Tỳ Nữ Vương Phi
Chương 70-1: Một khắc nguy hiểm

Ngay từ đầu chính là địch nhiều ta ít, cơ hồ trong cùng một lúc khi Lưu Vọng bị Lâu Hướng Vãn bất ngờ cắt đứt yết hầu, nhận được tín hiệu, mấy chục người đang đánh nhau quyết liệt với người của Phi Long Sơn Trang đột nhiên thay đổi thái độ, đao hướng về những huynh đệ của mình, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, rất nhiều người không kịp phản ứng, đám lính phản bội cùng người Phi Long Sơn Trang hợp lại thành một đội.

Sắc mặt Tả Ngôn trở nên u ám lãnh khóc, ánh mắt trở nên mù mịt, âm khí khắp người toát ra làm người khác phải sởn tóc gáy, Tả Ngôn nhanh vung trường kiếm trong tay, xem ra không đội quân của Lâm Tín cũng có kẻ có ý phản bội, còn có đội quân do Lưu Vọng cầm đầu.

“Phá vòng vây thoát ra ngoài”, Lâu Hướng Vãn thay vì phải che giấu thân phận, do muốn cứu mạng Tả Ngôn, bất đắc dĩ đả thương đầu gối của hắn, giờ phút này, ngoại trừ bốn phía thì chỉ còn hai mươi mấy binh lính đang cố gắng chiến đấu, những người còn lại đều là người của Phi Long Sơn Trang, hơn ba mươi thủ hạ phản đồ của Lưu Vọng, lúc này cùng đám người Phi Long Sơn Trang liên kết thành một nhóm, những người còn lại cũng hợp lại với Tả Ngôn cùng triển khai hành động.

Có thể là vì bị Lưu Vọng phản bội, hơn hai mươi người còn lại phá vòng vây đến bên người Tả Ngôn, ánh mắt đỏ ngầu, hung hăng chém giết, trong khoảng thời gian ngắn, đám huynh đệ bị phản bội biến đau đớn thành sức mạnh, thế nhưng để cho trên trăm tên đánh với bọn hắn quả thật là quá sức.

“Biến thành đội hình tam giác Truy Hình Trận, phá vòng vây!” Lâu Hướng Vãn dùng nội lực, cấp tốc truyền lệnh, địch nhiều ta ít, lực lượng cách xa, giờ phút này, không dựa theo trận hình, thì hơn hai người của Tả Ngôn sẽ bị tiêu diệt.

Đám quân ngũ áp giải quân lương đều là binh sĩ được huấn luyện, sau khi nghe Lâu Hướng Vãn nói, mọi người chỉ ngớ ra một chút, theo động tác Tả Ngôn, hơn hai mươi người nhanh chóng thành hình một nhóm tám người của tam giác Trùy Hình Trận, vừa có thể phá vòng vây, cũng có thể bảo trì sức chiến đấu.

“Đừng phá vòng vây, Kính Dạ sẽ nhanh dẫn người đến, cố gắng kiên trì, bảo vệ quân lương!” Tả Ngôn vô cùng kinh ngạc, làm sao Lâu Hướng Vãn có thể xuất hiện ở Phi Long Sơn Trang, nhưng giờ phút này, hắn cũng không thể nghĩ quá nhiều, vốn cho rằng Lâu Hướng Vãn là tiểu nha hoàn tay trói gà không chặt, nhưng nhìn thấy nàng động thủ, Tả Ngôn mới biết lúc trước không biết phán đoán nhìn xa trong rộng.

Bên trong cánh tay trái của Lâu Hướng Vãn phát ra 20 mũi tên tinh xảo, tay phải cầm nhuyễn kiếm màu bạc, kích thước bằng ngón tay út, giống như Ngân Xà, tia sáng xẹt qua, như làn gió xẹt qua yết hầu, Lâu Hướng Vãn đang đứng chỗ cao nhất tam giác Trùy Hình Trận, dưới chiêu kiếm sắc bén, mỗi kích đều nhắm thẳng yết hầu đối phương, y phục màu đen, một đôi mắt lạnh như băng, dường như trong mắt nàng chết chốc chẳng là gì cả.

Hơn hai mươi người thì đã chết hết sáu bảy người, tam giác Trùy hình đã rút nhỏ lại một ít, bất quá do Tả Ngôn muốn kéo dài thời gian bảo vệ quân lương, nên Lâu Hướng Vãn cũng chỉ có thể tiếp tục chiến đấu, một mặt đem cung nỏ trong tay đưa cho Tả Ngôn, sau đó chuyển đoản kiếm sang tay trái, rồi rút ra một cái vòng ở giữa cổ tay, biến thành ngân kiếm sắc bén, Lâu Hướng Vãn trực tiếp giữ chặt đoản kiếm chạy ào vào bên trong địch.

Dưới màn đêm, đã thấy bóng dáng màu đen mờ ảo của nàng, như một vị tử thần, nắm chặt thanh kiếm ra tay cực kỳ nhanh, trước sau làm cho người ta khó lòng phòng bị, ngày đó bị ám sát tại Miếu Quan Âm, đến đều là nhất đẳng tử sĩ của Phi Long Sơn Trang, chỉ còn lại những người võ công kém hơn một bậc, động tác Lâu Hướng Vãn quá nhanh, nhanh như ma quỷ không ai có thể ngăn cản.

Đoản kiếm cùng trường kiếm đánh trả không ai có thể giành được phần thắng, Lâu Hướng Vãn càng đánh càng biến hóa, ám sát ở từng góc độ chuẩn xác cực hiểm, lưỡi đao đến chỗ nào thì thi thể chồng chất ở đó, bởi vì có Lâu Hướng Vãn thoát hiểm, nên Tả Ngôn mới chiếm được thời gian thư thả.

Tính từ thời điểm đánh nhau, Tả Ngôn thoáng nhìn qua cách Lâu Hướng Vãn giết quân địch, thân thủ không giống như cô nương mười mấy tuổi, tựa như sát thủ lãnh huyết vô tình trên giang hồ, đột nhiên Tả Ngôn suy nghĩ nếu như Kính Dạ thấy, có còn dám nói nha hoàn lãnh khốc vô tình hơn sát thủ này là nữ nhân đơn thuần nữa không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương