Vãn Hồi
Chương 95

Lục Diễn cảm giác được chỗ nắm tay đang có một sức lực rất lớn siết lấy hắn, đây là việc không tự chủ được sức lực của mình.

Hắn nghiêng đầu nhìn qua, thấy ánh mắt Tô Mạc còn chăm chú nhìn lên màn hình, nương theo ánh sáng yếu ớt, có thể nhìn thấy anh đang mím chặt môi, biểu hiện trên mặt không nhìn rõ, hoàn toàn kiềm chế như trước, nhưng lực tay đã bán đứng nội tâm không bình tĩnh của anh.

Sau khi hết phim, hai người cúi đầu trà trộn trong đám người, chậm rãi từ lối đi chuyên dụng chen ra bãi đỗ xe bên ngoài rạp chiếu phim. Cũng may lần công chiếu đầu tiên có rất nhiều người đi xem, mỗi một phòng chiếu phim đều chật ních, bởi vì do lễ mở màn, trên người mặc âu phục giày da cũng không ít. Đám đông người đẩy ta gạt, hơn nữa, hầu hết cảm xúc của những người đi xem sau khi bộ phim kết thúc chưa hồi phục hẳn, cho nên không có ai nhận ra hai người bọn họ nắm chặt tay không buông ra.

Sau khi lên xe, Tô Mạc vẫn không nói gì, lại đột ngột nghiêng người sang ôm lấy Lục Diễn, giống như muốn dùng hết sức đem hắn nhập vào cơ thể mình, ngón tay cũng hơi run rẩy.

Lúc trước nhớ lại khi Tô Mạc tận mắt nhìn hắn diễn cảnh cuối kia vào mấy tháng trước, phản ứng của anh cũng như thế này, thậm chí ngày hôm nay còn mãnh liệt hơn. Đương nhiên đó là bởi vì do nhiều nguyên nhân nên so với lúc bị pha loãng tại phim trường thì cảm xúc khi xem phim còn mãnh liệt hơn nhiều.

Lục Diễn nhẹ nhàng vỗ về anh, nhỏ giọng an ủi, “Anh ở đây, đừng sợ, anh là Lục Diễn, không phải Quý Do. Anh ở đây, đừng lo lắng, anh đây!”

Rất lâu sau, Tô Mạc mới bình tĩnh trở lại, thẳng người dậy, có chút xấu hổ mà cười cười, “Bộ phim rất tuyệt!”

Lục Diễn đưa tay sờ sờ hai má anh, “Lần sau nếu đóng phim kiểu vậy, không mang em đi xem nữa.”

Tô Mạc cúi đầu trầm mặc một lúc, ngẩng đầu lên nói, “Tuy rằng sẽ có chút khó chịu, nhưng tất cả liên quan tới anh, em đều không muốn bỏ qua!”

Lục Diễn có chút bất đắc dĩ, bắt đầu nói giỡn, “Chỉ trách anh ha, diễn quá hay!”

Tô Mạc nở nụ cười, cái cảm giác nặng nề trên người khi Lục Diễn cố ý trêu đùa đã dần biến mất, “Điều đó là đương nhiên, Lục ảnh đế!”

Hai người vừa nói vài câu, điện thoại của Lục Diễn kêu lên. là Vương Dịch gọi tới hỏi hắn đang ở đâu, vốn muốn chờ sau khi công chiếu lần đầu xong thì tụ tập. Lục Diễn nhìn Tô Mạc vẫn có còn có chút suy sụp tinh thần, trong lúc này, không có cách nào mang anh tham gia, cho nên đành phải lấy cớ thân thể không thoải mái sau đó xin lỗi mà từ chối.

Đầu bên kia Vương Dịch cười đáp, chắc không phải bị cảm xúc trong phim ảnh hưởng đó chứ.

Lục Diễn thuận thế cười nói, đúng vậy, bởi vì phim của Vương đạo diễn rất xúc động.

Truyền đến là tiếng cười rung cả ***g ngực của Vương Dịch, nói cứ như cậu không phải nhân vật chính trong phim vậy. Được rồi, lần này tha cho cậu, chờ đến buổi tiệc ăn mừng, không được từ chối nữa.

Yên tâm đi, khi đó nhất định sẽ đến, Lục Diễn vừa cam đoan vừa cúp máy.

Tô Mạc nhìn hắn, “Thật ra anh cứ đi đi, em không sao.”

Lục Diễn cúi người hôn lên khóe miệng anh, “Em quan trọng hơn bất cứ điều gì. Thời gian này, anh chỉ muốn ở cùng em.”

Tô Mạc cầm lấy tay hắn không nói gì.

Rất nhanh đã tới mười hai giờ đêm, Lục Diễn lại nhận được điện thoại của Vương Dịch, báo cho hắn buổi công chiếu lần đầu tiên hôm này lượng vé cao tới hơn 90%.

Giọng nói của Vương Dịch có chút bình tĩnh, là một đạo diễn nổi tiếng bậc nhất trong nước, thành tích như vậy với ông không phải lần đầu tiên, thậm chí cũng không phải thành tích tốt nhất. Nhưng cao hứng chắc chắn vẫn có, cho dù thế nào lấy được thành tích nhiều hay ít thì mỗi bộ phim đều là một sự khởi đầu mới. Huống chi bộ phim được chiếu trong nước hôm nay là một bộ phim về đề tài đồng tính, “Chẳng cần lí do” còn mang một ý nghĩa đặc biệt.

Thành tích như vậy bọn họ cũng từng đoán trước được, cho nên Lục Diễn thật sự cao hứng, nhưng cũng không kinh ngạc.

Tối hôm nay, trên weibo, trên diễn đàn, nơi nơi đều tràn ngập nước mắt của các fan.

“Vốn nghĩ rằng chỉ là một bộ phim tình cảm, ôm tâm tình thoải mái sung sướng đi vào rạp, kết quả không mang theo khăn tay ta trực tiếp khóc ướt hết cả quần áo, bây giờ mắt vẫn còn sưng.”

“Cứ tưởng là một bộ phim tình cảm, không nghĩ tới là một bộ phim ngược tâm. Là ta quá ngốc, quá ngây thơ, thế nhưng còn tin tưởng sẽ có một phim đồng tính sẽ có HE”

” *Khóc choáng váng trong WC* Đoạn trước rõ ràng là cảnh vui vẻ tốt đẹp, cuối cùng lại có thể chuyển biến thần tốc, ngược chết tui rồi.”

“Đoán trước được kết cục trong phim, theo tính cách của Vương đạo, sao có thể chỉ nhẹ nhàng đơn giản cơ chứ? Ngoài ý muốn chính là, ta cứ nghĩ bản thân có thể sống thần kinh bách chiến với đủ loại ngược trong phim, lại vẫn không thể trụ được ở ánh mắt cuối cùng kia.”

“Khóc không dừng lại được, ánh mắt cuối cùng của Quý Do…. Tan nát cõi lòng a~~”

“Trần Dao đứng đó khóc mà tôi bắt đầu không chịu nổi, ai, nghĩ đến mối tình đầu chưa gieo mầm mống mà đã chết kia của tôi.”

“Nam thần diễn quá hay, ánh mắt của Quý Do đặc biệt rung động lòng người, bị nhìn với ánh mắt ấy, người nào cũng sẽ yêu cậu ấy cho coi.”

“Tiếc là cuối cùng lại BE, nhìn thấy thầy Trang khóc thành như vậy mị cũng không chịu được.”

“Thật sự ngược tới vậy sao? Vốn không muốn đi xem, bây giờ ngược lại có chút tò mò.”

“Tuy rằng rất ngược, nhưng mãnh liệt đề cử đi xem. Không hổ dành là kiệt tác của đạo diễn nổi tiếng và hai ảnh đế. Không xem tuyệt đối sẽ hối hận!!!”



Mấy ngày sau đó, phòng bán vé của “Chẳng cần lí do” vẫn duy trì phong độ rất tốt, tuy rằng đã chiếu tới lượt thứ năm, nhưng vẫn đứng đầu về số lượng vé bán ra. Những ngày sau cũng không giảm đi chút nào.

Những người mê phim sau khi xem xong không ngừng nói cho bạn bè, tuyên truyền về bộ phim này, nhất là trong trường học, mỗi người đều thảo luận về tình yêu của Quý Do và Trang Văn Hiên, nếu ai không xem phim này thì sẽ không muốn nói chuyện với kẻ đó nữa.

Các bên truyền thông dĩ nhiên cũng chú ý tới bộ phim đầu tiên được công chiếu trong nước này, có phóng viên trực tiếp đến rạp chiếu phim để thực hiện phỏng vấn.

“Chẳng cần lí do” đã công chiếu được một khoảng thời gian, tuy rằng tổng cục điện ảnh thả lỏng quyền chiếu phim, nhưng vì đề tài nhạy cảm, cho nên quy định không thể chiếu phim lúc bảy giờ tối. Các rạp chiếu phim lớn đều sắp xếp các khoảng thời gian sau chín giờ tối, căn cứ vào quy mô lớn nhỏ của rạp, đều giống nhau chiếu từ hai đến ba phòng.

Phóng viên đợi đến lúc chín giờ tối, trong sảnh lớn đã đầy ắp người, hầu như là người trẻ tuổi, trong đó nữ giới chiếm đa số.

Phóng viên tùy tiện chọn phỏng vấn hai ba cô gái, “Xin hỏi các em hôm nay đến xem bộ phim nào?”

Trong đó một người trả lời, “Là ‘Chẳng cần lí do’, em đã đến xem lần thứ hai, mang theo bạn bè cùng đến.” Nhỏ nói xong còn vỗ vỗ vai người bạn bên cạnh, cô bé kia ngại ngùng mỉm cười.

Phóng viên lại phỏng vấn một nam sinh, “Em cũng đợi xem “Chẳng cần lí do” sao?”

“Đúng vậy.” Nam sinh kia nở nụ cười bất đắc dĩ thêm chút ngọt ngào đáp, “Bạn gái của em muốn em dẫn cậu ấy đi xem.”

Phỏng vấn vài nam sinh đều nhận được đáp án tương tự, phóng viên khi nhìn đến một cậu trai liền hỏi thẳng, “Em cũng đi cùng bạn gái tới xem “Chẳng cần lí do” sao?”

“Dạ, không.” Nam sinh thản nhiên đáp, “Em còn chưa có bạn gái đâu, em là fan của anh Lục Diễn.”

Hầu hết người trong sảnh đều chờ xem “Chẳng cần lý do”, phóng viên liền thay đổi chủ đề câu hỏi, “Em vì sao muốn đến xem bộ phim này?”

Cô bé bị hỏi câu này rất ngạc nhiên, “Còn phải nói sao, đây là bộ phim đồng tính đầu tiên ở trong nước, đương nhiên là muốn tới ủng hộ một chút.”

“À, em thích Hàn Uyên và Lục Diễn, hai người họ cùng đóng bộ phim này sao có thể không đến chứ?”

“Ha ha, tổng cục điện ảnh cuối cùng cũng đồng ý chiếu phim đồng tính, đây là quyết định tốt nhất họ làm. Về sau em sẽ không mắng chửi họ nữa.”

Điều thú vị nhất là khi phóng viên hỏi một cậu trai về việc cậu ta có biết “Chẳng cần lí do” là thể loại phim gì không, câu trả lời của cậu là, “Em không biết, nghe nhóm bạn học của em bàn luận rất nhiều về bộ phim này, em nói chưa xem qua, bọn họ đều không muốn nói chuyện với em nữa. Có điều hơi kỳ quái, trên áp phích sao chỉ có nam chính mà không có nữ chính vậy? Quý Do và Trang Văn Hiên, cái nào là tên nữ chính?”

Qua ba tuần, “Chẳng cần lí do” một đường thành công rực rỡ, liên tục đứng đầu trong bảng xếp hạng phim hay nhất tuần.

Trước tình hình ấy, có người bình luận phim cười nhạt, cho rằng đây chỉ là một hiện tượng phim ảnh, bản thân “Chẳng cần lí do” cũng chẳng có gì tốt đẹp.

Có người bình luận phim mắng thắng thừng Vương Dịch lấy lòng người, không biết cái gọi là, thủ đoạn lấy đề tài đồng tính, thật sự là thấp hèn.

Đương nhiên cũng có người bình luận đánh giá “Chẳng cần lí do” rất cao, nhà bình luận phim nổi tiếng Chu Hoa Vũ thẳng thắn viết một bài mấy ngàn chữ có tên là “Hiện thực và lí tưởng”, cô thể hiện sự tán thưởng của bản thân, trong đó phân tích lập luận về hai nhân vật chính rất sắc sảo.

“Trang Văn Hiên là một người sinh động, rõ nét sống động, có tình cảm có đau đớn bên cạnh tôi ngoài hiện thực. Anh là sự mâu thuẫn. Vừa là một người đồng tính luyến ái, anh vừa khát vọng một tình yêu chân thật, cho nên anh sẽ bị Quý Do thuần khiết hấp dẫn, khi hai người ở chung với nhau bất tri bất giác gợi nên cảm giác hứng thú cám dỗ; nhưng về phương diện khác, dù sao anh cũng là một người trưởng thành từng trải, anh hiểu rõ quan hệ của bọn họ có ý nghĩa gì, cho nên anh băn khoăn, anh bồi hồi, anh do dự, anh không chắc chắn. Có lẽ có rất nhiều người vì sự chùn bước cuối cùng của anh mà cảm thấy căm phẫn, cảm thấy bất mãn, nhưng thật ra có thể hiểu được, không phải anh vô tình, mà do anh không đủ dũng khí. Thậm chí ngay từ lúc ban đầu, anh không nguyện ý để Quý Do gáng vác, nhưng Quý Do so với anh còn quyết tuyệt hơn. Nhân vật như anh, mới là hiện thực, mới là đầy đủ. Phải nói Hàn ảnh đế nắm giữ tính cách của nhân vật vững tới từng chút một, mặc kệ khiến người ta yêu, khiến người ta hận, đều chân thật đến vậy. Nhất là một cảnh khóc cuối cùng kia, mang nội tâm hối hận, tuyệt vọng, đau xót của nhân vật thể hiện ra một cách vô cùng sâu sắc. Điểm này, từ những tiếng khóc sau mỗi lần kết phim có thể thấy được.” (cười)



“Nếu nói Trang Văn Hiên đại diện cho hiện thực thì không thể nghi ngờ Quý Do lại được lý tưởng hóa. Trong quan hệ của hai người, ban đầu Trang Văn Hiên là người dẫn đường, nhưng sau đó Quý Do là người bảo vệ. Cậu thuần khiết, sôi nổi, chấp nhất và tràn đầy dũng khí, nhất là sự gánh vác và hi sinh cuối cùng, đều không người nào không thấy chấn động. Vốn chỉ là một nhân vật đơn giản, nhưng Lục ảnh đế lại diễn dịch ra khiến cậu cậu không đơn giản một chút nào. Rất nhiều người nói Lục Diễn do may mắn mới nhận được giải ảnh để Cannes, tôi hoàn toàn không đồng ý với quan điểm này. Có hứng thì bạn có thể nghiên cứu một chút từ bộ phim đầu tiên của cậu ấy, là một người mới ra mắt, đã có thể diễn giải một nhân vật phức tạp đúng lúc đúng chỗ đến vậy, đây là chuyện mà nhiều diễn viên kỳ cựu đều không làm được. Tôi thật sự muốn hỏi một câu, cậu thật sự là người mới ư?

Tôi không tin!

Được rồi, không nói giỡn nữa, quay lại chuyện chính. Ánh mắt Lục Diễn cực kỳ có thần, tôi rất nguyện ý nhìn ánh mắt của cậu. Ánh mắt của cậu ấy khiến Quý Do trở thành một người rõ nét, sinh động. Nói thật ra thì, nếu tôi còn là một cô gái nhỏ mười mấy tuổi, tôi cũng sẽ yêu cậu ấy.”

“Tôi không phủ nhận, mình thiên vị Lục Diễn, tôi cũng thiên vị cả nhân vật Quý Do kia. Cậu ấy khiến tôi tin tưởng thế giới còn tình yêu đơn thuần đến vậy, tinh khiết đến vậy. Tôi tin rằng rất nhiều người đều giống như tôi, cứ như thế mà thiên vị cậu. Tôi rất coi trọng nhân vật Quý Do kia, tôi hy vọng sang năm lễ trao giải Kim Mã, Lục Diễn sẽ nhờ vai diễn này mà được giải ảnh đế. Nếu lời ấy trở thành sự thật, tôi sẽ vì thế uống cạn một chén lớn.”

Bài bình luận của Chu Hoa Vũ được lượng lớn nhóm fan của Hàn Uyên và Lục Diễn đăng lên. Giống như lời cô nói, mặc kệ trong mắt người bình luận, nhân vật Trang Văn Hiên kia hiện thực, đầy đặn sinh động cỡ nào cũng không ngăn được sự nhiệt tình yêu thương Quý Do của người mê điện ảnh.

Một thời gian rất dài sau đó, mỗi khi Lục Diễn tham gia các loại hoạt động, fan và nhóm mê điện ảnh đều hét lên không chỉ là Lục Diễn, còn có Quý Do. Thậm chí ở trong banner bảng hiệu, số lần cái tên Quý Do xuất hiện nhiều ngang ngửa Lục Diễn.

Mỗi lần các fan hét lên “Quý Do, em yêu anh” về phía hắn, Lục Diễn đều cảm thấy dở khóc dở cười.

Nói thế nào đi chăng nữa, “Chẳng cần lí do” chiếu phim ở trong nước cực kì thành công, đến thời gian cuối công chiếu, đã quét qua mười một triệu vé, đó là còn chưa kể đến công chiếu ở Hồng Kông và nước ngoài.



Hoàn chương 95

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương