Tôi hất mạnh tay anh ta ra, giận dữ nhìn anh ta.
Mẹ anh ta lo lắng hét lớn: "Con à, con để cho nó đi đi.

Tay con bị thương là sự thật, mẹ đã nằm trên giường bệnh cũng là sự thật, xem nó chối cãi kiểu gì?"
"Nó không thể thắng kiện được đâu." Mẹ anh ta nói xong, ánh mắt đắc ý nhìn về phía tôi.
Thấy mẹ anh ta vẫn còn vẻ mặt kiêu ngạo, tôi đưa tay kéo mạnh cánh tay đang quấn băng của Tôn Kiệt:
"Bị thương là sự thật à? Cái thằng con vô dụng của bà, đến cả can đảm cắt đứt một ngón tay út cũng không có.

Không biết đã tốn bao nhiêu tiền để mua một tấm phim chụp CT giả.


Anh ta cũng không mở to mắt chó của anh ta ra mà nhìn cho kỹ, vậy mà còn mua về một tấm của phụ nữ."
Nghe tôi nói vậy, Tôn Kiệt hoàn toàn hoảng loạn, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Anh ta làm sao cũng không ngờ được, tôi có thể điều tra ra cả những chuyện này.
Thấy Tôn Kiệt và mẹ anh ta ngẩn người, tôi tiếp tục tung chiêu lớn:
"Bây giờ tấm phim CT đó đang ở đồn cảnh sát, cộng thêm đoạn ghi âm trong tay tôi, bà nghĩ con trai bà sẽ bị phán mấy năm?"
Người mẹ vừa nãy còn kiêu ngạo ngông cuồng giờ cũng hoảng loạn theo, vội vàng xuống giường, nắm tay tôi không ngừng nói lời hay ý đẹp:
"Cô gái ngoan, lần này là tôi sai rồi.

Muốn trách thì trách tôi, cô đừng tố cáo con trai tôi, tôi xin lỗi cô."
Khi tên cặn bã kia tống tiền tôi, có chút mềm lòng nào đâu.

Lần này, tôi cũng không thể dễ dàng tha cho bọn họ được.
"Nếu xin lỗi có tác dụng, cần cảnh sát làm gì?"
Tôi vừa nói xong, mẹ anh ta trực tiếp quỳ xuống trước mặt tôi.
"Vậy tôi quỳ lạy cô, tôi dập đầu xin cô."
Cảm xúc của mẹ anh ta vô cùng kích động, đầu đập xuống đất phát ra tiếng "bịch bịch" vang dội.
Tôn Kiệt sốt ruột đến mức dậm chân: "Chu Tiêu Tiêu, mày mau bảo mẹ tao đứng lên đi.

Bà ấy có bệnh cao huyết áp, lát nữa thật sự sẽ xảy ra chuyện đấy."
Nói thật, cảnh tượng như thế này tôi chưa từng thấy qua.
Nhìn trán mẹ anh ta đã sưng lên, tôi lo thật sự sẽ xảy ra chuyện, bèn bảo bà ta đứng dậy nói chuyện.
Mẹ anh ta kích động nhìn tôi: "Cô gái ngoan, cô đồng ý rồi phải không?"
Tôi lạnh lùng nhìn bà ta: "Không tố cáo Tôn Kiệt cũng được, tôi có ba điều kiện."
Hết chương 7.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương