Tuyệt Thế Vũ Thần
-
Chương 1091: Lửa giận Cửu Long Đảo
- Ngươi điên rồi!
Thân thể Cốc Thu Vân bị Lâm Phong phong ấn, sắc mặt trắng nõn biến thành trắng bệch. Hoang hải, tên này bất chợt nổi điên cái gì chứ, mang theo gã vào trong Hoang hải, dùng mạng của mình để đổi mạng của hắn? Vì sao? Rốt cuộc vì sao, gã nghĩ mãi không ra. Lâm Phong trực tiếp cho gã Phong Ma Thạch, chẳng lẽ chỉ là cái cớ tiếp cận gã, vì một kích cùng mình đồng quy vu tận? Kết cục này có nằm mơ gã cũng không nghĩ đến. Không có ai điên cuồng như vậy, dùng mạng đổi mạng, Lâm Phong và gã có thâm cừu đại hận gì?
- Điên sao, trước đó không lâu, lúc ta và ngươi nói chuyện với nhau, ngươi không phải vô cùng ngạo mạn sao!
Lâm Phong trực tiếp truyền âm vào tai Cốc Thu Vân. Lúc truyền âm, Lâm Phong không che giấu thanh âm của mình, khiến đôi mắt Cốc Thu Vân giận đến trợn lên. Là hắn, Thiên Vũ tầng bốn, đúng rồi, hắn cũng có tu vi Thiên Vũ tầng bốn! Hắn vì báo thù cho đám người Đương U U mà tới, cũng người mang Hoàng Phủ Long đi. Hơn nữa, không ngờ hắn lại am hiểu thuật dịch dung, thậm chí ngày cả khí tức cũng thay đổi.
- Phốc!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người đồng thời rơi xuống Hoang hải. Ánh mắt của Cốc Thu Vân chăm chú nhìn Lâm Phong, cố gắng làm cái chống cự cuối cùng.
- Đừng cho ta và ngươi đồng quy vu tạn, Hoang hải không giết được ta!
Cốc Thu Vân nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lâm Phong, không hề chống cự Hoang hải ăn mòn, khiến lòng của gã chìm xuống vực sâu, lạnh thấu xương. Gã trêu chọc phải ác ma gì, Hoang hải, giết không ch.ết hắn…. Thanh âm này, khiến Cốc Thu Vân tuyệt vọng. Đây cũng là lần cuối gã nghe được thanh âm, gã nằm mơ cũng không nghĩ tới, gã sẽ ch.ết như vậy. Thậm chí thế lực gia tộc gã cũng không ai biết hung thủ là Lâm Phong. Thời điểm sắp ch.ết, gã suy nghĩ rất nhiều, nhưng nhiều nhất đó là lạnh như băng và tuyệt vọng, cùng với hối hận…Gã hối hận chỉ vì đám người Đường U U mà gã phải đền mạng. Lực lượng Hoang khí vô cùng cường đại, Tôn giả bình thường cũng không thể chống lại. Chỉ trong chốc lát, Cốc Thu Vân hoàn toàn bị cắn nuốt hết, suy nghĩ cũng biến mất, mà Lâm Phong thì tiềm hành trong Hoang hải, đôi mắt lạnh như băng.
- Phong Ma Thạch, dễ có như vậy sao!
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, thu nhẫn trữ vật không bị ăn mòn lại. Hoang hải cắt đứt mọi khí tức, cho dù có người đứng trên đầu hắn, cũng không biết hắn còn sống. Cốc Thu Vân nằm mơ cũng không ngờ Lâm Phong sẽ đồng quy vu tận với gã. Đám người Dương Tử Lam đương nhiên nằm mộng cũng không nghĩ tới cảnh tượng này đột nhiên phát sinh trước mặt bọn họ. Bọn họ sợ ngây người, há miệng thở dốc, không nói được gì. Tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong muốn hại ch.ết bọn họ! Hiện giờ Dương Tử Lam không biết làm gì, gã có chút rối loạn, tại sao lại vậy, gã nghĩ mãi không ra, thanh niên họ Phong kia, căm hận Cửu Long đảo hay căm hận Dương gia của gã?
- Ca, chúng ta nên làm gì? Sắc mặt Dương Tử Diệp tái nhợt.
Lâm Phong hô lên một tiếng kia khiến rất nhiều người chạy tới đây, rất nhiều cường giả, tốc độ cực nhanh.
- Chúng ta giải thích với bọn họ, người không phải chúng ta giết, sợ cái gì!
Dương Tử Lam lắc lắc đầu nói. Nói thật, giờ phút này gã cũng không biết nên làm gì, trong đầu vô cùng hỗn loạn.
- Thiếu gia, không thể giải thích rõ, chúng ta đi nhanh đi!
Một vị Tôn giả lấy ra chiến hạm hư không, đây là vật bảo mệnh gia tộc ban cho bọn họ. Hiện giờ chiến hạm hư không của Dương gia không còn nhiều, bị Lâm Phong cướp đi hai chiếc.
- Đi thôi, không thể giải thích, người Cửu Long đảo sẽ trực tiếp giết chúng ta!
Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng nói, di chuyển bước chân, bước lên chiến hạm hư không. Giải thích? Giải thích thế nào? Người Lâm Phong giết nhưng Lâm Phong đâu? Còn nữa Lâm Phong chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng bốn, Lâm Phong có khả năng giết người sao? Chuyện này căn bản không thể giải thích, Lâm Phong muốn lừa ch.ết bọn họ, còn nhớ thời điểm tại đình đài gần nơi đấu giá, Lâm Phong đã cố ý nhắc tới cừu hận giữa Dương gia và Cửu Long đảo, bảo Cốc Thu Vân cẩn thận đề phòng. Xem ra khi đó hắn đã có chủ đích, hơn nữa khí tức k.hủng bố của hung mâu phóng thích và tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong, chứng minh Dương Tử Lam là hung thủ. Cho dù nhảy vào trong Hoang hải cũng không thể rửa sạch.
- Khốn kiếp!
Dương Tử Lam rống giận một tiếng, trong lòng dậy sóng, bất đắc dĩ bước lên chiến hạm hư không. Gã không có lựa chọn, lần này bị kẻ lạ lừa ch.ết rồi. Chiến hạm hư không bay qua Hoang hải, điên cuồng rời đi, trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh. Mà khi bọn họ vừa rời đi, có rất nhiều cường giả tới, sắc mặt của bọn họ biến thành trắng bệch, Thiếu chủ, người đâu? Thực sự bị giết sao?
- Ai giết cháu ta!
- Ai giết con ta!
Từng tiếng rống giận kh.ủng bố truyền ra, dường như truyền đi cả trăm dặm, chấn động lòng người. Bọn họ biết Cốc Thu Vân ch.ết rồi, chắc hồn ngọc đã nát. Sắc mặt các cường giả trên Hoang hải biến thành khó coi, ch.ết rồi, thực sự ch.ết rồi. Dương gia trên Cửu Long đảo giết ch.ết tiểu chủ tử bọn họ.
- Thật ác độc!
- Nhất định thiếu gia muốn chiến mâu của bọn chúng nên phát sinh mâu thuẫn, vì thế đối phương liền dùng chiến mâu giết ch.ết Thiếu chủ, thậm chí ngay cả thi thể cũng bị chôn vùi vào trong Hoang hải, hài cốt không còn.
- Dương gia, quá ác độc!
Đám người thì thầm phỏng đoán. Thiếu chủ bọn họ muốn chiến mâu, cho nên dẫn tới mâu thuẫn, bị đối phương trực tiếp đánh ch.ết. Hơn nữa, đối phương sau khi giết ch.ết tiểu chủ tử còn ném thi thể vào Hoang hải, hủy thi diêt tích. Sau đó cưỡi chiến hạm hư không chạy trốn.
- Đúng vậy, sự thật chính là như vậy.
Cửu Long đảo loạn, rất nhiều cường giả cưỡi chiến hạm truy kích Dương Tử Lam. Đồng thời, vô số chiến hạm xuất hiện trên Hoang hải, từng bóng người lóe lên, toàn bộ đi tới bên cạnh Cửu Long đảo, bước lên chiến hạm. Rất nhiều người Cửu Long đảo lần đầu tiên nhìn thấy thanh thế to lớn, đáng sợ như vậy. Cửu Long đảo không hổ có vô số năm nội tình, thật đáng sợ, cường giả vô số, tùy ý nhìn đều là Tôn giả, Thiên Vũ chỉ có tư cách xách giày. Mọi người hiểu, Cốc Thu Vân bị giết, hơn nữa bị giết trên địa bàn của Cửu Long đảo. Đảo chủ Cửu Long đảo nổi giận, xuất động tinh nhuệ Cửu Long đảo, giết về phía bắc Hoang.
- Dương Tử Lam kia chẳng lẽ ngu ngốc đến vậy, lại dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo, quá ngu xuẩn.
- Loại thiếu gia của mấy đại thế gia này quả nhiên không có đầu óc, so với heo còn ngu hơn.
Vì gã mà Dương gia trêu chọc phải đại địch, lần này Dương gia thảm rồi, chỉ sợ không giao Dương Tử Lam ra, Cửu Long đảo sẽ khai chiến với thế gia luôn!
- Chắc chắn như thế, lần trước Cửu Long đảo chặn tiểu thư Dương gia, tuy nhiên chỉ muốn tiểu thư kia làm lão bà của Cốc Thu Vân thôi, sẽ không giết nàng, cũng coi môn đăng hộ đối, chỉ dùng sức mạnh hơi quá một chút.
Nhưng người Dương gia quá độc ác, trực tiếp giết người, chỉ sợ lần này náo loạn muốn lật trời rồi. Mọi người thì thầm bàn tán, đều mằng Dương Tử Lam ngu xuẩn. Nhưng bọn họ đâu biết nỗi oan của Dương Tử Lam. Gã làm sao ngu tới mức dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo. Nhưng cách làm của Lâm Phong, không có ai nghĩ tới. Hiện giờ Dương Tử Lam chỉ muốn giết người, nếu không phải Lâm Phong rơi vào trong Hoang hải, gã nhất định sẽ đào thi thể Lâm Phong lên để tiên thi (đánh bằng roi). Mọi người không biết, Lâm Phong, người khởi xướng chuyện này. Hiện giờ đang đứng ngay giao giới giữa Cửu Long đảo và Hoang hải, hắn sử dụng Vũ Hồn Ảnh trốn lên bờ, sau đó thay đổi khuôn mặt xuất hiện, không ai nhận ra hắn. Nhìn chiến hạm xuất hiện thành đàn trên Cửu Long đảo, cờ xí phất phới, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng. Ân oán giữa hắn và huynh muội Dương Tử Lam không phải nhiều lời. Dương gia phái hai vị cường giả tuyệt đỉnh bố trí sát cục với hắn, phần ân tình này, Lâm Phong sao có thể không trả Dương gia. Còn Cửu Long đảo, coi đám người U U như nô bộc, vứt bỏ bọn họ trong Hoang hải, sinh tử không biết. Thù này, có thể không trả sao?
- Khai chiến đi, càng thảm càng tốt.
Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, hắn giống như người ngoài, hoàn toàn không quan tâm.
- Xuất phát!
Một tiếng gầm vang truyền ra. Chiến hạm Cửu Long đảo tiến về Bắc Hoang, trùng trùng điệp điệp, chấn động lòng người. Mọi người có thể tưởng tượng ra một trận đại chiến. Cửu Long Đảo tuy có nhiều chiến hạm rời đi nhưng vẫn lưu lại vài tàu chiến hạm để tiễn khách. Lâm Phong lên một chiến hạm tới bắc Hoang. Lần đại chiến này, hắn là người khởi xướng, sao có thể bỏ qua!
Thân thể Cốc Thu Vân bị Lâm Phong phong ấn, sắc mặt trắng nõn biến thành trắng bệch. Hoang hải, tên này bất chợt nổi điên cái gì chứ, mang theo gã vào trong Hoang hải, dùng mạng của mình để đổi mạng của hắn? Vì sao? Rốt cuộc vì sao, gã nghĩ mãi không ra. Lâm Phong trực tiếp cho gã Phong Ma Thạch, chẳng lẽ chỉ là cái cớ tiếp cận gã, vì một kích cùng mình đồng quy vu tận? Kết cục này có nằm mơ gã cũng không nghĩ đến. Không có ai điên cuồng như vậy, dùng mạng đổi mạng, Lâm Phong và gã có thâm cừu đại hận gì?
- Điên sao, trước đó không lâu, lúc ta và ngươi nói chuyện với nhau, ngươi không phải vô cùng ngạo mạn sao!
Lâm Phong trực tiếp truyền âm vào tai Cốc Thu Vân. Lúc truyền âm, Lâm Phong không che giấu thanh âm của mình, khiến đôi mắt Cốc Thu Vân giận đến trợn lên. Là hắn, Thiên Vũ tầng bốn, đúng rồi, hắn cũng có tu vi Thiên Vũ tầng bốn! Hắn vì báo thù cho đám người Đương U U mà tới, cũng người mang Hoàng Phủ Long đi. Hơn nữa, không ngờ hắn lại am hiểu thuật dịch dung, thậm chí ngày cả khí tức cũng thay đổi.
- Phốc!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người đồng thời rơi xuống Hoang hải. Ánh mắt của Cốc Thu Vân chăm chú nhìn Lâm Phong, cố gắng làm cái chống cự cuối cùng.
- Đừng cho ta và ngươi đồng quy vu tạn, Hoang hải không giết được ta!
Cốc Thu Vân nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lâm Phong, không hề chống cự Hoang hải ăn mòn, khiến lòng của gã chìm xuống vực sâu, lạnh thấu xương. Gã trêu chọc phải ác ma gì, Hoang hải, giết không ch.ết hắn…. Thanh âm này, khiến Cốc Thu Vân tuyệt vọng. Đây cũng là lần cuối gã nghe được thanh âm, gã nằm mơ cũng không nghĩ tới, gã sẽ ch.ết như vậy. Thậm chí thế lực gia tộc gã cũng không ai biết hung thủ là Lâm Phong. Thời điểm sắp ch.ết, gã suy nghĩ rất nhiều, nhưng nhiều nhất đó là lạnh như băng và tuyệt vọng, cùng với hối hận…Gã hối hận chỉ vì đám người Đường U U mà gã phải đền mạng. Lực lượng Hoang khí vô cùng cường đại, Tôn giả bình thường cũng không thể chống lại. Chỉ trong chốc lát, Cốc Thu Vân hoàn toàn bị cắn nuốt hết, suy nghĩ cũng biến mất, mà Lâm Phong thì tiềm hành trong Hoang hải, đôi mắt lạnh như băng.
- Phong Ma Thạch, dễ có như vậy sao!
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, thu nhẫn trữ vật không bị ăn mòn lại. Hoang hải cắt đứt mọi khí tức, cho dù có người đứng trên đầu hắn, cũng không biết hắn còn sống. Cốc Thu Vân nằm mơ cũng không ngờ Lâm Phong sẽ đồng quy vu tận với gã. Đám người Dương Tử Lam đương nhiên nằm mộng cũng không nghĩ tới cảnh tượng này đột nhiên phát sinh trước mặt bọn họ. Bọn họ sợ ngây người, há miệng thở dốc, không nói được gì. Tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong muốn hại ch.ết bọn họ! Hiện giờ Dương Tử Lam không biết làm gì, gã có chút rối loạn, tại sao lại vậy, gã nghĩ mãi không ra, thanh niên họ Phong kia, căm hận Cửu Long đảo hay căm hận Dương gia của gã?
- Ca, chúng ta nên làm gì? Sắc mặt Dương Tử Diệp tái nhợt.
Lâm Phong hô lên một tiếng kia khiến rất nhiều người chạy tới đây, rất nhiều cường giả, tốc độ cực nhanh.
- Chúng ta giải thích với bọn họ, người không phải chúng ta giết, sợ cái gì!
Dương Tử Lam lắc lắc đầu nói. Nói thật, giờ phút này gã cũng không biết nên làm gì, trong đầu vô cùng hỗn loạn.
- Thiếu gia, không thể giải thích rõ, chúng ta đi nhanh đi!
Một vị Tôn giả lấy ra chiến hạm hư không, đây là vật bảo mệnh gia tộc ban cho bọn họ. Hiện giờ chiến hạm hư không của Dương gia không còn nhiều, bị Lâm Phong cướp đi hai chiếc.
- Đi thôi, không thể giải thích, người Cửu Long đảo sẽ trực tiếp giết chúng ta!
Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng nói, di chuyển bước chân, bước lên chiến hạm hư không. Giải thích? Giải thích thế nào? Người Lâm Phong giết nhưng Lâm Phong đâu? Còn nữa Lâm Phong chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng bốn, Lâm Phong có khả năng giết người sao? Chuyện này căn bản không thể giải thích, Lâm Phong muốn lừa ch.ết bọn họ, còn nhớ thời điểm tại đình đài gần nơi đấu giá, Lâm Phong đã cố ý nhắc tới cừu hận giữa Dương gia và Cửu Long đảo, bảo Cốc Thu Vân cẩn thận đề phòng. Xem ra khi đó hắn đã có chủ đích, hơn nữa khí tức k.hủng bố của hung mâu phóng thích và tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong, chứng minh Dương Tử Lam là hung thủ. Cho dù nhảy vào trong Hoang hải cũng không thể rửa sạch.
- Khốn kiếp!
Dương Tử Lam rống giận một tiếng, trong lòng dậy sóng, bất đắc dĩ bước lên chiến hạm hư không. Gã không có lựa chọn, lần này bị kẻ lạ lừa ch.ết rồi. Chiến hạm hư không bay qua Hoang hải, điên cuồng rời đi, trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh. Mà khi bọn họ vừa rời đi, có rất nhiều cường giả tới, sắc mặt của bọn họ biến thành trắng bệch, Thiếu chủ, người đâu? Thực sự bị giết sao?
- Ai giết cháu ta!
- Ai giết con ta!
Từng tiếng rống giận kh.ủng bố truyền ra, dường như truyền đi cả trăm dặm, chấn động lòng người. Bọn họ biết Cốc Thu Vân ch.ết rồi, chắc hồn ngọc đã nát. Sắc mặt các cường giả trên Hoang hải biến thành khó coi, ch.ết rồi, thực sự ch.ết rồi. Dương gia trên Cửu Long đảo giết ch.ết tiểu chủ tử bọn họ.
- Thật ác độc!
- Nhất định thiếu gia muốn chiến mâu của bọn chúng nên phát sinh mâu thuẫn, vì thế đối phương liền dùng chiến mâu giết ch.ết Thiếu chủ, thậm chí ngay cả thi thể cũng bị chôn vùi vào trong Hoang hải, hài cốt không còn.
- Dương gia, quá ác độc!
Đám người thì thầm phỏng đoán. Thiếu chủ bọn họ muốn chiến mâu, cho nên dẫn tới mâu thuẫn, bị đối phương trực tiếp đánh ch.ết. Hơn nữa, đối phương sau khi giết ch.ết tiểu chủ tử còn ném thi thể vào Hoang hải, hủy thi diêt tích. Sau đó cưỡi chiến hạm hư không chạy trốn.
- Đúng vậy, sự thật chính là như vậy.
Cửu Long đảo loạn, rất nhiều cường giả cưỡi chiến hạm truy kích Dương Tử Lam. Đồng thời, vô số chiến hạm xuất hiện trên Hoang hải, từng bóng người lóe lên, toàn bộ đi tới bên cạnh Cửu Long đảo, bước lên chiến hạm. Rất nhiều người Cửu Long đảo lần đầu tiên nhìn thấy thanh thế to lớn, đáng sợ như vậy. Cửu Long đảo không hổ có vô số năm nội tình, thật đáng sợ, cường giả vô số, tùy ý nhìn đều là Tôn giả, Thiên Vũ chỉ có tư cách xách giày. Mọi người hiểu, Cốc Thu Vân bị giết, hơn nữa bị giết trên địa bàn của Cửu Long đảo. Đảo chủ Cửu Long đảo nổi giận, xuất động tinh nhuệ Cửu Long đảo, giết về phía bắc Hoang.
- Dương Tử Lam kia chẳng lẽ ngu ngốc đến vậy, lại dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo, quá ngu xuẩn.
- Loại thiếu gia của mấy đại thế gia này quả nhiên không có đầu óc, so với heo còn ngu hơn.
Vì gã mà Dương gia trêu chọc phải đại địch, lần này Dương gia thảm rồi, chỉ sợ không giao Dương Tử Lam ra, Cửu Long đảo sẽ khai chiến với thế gia luôn!
- Chắc chắn như thế, lần trước Cửu Long đảo chặn tiểu thư Dương gia, tuy nhiên chỉ muốn tiểu thư kia làm lão bà của Cốc Thu Vân thôi, sẽ không giết nàng, cũng coi môn đăng hộ đối, chỉ dùng sức mạnh hơi quá một chút.
Nhưng người Dương gia quá độc ác, trực tiếp giết người, chỉ sợ lần này náo loạn muốn lật trời rồi. Mọi người thì thầm bàn tán, đều mằng Dương Tử Lam ngu xuẩn. Nhưng bọn họ đâu biết nỗi oan của Dương Tử Lam. Gã làm sao ngu tới mức dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo. Nhưng cách làm của Lâm Phong, không có ai nghĩ tới. Hiện giờ Dương Tử Lam chỉ muốn giết người, nếu không phải Lâm Phong rơi vào trong Hoang hải, gã nhất định sẽ đào thi thể Lâm Phong lên để tiên thi (đánh bằng roi). Mọi người không biết, Lâm Phong, người khởi xướng chuyện này. Hiện giờ đang đứng ngay giao giới giữa Cửu Long đảo và Hoang hải, hắn sử dụng Vũ Hồn Ảnh trốn lên bờ, sau đó thay đổi khuôn mặt xuất hiện, không ai nhận ra hắn. Nhìn chiến hạm xuất hiện thành đàn trên Cửu Long đảo, cờ xí phất phới, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng. Ân oán giữa hắn và huynh muội Dương Tử Lam không phải nhiều lời. Dương gia phái hai vị cường giả tuyệt đỉnh bố trí sát cục với hắn, phần ân tình này, Lâm Phong sao có thể không trả Dương gia. Còn Cửu Long đảo, coi đám người U U như nô bộc, vứt bỏ bọn họ trong Hoang hải, sinh tử không biết. Thù này, có thể không trả sao?
- Khai chiến đi, càng thảm càng tốt.
Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, hắn giống như người ngoài, hoàn toàn không quan tâm.
- Xuất phát!
Một tiếng gầm vang truyền ra. Chiến hạm Cửu Long đảo tiến về Bắc Hoang, trùng trùng điệp điệp, chấn động lòng người. Mọi người có thể tưởng tượng ra một trận đại chiến. Cửu Long Đảo tuy có nhiều chiến hạm rời đi nhưng vẫn lưu lại vài tàu chiến hạm để tiễn khách. Lâm Phong lên một chiến hạm tới bắc Hoang. Lần đại chiến này, hắn là người khởi xướng, sao có thể bỏ qua!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook