Vạn Cổ Chi Vương
Chương 14: Sinh tử đấu (1)

- Cuối cùng đã có Khai Mạch tam trọng xuất thủ.

Cả đám Võ giả dưới đài không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhìn tình cảnh La Thiên bị ngược đãi.

Bởi vì một đệ tử như La Thiên lại dám diễu võ dương oai ở đấu võ trường, cho nên đã làm cho rất nhiều người khó chịu.

- Khai Mạch tam trọng? Đến rất tốt!

Ánh mắt La Thiên sáng lên, dường như đã nhìn thấy tiền đặt cược gấp đôi vậy.

- Tiểu bối, rất nhanh ngươi sẽ vì sự cuồng vọng vô tri của mình mà trả giá thật nhiều!

Sắc mặt của đại hán khôi ngô hung hăng, chân khí trong ba cái khí mạch đồng thời được thúc giục, phát tán ra khí thế cuồng bạo.

Phách Sơn đao!

Đại hán khôi ngô lại rút ra một thanh đại đao, bổ ra ánh đao hùng hồn bá đạo, kình phong của chân khí gào thét, rất có khí thế của một đao phá núi.

- Đao này rất mạnh!

- Rất tốt, giáo huấn tiểu tử này đi.

Một số võ giả ủng hộ nói.

Đấu võ trường, từ trước đến nay là thế giới trưởng thành. Một đệ tử như La Thiên đại sát tứ phương ở chỗ này sẽ làm cho bọn hắn rất khó chịu.

Sắc mặt La Thiên trở nên trịnh trọng.

Đối phương có tu vi cao hơn, đao pháp bá đạo, ưu thế chân khí và lực lượng của hắn không còn nữa.

Du Thân Bộ!

La Thiên như một con cá bơi, bộ pháp nhìn như thản nhiên, mà lại khôn khéo mau lẹ.

Sưu sưu sưu sưu….

Đại hán khôi ngô chém ra một mảnh ánh đao có chân khí gào thét, lại bị hắn trốn tránh hơn nửa, những đao còn lại cũng bị hắn nhẹ nhõm hóa giải.

Sau mười mấy chiêu.

La Thiên vẫn nhẹ nhõm, đánh đi đánh lại với đại hán khôi ngô, có ưu thế Tinh Thần lực và Linh thức, hắn đã nắm giữ quỹ tích của mỗi một chiêu thức xuất phát từ tay đối phương.

Hắn cũng không thúc giục Thần mạch chi lực, nếu không thì hắn đã có thể nhanh chóng chiến thắng rồi.

Một mặt, La Thiên muốn dúng đại hán khôi ngô để ma luyện kinh nghiệm chiến đấu và thân pháp của mình.

Một mặt khác.

Nếu như thắng quá nhanh, sợ rằng những người khác sẽ không đến khiêu chiến.

Hai ba mươi chiêu sau.

La Thiên nắm lấy một sơ hở của đại hán khôi ngô rồi đột nhiên xuất thủ.

- Mở!

La Thiên dùng kỹ xảo vận lực của Ngưng Tinh Kiếm chỉ đập một cái vào trên sống đao của đại hán khôi ngô.

Nơi hắn đánh chính là vị trí lực lượng của đối phương bạc nhược yếu kém.

Một tiếng leng keng vang lên.

Đại đao trong tay đại hán khôi ngô rơi xuống đất, sau đó bị La Thiên dùng một chưởng đánh ra khỏi đấu võ trường.

- Ta đã quá sơ ý rồi.

Đại hán khôi ngô có chút hối hận, nhưng lại không thể không chịu thua.

Dưới đài lại vang lên một mảnh tiếng huyên náo.

Lần này là vượt cấp khiêu chiến, đánh bại Khai Mạch tam trọng.

Ba trận đều thắng!

Ngay cả trọng tài của đấu võ trường cũng có chút kinh ngạc.

Người khác cho rằng đại hán khôi ngô là vì chủ quan cho nên mới thất bại.

Chỉ có hắn mới có thể nhìn ra, ở bên trên cảnh giới võ học La Thiên đã nghiền ép đại hán khôi ngô, từ đầu tới đuôi vẫn luôn nắm giữ cục diện.

- Bởi vì người khiêu chiến cao hơn một cảnh giới so với ngươi, cho nên trận này ngươi đạt được hai ngàn lượng Hoàng kim.

Trọng tài nói với La Thiên.

- Không tệ! Ta đã kiếm được bốn nghìn lượng Hoàng kim rồi.

Thể xác và tinh thần La Thiên có chút sung sướng.

Cộng thêm bảy nghìn lượng của chính hắn, hiện tại hắn đã có hơn một vạn lượng hoàng kim rồi.

Mục tiêu đã đạt được một nửa.

- Nhanh! Đi báo cho tin Đỗ công tử.

Dưới đài, trên mặt hai đạo thân ảnh có vẻ kinh ngạc, thấp giọng nói.

Một người trong đó nhanh chóng rời đi.

...

Ở bên trên đấu võ trường, chiến đấu tiếp tục.

Tiếp theo.

La Thiên lại lần lượt đánh bại ba người khiêu chiến, trong đó có hai gã là Khai Mạch tam trọng, lại đạt được năm ngàn lượng Hoàng kim.

- Khà khà! Tốc độ này quá là nhanh.

La Thiên như mở cờ trong bụng.

Giờ phút này, Hoàng kim của hắn đã tích lũy đến một vạn sáu ngàn lượng trở lên.

Đánh tiếp mấy trận là có thể gom đủ hai vạn lượng hoàng kim.

Chỉ có điều.

Bắt đầu từ thời điểm này, đã không ai đi khiêu chiến La Thiên nữa.

Sức chiến đấu mà La Thiên biểu hiện ra, ở trong Khai Mạch tam trọng cũng được tính là khá mạnh.

Những tam trọng khác, nếu như khiêu chiến hắn, thắng không có có vẻ vang gì, mà thua thì sẽ mất hết thể diện, lại còn phải bồi thường gấp đôi tiền đặt cược.

Bởi vậy.

Bất kể La Thiên khích tướng ra sao vẫn không có ai đi khiêu chiến.

Huống hồ, ở bên trên đấu võ trường này, không chỉ có một nơi chiến đấu; không ít người đều đi tới võ đài luận bài.

- Đáng hận, còn thiếu mấy trận nữa là đủ rồi.

La Thiên có chút buồn bực.

Có lẽ vô địch chính là một loại cảm giác cô đơn lạnh lẽo.

Ít nhất ở trên Võ Đấu đài cấp thấp, hắn đã cảm nhận được cảm giác vô địch ngắn ngủi.

Đương nhiên.

La Thiên có thể đi khiêu chiến Võ Đấu đài trung giai.

Nhưng mà, Võ Đấu đài trung giai là sân khấu của Võ giả Khai Mạch tứ trọng trở lên, tiền đặt cược thấp nhất cũng là vạn lượng Hoàng kim.

Khai Mạch cảnh, cách mỗi tam trọng thì sẽ có một cái hào rộng.

Khai Mạch nhị trọng và tam trọng, chênh lệch sẽ không quá lớn.

Nhưng một khi đến tứ trọng, thực lực sẽ có một lần tăng vọt, đủ để giết chết Khai Mạch tam trọng trong nháy mắt.

Huống chi La Thiên lại còn là Khai Mạch nhị trọng.

- Đỗ Vân Trình đến rồi!

Đột nhiên, ở gần đấu võ trường nhấc lên một mảnh tiếng la kinh sợ.

- Ta tưởng là ai, hóa là một tên phế nhân...

Một đạo thanh âm cao ngạo chói tai truyền đến.

Một tên thiếu niên tai to mặt béo phì, được gia nô vây quanh đi tới Đấu võ đài.

- Đỗ Vân Trình!

Sắc mặt của La Thiên hơi trầm xuống, không nghĩ tới nhanh như vậy Đỗ Vân Trình đã nhận được tin tức.

Giờ phút này.

Ánh mắt của Đỗ Vân Trình hung ác nham hiểm, ẩn chứa sát cơ.

Lúc hắn biết được La Thiên tiến giai Khai Mạch cảnh hắn đã đi bức bách, rút ngắn hôn ước hai tháng chỉ còn ba ngày.

Nào có thể đoán được.

Nhanh như vậy La Thiên lại đột phá Khai Mạch cảnh nhị trọng.

Tiểu tử này, tất có kỳ ngộ, võ mạch được mở ra tuyệt đối không tầm thường.

- Kẻ này, nhất định phải bóp chết, dù phải trả giá lớn hơn nữa cũng hơn.

Trong lòng Đỗ Vân Trình tràn ngập sát ý đang sôi trào.

Ninh Tuyết Dao kia mới mười lăm mười sáu tuổi đã xinh đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông, tương lai nhất định sẽ là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, hắn nhất định phải có được nàng.

Chỉ cần giết chết La Thiên, Ninh Tuyết Dao sẽ thuộc về hắn, dễ như lật bàn tay.

- Đỗ Vân Trình, ngươi tới rất đúng lúc.

- Ta sắp gom đủ hai vạn lượng hoàng kim, đến lúc đó mọi người làm chứng, giải trừ hôn ước của Tuyết Dao.

La Thiên cười to nói.

Mặc dù Đỗ Vân Trình có tu vi Khai Mạch tứ trọng, thế nhưng không thể tham gia đánh bạc chiến của Võ Đấu đài cấp thấp

Võ thị trải rộng ở trong các thành của các quốc gia trên đại lục, thế lực sau lưng siêu nhiên khổng lồ.

Cho dù là Thành chủ tới đây thì cũng phải tuân thủ quy định.

- La Thiên, không phải ngươi yêu cầu thanh toán nợ nần sao?

Đỗ Vân Trình cưỡng chế lửa giận, khóe miệng hiện lên nụ cười tự tin.

- Không bằng như vậy đi. Chỉ cần ngươi chiến thắng một gã thuộc hạ của ta thì bổn công tử sẽ cho ngươi một vạn lượng Hoàng kim.

Một vạn lượng Hoàng kim?

Ở gần phụ cận Võ Đấu đài chấn động.

Một trận chiến đánh cược vạn lượng hoàng kim?

- Thuộc hạ?

La Thiên nhíu mày, hắn không phải người ngu.

- Yên tâm, thủ hạ của ta là một gã Võ giả Khai Mạch tam trọng, phù hợp với quy định của đấu võ trường.

Đỗ Vân Trình đưa tay ra.

Bịch!

Một gã nam tử người mặc áo đen, cao gầy, giống như u linh nhẹ nhàng nhảy tới trước mặt mọi người.

Nam tử cao gầy này, ánh mắt âm lãnh, vẻ mặt đông cứng, không hề có chút tình cảm nào cả.

- Trọng tài có thể kiểm tra, tu vi của hắn là Khai Mạch tam trọng.

Đỗ Vân Trình buông tay nói.

- Ta biết rõ hắn... Không cần kiểm tra.

Trọng tài kia liếc qua nam tử cao gầy, nhíu mày.

- La Thiên, ngươi có dám chiến một trận không? Chỉ cần ký Sinh tử khế, tiến hành Sinh tử đấu, chiến thắng thủ hạ của ta là có thể nhận được vạn lượng hoàng kim.

Trong nụ cười âm lãnh của Đỗ Vân Trình có cảm giác âm mưu.

Nghe thấy hắn nói vậy, tâm thần La Thiên khẽ nhúc nhích.

Chỉ cần có thêm vạn lượng Hoàng kim là có thể trực tiếp trả hết nợ nần.

Nhưng lúc này, La Thiên phát hiện ra trọng tài lại đang nháy mắt với hắn, tỏ ý không được đồng ý.

- Tiểu tử, đừng đồng ý với hắn!

Dưới đài, có một gã Võ giả có tuổi, dường như đã nhận ra thân phận của nam tử cao gầy, sắc mặt đại biến.

- Sinh tử đấu? Có gì không dám cơ chứ.

Ánh mắt của La Thiên kiên định, không có chút dao động nào cả.

Hắn tin chắc rằng dưới Khai Mạch tứ trọng còn chưa có người nào có thể chiến thắng được mình.

Trước đây, lúc chiến đấu hắn còn chưa có vận dụng thực lực chân chính!

- Sinh tử đấu! Bắt đầu!

Trọng tài có chút tiếc hận nhìn La Thiên một cái, sau đó để hai người ký Sinh tử khế rồi lên võ đài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương