Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu
-
Chương 8: Rời đi
Mười ngày trôi qua.
Tại trong thời gian này Tiêu Long hoàn toàn chìm đắm bên trong luyện dược, có thất bại cũng có thành công, tuy nhiên thành công so với thất bại còn muốn nhiều hơn.
Tại trong mười ngày Tiêu Long luyện chế được mười ba viên nhất phẩm Đan Dược, năm viên Nhị Phẩm Đan Dược.
Hắn tu vi đã sớm đạt đến Đấu Sư, đồng thời qua mười ngày điên cuồng luyện dược, hắn cũng đã thành công trở thành một danh chân chính luyện dược sư nhị phẩm.
" Cũng nên đến lúc rời khỏi Ô Thản Thành. " Tiêu Long thở dài một tiếng nói.
Hắn bây giờ đã là Đấu Sư, kinh nghiệm chiến đấu nhờ bí mật khiêu chiến với cường giả ở trong thành cũng được tăng lên nhiều, bây giờ hắn cũng đến lúc ra thế giới bên ngoài xông pha một phen.
Nghĩ đến đây trong lòng Tiêu Long có chút hưng phấn.
Hắn rất mong đợi được nhìn thấy thế giới bên ngoài hoàn cảnh.
Sau đó hắn liền thu thập mọi thứ, rồi rời khỏi sơn động.
Vừa đi ra bên ngoài không được bao lâu, một cái nhỏ bé thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi xuất quan rồi. " Huân Nhi nhìn Tiêu Long cười nói.
" Ùm. " Tiêu Long nhàn nhạt gật đầu một cái.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi cũng thật là, làm sao lại lạnh đảm như vậy a, ta có khiến ngươi chán ghét như vậy sao? " Huân Nhi thở dài cười khổ nói.
Tiêu Long đối với bất cứ ai cũng rất lạnh, không có nói chuyện nhiều với ai, nếu như có người cùng hắn quen nhất thì cũng chỉ có Huân Nhi.
Mà Huân Nhi cũng nhìn ra được rồi, Tiêu Long đối với nàng giữ một khoảng cách nhất định, hắn cũng không muốn có nhiều liên hệ với nàng.
Điều này để cho Huân Nhi bị đả kích không nhỏ a.
Từ lúc đến Tiêu Gia, nàng đều được mọi người tôn trọng, chỉ có Tiêu Long là một cái ngoại lệ.
Huân Nhi cũng không hiểu được mình đã làm gì nên tội để khiến cho Tiêu Long đối xử với nàng như vậy.
" Ta không hề chán ghét ngươi. " Tiêu Long nhàn nhạt nói.
Hắn đương nhiên là không chán ghét Huân Nhi, chỉ là hiện tại hắn không muốn cùng nàng đi qua gần mà thôi, hơn nữa hắn lúc này chỉ muốn tập trung vào tu luyện.
Huân Nhi dù sao cũng chỉ là một cái mới có hơn tám tuổi nữ hài, ai lại đi chán ghét nàng.
Biết Huân Nhi chân chính thân phận, Tiêu Long cũng biết mình hiện tại là cỡ nào yếu đuối.
Muốn tùy tâm sở dục, không nhìn người khác sắc mặt, vậy thì phải cố gắng trở nên mạnh hơn nữa. Có thể nói Huân Nhi là đối tượng nhắc nhở hắn không được lơ là tu luyện.
" Như vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng Tiêu Long biểu ca chán ghét Huân Nhi đây. " Huân Nhi nhìn Tiêu Long cười vui vẻ nói.
Biết được Tiêu Long không chán ghét nàng, Huân Nhi trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.
" Nhân tiện đây ta muốn cùng ngươi nói lời từ biệt. "
Lúc này Tiêu Long lên tiếng để cho Huân Nhi dừng lại mình bước chân.
Chỉ thấy nàng thần sắc hơi trầm xuống, hai mắt hiện lên một tia u buồn nhìn Tiêu Long.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi đây là có ý gì, ngươi muốn rời đi sao? " Huân Nhi thần sắc hơi âm u nói.
" Ô Thản Thành đã không còn giúp được gì cho ta, cũng đến lúc ta ra ngoài xông pha, đó mới là ta vẫn luôn mong đợi vũ đài. " Tiêu Long gật đầu thần sắc không thay đổi nói.
" Là như vậy sao, ta liền biết ngày này cũng sẽ tới, ta sẽ ủng hộ ngươi, Tiêu Long biểu ca. Ngươi định lúc nào sẽ rời đi? " Huân Nhi miễn cưỡng cười nói.
" Ngày mai ta sẽ rời đi. " Tiêu Long nói.
" Ngày mai, ngươi phải đi gấp như vậy sao? " Huân Nhi có chút không bỏ nói.
" Ùm. " Tiêu Long gật đầu nói.
Nghe vậy Huân Nhi cười khổ một tiếng, sau đó lại nhìn Tiêu Long nói.
" Ngươi sẽ còn trở về sao, Tiêu Long biểu ca? "
" Đương nhiên, dù sao nơi này cũng là nhà ta. " Tiêu Long gật đầu nói.
Đối với hắn nà nói có nhà hay không cũng không quan trọng.
Tiêu Gia dù sao cũng trợ giúp cho hắn một chút, hơn nữa thân thể này cũng là người của Tiêu Gia, hắn một phần nào đó trong nội tâm cũng đã xem Tiêu Gia là nhà mình.
Mặc dù ngoại trừ Huân Nhi ra thì hắn không có cùng ai có quan hệ tốt.
" Dù sao cũng sắp đi, thứ này cho ngươi. "
Nói xong, Tiêu Long từ trong nạp giới lấy ra một sợi dây chuyền tinh xảo, có khảm nạm một viên to bằng ngón tay màu xanh lam kim cương.
Trên tay Tiêu Long Nạp Giới cũng là từ Đại Quang Cầu lấy ra, là một cái trung cấp nạp giới, bên trong không gian rất rộng, có hơn trăm mét vuông.
Còn sợi dây chuyền cũng là như vậy, mà tới.
" Thật là xinh đẹp. "
Ngay lập tức, Huân Nhi liền bị dây chuyền hấp dẫn.
Nữ hài tử mà, luôn bị lấp lánh vật phẩm hấp dẫn, Huân Nhi cũng là như vậy.
" Sợi dây chuyền này là ta nhờ người đặt làm, tặng cho ngươi. " Đem dây chuyền đưa cho Huân Nhi, Tiêu Long tùy ý tìm một cái lý do.
" Cám ơn ngươi, Tiêu Long biểu ca. "
Nhận lấy dây chuyền, Huân Nhu gương mặt xuất hiện một cái xinh đẹp nụ cười.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi có thể tiếp tục nấu ăn cho ta sao? " Huân Nhi một mặt mong đợi nhìn Tiêu Long nói.
" Đương nhiên có thể, dù sao cũng sắp đi, cả ngày hôm nay ta sẽ thật tốt chiều chuộng ngươi. " Tiêu Long gật khẽ cười nói.
" Cám ơn ngươi, Tiêu Long biểu ca."
" Đây mới là ngươi mục đích đi, tham ăn tiểu nha đầu. "
" Tiêu Long biểu ca thật đáng ghét, ta giận rồi!! "
" Ha ha ha!! "
……
Qua ngày hôm sau, Tiêu Long rời khỏi ô thản thành.
Tại nơi xa Huân Nhi nhìn xem Tiêu Long rời đu phương hướng, ngón tay sờ sờ trên cổ dây truyền Huân Nhi khóe miệng xuất hiện một cái mỹ lệ nụ cười.
" Huân Nhi sẽ chờ ngươi trở về a, Tiêu Long ca ca, ngươi nhất định phải an bình trở về. "
Nàng quan tâm Tiêu Long cũng không phải là có tình ý với hắn mà nàng xem hắn như một vị bằng hữu, như một cái ca ca.
" Tiểu thư xin yên tâm, Tiêu Long thiếu gia đã định sẵn sẽ trở thành nhân vật phong vân, hắn nhất định sẽ bình an vô sự trở về. "
Một đạo âm thanh vang lên bên cạnh Huân Nhi.
" Ùm! " Huân Nhi cũng nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Tại trong thời gian này Tiêu Long hoàn toàn chìm đắm bên trong luyện dược, có thất bại cũng có thành công, tuy nhiên thành công so với thất bại còn muốn nhiều hơn.
Tại trong mười ngày Tiêu Long luyện chế được mười ba viên nhất phẩm Đan Dược, năm viên Nhị Phẩm Đan Dược.
Hắn tu vi đã sớm đạt đến Đấu Sư, đồng thời qua mười ngày điên cuồng luyện dược, hắn cũng đã thành công trở thành một danh chân chính luyện dược sư nhị phẩm.
" Cũng nên đến lúc rời khỏi Ô Thản Thành. " Tiêu Long thở dài một tiếng nói.
Hắn bây giờ đã là Đấu Sư, kinh nghiệm chiến đấu nhờ bí mật khiêu chiến với cường giả ở trong thành cũng được tăng lên nhiều, bây giờ hắn cũng đến lúc ra thế giới bên ngoài xông pha một phen.
Nghĩ đến đây trong lòng Tiêu Long có chút hưng phấn.
Hắn rất mong đợi được nhìn thấy thế giới bên ngoài hoàn cảnh.
Sau đó hắn liền thu thập mọi thứ, rồi rời khỏi sơn động.
Vừa đi ra bên ngoài không được bao lâu, một cái nhỏ bé thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi xuất quan rồi. " Huân Nhi nhìn Tiêu Long cười nói.
" Ùm. " Tiêu Long nhàn nhạt gật đầu một cái.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi cũng thật là, làm sao lại lạnh đảm như vậy a, ta có khiến ngươi chán ghét như vậy sao? " Huân Nhi thở dài cười khổ nói.
Tiêu Long đối với bất cứ ai cũng rất lạnh, không có nói chuyện nhiều với ai, nếu như có người cùng hắn quen nhất thì cũng chỉ có Huân Nhi.
Mà Huân Nhi cũng nhìn ra được rồi, Tiêu Long đối với nàng giữ một khoảng cách nhất định, hắn cũng không muốn có nhiều liên hệ với nàng.
Điều này để cho Huân Nhi bị đả kích không nhỏ a.
Từ lúc đến Tiêu Gia, nàng đều được mọi người tôn trọng, chỉ có Tiêu Long là một cái ngoại lệ.
Huân Nhi cũng không hiểu được mình đã làm gì nên tội để khiến cho Tiêu Long đối xử với nàng như vậy.
" Ta không hề chán ghét ngươi. " Tiêu Long nhàn nhạt nói.
Hắn đương nhiên là không chán ghét Huân Nhi, chỉ là hiện tại hắn không muốn cùng nàng đi qua gần mà thôi, hơn nữa hắn lúc này chỉ muốn tập trung vào tu luyện.
Huân Nhi dù sao cũng chỉ là một cái mới có hơn tám tuổi nữ hài, ai lại đi chán ghét nàng.
Biết Huân Nhi chân chính thân phận, Tiêu Long cũng biết mình hiện tại là cỡ nào yếu đuối.
Muốn tùy tâm sở dục, không nhìn người khác sắc mặt, vậy thì phải cố gắng trở nên mạnh hơn nữa. Có thể nói Huân Nhi là đối tượng nhắc nhở hắn không được lơ là tu luyện.
" Như vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng Tiêu Long biểu ca chán ghét Huân Nhi đây. " Huân Nhi nhìn Tiêu Long cười vui vẻ nói.
Biết được Tiêu Long không chán ghét nàng, Huân Nhi trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.
" Nhân tiện đây ta muốn cùng ngươi nói lời từ biệt. "
Lúc này Tiêu Long lên tiếng để cho Huân Nhi dừng lại mình bước chân.
Chỉ thấy nàng thần sắc hơi trầm xuống, hai mắt hiện lên một tia u buồn nhìn Tiêu Long.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi đây là có ý gì, ngươi muốn rời đi sao? " Huân Nhi thần sắc hơi âm u nói.
" Ô Thản Thành đã không còn giúp được gì cho ta, cũng đến lúc ta ra ngoài xông pha, đó mới là ta vẫn luôn mong đợi vũ đài. " Tiêu Long gật đầu thần sắc không thay đổi nói.
" Là như vậy sao, ta liền biết ngày này cũng sẽ tới, ta sẽ ủng hộ ngươi, Tiêu Long biểu ca. Ngươi định lúc nào sẽ rời đi? " Huân Nhi miễn cưỡng cười nói.
" Ngày mai ta sẽ rời đi. " Tiêu Long nói.
" Ngày mai, ngươi phải đi gấp như vậy sao? " Huân Nhi có chút không bỏ nói.
" Ùm. " Tiêu Long gật đầu nói.
Nghe vậy Huân Nhi cười khổ một tiếng, sau đó lại nhìn Tiêu Long nói.
" Ngươi sẽ còn trở về sao, Tiêu Long biểu ca? "
" Đương nhiên, dù sao nơi này cũng là nhà ta. " Tiêu Long gật đầu nói.
Đối với hắn nà nói có nhà hay không cũng không quan trọng.
Tiêu Gia dù sao cũng trợ giúp cho hắn một chút, hơn nữa thân thể này cũng là người của Tiêu Gia, hắn một phần nào đó trong nội tâm cũng đã xem Tiêu Gia là nhà mình.
Mặc dù ngoại trừ Huân Nhi ra thì hắn không có cùng ai có quan hệ tốt.
" Dù sao cũng sắp đi, thứ này cho ngươi. "
Nói xong, Tiêu Long từ trong nạp giới lấy ra một sợi dây chuyền tinh xảo, có khảm nạm một viên to bằng ngón tay màu xanh lam kim cương.
Trên tay Tiêu Long Nạp Giới cũng là từ Đại Quang Cầu lấy ra, là một cái trung cấp nạp giới, bên trong không gian rất rộng, có hơn trăm mét vuông.
Còn sợi dây chuyền cũng là như vậy, mà tới.
" Thật là xinh đẹp. "
Ngay lập tức, Huân Nhi liền bị dây chuyền hấp dẫn.
Nữ hài tử mà, luôn bị lấp lánh vật phẩm hấp dẫn, Huân Nhi cũng là như vậy.
" Sợi dây chuyền này là ta nhờ người đặt làm, tặng cho ngươi. " Đem dây chuyền đưa cho Huân Nhi, Tiêu Long tùy ý tìm một cái lý do.
" Cám ơn ngươi, Tiêu Long biểu ca. "
Nhận lấy dây chuyền, Huân Nhu gương mặt xuất hiện một cái xinh đẹp nụ cười.
" Tiêu Long biểu ca, ngươi có thể tiếp tục nấu ăn cho ta sao? " Huân Nhi một mặt mong đợi nhìn Tiêu Long nói.
" Đương nhiên có thể, dù sao cũng sắp đi, cả ngày hôm nay ta sẽ thật tốt chiều chuộng ngươi. " Tiêu Long gật khẽ cười nói.
" Cám ơn ngươi, Tiêu Long biểu ca."
" Đây mới là ngươi mục đích đi, tham ăn tiểu nha đầu. "
" Tiêu Long biểu ca thật đáng ghét, ta giận rồi!! "
" Ha ha ha!! "
……
Qua ngày hôm sau, Tiêu Long rời khỏi ô thản thành.
Tại nơi xa Huân Nhi nhìn xem Tiêu Long rời đu phương hướng, ngón tay sờ sờ trên cổ dây truyền Huân Nhi khóe miệng xuất hiện một cái mỹ lệ nụ cười.
" Huân Nhi sẽ chờ ngươi trở về a, Tiêu Long ca ca, ngươi nhất định phải an bình trở về. "
Nàng quan tâm Tiêu Long cũng không phải là có tình ý với hắn mà nàng xem hắn như một vị bằng hữu, như một cái ca ca.
" Tiểu thư xin yên tâm, Tiêu Long thiếu gia đã định sẵn sẽ trở thành nhân vật phong vân, hắn nhất định sẽ bình an vô sự trở về. "
Một đạo âm thanh vang lên bên cạnh Huân Nhi.
" Ùm! " Huân Nhi cũng nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook