Vạn Cổ Tinh Không
-
35: Dâm Tặc!
Hạ Uyển Nhi chính là người đã từng xâm nhập vào bên trong di tích, sau khi toàn thân trở ra, tu vi của nàng đột phá đến Thông Linh cảnh thất trọng, leo lên vị trí thứ mười bốn bên trong Thiên Bảng, cao hơn Diệp Vô Song một đầu.
Về phần Lâm Kỳ Phong tu vi đã sớm đạt tới Thông Linh cảnh cửu trọng, tuy chưa có đột phá đến Linh Tuyền, nhưng cũng không xê dịch bao nhiêu.
Chỉ thấy Hạ Uyển Nhi nở nụ cười xinh đẹp nói.
"Các tỷ muội yên tâm, ta đảm bảo nơi này rất bí mật, bên trong nơi này nằm khuất tại mootj hẻm núi nhỏ, chung quanh bao phủ một đồi núi hình tròn.
Chưa kể, bên cạnh hồ có rất nhiều tảng đá to chắn ở giữa, có thể tự do bơi lội, không sợ bị ai dòm ngó."
Ba nữ nhân còn lại nghe vậy cũng thả lòng một phen, bọn họ khá tin tưởng bên trong lời nói của Hạ Uyển Nhi, làm tỷ muội cùng nhau nhiều năm, cũng coi là rất thân thiết.
Bốn người vừa đi vừa cười nói, rất nhanh đã tới gần hồ, bọn họ nhìn mặt hồ tĩnh lặng, tâm trạng rất là khoan khoái dễ chịu.
Lại không hề chú ý đến bất thường tại nơi đây, bởi vì trước khi tắm rửa đều đã phát tán thần niệm kiểm tra qua một lượt, qua kiểm tra liền không thấy ai quanh đây, bọn họ lúc này mới buông lỏng đề phòng.
Nhưng lại quên một việc, chính là không kiểm tra bên dưới mặt hồ, bốn nữ nhân đem y phục thoát ra, sau đó từ từ đi xuống ngâm mình, háo hức cười đùa vui vẻ.
Hạ Uyển Nhi tâm trạng vui sướng, nhàn nhã bơi dạo một vòng quanh tảng đá.
Lúc này, Vũ Thuần Tử đang nín thở bên dưới, cách mặt nước năm mươi mét, cảm giác bên trên xuất hiện từng tia ba động, trong lòng chợt hiện lên nghi hoặc.
Rốt cuộc ở trên gặp phải chuyện gì?
Tầm nhìn dưới này bị cản trở, khiến Vũ Thuần Tử khó mà thấy rõ được ở bên trên.
Hắn nhanh chóng bơi lên, muốn xem thử rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra.
Khoảng cách càng lúc càng gần, năm mươi mét, bốn mươi mét, ba mươi mét… Mười mét.
Đạt tới mười mét phạm vi, Vũ Thuần Tử mới nhìn rõ ở trên mặt hồ, lần này cả người hắn như chết lặng, đứng im bất động, đôi mắt trợn tròn mở lớn.
Bởi vì trước mặt hắn chính là một dáng người, người này lại là một nữ nhân, vóc người cực kỳ đẩy đã, có lồi có lõm.
Mà toàn thân nàng lại không hề mặc y phục, lõa lồ lộ ra ngay trước mặt Vũ Thuần Tử, khiến một nam nhân hai mươi tuổi chưa biết gì về nam nữ, cũng phải chết lặng một phen.
"Khục! Thật tốt vóc dáng."
Vũ Thuần Tử không khỏi thầm khen một tiếng, ở bên dưới im lặng thưởng thức phong cảnh, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy thân thể nữ nhân, không khỏi tò mò mà nhìn ngắm một hồi.
Bất chợt, bên trên Hạ Uyển Nhi đột nhiên lặn xuống dưới nước, nhưng nàng không ngờ rằng, cú lặn này làm nàng sốc toàn tập.
Ngay lập tức khiến nàng sững sờ trong giây lát, cặp mắt xinh đẹp trợn tròn mở lớn, phát hiện bên dưới là một nam nhân đang nhìn chằm chằm vào nàng, bất giác trở nên kinh hãi.
Vũ Thuần Tử bên này lâm vào ngốc trệ, trong lòng không khỏi than thở, vóc dáng tốt, dung nhan cũng tốt.
Nhưng suy nghĩ lại, bản thân có lẽ là đang nhìn lén nữ nhân tắm, xem ra lần này toi thật rồi.
Hắn thầm than một tiếng, không đợi Hạ Uyển Nhi phản ứng, liền vận dụng công lực bơi thật nhanh, phút chốc đã bơi sang bờ bên kia, nhảy lên bờ đem đồ đạc gom lại vắt chân lên cổ chạy trốn.
Hạ Uyển Nhi nhìn thấy vậy, đầu tiên là giật mình, sau đó khuôn mặt bắt đầu giận dữ, phóng người bay thẳng lên cao, đem y phục tự động mặc vào, gào thét đuổi theo tên nam nhân này.
"Dâm tặc… Để mạng lại!"
Hạ Uyển Nhi lồng ngực như muốn nổ tung, thân thể ngọc ngà của nàng, không ngờ lại bị một nam nhân xa lạ nhìn thấy toàn bộ, nếu không đem người này xé thành trăm mảnh thì không thể hóa giải mối nhục hôm nay.
Nghe âm thanh rống giận ở đằng sau, Vũ Thuần Tử bất đắc dĩ cười khổ, ít ra hắn không có cố ý, nhưng không thể không nói, nữ nhân này cũng khá tốt dáng, làm hắn không kìm được ngắm lâu thêm vài lần.
Ba nữ nhân đang vui đùa bên phía khác, nghe Hạ Uyển Nhi gào rống, chợt giật mình thoáng qua, bọn họ muốn chạy lại xem tình hình, đã không thấy thân ảnh Hạ Uyển Nhi đâu.
"Chuyện gì vậy?"
Nữ nhân gọi Mục Uyển chợt thắc mắc hỏi.
"Nghe âm thanh nàng phát ra, chắc có người đang nhìn lén!"
Vi Diệu trầm tư suy nghĩ, làm hai người còn lại bất giác nâng cao cảnh giác, đem thân thể mình cuộn lại, đưa mắt nhìn chung quanh một lượt.
"Nếu vậy tên kia có nhìn thấy chúng ta?"
Thiếu nữ còn lại gọi Phong Dao sợ hãi hỏi.
"Hừ! Mặc kệ là ai, dám nhìn lén nữ đệ tử Linh Bảo Tông đều phải trả giá đắt, chúng ta mau chóng đuổi theo Hạ Uyển Nhi, hi vọng sớm bắt được tên dâm tặc kia."
Giọng nói lạnh lẽo từ Vi Diệu vang lên, khiến hai thiếu nữ bên cạnh cũng gật đầu ủng hộ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook