Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
-
Chương 19: Chức nghiệp sâu lười
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※ ( 8)
Sau khi 『 Linh Tiên 』nâng cấp thành 『 Thần Ma 』, tất cả các server cũ gộp lại thành một, gọi chung là “Khu Một”, mỗi người chơi trong đó đều được tặng một lần đổi tên miễn phí, vì thế Tần Dương đem cái tên “Thương Hỏa” đổi thành “Thương Hỏa Vô Tình”.
Trong một đêm server hắn chơi bỗng nhiên đông gấp ba lần, bởi vì cao thủ toàn bộ các server đều đã hợp lại cho nên Thương Hỏa từ hạng ba một phen rớt xuống hạng mười.
Lúc ấy đệ nhất cao thủ là một game thủ có tên『 Thệ Thủy °』, hắn cũng là người đầu tiên mở ra tính năng kết bạn bị phong tỏa nhiều năm của Thương Hỏa.
Hai người kết bạn sau một lần PK.
Lần đó, bọn hắn giống như gặp được kỳ phùng địch thủ mà đánh nhau túi bụi, mãi đến khi Tần Dương chuẩn bị out game, mới phát hiện kênh Tán gẫu mật ở góc màn hình liên tục nhảy lên tin nhắn —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Bác chơi rất hay.”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Thêm bạn đi, về sau lại đánh.”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Ơ, bác tắt tính năng kết bạn à?”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Có thấy tin nhắn không đấy?”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “… Thiếu hiệp? (=_=) ”
Tần Dương: “…”
Trước kia cũng từng có người gửi Tán gẫu mật tới, song Tần Dương đều không xem, nhưng lúc này đây, chẳng biết có phải là do vừa rồi PK chưa đã hay không mà hắn lại mở danh sách bạn tốt ra, đem Thệ Thủy kéo vào.
Sau khi Thệ Thủy quen biết Tần Dương còn kéo hắn vào một diễn đàn cao thủ, người trong diễn đàn vừa thấy Thương Hỏa, liền liên tục nã đạn tới đây —
“Woa, đây không phải là vua PK ở khu một cũ hay sao!”
“Đệt mợ, ai thông đồng được hắn rồi kéo tới đây thế, nghe nói từ khi gộp server tới giờ, hắn chưa từng nói chuyện với người khác dù là một câu, quá thần cmn bí!”
“Chắc là Thệ Thủy đấy…”
“Thệ Thủy quả nhiên một người đàn ông không tầm thường!”
Cấp bậc mới, đấu trường mới, Tần Dương cũng quen được những người bạn mới, làm nhiệm vụ đánh phó bản đều có đoàn đội cố định, chơi cũng rất là vui vẻ, song vẫn đặc biệt ít nói nên bị gán cho cái danh hiệu “Cao Lãnh Vương”.
Bởi sự thần bí mà Tần Dương thường xuyên trở thành đề tài để mọi người chém gió, trong đó cũng bao gồm cả trạng thái “Đã kết hôn” được đề cập tới ở khung thông tin cá nhân của hắn. Tuy nhiên không ai có thể chém ra một kết luận chuẩn xác sau cùng, chỉ có Thệ Thủy, sau một ngày đại chiến ba trăm hiệp với Tần Dương mới hiếm thấy mà trò chuyện đôi câu.
Thệ Thủy °: “Cảm giác chú mày có một cái bí sử…”
Thương Hỏa Vô Tình: “Bí sử gì?”
Thệ Thủy °: “Không phải trước kia mày tên Thương Hỏa sao, hiện tại lại thêm vào hai chữ “Vô Tình”, hơn nữa tuy mày đã kết hôn, nhưng bọn tao đều chưa từng gặp vợ mày… Ghép nối các chi tiết đó lại, tất cả đều đại biểu mày đã từng chịu thương đau vì tình. ”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thệ Thủy °: “Chắc không phải là mày bị người ta bỏ rơi đâu nhỉ?”
Thương Hỏa Vô Tình: “… …”
Một giây sau, hai người bắt đầu PK lần thứ thứ ba trăm lẻ một, Thương Hỏa đánh không lại, xong.
Thệ Thủy °: “Nói cho tao biết đi, tao sẽ không nói ra ngoài đâu. ^_^ ”
Thương Hỏa Vô Tình: “Chờ tao thắng được mày rồi tính.”
Thệ Thủy °: “Sặc, đơn giản thế thôi à?”
Một giây sau, nam tử áo trắng nằm ngửa trên mặt đất, đỉnh đầu lơ lửng một dòng chữ: “Đến đây đi~ ”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Tần Dương bất đắc dĩ đem tâm sự cất giấu suốt ba năm đơn giản nói cho Thệ Thủy, cũng đặc biệt cường điệu: “Không phải bị bỏ rơi, mà là chẳng biết vì sao em ấy không online nữa.”
Thệ Thủy °: “Thế còn không phải là bị vứt bỏ nữa à. (=_=) ”
Tần Dương kiên trì: “… Không phải.”
Thệ Thủy °: “Được rồi, không phải bị vứt bỏ… Nhưng mà nhiều năm như vậy, tao thấy tám phần mười là người nọ sẽ không quay về nữa đâu… Ẻm xinh lắm à?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Chưa nhìn thấy.”
Thệ Thủy °: “Xỉu, còn chưa nhìn thấy mà tđn nhớ mãi không quên, tao nghĩ mày nên đổi tên đi, để là ‘Thương Hỏa Ngây Thơ’ ok đấy!”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thệ Thủy °: “Tao nói cái này nhé, không phải vợ mày là một tên lừa gạt đấy chứ? Ví dụ như nhân yêu chẳng hạn.”
Thương Hỏa Vô Tình: “Nhân yêu?”
Thệ Thủy °: “Ôi đệt, mày còn không biết ‘nhân yêu’ là gì à? Chính là nam chơi acc nữ, trong game có rất nhiều, đùa chán rồi là dứt áo ra đi thôi, có cái mợ gì đâu.”
Thương Hỏa Vô Tình: “… … …” Nam, nam chơi, chơi acc nữ! OAO|||
“Tam quan thuần khiết” của một bạn nhỏ “ngây thơ” nào đó, vào giờ phút này, hoàn toàn sụp đổ.
Thệ Thủy °: “Bị tao nói trúng rồi?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Không trúng!!!”
Thệ Thủy °: “Thế thì ném ra một chuỗi chấm lửng dài thế làm cái giề, lại còn dùng đến hẳn ba cái dấu chấm than, đm.”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thương Hỏa Vô Tình: “Có việc, out trước.”
Thệ Thủy °: “…”
Tần Dương lòng rối như tơ vò cần phải được yên tĩnh trong giây lát. Hắn tắt game, ngơ ngác ngồi trước máy vi tính, cẩn thận hồi tưởng… Đúng rồi, hắn chưa từng hỏi A Tấn là nam hay là nữ, A Tấn cũng chưa nói tới vấn đề này, trước khi kết hôn, trực giác nói cho hắn biết A Tấn là một nam sinh, nhưng sau khi kết hôn, hắn lại tự nhiên coi người nọ là con gái.
… Nếu nói A Tấn là nam sinh, cũng có khả năng.
Nghĩ tới tính cách, giọng điệu khi nói chuyện của A Tấn… Không, phải là phi thường có khả năng mới đúng! ( ̄_ ̄|||)
Vì thế cho nên, có thể mình đã hiểu lầm? ( = 口 =)
Vừa nghĩ tới cái người mình thích lâu như vậy, đợi chờ lâu như vậy, lại có khả năng là một nam sinh… Tần Dương hoàn toàn không thể đối mặt với sự ngu ngốc của bản thân! (╯‵□′)╯︵┻━┻
May sao những cái tin nhắn offline lúc trước đều bị hệ thống xóa sạch. Orz…
Tần Dương ôm tâm trạng thốn đến tận rốn lâu thật lâu, mỗi lần lên game đều đem buồn bực biến thành động lực mà chém chém chém! Giết giết giết!
Thế nhưng mỗi khi tỉnh táo trở lại, hắn liền nhìn cái tên『 Tiểu tiên A Tấn 』 ở trong danh sách bạn tốt mà ngẩn người…
Muốn thẳng tay xóa cái nick này! Nhưng lại luyến tiếc…
Bởi vì nhiều năm trôi qua, Tần Dương đã có tình cảm với cái nick từng được gửi gắm yêu thương này! (T_T)
Bỗng nhiên trong diễn đàn có người thảo luận —
“Mấy ngày hôm nay Vô Tình làm sao vậy? Đánh nhau cứ như ăn thuốc nổ không bằng.”
“Đúng vậy, cảm xúc cũng có gì đó là lạ…”
Thệ Thủy °: “Ầy ầy, chắc là do đang xây dựng lại tam quan đấy mà.”
Một thời gian nữa qua đi, Tần Dương tràn ngập “quái lực hoang dại” thế nhưng đã leo lên một quãng lớn trên bảng xếp hạng, từ vị trí thứ bảy nhảy tới hạng hai, trực tiếp gây ra uy hiếp với ngôi vị đệ nhất của Thệ Thủy.
Cửu Điện Hạ: “Vô Tình, gần đây thế công của mày quá hung hãn đi, đè luôn cả tao xuống rồi.”
Thương Hỏa Vô Tình: “Thích không?”
Cửu Điện Hạ: “…”
Thệ Thủy °: “…”
Mọi người: “…”
Cửu Điện Hạ: “Anh Thủy, Vô Tình đùa giỡn em~ ”
Thệ Thủy °: “Anh thấy rồi…”
Một người khác ở trong diễn đàn yếu ớt cho ý kiến: “Có ai cảm giác được không, gần đây Vô Tình trở nên xấu xa rồi…”
Một người khác nữa phụ họa: “Giơ tay! Trước kia Vô Tình sẽ không nói những lời như thế…”
Thệ Thủy °: “Khụ, có lẽ là tam quan đã được tái kiến thiết xong rồi.”
Tần Dương nhìn lướt qua những tán gẫu trong diễn đàn, im lặng tắt một cửa sổ phổ cập giáo dục về “Đồng tính luyến ái và công – thụ” khác đi, mở danh sách bạn tốt trong game nhìn vào cái tên màu xám kia, khẽ cong khóe miệng lộ ra một tia cười khổ cùng với một chút muộn phiền…
— Mặc kệ cậu là nam hay nữ, hình như tôi cũng đều không thể quên được cậu rồi đó, A Tấn à.
——–
Thời gian ba ngày không phải là dài, nhưng ít ra có thể giảm bớt cảm giác xấu hổ trong Hà Tấn lúc này.
Sau khi đạt thành nhất trí, Thương Hỏa liền biến Hà Tấn về lại “nguyên hình” rồi dắt cậu đi làm nhiệm vụ thăng cấp.
Hiện tại Hà Tấn đã biết, mình là một con chồn bạc… Mỏ nhọn tai nhỏ, đầu vừa giống hồ ly lại hơi na ná chuột đồng, chẳng trách nhìn qua lại có vẻ lấm la lấm lét.
Nhìn vào bộ dáng hiện tại của mình, cho dù cảm thấy bị hãm hại song Hà Tấn cũng đành nhận mệnh. Thương Hỏa đợi cậu lâu như vậy, còn phải trả giá nhiều như thế, nếu trò này có thể khiến đối phương vui vẻ, vậy thì cậu liền hy sinh một chút thôi, dù sao trong thế giới thực cậu cũng chẳng mất đi miếng thịt nào.
Thương Hỏa ấn nút “Đi theo”, Hà Tấn không cần phải tự thao tác nữa, chỉ thấy con chồn bạc vui vẻ lắc mông phía sau người nọ, cũng giống như con Chu tước sí hồn vẫn luôn bay quanh người hắn lúc trước…
Tiểu tiên A Tấn: “Tôi không cần tự đi à?”
“Em muốn đi?” Thương Hỏa hủy bỏ trạng thái “Đi theo”, nói, “Vậy em cẩn thận nhé, đừng có đi lạc.”
Hà Tấn: “…” Thật sự xem tôi như con chó nhỏ đấy à? ( ̄_, ̄)
Trước khi “Linh sủng” được thuần dưỡng, quá trình thăng cấp giống hệt như tu tiên, dựa vào đánh quái và làm nhiệm vụ, song khi được thuần dưỡng thì lại hoàn toàn khác, chỉ cần ở cùng với chủ, kinh nghiệm sẽ tăng rất nhanh, hơn nữa Hà Tấn cũng không phải tự nhận nhiệm vụ, chỉ cần Thương Hỏa nhận là được rồi.
Hà Tấn thấy màn hình lóe lên thông báo Thương Hỏa đã tiếp nhận nhiệm vụ giết “Liễu thụ tinh”, vì thế liền tranh thủ tìm hiểu một chút về kỹ năng công kích và trạng thái nhân vật của mình ở thời điểm hiện tại —
『 Tiểu tiên A Tấn 』
Chủng tộc: Tinh linh (30)
Chức nghiệp: Linh sủng ( bậc 1)
Nick name: Tiểu Bạch (Hà Tấn: khi nào thì bị sửa thế vậy???)
Thuộc tính: Nhanh nhẹn
Thuộc tính thần bí: Chờ kích hoạt
Sức mạnh: +580
Linh khí: +100
Né tránh: +800
Tiềm năng: không rõ
…
Xong đâu đấy cậu lại nhìn đống kỹ năng mới của mình, có chừng bảy cái đã sáng, ba cái màu xanh ở phía trước lần lượt là “Cắn”, “Gãi”, “Bứt đuôi” … Cái quái gì thế này? Mình thực sự phải giống một con “chồn” bổ nhào lên mà cắn quái hay sao hở! (=_=)
Kỹ năng màu xanh thứ tư là “Chạy nhanh”, phỏng chừng là dùng khi trốn chạy. Ngoài những kỹ năng màu xanh ra còn có icon hình người màu tím là để buff “Nhanh nhẹn” cho chủ thuần dưỡng, hai icon hình người màu hồng nhạt thứ sáu thứ bảy là… Hà Tấn vừa thấy cái gì nha? Thế mà cậu cũng có chức năng “Đi theo” và “Thân thiết”!
Hà Tấn lặng lẽ click một cái vào “Đi theo”, quả nhiên con chồn bé nhỏ liền tự động bám theo Thương Hỏa, hoàn toàn không cần tự thao tác… Ngất, đây thực sự là một cái chức nghiệp “sâu lười” nha!
Đến nơi thi hành nhiệm vụ, Hà Tấn hủy bỏ trạng thái “Đi theo”, một bên buff “Nhanh nhẹn” cho Thương Hỏa, một bên nóng lòng muốn thử khống chế chồn bạc xông lên cắn quái một hơi. Thế nhưng, đúng vào lúc ấy, dưới chân Thương Hỏa lại xuất hiện một vòng gợn sóng màu đỏ, toàn bộ khu vực quanh cây liễu quái run rẩy điên cuồng sau đó hóa thành tro bụi…
〖 Hệ Thống 〗 Bạn đã thành công tiêu diệt (20/20) cây liễu quái, nhiệm vụ hoàn thành!
Hà Tấn rơi đầy một đầu hắc tuyến… đi làm nhiệm vụ cùng Thương Hỏa, quả thực chẳng khác nào treo máy ăn theo cả mà!
Nhìn những mảnh vàng kim chói mắt rơi đầy mặt đất, Hà Tấn nhịn không được chạy ra nhặt một miếng lên.
〖 Hệ Thống 〗 Bạn đã nhặt được 1 giỏ đan bằng liễu.
Hà Tấn: “…”
Hai giây sau, trên màn ảnh thoáng cái hiện ra gợi ý màu vàng kim —
〖 Hệ Thống 〗 Phu quân của bạn『 Thương Hỏa Vô Tình 』 đã chuyển vào tài khoản của bạn 5000 kim tệ, xin hãy chú ý kiểm tra và xác nhận.
Hà Tấn giật mình kinh hãi nói: “Cậu cho tôi tiền làm chi?”
Thương Hỏa nói: “Về sau đừng nhặt mấy thứ này, vô dụng, thiếu tiền cứ nói với anh.”
Hà Tấn có phần xấu hổ, không phải thiếu tiền mà cậu nhặt mấy cái kia, chẳng qua là thói quen thôi mà… Được rồi, nhặt đồng nát cũng chẳng phải thói quen huyền diệu đáng ngợi ca gì hết.
Nhưng Thương Hỏa cũng gửi tới quá nhiều tiền, toàn bộ gia sản của Hà Tấn hiện tại chỉ có hơn 200 kim tệ, Thương Hỏa vừa vung tay liền cho cậu 5000, sự chênh lệch này thực là…
Hà Tấn nhớ tới『 Bảng tài phú Thần Ma』 mình đã xem lúc trước, Thương Hỏa cũng xếp ở hạng đầu, có lẽ chút tiền ấy với hắn mà nói thật sự không đáng bao nhiêu… Thế nhưng, Thương Hỏa “hào phóng” như vậy, quả là khiến cậu có chút kinh hãi khi được ưu ái.
Hà Tấn nghĩ nghĩ một chút, sau đó liền gửi tin nhắn cho Thương Hỏa: “ht2000, ********, đây là user và password đăng nhập vào game của tôi.”
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※ ( 8)
Sau khi 『 Linh Tiên 』nâng cấp thành 『 Thần Ma 』, tất cả các server cũ gộp lại thành một, gọi chung là “Khu Một”, mỗi người chơi trong đó đều được tặng một lần đổi tên miễn phí, vì thế Tần Dương đem cái tên “Thương Hỏa” đổi thành “Thương Hỏa Vô Tình”.
Trong một đêm server hắn chơi bỗng nhiên đông gấp ba lần, bởi vì cao thủ toàn bộ các server đều đã hợp lại cho nên Thương Hỏa từ hạng ba một phen rớt xuống hạng mười.
Lúc ấy đệ nhất cao thủ là một game thủ có tên『 Thệ Thủy °』, hắn cũng là người đầu tiên mở ra tính năng kết bạn bị phong tỏa nhiều năm của Thương Hỏa.
Hai người kết bạn sau một lần PK.
Lần đó, bọn hắn giống như gặp được kỳ phùng địch thủ mà đánh nhau túi bụi, mãi đến khi Tần Dương chuẩn bị out game, mới phát hiện kênh Tán gẫu mật ở góc màn hình liên tục nhảy lên tin nhắn —
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Bác chơi rất hay.”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Thêm bạn đi, về sau lại đánh.”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Ơ, bác tắt tính năng kết bạn à?”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “Có thấy tin nhắn không đấy?”
〖 Tán gẫu mật 〗『 Thệ Thủy °』: “… Thiếu hiệp? (=_=) ”
Tần Dương: “…”
Trước kia cũng từng có người gửi Tán gẫu mật tới, song Tần Dương đều không xem, nhưng lúc này đây, chẳng biết có phải là do vừa rồi PK chưa đã hay không mà hắn lại mở danh sách bạn tốt ra, đem Thệ Thủy kéo vào.
Sau khi Thệ Thủy quen biết Tần Dương còn kéo hắn vào một diễn đàn cao thủ, người trong diễn đàn vừa thấy Thương Hỏa, liền liên tục nã đạn tới đây —
“Woa, đây không phải là vua PK ở khu một cũ hay sao!”
“Đệt mợ, ai thông đồng được hắn rồi kéo tới đây thế, nghe nói từ khi gộp server tới giờ, hắn chưa từng nói chuyện với người khác dù là một câu, quá thần cmn bí!”
“Chắc là Thệ Thủy đấy…”
“Thệ Thủy quả nhiên một người đàn ông không tầm thường!”
Cấp bậc mới, đấu trường mới, Tần Dương cũng quen được những người bạn mới, làm nhiệm vụ đánh phó bản đều có đoàn đội cố định, chơi cũng rất là vui vẻ, song vẫn đặc biệt ít nói nên bị gán cho cái danh hiệu “Cao Lãnh Vương”.
Bởi sự thần bí mà Tần Dương thường xuyên trở thành đề tài để mọi người chém gió, trong đó cũng bao gồm cả trạng thái “Đã kết hôn” được đề cập tới ở khung thông tin cá nhân của hắn. Tuy nhiên không ai có thể chém ra một kết luận chuẩn xác sau cùng, chỉ có Thệ Thủy, sau một ngày đại chiến ba trăm hiệp với Tần Dương mới hiếm thấy mà trò chuyện đôi câu.
Thệ Thủy °: “Cảm giác chú mày có một cái bí sử…”
Thương Hỏa Vô Tình: “Bí sử gì?”
Thệ Thủy °: “Không phải trước kia mày tên Thương Hỏa sao, hiện tại lại thêm vào hai chữ “Vô Tình”, hơn nữa tuy mày đã kết hôn, nhưng bọn tao đều chưa từng gặp vợ mày… Ghép nối các chi tiết đó lại, tất cả đều đại biểu mày đã từng chịu thương đau vì tình. ”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thệ Thủy °: “Chắc không phải là mày bị người ta bỏ rơi đâu nhỉ?”
Thương Hỏa Vô Tình: “… …”
Một giây sau, hai người bắt đầu PK lần thứ thứ ba trăm lẻ một, Thương Hỏa đánh không lại, xong.
Thệ Thủy °: “Nói cho tao biết đi, tao sẽ không nói ra ngoài đâu. ^_^ ”
Thương Hỏa Vô Tình: “Chờ tao thắng được mày rồi tính.”
Thệ Thủy °: “Sặc, đơn giản thế thôi à?”
Một giây sau, nam tử áo trắng nằm ngửa trên mặt đất, đỉnh đầu lơ lửng một dòng chữ: “Đến đây đi~ ”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Tần Dương bất đắc dĩ đem tâm sự cất giấu suốt ba năm đơn giản nói cho Thệ Thủy, cũng đặc biệt cường điệu: “Không phải bị bỏ rơi, mà là chẳng biết vì sao em ấy không online nữa.”
Thệ Thủy °: “Thế còn không phải là bị vứt bỏ nữa à. (=_=) ”
Tần Dương kiên trì: “… Không phải.”
Thệ Thủy °: “Được rồi, không phải bị vứt bỏ… Nhưng mà nhiều năm như vậy, tao thấy tám phần mười là người nọ sẽ không quay về nữa đâu… Ẻm xinh lắm à?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Chưa nhìn thấy.”
Thệ Thủy °: “Xỉu, còn chưa nhìn thấy mà tđn nhớ mãi không quên, tao nghĩ mày nên đổi tên đi, để là ‘Thương Hỏa Ngây Thơ’ ok đấy!”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thệ Thủy °: “Tao nói cái này nhé, không phải vợ mày là một tên lừa gạt đấy chứ? Ví dụ như nhân yêu chẳng hạn.”
Thương Hỏa Vô Tình: “Nhân yêu?”
Thệ Thủy °: “Ôi đệt, mày còn không biết ‘nhân yêu’ là gì à? Chính là nam chơi acc nữ, trong game có rất nhiều, đùa chán rồi là dứt áo ra đi thôi, có cái mợ gì đâu.”
Thương Hỏa Vô Tình: “… … …” Nam, nam chơi, chơi acc nữ! OAO|||
“Tam quan thuần khiết” của một bạn nhỏ “ngây thơ” nào đó, vào giờ phút này, hoàn toàn sụp đổ.
Thệ Thủy °: “Bị tao nói trúng rồi?”
Thương Hỏa Vô Tình: “Không trúng!!!”
Thệ Thủy °: “Thế thì ném ra một chuỗi chấm lửng dài thế làm cái giề, lại còn dùng đến hẳn ba cái dấu chấm than, đm.”
Thương Hỏa Vô Tình: “…”
Thương Hỏa Vô Tình: “Có việc, out trước.”
Thệ Thủy °: “…”
Tần Dương lòng rối như tơ vò cần phải được yên tĩnh trong giây lát. Hắn tắt game, ngơ ngác ngồi trước máy vi tính, cẩn thận hồi tưởng… Đúng rồi, hắn chưa từng hỏi A Tấn là nam hay là nữ, A Tấn cũng chưa nói tới vấn đề này, trước khi kết hôn, trực giác nói cho hắn biết A Tấn là một nam sinh, nhưng sau khi kết hôn, hắn lại tự nhiên coi người nọ là con gái.
… Nếu nói A Tấn là nam sinh, cũng có khả năng.
Nghĩ tới tính cách, giọng điệu khi nói chuyện của A Tấn… Không, phải là phi thường có khả năng mới đúng! ( ̄_ ̄|||)
Vì thế cho nên, có thể mình đã hiểu lầm? ( = 口 =)
Vừa nghĩ tới cái người mình thích lâu như vậy, đợi chờ lâu như vậy, lại có khả năng là một nam sinh… Tần Dương hoàn toàn không thể đối mặt với sự ngu ngốc của bản thân! (╯‵□′)╯︵┻━┻
May sao những cái tin nhắn offline lúc trước đều bị hệ thống xóa sạch. Orz…
Tần Dương ôm tâm trạng thốn đến tận rốn lâu thật lâu, mỗi lần lên game đều đem buồn bực biến thành động lực mà chém chém chém! Giết giết giết!
Thế nhưng mỗi khi tỉnh táo trở lại, hắn liền nhìn cái tên『 Tiểu tiên A Tấn 』 ở trong danh sách bạn tốt mà ngẩn người…
Muốn thẳng tay xóa cái nick này! Nhưng lại luyến tiếc…
Bởi vì nhiều năm trôi qua, Tần Dương đã có tình cảm với cái nick từng được gửi gắm yêu thương này! (T_T)
Bỗng nhiên trong diễn đàn có người thảo luận —
“Mấy ngày hôm nay Vô Tình làm sao vậy? Đánh nhau cứ như ăn thuốc nổ không bằng.”
“Đúng vậy, cảm xúc cũng có gì đó là lạ…”
Thệ Thủy °: “Ầy ầy, chắc là do đang xây dựng lại tam quan đấy mà.”
Một thời gian nữa qua đi, Tần Dương tràn ngập “quái lực hoang dại” thế nhưng đã leo lên một quãng lớn trên bảng xếp hạng, từ vị trí thứ bảy nhảy tới hạng hai, trực tiếp gây ra uy hiếp với ngôi vị đệ nhất của Thệ Thủy.
Cửu Điện Hạ: “Vô Tình, gần đây thế công của mày quá hung hãn đi, đè luôn cả tao xuống rồi.”
Thương Hỏa Vô Tình: “Thích không?”
Cửu Điện Hạ: “…”
Thệ Thủy °: “…”
Mọi người: “…”
Cửu Điện Hạ: “Anh Thủy, Vô Tình đùa giỡn em~ ”
Thệ Thủy °: “Anh thấy rồi…”
Một người khác ở trong diễn đàn yếu ớt cho ý kiến: “Có ai cảm giác được không, gần đây Vô Tình trở nên xấu xa rồi…”
Một người khác nữa phụ họa: “Giơ tay! Trước kia Vô Tình sẽ không nói những lời như thế…”
Thệ Thủy °: “Khụ, có lẽ là tam quan đã được tái kiến thiết xong rồi.”
Tần Dương nhìn lướt qua những tán gẫu trong diễn đàn, im lặng tắt một cửa sổ phổ cập giáo dục về “Đồng tính luyến ái và công – thụ” khác đi, mở danh sách bạn tốt trong game nhìn vào cái tên màu xám kia, khẽ cong khóe miệng lộ ra một tia cười khổ cùng với một chút muộn phiền…
— Mặc kệ cậu là nam hay nữ, hình như tôi cũng đều không thể quên được cậu rồi đó, A Tấn à.
——–
Thời gian ba ngày không phải là dài, nhưng ít ra có thể giảm bớt cảm giác xấu hổ trong Hà Tấn lúc này.
Sau khi đạt thành nhất trí, Thương Hỏa liền biến Hà Tấn về lại “nguyên hình” rồi dắt cậu đi làm nhiệm vụ thăng cấp.
Hiện tại Hà Tấn đã biết, mình là một con chồn bạc… Mỏ nhọn tai nhỏ, đầu vừa giống hồ ly lại hơi na ná chuột đồng, chẳng trách nhìn qua lại có vẻ lấm la lấm lét.
Nhìn vào bộ dáng hiện tại của mình, cho dù cảm thấy bị hãm hại song Hà Tấn cũng đành nhận mệnh. Thương Hỏa đợi cậu lâu như vậy, còn phải trả giá nhiều như thế, nếu trò này có thể khiến đối phương vui vẻ, vậy thì cậu liền hy sinh một chút thôi, dù sao trong thế giới thực cậu cũng chẳng mất đi miếng thịt nào.
Thương Hỏa ấn nút “Đi theo”, Hà Tấn không cần phải tự thao tác nữa, chỉ thấy con chồn bạc vui vẻ lắc mông phía sau người nọ, cũng giống như con Chu tước sí hồn vẫn luôn bay quanh người hắn lúc trước…
Tiểu tiên A Tấn: “Tôi không cần tự đi à?”
“Em muốn đi?” Thương Hỏa hủy bỏ trạng thái “Đi theo”, nói, “Vậy em cẩn thận nhé, đừng có đi lạc.”
Hà Tấn: “…” Thật sự xem tôi như con chó nhỏ đấy à? ( ̄_, ̄)
Trước khi “Linh sủng” được thuần dưỡng, quá trình thăng cấp giống hệt như tu tiên, dựa vào đánh quái và làm nhiệm vụ, song khi được thuần dưỡng thì lại hoàn toàn khác, chỉ cần ở cùng với chủ, kinh nghiệm sẽ tăng rất nhanh, hơn nữa Hà Tấn cũng không phải tự nhận nhiệm vụ, chỉ cần Thương Hỏa nhận là được rồi.
Hà Tấn thấy màn hình lóe lên thông báo Thương Hỏa đã tiếp nhận nhiệm vụ giết “Liễu thụ tinh”, vì thế liền tranh thủ tìm hiểu một chút về kỹ năng công kích và trạng thái nhân vật của mình ở thời điểm hiện tại —
『 Tiểu tiên A Tấn 』
Chủng tộc: Tinh linh (30)
Chức nghiệp: Linh sủng ( bậc 1)
Nick name: Tiểu Bạch (Hà Tấn: khi nào thì bị sửa thế vậy???)
Thuộc tính: Nhanh nhẹn
Thuộc tính thần bí: Chờ kích hoạt
Sức mạnh: +580
Linh khí: +100
Né tránh: +800
Tiềm năng: không rõ
…
Xong đâu đấy cậu lại nhìn đống kỹ năng mới của mình, có chừng bảy cái đã sáng, ba cái màu xanh ở phía trước lần lượt là “Cắn”, “Gãi”, “Bứt đuôi” … Cái quái gì thế này? Mình thực sự phải giống một con “chồn” bổ nhào lên mà cắn quái hay sao hở! (=_=)
Kỹ năng màu xanh thứ tư là “Chạy nhanh”, phỏng chừng là dùng khi trốn chạy. Ngoài những kỹ năng màu xanh ra còn có icon hình người màu tím là để buff “Nhanh nhẹn” cho chủ thuần dưỡng, hai icon hình người màu hồng nhạt thứ sáu thứ bảy là… Hà Tấn vừa thấy cái gì nha? Thế mà cậu cũng có chức năng “Đi theo” và “Thân thiết”!
Hà Tấn lặng lẽ click một cái vào “Đi theo”, quả nhiên con chồn bé nhỏ liền tự động bám theo Thương Hỏa, hoàn toàn không cần tự thao tác… Ngất, đây thực sự là một cái chức nghiệp “sâu lười” nha!
Đến nơi thi hành nhiệm vụ, Hà Tấn hủy bỏ trạng thái “Đi theo”, một bên buff “Nhanh nhẹn” cho Thương Hỏa, một bên nóng lòng muốn thử khống chế chồn bạc xông lên cắn quái một hơi. Thế nhưng, đúng vào lúc ấy, dưới chân Thương Hỏa lại xuất hiện một vòng gợn sóng màu đỏ, toàn bộ khu vực quanh cây liễu quái run rẩy điên cuồng sau đó hóa thành tro bụi…
〖 Hệ Thống 〗 Bạn đã thành công tiêu diệt (20/20) cây liễu quái, nhiệm vụ hoàn thành!
Hà Tấn rơi đầy một đầu hắc tuyến… đi làm nhiệm vụ cùng Thương Hỏa, quả thực chẳng khác nào treo máy ăn theo cả mà!
Nhìn những mảnh vàng kim chói mắt rơi đầy mặt đất, Hà Tấn nhịn không được chạy ra nhặt một miếng lên.
〖 Hệ Thống 〗 Bạn đã nhặt được 1 giỏ đan bằng liễu.
Hà Tấn: “…”
Hai giây sau, trên màn ảnh thoáng cái hiện ra gợi ý màu vàng kim —
〖 Hệ Thống 〗 Phu quân của bạn『 Thương Hỏa Vô Tình 』 đã chuyển vào tài khoản của bạn 5000 kim tệ, xin hãy chú ý kiểm tra và xác nhận.
Hà Tấn giật mình kinh hãi nói: “Cậu cho tôi tiền làm chi?”
Thương Hỏa nói: “Về sau đừng nhặt mấy thứ này, vô dụng, thiếu tiền cứ nói với anh.”
Hà Tấn có phần xấu hổ, không phải thiếu tiền mà cậu nhặt mấy cái kia, chẳng qua là thói quen thôi mà… Được rồi, nhặt đồng nát cũng chẳng phải thói quen huyền diệu đáng ngợi ca gì hết.
Nhưng Thương Hỏa cũng gửi tới quá nhiều tiền, toàn bộ gia sản của Hà Tấn hiện tại chỉ có hơn 200 kim tệ, Thương Hỏa vừa vung tay liền cho cậu 5000, sự chênh lệch này thực là…
Hà Tấn nhớ tới『 Bảng tài phú Thần Ma』 mình đã xem lúc trước, Thương Hỏa cũng xếp ở hạng đầu, có lẽ chút tiền ấy với hắn mà nói thật sự không đáng bao nhiêu… Thế nhưng, Thương Hỏa “hào phóng” như vậy, quả là khiến cậu có chút kinh hãi khi được ưu ái.
Hà Tấn nghĩ nghĩ một chút, sau đó liền gửi tin nhắn cho Thương Hỏa: “ht2000, ********, đây là user và password đăng nhập vào game của tôi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook