sáo trước thái độ của Lý Thuần Phong.
Lúc này Hôi ưng cũng đã không còn tham chiến với Lâm Chính nữa mà nhanh chóng trở lại bên cạnh Lý Thuần Phong sau đó thi lễ với vị lão giả vừa xuất hiện:
- “Hôi ưng bái kiến Đồng tiền bối”
- “Lão này chính là chưởng quản của Liên Thành thương hội ở đây à?”, Lý Thuần Phong cũng rất bất ngờ với thân phận của vị lão giả vừa xuất hiện này.
- “Bẩm báo thiếu chủ, ngài ấy chính là Đồng Thiện trưởng lão người phụ trách Liên Thành thương hội tại tiểu trấn, Bang chủ vẩn hay nhắc nhở với ta rằng tuyệt đối không được đắc tội với người của Liên Thành thương hội, thuộc hạ nghĩ tốt nhất nên cấp cho họ chút mặt mũi”, Hôi ưng đã được Lý Vân Vũ căn dặn kỷ lưỡng việc này nên khi Đồng lão vừa xuất hiện hắn đã nhanh chóng đến bên cạnh Lý Thuần Phong để cảnh báo và truyền đạt lại lời của Bang chủ.
- “Ngươi cứ yên tâm, ta tự biết cân nhắc”, Lý Thuần Phong tuy còn nhỏ tuổi, tính tình có đôi chút nóng vội nhưng tiếp xúc với giới tu luyện cũng đã lâu hắn ta tất nhiên biết được rằng Liên Thành thương hội cũng là nơi cung cấp nguyên liệu cho những môn phái và người tu luyện, bối cảnh của bọn họ tuyệt không thể xem thường.
Bỏ qua thái độ dương dương tự đắc lúc trước, Lý Thuần Phong khẻ nở một nụ cười rồi hành lễ với Đồng Thiện:
- “vãn bối Lý Thuần Phong đệ tử ngoại môn Lôi kiếm sơn trang bái kiện Đồng trưởng lão, chẳng hay đồng trưởng lão có gì chỉ bảo?”, Lý thuần thuần phong cũng ngầm thị uy với Đồng trưởng lão, ta không những là thiếu chủ của Kim Xà bang mà ta còn là đệ tử ngoại môn của Lôi kiếm sơn trang, dù ngươi không nể mặt Kim Xà bang cũng phải nể mặt Lôi kiếm sơn trang.
- “Lý tiểu hữu đã khách sáo rồi, thật ra cũng không phải chỉ bảo gì ta chỉ muốn nói với Lý tiểu hữu về việc đang xảy ra hiện tại mà thôi”, Đồng lão nhìn về phía chiếc xe ngựa và thầm đánh giá đôi chút sau đó lại tiếp tục quay sang đối diện với Lý Thuần Phong:
- “thật ra món hàng lần này của bọn họ vận chuyển đến chính là do Liên Thành thương hội đã đặt từ trước, ngày mai mới là thời điểm giao hàng nên ta cũng không chú ý đến khi được thuộc hạ báo cáo rằng món hàng hiện đã đến nơi và đang tranh chấp với người của Kim Xà bang ta vội vã đến đây để làm rõ sự việc về chuyện lần này Lý tiểu hữu có thể rộng lượng bỏ qua được hay không?”, ánh mắt của Đồng lão nhìn về phía Lý Thuần Phong đầy thâm ý.
Lý Thuần Phong khẻ nhíu mày, từ lúc nào mà Liên Thành thương hội lại đặt hàng của những thợ săn nhỏ bé này chứ, nếu là đồ của Liên Thành thương hội thì tất nhiên không nên nhúng tay vào nhưng chuyện lần này cũng không thể như vậy mà buông xuôi được:
- “Đồng trưởng lão đã nói như vậy tại hạ cũng không có gì để nói, nếu là vật của Liên Thành thương hội ta tuyệt đối sẽ không tranh đoạt nhưng không phải trưởng lão vừa nói ngày mai mới là thời hạn giao hàng hay sao vậy tức là món hàng hôm nay cũng chưa thuộc về Liên Thành thương hội hơn nữa những tên này đã dám mạo phạm và gây thương tích cho những người của Kim Xà bang ta, nếu muốn ta buông tay mà cho qua sau này danh tiếng của Kim Xà bang sẽ bị mọi người chê cười”
- “Lý tiểu hữu nói quả nhiên hợp tình hợp lý”, Đồng trưởng lão khẻ vuốt râu rồi cười nói:
“ nhưng nếu như Liên Thành thương hội ta ngoảnh mặt làm ngơ với chuyện lần này e rằng những người được Liên Thành thương hội đặt hàng sẽ mất lòng tin đối với chúng ta. Để vẹn cả đôi đường ta nghĩ như thế này không biết ý kiến của Lý thiếu chủ thế nào?”
- “Xin Đồng trưởng lão cứ việc chỉ giáo”, Lý Thuần Phong cũng không muốn quan hệ giữa mình và Liên Thành thương hội trở nên căng thẳng.
- “Không phải tranh chấp trên thiên hạ đều dùng thực lực để quyết định hay sao, hay là như vầy Kim Xà bang sẽ cử ra một đại diện, còn đội ngũ của bọn họ cũng sẽ cử ra một đại diện tiến hành quyết đấu phân định thắng bại, ai thắng sẽ sở hữu món hàng lần này còn về thiệt hại của Kim Xà bang Đồng mỗ sẽ có sự bồi hoàn xứng đáng”, Đồng Thiện đưa ánh mắt về phía Lý Thuần Phong để trưng cầu ý kiến.
Liên Thành thương hội cũng đã chịu xuống nước, nếu Lý Thuần Phong còn nhất quyết cự tuyệt tức là không nể mặt dù sao thiệt hại lần này của Kim Xà bang cũng không quá lớn còn về kết quả đổ đấu lần này chỉ cần hắn tham chiến không phải là sẽ nắm chắc phần thắng hay sao, như vậy mọi chuyện xem như cũng chấp nhận được.
- “Vãn bối hoàn toàn thống nhất với ý kiến của Đồng trưởng lão, xin Đồng trưởng lão cho biết thời gian địa điểm quyết đấu cũng như đối thủ của ta là ai trong số bọn họ”, Lý Thuần Phong há có thể để những người này vào trong mắt điều hắn ta e ngại chính là Liên Thành thương hội sẽ phái một cao thủ đến trợ chiến giúp như vậy không phải hắn sẽ chịu thiệt hay sao nên tốt nhất là phải xác định đối thủ ngay từ đầu.
- “Trận quyết đấu này sẽ do Liên Thành thương hội ta chủ trì, ta cũng cần một chút ít thời gian chuẩn bị, một tháng sau sẽ tiến hành ngay tại tiểu trấn này, ý kiến của Lý tiểu hữu như thế nào?”
- “Về địa điểm và thời gian ta không có ý kiến nhưng có thể xác định đối thủ trước để tránh việc gian lận, đó mới là điều quan trọng”, Lý Thuần Phong cuối cùng cũng nói ra điều lo ngại trong lòng.
Đồng lão thầm cảm thán trước sự tỉnh táo của Lý Thuần Phong xem ra chuyện được nhờ vả lần này hắn không cách nào hoàn thành rồi.
- “Ai trong các ngươi sẽ quyết đấu với Kim Xà bang?”, Đồng trưởng lão đưa ánh mắt về phía đội ngũ của Lâm Chính rồi phân phó.
- “Trước khi quyết định ai sẽ nhận lời quyết đấu ta có một yêu cầu thế này, vì mặt mũi của Liên thành thương hội cuộc đấu này phải chăng không nên có người không chiến mà bại nếu vậy thật sự sẽ làm mắt mặt Liên thành thương hội", Lý thuần phong vừa nói vừa nở nụ cười đầy thâm ý.
Hắc hùng bây giờ ngay cả động đậy một ngón tay cũng khó khăn, hắn đã không thể nào tránh né hay phòng thủ nữa rồi tuy nhiên trong giây phút cuối cùng này hắn vẫn không hề tỏ ra sợ hải, can đảm mà đối mặt.
- “Lý tiểu hữu xin hãy dừng tay, có thể nghe ta nói đôi lời hay không”, động tác của Lý Thuần Phong đột nhiên ngừng trệ bởi sự xuất hiện của một lão giả, người này mặc một bộ trang phục truyền thống với mái tóc và râu đều bạc trắng, khuôn mặt khá phúc hậu trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười nên trông có vẽ trẻ hơn rất nhiều so với tuổi tác, động tác của lão giả rất từ tốn nhưng lại rất dứt khoát.
- “Ngươi là ai sao dám xen vào chuyện của Kim Xà bang, ta cũng không muốn người khác nói ta khi dễ người già nên ta khuyên ngươi tốt nhất là nên biến đi”, Lý Thuần Phong thật sự không hề nhận thức được người này, nhưng dù cho lão giả này là ai đi chăng nữa trong tiểu trấn này đều phải nể mặt của Kim Xà bang.
- “Ha ha, Lý tiểu hữu không biết ta cũng đúng thôi, ta hiện tại là chưởng quản của Liên Thành thương hội tại tiểu trấn này, ta cũng mới đến đây được 2 năm nên tiểu hữu không biết ta cũng là lẽ thường”, Lão giả này vẫn tỏ ra vô cùng khách sáo trước thái độ của Lý Thuần Phong.
Lúc này Hôi ưng cũng đã không còn tham chiến với Lâm Chính nữa mà nhanh chóng trở lại bên cạnh Lý Thuần Phong sau đó thi lễ với vị lão giả vừa xuất hiện:
- “Hôi ưng bái kiến Đồng tiền bối”
- “Lão này chính là chưởng quản của Liên Thành thương hội ở đây à?”, Lý Thuần Phong cũng rất bất ngờ với thân phận của vị lão giả vừa xuất hiện này.
- “Bẩm báo thiếu chủ, ngài ấy chính là Đồng Thiện trưởng lão người phụ trách Liên Thành thương hội tại tiểu trấn, Bang chủ vẩn hay nhắc nhở với ta rằng tuyệt đối không được đắc tội với người của Liên Thành thương hội, thuộc hạ nghĩ tốt nhất nên cấp cho họ chút mặt mũi”, Hôi ưng đã được Lý Vân Vũ căn dặn kỷ lưỡng việc này nên khi Đồng lão vừa xuất hiện hắn đã nhanh chóng đến bên cạnh Lý Thuần Phong để cảnh báo và truyền đạt lại lời của Bang chủ.
- “Ngươi cứ yên tâm, ta tự biết cân nhắc”, Lý Thuần Phong tuy còn nhỏ tuổi, tính tình có đôi chút nóng vội nhưng tiếp xúc với giới tu luyện cũng đã lâu hắn ta tất nhiên biết được rằng Liên Thành thương hội cũng là nơi cung cấp nguyên liệu cho những môn phái và người tu luyện, bối cảnh của bọn họ tuyệt không thể xem thường.
Bỏ qua thái độ dương dương tự đắc lúc trước, Lý Thuần Phong khẻ nở một nụ cười rồi hành lễ với Đồng Thiện:
- “vãn bối Lý Thuần Phong đệ tử ngoại môn Lôi kiếm sơn trang bái kiện Đồng trưởng lão, chẳng hay đồng trưởng lão có gì chỉ bảo?”, Lý thuần thuần phong cũng ngầm thị uy với Đồng trưởng lão, ta không những là thiếu chủ của Kim Xà bang mà ta còn là đệ tử ngoại môn của Lôi kiếm sơn trang, dù ngươi không nể mặt Kim Xà bang cũng phải nể mặt Lôi kiếm sơn trang.
- “Lý tiểu hữu đã khách sáo rồi, thật ra cũng không phải chỉ bảo gì ta chỉ muốn nói với Lý tiểu hữu về việc đang xảy ra hiện tại mà thôi”, Đồng lão nhìn về phía chiếc xe ngựa và thầm đánh giá đôi chút sau đó lại tiếp tục quay sang đối diện với Lý Thuần Phong:
- “thật ra món hàng lần này của bọn họ vận chuyển đến chính là do Liên Thành thương hội đã đặt từ trước, ngày mai mới là thời điểm giao hàng nên ta cũng không chú ý đến khi được thuộc hạ báo cáo rằng món hàng hiện đã đến nơi và đang tranh chấp với người của Kim Xà bang ta vội vã đến đây để làm rõ sự việc về chuyện lần này Lý tiểu hữu có thể rộng lượng bỏ qua được hay không?”, ánh mắt của Đồng lão nhìn về phía Lý Thuần Phong đầy thâm ý.
Lý Thuần Phong khẻ nhíu mày, từ lúc nào mà Liên Thành thương hội lại đặt hàng của những thợ săn nhỏ bé này chứ, nếu là đồ của Liên Thành thương hội thì tất nhiên không nên nhúng tay vào nhưng chuyện lần này cũng không thể như vậy mà buông xuôi được:
- “Đồng trưởng lão đã nói như vậy tại hạ cũng không có gì để nói, nếu là vật của Liên Thành thương hội ta tuyệt đối sẽ không tranh đoạt nhưng không phải trưởng lão vừa nói ngày mai mới là thời hạn giao hàng hay sao vậy tức là món hàng hôm nay cũng chưa thuộc về Liên Thành thương hội hơn nữa những tên này đã dám mạo phạm và gây thương tích cho những người của Kim Xà bang ta, nếu muốn ta buông tay mà cho qua sau này danh tiếng của Kim Xà bang sẽ bị mọi người chê cười”
- “Lý tiểu hữu nói quả nhiên hợp tình hợp lý”, Đồng trưởng lão khẻ vuốt râu rồi cười nói:
“ nhưng nếu như Liên Thành thương hội ta ngoảnh mặt làm ngơ với chuyện lần này e rằng những người được Liên Thành thương hội đặt hàng sẽ mất lòng tin đối với chúng ta. Để vẹn cả đôi đường ta nghĩ như thế này không biết ý kiến của Lý thiếu chủ thế nào?”
- “Xin Đồng trưởng lão cứ việc chỉ giáo”, Lý Thuần Phong cũng không muốn quan hệ giữa mình và Liên Thành thương hội trở nên căng thẳng.
- “Không phải tranh chấp trên thiên hạ đều dùng thực lực để quyết định hay sao, hay là như vầy Kim Xà bang sẽ cử ra một đại diện, còn đội ngũ của bọn họ cũng sẽ cử ra một đại diện tiến hành quyết đấu phân định thắng bại, ai thắng sẽ sở hữu món hàng lần này còn về thiệt hại của Kim Xà bang Đồng mỗ sẽ có sự bồi hoàn xứng đáng”, Đồng Thiện đưa ánh mắt về phía Lý Thuần Phong để trưng cầu ý kiến.
Liên Thành thương hội cũng đã chịu xuống nước, nếu Lý Thuần Phong còn nhất quyết cự tuyệt tức là không nể mặt dù sao thiệt hại lần này của Kim Xà bang cũng không quá lớn còn về kết quả đổ đấu lần này chỉ cần hắn tham chiến không phải là sẽ nắm chắc phần thắng hay sao, như vậy mọi chuyện xem như cũng chấp nhận được.
- “Vãn bối hoàn toàn thống nhất với ý kiến của Đồng trưởng lão, xin Đồng trưởng lão cho biết thời gian địa điểm quyết đấu cũng như đối thủ của ta là ai trong số bọn họ”, Lý Thuần Phong há có thể để những người này vào trong mắt điều hắn ta e ngại chính là Liên Thành thương hội sẽ phái một cao thủ đến trợ chiến giúp như vậy không phải hắn sẽ chịu thiệt hay sao nên tốt nhất là phải xác định đối thủ ngay từ đầu.
- “Trận quyết đấu này sẽ do Liên Thành thương hội ta chủ trì, ta cũng cần một chút ít thời gian chuẩn bị, một tháng sau sẽ tiến hành ngay tại tiểu trấn này, ý kiến của Lý tiểu hữu như thế nào?”
- “Về địa điểm và thời gian ta không có ý kiến nhưng có thể xác định đối thủ trước để tránh việc gian lận, đó mới là điều quan trọng”, Lý Thuần Phong cuối cùng cũng nói ra điều lo ngại trong lòng.
Đồng lão thầm cảm thán trước sự tỉnh táo của Lý Thuần Phong xem ra chuyện được nhờ vả lần này hắn không cách nào hoàn thành rồi.
- “Ai trong các ngươi sẽ quyết đấu với Kim Xà bang?”, Đồng trưởng lão đưa ánh mắt về phía đội ngũ của Lâm Chính rồi phân phó.
- “Trước khi quyết định ai sẽ nhận lời quyết đấu ta có một yêu cầu thế này, vì mặt mũi của Liên thành thương hội cuộc đấu này phải chăng không nên có người không chiến mà bại nếu vậy thật sự sẽ làm mắt mặt Liên thành thương hội", Lý thuần phong vừa nói vừa nở nụ cười đầy thâm ý.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook