Vả Mặt Nữ Phụ Bốp Bốp Bốp!
-
Chương 21: Vả Mặt Công Chúa Vong Quốc (21)
Edit: Na
Beta: Há Cảo
- ---------❤----------
Cả thư phòng lặng ngắt như tờ, ngoại trừ Hạ Lương, tất cả mọi người đều ngây ra!
Qua một lúc lâu sau, giọng nói khàn khàn của Bạch Diệu mới vang lên, "Nàng có biết mình đang nói gì không?"
Hạ Lương rất nghiêm túc gật đầu: "Ta đang thổ lộ với ngươi."
Bạch Diệu chăm chú nhìn cô, cơ thể hắn run rẩy, hắn hít sâu một hơi, dời tầm mắt về phía các tướng lĩnh đang xem kịch vui.
"Đi ra ngoài!"
"Tướng quân, ban nãy còn chưa......"
Các tướng lĩnh không muốn đi ra ngoài chút nào!
Tình huống trước mắt quá hay ho, bọn họ còn muốn ở lại xem tình tiết tiếp theo nha.
"Muốn ta nói lại lần nữa sao?!" Giọng nói của Bạch Diệu bình thường đã lạnh, hiện tại càng là lạnh như băng.
Các tướng lĩnh run hết cả người, không dám tiếp tục dông dài nữa, vội vàng mở cửa thư phòng rồi chạy đi.
Tướng quân tức giận rồi, bọn họ không dám ở lại đâu!
Hạ Lương nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn, nghi hoặc hỏi:"Ngươi không thích được thổ lộ trước mặt mọi người sao?"
Bạch Diệu nghe thế thì ngẩn ra, ngay sau đó vội trả lời:"Không phải! Chỉ cần là nàng, ta đều sẽ vui vẻ."
Chỉ là giờ khắc này tới quá nhanh! Khiến Bạch Diệu cảm thấy chính mình đang nằm mơ vậy.
Cho nên, hắn cần thời gian để bình tĩnh lại.
Hạ Lương không nghe được âm thanh nhắc nhở chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu tăng lên, cô hơi thất vọng, khẽ mím môi, tiếp tục hỏi:
"Ta có thể hôn ngươi không?"
Lúc này Bạch Diệu không muốn trả lời nữa.
Hắn bước tới trước một bước, gắt gao ôm lấy Hạ Lương vào ngực, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mà hắn mong ước đã lâu.
Rất ngọt, rất mềm, so với tưởng tượng của mình còn tốt hơn gấp vạn lần.
Chỉ là môi kề môi, đã khiến cho Bạch Diệu đắm chìm trong đó thật lâu.
Lúc mới bắt đầu, hắn còn có thể kiềm chế, chỉ dịu dàng găm đôi môi của Hạ Lương, hắn không ngừng cọ xát, mút vào đôi môi đỏ của cô, hắn muốn nếm hết hương vị của cô.
Chỉ là, một lát sau, Bạch Diệu lại cảm thấy không thỏa mãn, hắn muốn nhiều hơn nữa, muốn điên cuồng chiếm hữu cô.
Bạch Diệu vươn đầu lưỡi, kiên nhẫn khiêu khích Hạ Lương......
"A......" Hạ Lương cảm thấy cô không thể thở được nữa, cả người đều nhũn ra, nếu không phải Bạch Diệu đang ôm eo cô, thì cô đã sớm ngã xuống đất rồi.
Cuối cùng Hạ Lương không nhịn được nữa, cô há miệng ra muốn tìm chút không khí để thở, nào ngờ cô vừa há ra, đầu lưỡi Bạch Diệu đã nhanh chóng tiến vào, càn quét khắp khoang miệng của cô......
Thậm chí hắn còn quấn lấy đầu lưỡi cô, để cô triền miên với hắn, mang thêm nhiệt tình cho cô, đẩy cô đến làn sóng càng nóng bỏng hơn nữa.
Hạ Lương thậm chí có một loại ảo giác, chính mình đã bị hòa tan rồi, hòa tan trong lòng ngực Bạch Diệu.
Mãi đến một khắc sau, Bạch Diệu mới lưu luyến rời khỏi đôi môi của cô, kéo theo một sợi chỉ bạc mờ ám, khiến người nhìn xong đều đỏ mặt.
"Lương Lương, nàng có thích không? Đây là hôn môi mà nàng muốn, có thích không?" Bạch Diệu thâm tình nhìn cô, ngón tay không ngừng vuốt ve môi cô, nỉ non nói.
"Ừm?" Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hạ Lương hơi khàn đi.
Đôi mắt ngày thường trong veo thanh khiết rốt cuộc cũng nhiễm vào một tia ngại ngùng mông lung, ngay cả đuôi mắt cũng hiẹn lên ý hồng hào......
Cô như thế này, thật quyến rũ bất ngờ mà!
Nhìn Hạ Lương ý loạn tình mê, trong lòng Bạch Diệu cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Một Hạ Lương thế này, khiến Bạch Diệu từ từ tin tưởng, lời cô nói là thật, cô thật sự thích hắn!
Hắn nghĩ, ôm nàng vào ngực mình thế này, để nàng nở rộ như một đóa hoa trong ngực mình, Bạch Diệu bất chợt cảm thấy hạnh phúc khó tả được.
"Đinh!"
"Chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu đạt tới 80%, Lương Lương cố lên!"
"Hôn môi tốt lắm." Hạ Lương vừa lòng gật đầu, nhỏ giọng trả lời câu hỏi của Bạch Diệu.
Bạch Diệu nghe được câu trả lời của cô, đôi mắt càng sáng lên, Lương Lương quả nhiên là thích mình mà!
Hạ Lương nhón chân, chủ động hôn một cái lên má Bạch Diệu, chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu lập tức tăng thêm 1%.
Ánh mắt Hạ Lương sáng lên, hiện lên vẻ vui sướng, quả nhiên là có tác dụng!
Cô ôm lấy cổ Bạch Diệu, hết hôn lên mặt hắn rồi lại hôn lên môi, trong đầu cô thi thoảng vang lên âm thanh nhắc nhở......
Chỉ là, lúc chỉ số hạnh phúc tăng đến 84%, Hạ Lương hôn thêm vài cái đều không nghe được âm thanh nhắc nhở, hiển nhiên hôn môi đã không thể làm cho chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu tăng thêm nữa rồi.
Hạ Lương hơi thất vọng ngừng lại, nhưng mà lúc này Bạch Diệu đã bị màn hôn môi liên tiếp của cô trêu chọc đến điên rồi!
Lúc cô muốn rút lui, hắn dùng một tay giữ chặt cô lại, điên cuồng hôn đáp trả cô.
Một nụ hôn triền miên kết thúc, Hạ Lương lại lần nữa mềm mại ngã vào lòng ngực Bạch Diệu, nhất thời không tỉnh táo lại được.
"Lương Lương, ta thực sự rất vui vẻ." Bạch Diệu lại nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, thỏa mãn thở ra.
"Chúng ta thành hôn đi! Ta gả cho ngươi, được không?" Hạ Lương mở miệng hỏi.
Sau khi tỏ tình, hôn môi xong, kế tiếp chính là cầu hôn!
Học trò ngoan Hạ Lương nghiêm túc tiến hành theo kế hoạch của mình.
"Lương Lương, lời này hẳn là để cho ta nói mới phải!" Bạch Diệu bất đắc dĩ nói, nhưng dù vậy cũng không thể đè nén lại sự kích động vui mừng trong lòng hắn. Hắn ôm lấy cô, trịnh trọng hỏi:
"Nàng có bằng lòng gả cho ta không?"
Hạ Lương gật đầu.
"Đinh!"
"Chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu đạt tới 90%, độ hoàn thành nhiệm vụ là 100%. Chúc mừng Lương Lương!"
Bạch Diệu bế Hạ Lương lên, vui mừng xoay vòng tròn.
Thì ra, thời điểm con người hạnh phúc sẽ cảm thấy lâng lâng như bay lên trời, càng hận không thể lớn tiếng hét lên, chiêu cáo khắp thiên hạ, để mọi người đều chứng kiến hạnh phúc của chính mình!!
Hạ Lương tựa như cũng bị cảm xúc của Bạch Diệu ảnh hưởng, trên gương mặt vô cảm của cô lúc này cũng hiện lên một nụ cười nhạt, rất nhạt, nhưng lại rất đẹp.
-14.2.2019-
Hôn, hôn nữa, hôn mãi nào =))) Có cảm giác bạn Lương Lương đang chơi trò chơi ấy nhỉ =)))
Chúc các bạn lễ tình nhân vui vẻ <3
Beta: Há Cảo
- ---------❤----------
Cả thư phòng lặng ngắt như tờ, ngoại trừ Hạ Lương, tất cả mọi người đều ngây ra!
Qua một lúc lâu sau, giọng nói khàn khàn của Bạch Diệu mới vang lên, "Nàng có biết mình đang nói gì không?"
Hạ Lương rất nghiêm túc gật đầu: "Ta đang thổ lộ với ngươi."
Bạch Diệu chăm chú nhìn cô, cơ thể hắn run rẩy, hắn hít sâu một hơi, dời tầm mắt về phía các tướng lĩnh đang xem kịch vui.
"Đi ra ngoài!"
"Tướng quân, ban nãy còn chưa......"
Các tướng lĩnh không muốn đi ra ngoài chút nào!
Tình huống trước mắt quá hay ho, bọn họ còn muốn ở lại xem tình tiết tiếp theo nha.
"Muốn ta nói lại lần nữa sao?!" Giọng nói của Bạch Diệu bình thường đã lạnh, hiện tại càng là lạnh như băng.
Các tướng lĩnh run hết cả người, không dám tiếp tục dông dài nữa, vội vàng mở cửa thư phòng rồi chạy đi.
Tướng quân tức giận rồi, bọn họ không dám ở lại đâu!
Hạ Lương nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn, nghi hoặc hỏi:"Ngươi không thích được thổ lộ trước mặt mọi người sao?"
Bạch Diệu nghe thế thì ngẩn ra, ngay sau đó vội trả lời:"Không phải! Chỉ cần là nàng, ta đều sẽ vui vẻ."
Chỉ là giờ khắc này tới quá nhanh! Khiến Bạch Diệu cảm thấy chính mình đang nằm mơ vậy.
Cho nên, hắn cần thời gian để bình tĩnh lại.
Hạ Lương không nghe được âm thanh nhắc nhở chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu tăng lên, cô hơi thất vọng, khẽ mím môi, tiếp tục hỏi:
"Ta có thể hôn ngươi không?"
Lúc này Bạch Diệu không muốn trả lời nữa.
Hắn bước tới trước một bước, gắt gao ôm lấy Hạ Lương vào ngực, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mà hắn mong ước đã lâu.
Rất ngọt, rất mềm, so với tưởng tượng của mình còn tốt hơn gấp vạn lần.
Chỉ là môi kề môi, đã khiến cho Bạch Diệu đắm chìm trong đó thật lâu.
Lúc mới bắt đầu, hắn còn có thể kiềm chế, chỉ dịu dàng găm đôi môi của Hạ Lương, hắn không ngừng cọ xát, mút vào đôi môi đỏ của cô, hắn muốn nếm hết hương vị của cô.
Chỉ là, một lát sau, Bạch Diệu lại cảm thấy không thỏa mãn, hắn muốn nhiều hơn nữa, muốn điên cuồng chiếm hữu cô.
Bạch Diệu vươn đầu lưỡi, kiên nhẫn khiêu khích Hạ Lương......
"A......" Hạ Lương cảm thấy cô không thể thở được nữa, cả người đều nhũn ra, nếu không phải Bạch Diệu đang ôm eo cô, thì cô đã sớm ngã xuống đất rồi.
Cuối cùng Hạ Lương không nhịn được nữa, cô há miệng ra muốn tìm chút không khí để thở, nào ngờ cô vừa há ra, đầu lưỡi Bạch Diệu đã nhanh chóng tiến vào, càn quét khắp khoang miệng của cô......
Thậm chí hắn còn quấn lấy đầu lưỡi cô, để cô triền miên với hắn, mang thêm nhiệt tình cho cô, đẩy cô đến làn sóng càng nóng bỏng hơn nữa.
Hạ Lương thậm chí có một loại ảo giác, chính mình đã bị hòa tan rồi, hòa tan trong lòng ngực Bạch Diệu.
Mãi đến một khắc sau, Bạch Diệu mới lưu luyến rời khỏi đôi môi của cô, kéo theo một sợi chỉ bạc mờ ám, khiến người nhìn xong đều đỏ mặt.
"Lương Lương, nàng có thích không? Đây là hôn môi mà nàng muốn, có thích không?" Bạch Diệu thâm tình nhìn cô, ngón tay không ngừng vuốt ve môi cô, nỉ non nói.
"Ừm?" Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hạ Lương hơi khàn đi.
Đôi mắt ngày thường trong veo thanh khiết rốt cuộc cũng nhiễm vào một tia ngại ngùng mông lung, ngay cả đuôi mắt cũng hiẹn lên ý hồng hào......
Cô như thế này, thật quyến rũ bất ngờ mà!
Nhìn Hạ Lương ý loạn tình mê, trong lòng Bạch Diệu cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Một Hạ Lương thế này, khiến Bạch Diệu từ từ tin tưởng, lời cô nói là thật, cô thật sự thích hắn!
Hắn nghĩ, ôm nàng vào ngực mình thế này, để nàng nở rộ như một đóa hoa trong ngực mình, Bạch Diệu bất chợt cảm thấy hạnh phúc khó tả được.
"Đinh!"
"Chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu đạt tới 80%, Lương Lương cố lên!"
"Hôn môi tốt lắm." Hạ Lương vừa lòng gật đầu, nhỏ giọng trả lời câu hỏi của Bạch Diệu.
Bạch Diệu nghe được câu trả lời của cô, đôi mắt càng sáng lên, Lương Lương quả nhiên là thích mình mà!
Hạ Lương nhón chân, chủ động hôn một cái lên má Bạch Diệu, chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu lập tức tăng thêm 1%.
Ánh mắt Hạ Lương sáng lên, hiện lên vẻ vui sướng, quả nhiên là có tác dụng!
Cô ôm lấy cổ Bạch Diệu, hết hôn lên mặt hắn rồi lại hôn lên môi, trong đầu cô thi thoảng vang lên âm thanh nhắc nhở......
Chỉ là, lúc chỉ số hạnh phúc tăng đến 84%, Hạ Lương hôn thêm vài cái đều không nghe được âm thanh nhắc nhở, hiển nhiên hôn môi đã không thể làm cho chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu tăng thêm nữa rồi.
Hạ Lương hơi thất vọng ngừng lại, nhưng mà lúc này Bạch Diệu đã bị màn hôn môi liên tiếp của cô trêu chọc đến điên rồi!
Lúc cô muốn rút lui, hắn dùng một tay giữ chặt cô lại, điên cuồng hôn đáp trả cô.
Một nụ hôn triền miên kết thúc, Hạ Lương lại lần nữa mềm mại ngã vào lòng ngực Bạch Diệu, nhất thời không tỉnh táo lại được.
"Lương Lương, ta thực sự rất vui vẻ." Bạch Diệu lại nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, thỏa mãn thở ra.
"Chúng ta thành hôn đi! Ta gả cho ngươi, được không?" Hạ Lương mở miệng hỏi.
Sau khi tỏ tình, hôn môi xong, kế tiếp chính là cầu hôn!
Học trò ngoan Hạ Lương nghiêm túc tiến hành theo kế hoạch của mình.
"Lương Lương, lời này hẳn là để cho ta nói mới phải!" Bạch Diệu bất đắc dĩ nói, nhưng dù vậy cũng không thể đè nén lại sự kích động vui mừng trong lòng hắn. Hắn ôm lấy cô, trịnh trọng hỏi:
"Nàng có bằng lòng gả cho ta không?"
Hạ Lương gật đầu.
"Đinh!"
"Chỉ số hạnh phúc của Bạch Diệu đạt tới 90%, độ hoàn thành nhiệm vụ là 100%. Chúc mừng Lương Lương!"
Bạch Diệu bế Hạ Lương lên, vui mừng xoay vòng tròn.
Thì ra, thời điểm con người hạnh phúc sẽ cảm thấy lâng lâng như bay lên trời, càng hận không thể lớn tiếng hét lên, chiêu cáo khắp thiên hạ, để mọi người đều chứng kiến hạnh phúc của chính mình!!
Hạ Lương tựa như cũng bị cảm xúc của Bạch Diệu ảnh hưởng, trên gương mặt vô cảm của cô lúc này cũng hiện lên một nụ cười nhạt, rất nhạt, nhưng lại rất đẹp.
-14.2.2019-
Hôn, hôn nữa, hôn mãi nào =))) Có cảm giác bạn Lương Lương đang chơi trò chơi ấy nhỉ =)))
Chúc các bạn lễ tình nhân vui vẻ <3
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook