Va Phải Của Nợ
-
C55: Chap 55
Chap 55
Becky như cái xác không hồn bấm số mật khẩu đi vào nhà Isra, cô đi luôn đến phòng khách ngồi xuống. Không biết trải qua bao lâu, Becky chợt đứng dậy đi đến tủ bếp lục tục một hồi lấy ra một gói mì bắt nước lên nấu, hành động không nhanh không chậm, duy chỉ có ánh mắt vô hồn không có nửa điểm khởi sắc nào.
Bàn tay cầm đũa gắp mì trong tô lên ăn, Becky quả thật nuốt không trôi mặc cho cô bụng vẫn chưa có gì lót dạ, Becky cũng muốn tìm cái gì đó để lắp đầy khoảng trống trong lòng cô lúc này. Nước mắt ấm nóng bỗng dưng trào khỏi khóe mắt tuôn xuống má, Becky cũng không buồn đưa tay lau đi.
"Nếu mình lấy tâm trạng này đi casting, nhất định sẽ được vai chính cho xem." - Becky tự lẩm bẩm khi đang cố tống hết tô mì vào bụng, sau đó đem tô mì đặt vào bồn rửa chén, đến khi trở về phòng khách thì âm thanh mở cửa vang lên, hai thân ảnh dần ló dạng sau cánh cửa.
Là Isra và Apinya...
Becky nhận ra hai người họ.
Bởi vì từ đầu Becky không hề bật đèn cho nên bọn họ không hề để ý đến việc trong nhà đang có người, tự nhiên bước vào.
Becky vừa định lên tiếng, hai mắt chợt mở to lên kinh ngạc vội ngồi thụp xuống núp sau ghế sô pha dài khi nhìn Isra và Apinya dính với nhau như sam, cả hai hôn nhau say đắm và đang tiến về phía ghế sô pha nằm luôn lên đó.
"Em rất vui... Chụt!" - Isra mỉm cười trải những nụ hôn ngắn lên môi Apinya, những ngón tay thon dài mơn trớn trên làn da mịn màng không tì vết của cô nàng nằm bên dưới, có chút không tin thốt lên.
Phía dưới, Apinya câu lấy cổ Isra nhóm đầu lên nối lại nụ hôn của họ, những âm thanh vui tai thoát ra giữa những cái hôn làm cho người đang trốn phía sau ghế sô pha cảm thấy khó xử vô cùng nhưng lại không đành tâm phá hỏng chuyện tốt của họ.
"Khỉ thật! Sao lại để người thất tình như mình nhìn thấy cảnh này chứ?"
Becky mím chặt môi rón rén bò vào phòng Isra nhưng cả hai bất ngờ trở người ngồi dậy, Isra nhấc bổng luôn cơ thể Apinya để cô ấy ngồi trên cái bàn dài gần đó, môi vẫn dính chặt lấy đôi môi đỏ mọng không có dấu hiệu rời ra.
Becky thất kinh tím cả mặt, vội trở về vị trí cũ, giờ thì đúng là có tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, lúc nãy chỉ là âm thanh ám muội thôi, bây giờ còn kèm luôn cả hình ảnh Full 3D sống động đập ngay vào mắt, không đường nào mà không nhìn thấy nếu Becky mở mắt ra.
"Tại sao cứ gặp họ là chẳng có gì tốt đẹp với mình cả?" - Becky bực bội lấy tay lên bịt hai lỗ tai lại, mắt nhắm nghiền để không nghe không nhìn thấy gì nữa, lúc này mà để bị phát hiện còn khó xử hơn gấp bội.
Isra thích thú nhìn khuôn mặt ửng hồng của Apinya, giọng nói khàn đục thốt lên: "Chị muốn chúng ta ở đây luôn... hay là vào phòng..."
Khóe môi cong lên một đường quyến rũ, Apinya đưa ngón trỏ đặt lên môi Isra, ánh mắt gợi tình nhìn cô: "Em đó, chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu quen nhau thôi em đã nghĩ những chuyện xấu xa gì thế này?"
Isra ngậm luôn ngón tay của Apinya vào trong khoang miệng mình, gian tà đáp trả lại: "Nhìn có vẻ là rất nhanh nhưng mà em là thật lòng với chị đấy, hay ngày mai chúng ta kết hôn với nhau luôn nhỉ?"
Apinya ngửa cổ bật cười to, rất nhanh đã bị Isra kéo trở lại nụ hôn nóng bỏng khác, những ngón tay hư hỏng của Isra đang lang thang trên tấm lưng trần bên trong lớp áo mỏng manh cũng bị kéo lên một mảng của Apinya, Isra không thể chờ thêm được nữa rồi.
RENG! RENG!
Tiếng nhạc chuông điện thoại reo lên khiến hai nhân vật chính giựt mình vội vàng tách nhau ra, theo âm thanh lạ tai nhìn về hướng ghế sô pha rồi hốt hoảng nhìn nhau.
"Nhà em có ăn trộm sao?"
"Em không biết nữa, chị chờ ở đó đi!" - Isra vớ lấy cây chổi gần bếp rồi bước tới nơi vừa phát ra âm thanh đã được tắt đi nhanh chóng, cảnh giác la lên: "Là ai đó?"
Becky thở dài rụt rè ló diện, cả người khúm núm mặc dù bản thân không làm gì sai cả, số cô toàn gặp phải những chuyện dở khóc dở cười thế này sao chứ?
"Là em đây!" - Becky cười sượng đáp.
Isra và Apinya sau một thoáng kinh ngạc liền chuyển sang bối rối nhìn trân trân nhân vật không mời mà tới này, vậy ra nãy giờ những chuyện họ làm Becky đều nhìn thấy hết sao?
Becky gật nhẹ đầu thay cho câu hỏi không lời của họ, cô cười giả lả: "Hai người cứ tiếp tục đi, em không cố ý muốn nhìn đâu."
Isra bực mình quát lên: "Tại sao từ đầu đã không lên tiếng?"
"Không có cơ hội... hai người nhanh quá..." - Becky nhún vai thành thật.
Apinya xấu hổ giật nhẹ tay áo Isra: "Đủ rồi, đã đủ mất mặt rồi..."
"Nhưng thực sự rất tức, em họ gì mà nửa đêm nửa hôm vào nhà của mình, còn... tại sao có nhà mà không chịu ở cứ thích vào nhà người khác thế hả? Em vào đây hai lần là đúng hai lần..." - Isra bức xúc tuôn một tràn dài, chính vì không phải cố tình nên cô mới càng bực hơn đó, vì sao lại đối xử với cô như vậy?
Becky đang rất khó chịu trong lòng, bị Isra trách mắng càng cảm thấy ấm ức, lập tức xả luôn cơn nóng trong người: "Phải đó, em là người "may mắn" như vậy đó. Được trúng thưởng tới hai lần luôn." - quay sang Apinya đã cúi đầu vào vai Isra trốn tránh, khinh thường nói: "Tên lùn này chị đừng có nhẹ dạ tin tưởng, những kỹ năng giường chiếu cũng chẳng có bao nhiêu kinh nghiệm, chị đừng dễ dãi với chị ta quá. " - Becky nhạy lại lời của Isra lúc nãy: "Chị muốn chúng ta ở đây luôn... hay là vào phòng..."
1
"Em..." - Isra bị chọc tức giận đến tím mặt.
"Em cái gì? Em rửa mắt xong rồi, tạm biệt nha! Hai người cứ tiếp tục đi!" - Becky nói xong liền ngẩng cao đầu rời khỏi nhà, bỏ lại hai người ở lại không thể thốt nổi lời nào.
"Con bé đó hôm nay ăn trúng gì thế này?"
.
.
.
Becky ngồi thừ người trên ghế đá công viên lạnh buốt, nhìn lại màn hình điện thoại hiện lên ID của chủ tịch Hisoka vừa nãy đã gọi cho cô, xem ra bà ấy đã biết được chuyện gì rồi.
"Nhờ phước của bà mà bây giờ tôi khổ rồi, có nhà cũng không thể về." - Becky co người nằm luôn xuống ghế đá nhắm mắt lại, chiếc áo khoác đắp lên đầu che đi để không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt sầu thảm hiện tại của mình.
TBC.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook