Tỷ Tỷ, Xin Ngươi
-
Chương 63: Phiên Ngoại 1: Cô bé Lọ Lem (1)
Đại học là chỗ rảnh rỗi đến khó chịu, các học sinh luôn có một đống thời gian không cần phải chăm chỉ đến trường không cần phải chăm chỉ học hành, rảnh đến khó chịu.
Cho nên hoạt động ở đại học rất nhiều, có hoạt động CLB, đương nhiên cũng có hoạt động trường.
Trong một học kỳ có rất nhiều hoạt động to nhỏ, đương nhiên nhiều hoạt động như vậy không phải chỉ vì học sinh quá rảnh rỗi, về phần nguyên nhân thì có rất nhiều, văn hóa trường phong phú, phối hợp với các ngày lễ, còn vì gia tăng thu hoạch học bổng vân vân.
Lễ nguyên đán sắp đến, học viện Nhậm Bình Sinh quyết định tổ chức văn nghệ.
Đương nhiên không có nội dung nhất định, nhưng các lớp ít nhất phải có một tác phẩm dự thi.
Ai ui~~~~ thật ra nội dung không quan trọng, quan trọng là mỗi lớp phải có ít nhất một tiết mục tham dự.
Về cơ bản quy định như vậy rất hãm hại người.
Bởi vì chuyện này vốn chỉ là chuyện của hội học sinh, mọi người đều thích xem náo nhiệt, không thích xem náo nhiệt thì coi như không có lễ hội gì. Thế nhưng sau khi có quy định như vậy, chuyện này liền trở thành hãm hại, ít nhất là hãm hại lớp trưởng mỗi lớp.
Dù là lớp trưởng không thích xem náo nhiệt như thế nào đi nữa, cũng không thể bỏ mặc chuyện này. Vì nếu nhiệm vụ không hoàn thành, trách nhiệm của lớp trưởng là lớn nhất.
Nhậm Bình Sinh cũng cảm thấy rất hãm hại, chuyện này được nàng xét duyệt sau cùng, nhưng không có nghĩa là nàng muốn tham gia, nhưng mà bây giờ lớp trưởng rất có trách nhiệm của lớp nàng tìm đến, hy vọng nàng có thể cùng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ lần này, nàng không có lý do gì để từ chối.
Nhưng... quan trọng chính là lớp trưởng đại nhân ngươi xem cổ tích quá nhiều, nên có chút mụ mị? Dù là muốn biểu diễn, có thể chuẩn bị một vở cách tân một chút không? Tại sao lại là kịch sân khấu? Kịch sân khấu thì kịch sân khấu, tại sao lại là vở cô bé Lọ Lem?
Đúng là hãm hại a, đỡ không nổi! Vở kịch này cũ rích! Ai mà chịu xem?
Nhưng mà lớp trưởng đại nhân đã quyết định, bộ dạng ai cũng không thể làm nàng thay đổi.
Vì là quy định mình đề ra, cho nên đương nhiên Nhậm đại tiểu thư phải tích cực tham gia dù nàng cảm thấy quan trọng là có một đống cha cũng không đủ để hãm hại, nhưng mà vẫn không có cách nào trốn tránh.
Lớp trưởng đại nhân vô cùng vui vẻ vì Nhậm Bình Sinh đồng ý biểu diễn, sau đó bắt đầu phân vai.
Phân vai lại là một vấn đề phi thường lớn, đương nhiên nữ sinh thời nay cũng vô cùng yêu thích vai phụ, cho nên mẹ kế hoặc chị gái hoặc là các vai phối hợp với Lọ Lem vân vân đều không có vấn đề gì, chỉ là vai cô bé Lọ Lem rốt cuộc có ai muốn diễn?
Đương nhiên đã là vai chính thì sẽ có rất nhiều nữ sinh muốn sắm, nhưng thể loại cô bé Lọ Lem này, nói thật là, mặt không đẹp một chút không ai có thể diễn được, nhất là khi Nhậm Bình Sinh hội trưởng đại nhân đang ở đây a, nếu như vai này Nhậm Bình Sinh không muốn diễn, người khác cũng không dám giành a!
Nếu như thật sự diễn, đến lúc đó sợ rằng tất cả các bình luận đều là, cô bé Lọ Lem xấu quá, còn đẹp không bằng XXX, nữ sinh như vậy cũng dám diễn Lọ Lem?!
Quá hãm hại rồi!
Ngẫm lại bình luận như vậy mới là hãm hại a!
Không dám không dám không dám diễn a, cho nên cô bé Lọ Lem là một củ khoai lang nóng tay, rất thơm, nhưng không ai dám nhận.
Đương nhiên lớp trưởng từng muốn cho Nhậm Bình Sinh diễn vai cô bé Lọ Lem, ban đầu lôi kéo Nhậm Bình Sinh tham gia, lớp trưởng đại nhân đã ôm suy nghĩ đó... chỉ là...
Có ai từng thấy qua cô bé Lọ Lem có khí thế cường đại như vậy hả?! Hội trưởng đại nhân ngài không nhu nhược được một chút sao?! Ây này này này! Đừng vì cô bé Lọ Lem chau mày các ngươi liền chạy trốn hết như vậy có được không? Có tiền đồ một chút đi các vị!!!
Vậy mà lại còn nhũn chân, nhũn chân cái bíp ngươi nha. Gái à ngươi là mẹ kế của cô bé Lọ Lem có được không! Tại sao bây giờ cảm giác như Lọ Lem mới là mẹ kế của ngươi vậy?
Lẽ nào đây là cô bé Lọ Lem phiên bản hắc ám?!
Lớp trưởng khóc không ra nước mắt.
"Cô bé Lọ Lem không hợp với ta." Nhậm Bình Sinh cau mày, nhìn một đám người xung quanh không ai dám đến gần, nàng quả quyết nói như vậy. "Ta cảm thấy vai mẹ kế, hoặc là tỷ tỷ của Lọ Lem hợp với ta hơn."
"... Tại hạ cũng cảm thấy như vậy." Cái nồi! Ngay cả kịch bản kiếm hiệp cũng viết ra rồi, khí thế của hội trưởng đại nhân ngày có thể kinh khủng hơn một chút nữa không hả?
Cho nên vai Lọ Lem không xuất hiện trên người Nhậm Bình Sinh, vẫn phải tiếp tục tìm người đóng.
Sau khi tan học Nhậm Bình Sinh về nhà, Nhậm Yên Vũ thoáng nhìn thấy kịch bản Nhậm Bình Sinh cầm trong tay.
"Đây là kịch bản của lớp tỷ tỷ?" Bởi vì vẫn luôn sắp đặt thuộc hạ quan sát những người xung quanh Nhậm Bình Sinh, cho nên gần như là lúc Nhậm Bình Sinh đồng ý với lớp trưởng, Nhậm Yên Vũ đã biết Nhậm Bình Sinh phải tham gia diễn vở cô bé Lọ Lem.
"Ừm, phải, xem ra lần này đã xác định xong rồi, hôm nay thử vai, cái này là kịch bản." Nhậm Bình Sinh đưa kịch bản cho Nhậm Yên Vũ xem chơi, lời nói có chút phức tạp.
"Vậy à, tỷ tỷ diễn Lọ Lem hả?" Nhậm Yên Vũ cầm lấy kịch bản liền lật đến phần Lọ Lem để xem. Truyện cổ tích này đương nhiên nàng đã đọc nhiều rồi, nhưng bởi vì Nhậm Bình Sinh phải diễn, đương nhiên nàng xem bao nhiêu lần cũng không thấy đủ.
Nhưng mà Nhậm Yên Vũ đã đoán sai, đây có lẽ là chuyện đầu tiên Nhậm Yên Vũ đoán sai từ khi sinh ra đến giờ, bởi vì sau đó Nhậm Bình Sinh vẻ mặt đương nhiên bình tĩnh, nói: "Không phải, ta là tỷ tỷ của Lọ Lem."
"..." Trong nháy mắt Nhậm Yên Vũ đờ ra.
Tỷ tỷ?! Tại sao tỷ tỷ lại diễn một vai như vậy? Không có đạo lý!! Còn ai có thể hợp với vai Lọ Lem hơn tỷ tỷ chứ?! "Vậy vai Lọ Lem là ai diễn?"
Nhậm Bình Sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhậm Yên Vũ hiếm khi có vẻ mặt kinh ngạc như vậy, nói: "Còn chưa chọn được người, hai ngày hôm nay là để đặc biệt tìm cô bé Lọ Lem." Nhậm Bình Sinh rất bình tĩnh, vai của nàng không có bao nhiêu thoại, rất dễ diễn, cho nên bây giờ một chút áp lực nàng cũng không có.
Nhưng mà Nhậm Yên Vũ lại mất bình tĩnh, đương nhiên là nàng không có tham gia cho nên tuyệt đối không phải vấn đề học thuộc lời thoại, nhưng mà!!!
Nhưng mà!!! A a a!!!
Nhậm Bình Sinh phải diễn vai tỷ tỷ của Lọ Lem a! Vừa nghĩ đến việc ngoài mình ra có người khác gọi Nhậm Bình Sinh là "tỷ tỷ" nàng liền chịu không nổi! Việc này vốn là không thể chấp nhận được!
Nàng tuyệt đối không cho phép người khác gọi Nhậm Bình Sinh như vậy!
Coi như là kịch cũng không được!
Bởi vì sự kiện này mà trong đầu nhị tiểu thư đã có mười vạn con Alpaca chạy rầm rầm qua, khói bụi mịt mù, hỗn hết cả độn!
"Tiểu Vũ?" Thấy Nhậm Yên Vũ hoàn toàn không có phản ứng, Nhậm Bình Sinh quay đầu lại gọi nàng, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Đang nghĩ gì?"
Trong đầu Nhậm Yên Vũ toàn là Alpaca đang chạy, còn chưa hoàn hồn a, liền quay đầu nói Nhậm Bình Sinh: "Tỷ tỷ, ta muốn làm cô bé Lọ Lem!"
Cho nên mới nói, tình tiết cuồng chị của nhị tiểu thư khá là nghiêm trọng, bởi vì không thể chịu được ngoài bản thân có người gọi Nhậm Bình Sinh là tỷ, nhị tiểu thư liền không cần biết gì hết muốn tham gia diễn kịch!
Rõ ràng là Nhậm Bình Sinh sửng sốt, dĩ nhiên nàng không ngờ Nhậm Yên Vũ sẽ nói như vậy: "Tiểu Vũ muốn làm Lọ Lem? Nhưng vở kịch này là của lớp ta, ngươi không phải người của lớp, thậm chí còn không cùng năm, làm sao diễn?"
Cái này là thật, lớp của Nhậm Yên Vũ chắc chắn cũng có tiết mục, có thể Nhậm Yên Vũ không cần phải tham gia thế nhưng nàng không tham gia vở kịch của lớp mà tham gia vở kịch của Nhậm Bình Sinh, điều này làm sao mà được.
Nhậm Yên Vũ thông thiên đạt lý như vậy đương nhiên đã sớm nghĩ đến vấn đề này, nhưng hôm nay mười vạn con Alpaca đang chạy nhảy trong đầu nàng, so với mp2.5 còn hỗn độn hơn, làm gì quản mấy cái này. Nàng chỉ chớp đôi mắt trong veo có thần nhìn Nhậm Bình Sinh, một lần nữa nói: "Không phải tỷ tỷ nói, còn chưa chọn được người diễn vai Lọ lem sao? Vậy Tiểu Vũ đi thử vai này, tỷ tỷ thấy thế nào?"
Nhậm Bình Sinh quay đầu nhìn Nhậm Yên Vũ.
Từ nhỏ Nhậm Yên Vũ đã có dáng vẻ của một đứa con lai, dù dựa theo hiểu biết của Nhậm Bình Sinh, cả gia đình mẹ và cha Nhậm Yên Vũ không ai có huyết thống ngoại quốc. Nếu như muốn diễn Lọ Lem, cả học viện không ai thích hợp hơn Nhậm Yên Vũ. 【Cô bé Lọ Lem thì liên quan gì đến việc con lai? Hội trưởng đại nhân ngài xác định trong đầu mình không có Alpaca đang chạy hả?】
Nhậm Bình Sinh lại tiếp tục nhìn Nhậm Yên Vũ, Nhậm Yên Vũ mở to đôi mắt minh châu của mình chớp rồi chớp.
Rất hiển nhiên, tình tiết cuồng chị của nhị tiểu thư là phi thường trầm trọng, nhưng tình tiết cuồng em của tiểu thư cũng không nhẹ hơn chút nào. Cho nên nhìn Nhậm Yên Vũ chớp chớp mắt, thì lập tức không tỉnh táo nữa: "Nếu như Tiểu Vũ muốn diễn, cũng không phải không thể... ngày mai ta tìm lớp trưởng nói."
Nghe đi, đó là câu khẳng định, tuyệt đối là câu khẳng định, ý tứ là nói một tiếng với lớp trưởng Nhậm Yên Vũ muốn diễn vai Lọ Lem, mà không phải là thương lượng với lớp trưởng có thể cho Nhậm Yên Vũ diễn vai Lọ Lem hay không.
Má ôi, hội trưởng đại nhân, ngài độc tài như vậy là không tốt~~
Nhậm Yên Vũ liền vui vẻ, sau đó cứ vui vẻ như thế, tối đến đè Nhậm Bình Sinh ra ăn. Quả nhiên mức độ không thuần khiết của con người có liên quan đến tâm trạng, ấm áp rồi, vui vẻ rồi mới muốn chuyện không thuần khiết loại này không phải sao?
Vì vậy nhị tiểu thư rất vui sướng.
Sau đó chính là ngày mai, dù hội trưởng đại nhân Nhậm Bình Sinh của chúng ta vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi xuất hiện ở lớp, nhưng mà nàng không có quên chuyện uy hiếp lớp trưởng cho Nhậm Yên Vũ diễn vai Lọ Lem.
Ặc... thật sự là uy hiếp.
Dù hội trưởng đại nhân của chúng ta không ý thức được đây là hành vi uy hiếp. Thế nhưng vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi đó của nàng và sát khí quỷ kiến sầu quanh thân, đã vẹn nguyên đem hành vi của nàng quy kết thành uy hiếp dọa nạt.
Thế cho nên nàng vừa mở miệng nói: "Ta hy vọng vở kịch lần này..." Lớp trưởng đại nhân bị uy hiếp của chúng ta lập tức đáp: "Dạ, ta cũng cảm thấy như thế."
"..."
"..."
Cho nên rốt cuộc là chuyện gì mà lớp trưởng đại nhân ngài "cũng cảm thấy như thế"?
Mọi người xung quanh vẻ mặt khinh bỉ.
Lớp trưởng đại nhân bày tỏ nàng rất đau khổ! Ta xí nha, đổi lại là các ngươi bị khí thế như vậy vây quanh thử xem?!
Bên này nội tâm của lớp trưởng đại nhân đã rít gào đã nội ngưu đầy mặt, bên kia Nhậm Bình Sinh thấy lớp trưởng đại nhân tán thành như thế, cũng cảm thấy khá là thỏa mãn, thì ra lớp trưởng đã biết chuyện này, vậy cũng tốt, khỏi phải nói mấy câu thừa thãi.
Cho nên rốt cuộc là chuyện gì a? Mọi người trên sân khấu bởi vì lớp trưởng đại nhân đồng ý quá nhanh, thế nên mãi cho đến ngày Nhậm Yên Vũ xuất hiện, vốn đang xoắn quẩy muốn hỏi thử chuyện Nhậm Bình Sinh đại nhân muốn nói rốt cuộc là gì, sau đó nhìn thấy Nhậm Yên Vũ tủm tỉm cười đi đến, bày tỏ bản thân "Nhận lời mời" vào vai cô bé Lọ Lem, tất cả mọi người thở phào một hơi, hên quá hên quá, vấn đề chưa kịp nói ra khỏi miệng đã bị lớp trưởng đồng ý không phải chuyện nghiêm trọng gì.
Vì vậy tiểu thư Nhậm Yên Vũ đáng yêu của chúng ta chỉ bằng vẻ ngoài xuất chúng của mình 【?】, thành công dùng sắc đẹp 【?】 thắng được vai diễn! 【?】
Chuyện cô bé Lọ Lem cứ như thế vui vẻ quyết định rồi!
Cho nên hoạt động ở đại học rất nhiều, có hoạt động CLB, đương nhiên cũng có hoạt động trường.
Trong một học kỳ có rất nhiều hoạt động to nhỏ, đương nhiên nhiều hoạt động như vậy không phải chỉ vì học sinh quá rảnh rỗi, về phần nguyên nhân thì có rất nhiều, văn hóa trường phong phú, phối hợp với các ngày lễ, còn vì gia tăng thu hoạch học bổng vân vân.
Lễ nguyên đán sắp đến, học viện Nhậm Bình Sinh quyết định tổ chức văn nghệ.
Đương nhiên không có nội dung nhất định, nhưng các lớp ít nhất phải có một tác phẩm dự thi.
Ai ui~~~~ thật ra nội dung không quan trọng, quan trọng là mỗi lớp phải có ít nhất một tiết mục tham dự.
Về cơ bản quy định như vậy rất hãm hại người.
Bởi vì chuyện này vốn chỉ là chuyện của hội học sinh, mọi người đều thích xem náo nhiệt, không thích xem náo nhiệt thì coi như không có lễ hội gì. Thế nhưng sau khi có quy định như vậy, chuyện này liền trở thành hãm hại, ít nhất là hãm hại lớp trưởng mỗi lớp.
Dù là lớp trưởng không thích xem náo nhiệt như thế nào đi nữa, cũng không thể bỏ mặc chuyện này. Vì nếu nhiệm vụ không hoàn thành, trách nhiệm của lớp trưởng là lớn nhất.
Nhậm Bình Sinh cũng cảm thấy rất hãm hại, chuyện này được nàng xét duyệt sau cùng, nhưng không có nghĩa là nàng muốn tham gia, nhưng mà bây giờ lớp trưởng rất có trách nhiệm của lớp nàng tìm đến, hy vọng nàng có thể cùng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ lần này, nàng không có lý do gì để từ chối.
Nhưng... quan trọng chính là lớp trưởng đại nhân ngươi xem cổ tích quá nhiều, nên có chút mụ mị? Dù là muốn biểu diễn, có thể chuẩn bị một vở cách tân một chút không? Tại sao lại là kịch sân khấu? Kịch sân khấu thì kịch sân khấu, tại sao lại là vở cô bé Lọ Lem?
Đúng là hãm hại a, đỡ không nổi! Vở kịch này cũ rích! Ai mà chịu xem?
Nhưng mà lớp trưởng đại nhân đã quyết định, bộ dạng ai cũng không thể làm nàng thay đổi.
Vì là quy định mình đề ra, cho nên đương nhiên Nhậm đại tiểu thư phải tích cực tham gia dù nàng cảm thấy quan trọng là có một đống cha cũng không đủ để hãm hại, nhưng mà vẫn không có cách nào trốn tránh.
Lớp trưởng đại nhân vô cùng vui vẻ vì Nhậm Bình Sinh đồng ý biểu diễn, sau đó bắt đầu phân vai.
Phân vai lại là một vấn đề phi thường lớn, đương nhiên nữ sinh thời nay cũng vô cùng yêu thích vai phụ, cho nên mẹ kế hoặc chị gái hoặc là các vai phối hợp với Lọ Lem vân vân đều không có vấn đề gì, chỉ là vai cô bé Lọ Lem rốt cuộc có ai muốn diễn?
Đương nhiên đã là vai chính thì sẽ có rất nhiều nữ sinh muốn sắm, nhưng thể loại cô bé Lọ Lem này, nói thật là, mặt không đẹp một chút không ai có thể diễn được, nhất là khi Nhậm Bình Sinh hội trưởng đại nhân đang ở đây a, nếu như vai này Nhậm Bình Sinh không muốn diễn, người khác cũng không dám giành a!
Nếu như thật sự diễn, đến lúc đó sợ rằng tất cả các bình luận đều là, cô bé Lọ Lem xấu quá, còn đẹp không bằng XXX, nữ sinh như vậy cũng dám diễn Lọ Lem?!
Quá hãm hại rồi!
Ngẫm lại bình luận như vậy mới là hãm hại a!
Không dám không dám không dám diễn a, cho nên cô bé Lọ Lem là một củ khoai lang nóng tay, rất thơm, nhưng không ai dám nhận.
Đương nhiên lớp trưởng từng muốn cho Nhậm Bình Sinh diễn vai cô bé Lọ Lem, ban đầu lôi kéo Nhậm Bình Sinh tham gia, lớp trưởng đại nhân đã ôm suy nghĩ đó... chỉ là...
Có ai từng thấy qua cô bé Lọ Lem có khí thế cường đại như vậy hả?! Hội trưởng đại nhân ngài không nhu nhược được một chút sao?! Ây này này này! Đừng vì cô bé Lọ Lem chau mày các ngươi liền chạy trốn hết như vậy có được không? Có tiền đồ một chút đi các vị!!!
Vậy mà lại còn nhũn chân, nhũn chân cái bíp ngươi nha. Gái à ngươi là mẹ kế của cô bé Lọ Lem có được không! Tại sao bây giờ cảm giác như Lọ Lem mới là mẹ kế của ngươi vậy?
Lẽ nào đây là cô bé Lọ Lem phiên bản hắc ám?!
Lớp trưởng khóc không ra nước mắt.
"Cô bé Lọ Lem không hợp với ta." Nhậm Bình Sinh cau mày, nhìn một đám người xung quanh không ai dám đến gần, nàng quả quyết nói như vậy. "Ta cảm thấy vai mẹ kế, hoặc là tỷ tỷ của Lọ Lem hợp với ta hơn."
"... Tại hạ cũng cảm thấy như vậy." Cái nồi! Ngay cả kịch bản kiếm hiệp cũng viết ra rồi, khí thế của hội trưởng đại nhân ngày có thể kinh khủng hơn một chút nữa không hả?
Cho nên vai Lọ Lem không xuất hiện trên người Nhậm Bình Sinh, vẫn phải tiếp tục tìm người đóng.
Sau khi tan học Nhậm Bình Sinh về nhà, Nhậm Yên Vũ thoáng nhìn thấy kịch bản Nhậm Bình Sinh cầm trong tay.
"Đây là kịch bản của lớp tỷ tỷ?" Bởi vì vẫn luôn sắp đặt thuộc hạ quan sát những người xung quanh Nhậm Bình Sinh, cho nên gần như là lúc Nhậm Bình Sinh đồng ý với lớp trưởng, Nhậm Yên Vũ đã biết Nhậm Bình Sinh phải tham gia diễn vở cô bé Lọ Lem.
"Ừm, phải, xem ra lần này đã xác định xong rồi, hôm nay thử vai, cái này là kịch bản." Nhậm Bình Sinh đưa kịch bản cho Nhậm Yên Vũ xem chơi, lời nói có chút phức tạp.
"Vậy à, tỷ tỷ diễn Lọ Lem hả?" Nhậm Yên Vũ cầm lấy kịch bản liền lật đến phần Lọ Lem để xem. Truyện cổ tích này đương nhiên nàng đã đọc nhiều rồi, nhưng bởi vì Nhậm Bình Sinh phải diễn, đương nhiên nàng xem bao nhiêu lần cũng không thấy đủ.
Nhưng mà Nhậm Yên Vũ đã đoán sai, đây có lẽ là chuyện đầu tiên Nhậm Yên Vũ đoán sai từ khi sinh ra đến giờ, bởi vì sau đó Nhậm Bình Sinh vẻ mặt đương nhiên bình tĩnh, nói: "Không phải, ta là tỷ tỷ của Lọ Lem."
"..." Trong nháy mắt Nhậm Yên Vũ đờ ra.
Tỷ tỷ?! Tại sao tỷ tỷ lại diễn một vai như vậy? Không có đạo lý!! Còn ai có thể hợp với vai Lọ Lem hơn tỷ tỷ chứ?! "Vậy vai Lọ Lem là ai diễn?"
Nhậm Bình Sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhậm Yên Vũ hiếm khi có vẻ mặt kinh ngạc như vậy, nói: "Còn chưa chọn được người, hai ngày hôm nay là để đặc biệt tìm cô bé Lọ Lem." Nhậm Bình Sinh rất bình tĩnh, vai của nàng không có bao nhiêu thoại, rất dễ diễn, cho nên bây giờ một chút áp lực nàng cũng không có.
Nhưng mà Nhậm Yên Vũ lại mất bình tĩnh, đương nhiên là nàng không có tham gia cho nên tuyệt đối không phải vấn đề học thuộc lời thoại, nhưng mà!!!
Nhưng mà!!! A a a!!!
Nhậm Bình Sinh phải diễn vai tỷ tỷ của Lọ Lem a! Vừa nghĩ đến việc ngoài mình ra có người khác gọi Nhậm Bình Sinh là "tỷ tỷ" nàng liền chịu không nổi! Việc này vốn là không thể chấp nhận được!
Nàng tuyệt đối không cho phép người khác gọi Nhậm Bình Sinh như vậy!
Coi như là kịch cũng không được!
Bởi vì sự kiện này mà trong đầu nhị tiểu thư đã có mười vạn con Alpaca chạy rầm rầm qua, khói bụi mịt mù, hỗn hết cả độn!
"Tiểu Vũ?" Thấy Nhậm Yên Vũ hoàn toàn không có phản ứng, Nhậm Bình Sinh quay đầu lại gọi nàng, vẻ mặt quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Đang nghĩ gì?"
Trong đầu Nhậm Yên Vũ toàn là Alpaca đang chạy, còn chưa hoàn hồn a, liền quay đầu nói Nhậm Bình Sinh: "Tỷ tỷ, ta muốn làm cô bé Lọ Lem!"
Cho nên mới nói, tình tiết cuồng chị của nhị tiểu thư khá là nghiêm trọng, bởi vì không thể chịu được ngoài bản thân có người gọi Nhậm Bình Sinh là tỷ, nhị tiểu thư liền không cần biết gì hết muốn tham gia diễn kịch!
Rõ ràng là Nhậm Bình Sinh sửng sốt, dĩ nhiên nàng không ngờ Nhậm Yên Vũ sẽ nói như vậy: "Tiểu Vũ muốn làm Lọ Lem? Nhưng vở kịch này là của lớp ta, ngươi không phải người của lớp, thậm chí còn không cùng năm, làm sao diễn?"
Cái này là thật, lớp của Nhậm Yên Vũ chắc chắn cũng có tiết mục, có thể Nhậm Yên Vũ không cần phải tham gia thế nhưng nàng không tham gia vở kịch của lớp mà tham gia vở kịch của Nhậm Bình Sinh, điều này làm sao mà được.
Nhậm Yên Vũ thông thiên đạt lý như vậy đương nhiên đã sớm nghĩ đến vấn đề này, nhưng hôm nay mười vạn con Alpaca đang chạy nhảy trong đầu nàng, so với mp2.5 còn hỗn độn hơn, làm gì quản mấy cái này. Nàng chỉ chớp đôi mắt trong veo có thần nhìn Nhậm Bình Sinh, một lần nữa nói: "Không phải tỷ tỷ nói, còn chưa chọn được người diễn vai Lọ lem sao? Vậy Tiểu Vũ đi thử vai này, tỷ tỷ thấy thế nào?"
Nhậm Bình Sinh quay đầu nhìn Nhậm Yên Vũ.
Từ nhỏ Nhậm Yên Vũ đã có dáng vẻ của một đứa con lai, dù dựa theo hiểu biết của Nhậm Bình Sinh, cả gia đình mẹ và cha Nhậm Yên Vũ không ai có huyết thống ngoại quốc. Nếu như muốn diễn Lọ Lem, cả học viện không ai thích hợp hơn Nhậm Yên Vũ. 【Cô bé Lọ Lem thì liên quan gì đến việc con lai? Hội trưởng đại nhân ngài xác định trong đầu mình không có Alpaca đang chạy hả?】
Nhậm Bình Sinh lại tiếp tục nhìn Nhậm Yên Vũ, Nhậm Yên Vũ mở to đôi mắt minh châu của mình chớp rồi chớp.
Rất hiển nhiên, tình tiết cuồng chị của nhị tiểu thư là phi thường trầm trọng, nhưng tình tiết cuồng em của tiểu thư cũng không nhẹ hơn chút nào. Cho nên nhìn Nhậm Yên Vũ chớp chớp mắt, thì lập tức không tỉnh táo nữa: "Nếu như Tiểu Vũ muốn diễn, cũng không phải không thể... ngày mai ta tìm lớp trưởng nói."
Nghe đi, đó là câu khẳng định, tuyệt đối là câu khẳng định, ý tứ là nói một tiếng với lớp trưởng Nhậm Yên Vũ muốn diễn vai Lọ Lem, mà không phải là thương lượng với lớp trưởng có thể cho Nhậm Yên Vũ diễn vai Lọ Lem hay không.
Má ôi, hội trưởng đại nhân, ngài độc tài như vậy là không tốt~~
Nhậm Yên Vũ liền vui vẻ, sau đó cứ vui vẻ như thế, tối đến đè Nhậm Bình Sinh ra ăn. Quả nhiên mức độ không thuần khiết của con người có liên quan đến tâm trạng, ấm áp rồi, vui vẻ rồi mới muốn chuyện không thuần khiết loại này không phải sao?
Vì vậy nhị tiểu thư rất vui sướng.
Sau đó chính là ngày mai, dù hội trưởng đại nhân Nhậm Bình Sinh của chúng ta vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi xuất hiện ở lớp, nhưng mà nàng không có quên chuyện uy hiếp lớp trưởng cho Nhậm Yên Vũ diễn vai Lọ Lem.
Ặc... thật sự là uy hiếp.
Dù hội trưởng đại nhân của chúng ta không ý thức được đây là hành vi uy hiếp. Thế nhưng vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi đó của nàng và sát khí quỷ kiến sầu quanh thân, đã vẹn nguyên đem hành vi của nàng quy kết thành uy hiếp dọa nạt.
Thế cho nên nàng vừa mở miệng nói: "Ta hy vọng vở kịch lần này..." Lớp trưởng đại nhân bị uy hiếp của chúng ta lập tức đáp: "Dạ, ta cũng cảm thấy như thế."
"..."
"..."
Cho nên rốt cuộc là chuyện gì mà lớp trưởng đại nhân ngài "cũng cảm thấy như thế"?
Mọi người xung quanh vẻ mặt khinh bỉ.
Lớp trưởng đại nhân bày tỏ nàng rất đau khổ! Ta xí nha, đổi lại là các ngươi bị khí thế như vậy vây quanh thử xem?!
Bên này nội tâm của lớp trưởng đại nhân đã rít gào đã nội ngưu đầy mặt, bên kia Nhậm Bình Sinh thấy lớp trưởng đại nhân tán thành như thế, cũng cảm thấy khá là thỏa mãn, thì ra lớp trưởng đã biết chuyện này, vậy cũng tốt, khỏi phải nói mấy câu thừa thãi.
Cho nên rốt cuộc là chuyện gì a? Mọi người trên sân khấu bởi vì lớp trưởng đại nhân đồng ý quá nhanh, thế nên mãi cho đến ngày Nhậm Yên Vũ xuất hiện, vốn đang xoắn quẩy muốn hỏi thử chuyện Nhậm Bình Sinh đại nhân muốn nói rốt cuộc là gì, sau đó nhìn thấy Nhậm Yên Vũ tủm tỉm cười đi đến, bày tỏ bản thân "Nhận lời mời" vào vai cô bé Lọ Lem, tất cả mọi người thở phào một hơi, hên quá hên quá, vấn đề chưa kịp nói ra khỏi miệng đã bị lớp trưởng đồng ý không phải chuyện nghiêm trọng gì.
Vì vậy tiểu thư Nhậm Yên Vũ đáng yêu của chúng ta chỉ bằng vẻ ngoài xuất chúng của mình 【?】, thành công dùng sắc đẹp 【?】 thắng được vai diễn! 【?】
Chuyện cô bé Lọ Lem cứ như thế vui vẻ quyết định rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook