Va Phải Của Nợ
C36: Chap 36

Chap 36: Cơ hội hay thử thách?

"Không sao đâu, Becky mình trước nay không sợ trời không sợ đất, lý nào lại đi sợ một Freen nhỏ bé đã có con hay sao?"

"Đúng vậy, hơn nữa nếu ngoài sự xuất hiện của Apinya ra thì còn lại vẫn rất ổn, Freen rõ ràng đã ghen rồi, mình cũng đã thành công được một phần nào đó."

"Nhưng sao tim mình lại đập mạnh thế này, khó chịu quá đi!" - Becky thiểu não ngồi trong xe nửa ngày trời suy nghĩ đối sách để đối mặt với Freen đang đợi ở nhà.

"Dù sao cũng phải sống mà, cô ấy cũng không thể làm gì mình được đâu, vào nhà thôi."

Nét căng thẳng hoàn toàn biến mất khi Becky mở cửa xe đi vào nhà, bàn tay dứt khoát mở nắm cửa bước vào trong, thế nhưng khi nhìn thấy người đang dọn thức ăn lên bàn, tinh thần của cô chợt xuống dốc không phanh.

"Apinya..."

"Chào em!" - Apinya mỉm cười nhìn Becky.

"Chào chị... hồi nãy vì xảy ra một số việc nên không chào hỏi chị đàng hoàng được, thật ngại quá!"

"Không sao đâu.." - Apinya còn chưa nói hết câu, sống lưng đã cảm nhận được hơi lạnh từ phía sau ùa tới, vừa hay Freen cũng từ trong bếp đem ra phần thức ăn còn lại để lên bàn.

"Hai người đi chơi có vui không?"

Nụ cười trên môi Becky vụt tắt ngay sau đó, cô hơi mím môi nghĩ ngợi điều gì rồi cầm điện thoại lên, đi về phía Freen tỉnh bơ hỏi: "Thức ăn có vẻ rất nhiều, hay em rủ bạn của mình qua dùng bữa luôn nha, sẵn tiện chị có muốn hỏi gì thì hỏi luôn một thể."

Đôi mắt cảnh giác khẽ nheo lại nhìn chăm chăm người vừa thốt ra lời không tưởng, Freen không đoán ra được Becky đang muốn giở trò gì nữa nhưng cô cũng rất tò mò về điều đó: "Được thôi, em cứ mời đi!"


Apinya e dè lên tiếng khi nhận ra bầu không khí có phần nhen nhóm nguy hiểm.

"Hay là tớ nên về nhỉ?"

"Không cần đâu, chị nhất định phải ở đây đó." - Becky vội gạt đi ý định của Apinya, một trong những lý do khiến cô có can đảm rủ chị họ của mình đến là vì Apinya, nếu không có cô ấy, Isra sẽ không tới đâu.

Freen hừ nhẹ một cái ngồi xuống bàn, nhìn lên Becky hờ hững nói: "Thức ăn cũng đã dọn lên rồi, em gọi bạn mình tới đi!"

"Em biết rồi!" - Becky như cái máy lập tức bấm số gọi, mắt nhìn khắp phòng hỏi: "Vivian đâu rồi?"

Apinya nhanh nhẩu trả lời thay: "Con bé được quản gia Niran đón qua nhà bà chơi rồi."

Becky gật gù hiểu chuyện, nhận được tín hiệu kết nối liền chuyển sự chú ý vào đó.

"Isra, đến nhà em đi, ở đây có nhiều món ăn ngon lắm!"

"..."

Becky đánh mắt sang Apinya đang ngơ ra vì cách xưng hô kỳ lạ của mình, nói thêm vào: "Có cả cô bạn Apinya hồi chiều nữa, không có gì phải ngại đâu."

Becky nói tới đó liền cúp máy, quay sang mọi người cười tươi: "Xong rồi!"

Freen khó chịu lườm Becky: "Thật là!"

Becky chọn cách im lặng cười trừ, cô cảm thấy không thể ở chung một chỗ với hai người này quá lâu, phải đánh bài chuồn trước đợi tới lúc Isra xuất hiện rồi tính tiếp.

"Hai người tiếp tục ở đây trò chuyện đi ha, em vào trong thay bộ đồ trước, đi cả ngày rồi nên cảm thấy nóng quá!"

Khi Becky đã đi lướt qua người Freen lên phòng lại bị âm thanh chói tai của cốc nước đập mạnh xuống mặt bàn làm cô giựt mình đứng khựng lại luôn.

.

.

.

"Nóng thì uống nước mát vào được rồi, em còn chưa đủ mát mẻ sao?"

Becky nuốt khăn nhìn lại bộ đồ trên người mình, cái gì đây trời? Cô là đang mặc quần Jean và áo sơ mi đó, ngay cả thay đồ cũng bị cấm cản luôn sao?

Freen hài lòng nhìn Becky an phận quay về chỗ ngồi. Sống chung với nhau một thời gian, những bộ quần áo Becky cho là thoải mái mặc vào chẳng có cái nào tử tế cả, và Freen không muốn Apinya hay con nhóc kia nhìn thấy "vợ của mình" trong bộ đồ "thoải mái" này chút nào.


Bầu không khí rất nhanh lại bị nhấn chìm trong im lặng và ngột ngạt. Becky hiện tại đang ngồi đối diện Freen và Apinya trong bàn ăn, cảm giác chờ đợi khiến cô vô cùng bứt bối nhưng cũng không dám thể hiện lộ liễu, cuối cùng đã uống hết gần một bình đầy nước ở trên bàn.

"Đúng là rất nóng đó!"

Freen vẫn còn đang bận tâm về việc sẽ gặp lại cô nhóc ấy, nhìn lên khuôn mặt không chút lo lắng của Becky lòng cô càng thấy bực hơn.

Về phần Apinya, "bị bắt" ngồi trên bàn chung chỗ với hai người cùng lúc cô cũng không thoải mái cho cam, nhưng vì phép lịch sự, Apinya không thể ra về được. Và một phần nào đó, cô cũng rất tò mò muốn biết Becky rủ cô bé đó đến đây là có mục đích gì.

TÍNH TOONG! TÍNH TOONG!

Đôi mắt sáng rỡ lên khi biết người mình cần đã tới, Becky đứng bật dậy ra ngoài mở cửa ngay và luôn.

"Có cần hiếu khách như thế không?" - Freen thầm mỉa mai trong bụng.

Isra nhìn thấy Becky liền hỏi ngay: "Cô ấy vẫn còn trong đó không?"

"Đương nhiên là còn rồi."

"Em định chơi bài ngửa luôn sao?" - Isra nheo mắt hỏi lại.

"Phải. Em không muốn Apinya hiểu lầm em và chị, sau này hai người gặp nhau lại mất thêm thời gian giải thích nữa." - Becky ra vẻ tốt bụng đáp, nhưng rất nhanh đã bị chị mình đạp đổ đi.

"Chứ không phải bị con cọp cái đó làm hoang mang quá nên muốn kết thúc sớm sao?"
1

Nét mặt chợt lạnh tanh, Becky kéo luôn tay Isra vào cùng mình, không thèm nói tiếng nào nữa... Vì cô bị nói trúng tim đen rồi.

"Chào mọi người!" - Isra lên tiếng khi đã đứng trước bàn ăn, nhưng ánh mắt chỉ nhìn vào mỗi khuôn mặt có đôi mắt cười trong sáng đang nhìn cô thầm đánh giá tiếp.

Freen cũng lịch sự chào lại: "Chào, em ngồi đi!"


Isra không cách sáo ngồi xuống, vị trí của cô là trực diện với Apinya, nói cách khác đó là chỗ Becky vừa ngồi ban nãy.

Becky cũng theo chị mình ngồi xuống, cầm đũa lên gắp một ít thức ăn cho vào chén của Freen.

"Được rồi, mọi người ăn thôi, đồ ăn sắp nguội hết rồi."

Freen vẫn không hề động đũa, ánh mắt kín đáo quan sát người đang thản nhiên ngồi ăn không có một chút biểu hiện nào. Như thế càng kỳ lạ hơn, nếu là một tình địch thật thụ, nhóc con này không phải đã quá bình thản rồi sao?

"Becky, em giới thiệu lại đi, chị không thể ăn ngon miệng được nếu có ai nhìn mình chăm chăm đâu." - Isra thẳng thắn lên tiếng, cô cầm ly nước Becky đã uống lúc nãy lên uống một ngụm.

Ngay lập tức hai cặp mắt chiếu thẳng về phía Becky chờ đợi câu trả lời cho câu nói khó hiểu của Isra.

Becky lặng lẽ đổi lại ly nước của mình và Isra nhưng lại không kịp, chị cô đã uống mất rồi, vừa ngẩng lên liền bắt gặp hai đôi mắt đang nhìn cô chăm chăm, một lần nữa Becky chỉ có thể trưng nụ cười giả lả ra.

"Mọi người chắc có chút nhầm lẫn rồi, Isra thực ra là chị họ của em."

"Nhìn không giống." - Freen không hề tin tưởng vào điều này.

"Lý do?" - Isra trực tiếp vào cuộc.

"Em nói em là người không thể thiếu trong cuộc đời Becky?"

TBC.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương