Hồn Hư Tử là chết không phải nghi ngờ.

Khi cả mảnh đất trời đều lâm vào yên tĩnh, Cửu Thải Thôn Thiên Mãng khổng lồ đang trên không trung kia chợt bộc phát ra hào quang rực rỡ muôn màu đẹp mê người. Bỗng nhiên, thân thể to lớn đã nhanh chóng thu nhỏ lại, sau cùng biến thành một cô gái xinh đẹp cùng với những đường cong hút mắt trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Trên bầu trời quang hoa từ từ tán đi, bóng dáng yêu kiều ấy đã xuất hiện trong từng ánh mắt.

Kiều diễm mà lạnh lẽo! Họa quốc ương dân!

Ngay lần đầu tiên trông thấy dung nhan lạnh lùng mà quyến rũ ấy, nhịp tim rất nhiều người bỗng lặng lẽ đập nhanh hơn. Vóc dáng như vậy có thể nói là tuyệt thế vưu vật!

Đối với sự khiếp sợ của bọn họ, Thải Lân trên bầu trời cũng không thèm để ý đến. Ánh mắt lười biếng mà lạnh như băng chậm rãi đảo qua phiến thiên địa này như dáng điệu nữ hoàng đang quan sát thần dân. Nó lạnh lùng mà uy nghiêm, nhưng chẳng qua cứ hễ ai bị ánh mắt này quét phải thì trái tim đột nhiên lại đập thình thịch. Một số người tâm trí không kiên định thì sắc mặt đã ửng đỏ, đấu khí trong người trở nên rối loạn.

Đôi tròng mắt quyến rũ lướt qua một góc nhỏ gần kề bên cạnh thì chợt lóe hào quang rồi mở lớn. Liền đó, nàng khẽ xoay đầu nhìn về phía sau cách đó không xa. Nơi ấy có một thanh niên mặc áo đỏ đang tiến về phía Hư Vô Thôn Viêm vị trí.

Khi anh mắt nàng đọng lại trên bòng người trẻ tuổi ấy, đôi môi hút hồn cũng chầm chậm vẽ nên một đường cong như hoa mẫu đơn vừa hé nở, thật quyến rũ say lòng người. Hơn nữa, còn đẹp đến kinh tâm động phách!

Tại Hư Vô Thôn Viêm kinh hoảng trên nét mặt, tay phải một thanh đặt tại hắn trên đỉnh đầu, trong tay một đoàn do chín loại nhan sắc tạo thành Dị Hỏa tuôn ra, chui vào đỉnh đầu hắn bên trong, nương theo Hư Vô Thôn Viêm trận trận kêu rên, quất ra một đoàn ngọn lửa màu đen, chính là Hư Vô Thôn Viêm bản nguyên chi hỏa.

Đem Hư Vô Thôn Viêm bản nguyên cất vào tiểu thế giới, Tiêu Long liền nhanh chóng tiến về phía thải lân bên người.

Hắn khẽ cười, giọng nói đầy vui vẻ: "Ngươi bế quan xong rồi?"

"Ừm…"

Thải Lân mỉm cười đầy dịu dàng, đôi mắt nhỏ hút hồn của nàng chậm rãi đảo qua trên người Tiêu Long, đôi lông mày cong vút như vầng trăng khẽ nhíu lại, mỉm cười nói: "Thực lực của ngươi lại tăng lên không ít nha!"

"Làm sao so sánh với ngươi được…"

Tiêu Long giang tay ra, ánh mắt nhìn nàng có chút bất đắc dĩ. Từ biểu hiện của Thải Lân khi xuất tràng mà nói thì xem ra sau khi bế quan thực lực đã tăng đến mức đáng sợ.

Tu vi hiện tại của Thải Lân là ngũ tinh Đấu Thánh, sử dụng bản thể liền có được chém giết thất tinh đấu thánh thực lực, quả thực là đáng sợ vô cùng.

Đương nhiên Thải Lân một phần cũng là dựa vào may mắn, Hồn Hư Tử tên kia cũng thật là đáng thương.

"Nói chuyện để sau, trước tiên cần phải giải quyết những tên này đã."

Nói xong, Tiêu Long liền đem ánh mắt chuyển đến Hồn Điện nhóm người bên trên.

"Ùm." Thải Lân gật đầu, nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Tiêu Long.

"Tiêu Long, lần này chúng ta thua, từ nay về sau, Hồn Điện sẽ không can dự vào Viêm Môn sự tình nửa." Hồn Diệt Sinh không cam lòng nói.

"Nói thật dễ nghe, đã các ngươi chịu thua, vậy thì để mạng lại đi." Tiêu Long lạnh lùng nói.

Nhổ cỏ phải trừ tận gốc!

Tuy nói Hồn điện hiện tại lui lại, nhưng lấy thủ đoạn của Hồn tộc, e rằng chỉ cần có cơ hội lại sẽ tìm đến. Nói không chừng, đến lúc đó lại tạo thành vô số phiền phức cho hắn, loại chuyện này không phải là chuyện Tiêu Long thích nhìn thấy.

"Tiêu Long, ngươi cũng không nên khinh người quá đáng, Hồn Tộc lực lượng cũng không phải là ngươi có thể tưởng tượng ra được."

Hồn Diệt Sinh nghe vậy trong lòng có chút vội vàng, nhưng thần sắc vẫn bình tĩnh nói.

Tiêu Long cũng không thèm để ý lời hắn nói.

Bên cạnh Tiêu Long không gian xuất hiện một trận ba động, một thanh hình trụ kỳ quái thanh kiếm xuất hiện tại hắn trên tay. Thanh kiếm này thân kiếm do ba cái hình trụ tạo thành, giống như cối xay chậm rãi chuyển động, ma sát, xoay tròn, tỏa ra ra không thể lường được phình to ma lực phong bạo!

Màu đỏ tươi long quyển phong bạo lượn lờ ở Tiêu Long cùng Thải Lân bên trên, bốn phía năng lượng vô tình hướng xung quanh phát tiết chính mình uy áp.

"Chạy mau!!!"

Nhìn thấy cảnh này, Hồn Diệt Sinh lập tức hô lớn, sau đó xoay người xé rách không gian muốn chạy trốn, thấy vậy những cái khác Hồn Điện cường giả cũng nhanh chóng chạy trốn.

"Muốn chạy trốn, không dễ vậy đâu. Nhận lấy sự phẫn nộ của ta đi!!"

"Tinh Tú Khai Tịnh Phân Rẽ Đất Trời • Enuma Elish!!!"

Bầu trời đang gào thét, đại địa tại tuyệt kêu!

Giống như khai thiên tích địa nổ tung, cả thế giới đều ầm ầm nghiền nát ra.

Màu đỏ tươi phong bạo hủy diệt đem Hồn Diệt Sinh cùng những người khác cho bao phủ.

Màu đỏ tươi bão táp mang đến mãnh liệt phong áp, như kéo hoa giấy vậy đem không gian từng mảnh một cắt ra, cái kia thật dài không gian vết rách hiện ra tại dãy núi này, nhìn qua tựa như phá thành mảnh nhỏ thủy tinh.

Enuma Elish, tại trong thần thoại cổ Mesopotamia, là "Thiên" cùng "Trung" tay chưởng đại địa cùng nước thần minh.

"Sword of Rupture • Ea" chính là thời đại thần thoại chứng kiến sáng thế hành động vĩ đại mới bắt đầu chi kiếm. Mũi kiếm của nó được trao cho nhiệm vụ, chính là đem khi đó một mảnh hỗn độn trời cùng đất bổ một cái hai nửa, giao phó cho hình thái xác thực.

Đây chính là Anh Hùng Vương Gilgamesh tối cường Noble Phantasm, nó có thể phân tích hiện thế pháp tắc, là có thể “Cắt ra thế giới” hiệu quả thần vật.

Vô số người đờ đẫn nhìn xem cái kia thật dài vết cắt không gian rất lâu không lành lại được, cả người như chết lặng, hai mắt trợn to.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương