Ức Vạn Hào Môn: Boss Lạnh Lùng Hung Hăng Yêu
-
Chương 103: Sóng gió nhảy lầu 1
Editor: Hồng Trúc
Tiểu Cao thấy cô đang xem tin tức, bỗng chốc liền nhỏ giọng thầm thì.
"Thật là không hiểu nổi, thật ra thì bị thu mua có cái gì là không tốt? Vân Thiên chúng ta điều kiện tốt như vậy, được gia nhập vào, cuối năm còn được chia hoa hồng, tại sao lại phải cố chấp mở công ty riêng?"
Quả thật, điều kiện của Vân Thiên rất hấp dẫn, điều này Đường Dĩ Phi cũng đã nghe nói đến, nếu như Hoa Vũ nhập vào Vân Thiên thì chỉ có thể lớn mạnh hơn, không bao giờ bị chôn cất và quên lãng.
"Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, e rằng công ty Hoa Vũ là tâm huyết cả đời của Hoàng tiên sinh, không thể nào giao cho người khác được." Đường Dĩ Phi xem như chuyện này không liên quan đến mình nói.
"Nhưng cũng may mắn, nhảy lầu chẳng qua là thủ đoạn của bọn họ, không xảy ra án mạng!"
Đường Dĩ Phi nghe nói như thế, ánh mắt vội vàng nhìn vào tờ báo, quả nhiên thấy: "Không có người thương vong", liền thở phào nhẹ nhõm.
"Thương trường như chiến trường, đi sai một bước, muôn đời muôn kiếp đều không trở lại được."
Đường Dĩ Phi nhếch miệng cười như không cười, đôi mắt trong suốt xinh đẹp mê người.
Nếu như nói mấy năm nay cô đã thay đổi, thì rõ ràng nhất chính là ở tính cách!
Có được là nhờ vận may của ta, mất đi là do số mệnh của ta!
Cô không còn đơn thuần như trước, chỉ thích một vật, thích một người liền liều sống liều chết giữ người đó bên cạnh, cô bây giờ đối với mọi việc đều rất bình thường, giống nhau, nhìn nhận thông suốt.
Dĩ nhiên cũng bao gồm chuyện tình cảm.
Nghĩ tới đây, bàn tay Đường Dĩ Phi đang cầm tách trà đột nhiên run lên, không tài nào hiểu được.
Vừa rồi ở phòng làm việc của tổng giám đốc, vì sao Long Thiếu Tôn anh ta còn quan tâm đến mình như vậy?
Rõ ràng anh ta hận mình đã không chết!
"Bên ngoài sao ồn ào vậy?" Câu nói của Tiểu Cao cắt đứt suy nghĩ của cô, Đường Dĩ Phi đặt tách trà trong tay xuống, cô cũng nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài.
Từ trước đến nay, Tiểu Cao không cần Đường Dĩ Phi nhắc nhở cũng tự biết đi dò la tin tức, một lát sau hoảng hốt đẩy cửa chạy vào: "Không xong rồi chị, cái vị Hoàng tiên sinh trong báo lúc nãy đến công ty gây sự!"
Đường Dĩ Phi ngạc nhiên, cô đứng lên đi ra ngoài theo bản năng.
Đầu đau nhức vô cùng, nhưng lúc này cô cũng không để ý đến sức khỏe
của mình.
"Ông ấy đang ở ngoài sân thượng, tổng giám đốc đang tổ chức hội nghị quan trọng, người khác khuyên như thế nào ông ta cũng không chịu nghe!" Tiểu Cao vội vàng giải thích tình hình trước mắt, Đường Dĩ Phi nhanh chóng đi vào thang máy.
"Hai vị La Thụy, La Sâm đều ở trên đó, thế nhưng người đó vẫn muốn gặp mắt tổng giám đốc, thật là không biết đang làm cái gì!"
Trong thang máy cũng có vài quản lí của các bộ phận khác bàn luận ầm ĩ, Đường Dĩ Phi trầm mặt, không nói gì.
Hiện tại đầu cô nóng vô cùng, hít thở cũng không thoải mái, thậm chí bước chân còn hơi lung lay.
Thang máy dừng lại ở tầng cuối, Đường Dĩ Phi lửng thững đi ra, Tiểu Cao đi bên cạnh dẫn đường.
Từ lối đi an toàn đi tới, cách một khoảng không xa liền nhìn thấy một người đàn ông tầm trung niên lùn mập, khuôn mặt hung ác nhìn hai người kia kêu la ồn ào.
"Kêu Long Thiếu Tôn ra gặp tôi! Các người không ai được lại gần đây!"
"Có gì thì từ từ thương lượng, ngài xuống đây trước, tổng giám đốc sẽ đến nhanh thôi!"
"Tôi muốn thấy cậu ta! Kêu cậu ta ra đây! Nếu không tôi nhất định sẽ nhảy xuống ngay bây giờ!"
Hoàng Thủ Nghị có lẽ là ôm quyết tâm liều chết, mặc kệ người bên ngoài khuyên như thế nào, ông ấy vẫn đạp chân ra ngoài lan can, cơ thể chao đảo muốn ngã, không chú ý sẽ rơi xuống!
Chỗ này là lầu 88! Nếu như nhảy xuống chắc chắn sẽ chết!
Tiểu Cao thấy cô đang xem tin tức, bỗng chốc liền nhỏ giọng thầm thì.
"Thật là không hiểu nổi, thật ra thì bị thu mua có cái gì là không tốt? Vân Thiên chúng ta điều kiện tốt như vậy, được gia nhập vào, cuối năm còn được chia hoa hồng, tại sao lại phải cố chấp mở công ty riêng?"
Quả thật, điều kiện của Vân Thiên rất hấp dẫn, điều này Đường Dĩ Phi cũng đã nghe nói đến, nếu như Hoa Vũ nhập vào Vân Thiên thì chỉ có thể lớn mạnh hơn, không bao giờ bị chôn cất và quên lãng.
"Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, e rằng công ty Hoa Vũ là tâm huyết cả đời của Hoàng tiên sinh, không thể nào giao cho người khác được." Đường Dĩ Phi xem như chuyện này không liên quan đến mình nói.
"Nhưng cũng may mắn, nhảy lầu chẳng qua là thủ đoạn của bọn họ, không xảy ra án mạng!"
Đường Dĩ Phi nghe nói như thế, ánh mắt vội vàng nhìn vào tờ báo, quả nhiên thấy: "Không có người thương vong", liền thở phào nhẹ nhõm.
"Thương trường như chiến trường, đi sai một bước, muôn đời muôn kiếp đều không trở lại được."
Đường Dĩ Phi nhếch miệng cười như không cười, đôi mắt trong suốt xinh đẹp mê người.
Nếu như nói mấy năm nay cô đã thay đổi, thì rõ ràng nhất chính là ở tính cách!
Có được là nhờ vận may của ta, mất đi là do số mệnh của ta!
Cô không còn đơn thuần như trước, chỉ thích một vật, thích một người liền liều sống liều chết giữ người đó bên cạnh, cô bây giờ đối với mọi việc đều rất bình thường, giống nhau, nhìn nhận thông suốt.
Dĩ nhiên cũng bao gồm chuyện tình cảm.
Nghĩ tới đây, bàn tay Đường Dĩ Phi đang cầm tách trà đột nhiên run lên, không tài nào hiểu được.
Vừa rồi ở phòng làm việc của tổng giám đốc, vì sao Long Thiếu Tôn anh ta còn quan tâm đến mình như vậy?
Rõ ràng anh ta hận mình đã không chết!
"Bên ngoài sao ồn ào vậy?" Câu nói của Tiểu Cao cắt đứt suy nghĩ của cô, Đường Dĩ Phi đặt tách trà trong tay xuống, cô cũng nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài.
Từ trước đến nay, Tiểu Cao không cần Đường Dĩ Phi nhắc nhở cũng tự biết đi dò la tin tức, một lát sau hoảng hốt đẩy cửa chạy vào: "Không xong rồi chị, cái vị Hoàng tiên sinh trong báo lúc nãy đến công ty gây sự!"
Đường Dĩ Phi ngạc nhiên, cô đứng lên đi ra ngoài theo bản năng.
Đầu đau nhức vô cùng, nhưng lúc này cô cũng không để ý đến sức khỏe
của mình.
"Ông ấy đang ở ngoài sân thượng, tổng giám đốc đang tổ chức hội nghị quan trọng, người khác khuyên như thế nào ông ta cũng không chịu nghe!" Tiểu Cao vội vàng giải thích tình hình trước mắt, Đường Dĩ Phi nhanh chóng đi vào thang máy.
"Hai vị La Thụy, La Sâm đều ở trên đó, thế nhưng người đó vẫn muốn gặp mắt tổng giám đốc, thật là không biết đang làm cái gì!"
Trong thang máy cũng có vài quản lí của các bộ phận khác bàn luận ầm ĩ, Đường Dĩ Phi trầm mặt, không nói gì.
Hiện tại đầu cô nóng vô cùng, hít thở cũng không thoải mái, thậm chí bước chân còn hơi lung lay.
Thang máy dừng lại ở tầng cuối, Đường Dĩ Phi lửng thững đi ra, Tiểu Cao đi bên cạnh dẫn đường.
Từ lối đi an toàn đi tới, cách một khoảng không xa liền nhìn thấy một người đàn ông tầm trung niên lùn mập, khuôn mặt hung ác nhìn hai người kia kêu la ồn ào.
"Kêu Long Thiếu Tôn ra gặp tôi! Các người không ai được lại gần đây!"
"Có gì thì từ từ thương lượng, ngài xuống đây trước, tổng giám đốc sẽ đến nhanh thôi!"
"Tôi muốn thấy cậu ta! Kêu cậu ta ra đây! Nếu không tôi nhất định sẽ nhảy xuống ngay bây giờ!"
Hoàng Thủ Nghị có lẽ là ôm quyết tâm liều chết, mặc kệ người bên ngoài khuyên như thế nào, ông ấy vẫn đạp chân ra ngoài lan can, cơ thể chao đảo muốn ngã, không chú ý sẽ rơi xuống!
Chỗ này là lầu 88! Nếu như nhảy xuống chắc chắn sẽ chết!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook