Tuyệt Thế Vũ Thần
-
Chương 1082: Tru sát Tôn giả
Vẻ mặt Lâm Phong không biến đổi, nếu ở địa phương khác bị người mạnh như vậy đuổi giết, có lẽ hắn ch.ết chắc, nhưngnếu ở trong hoang hải, hắn không ch.ết được. Theo đối phương, trong Hoang hải giết ch.ết Lâm Phong là lựa chọn tốt nhất, nhưng lão có lẽ sẽ không ngờ tới, sự thật hoàn toàn ngược lại, chọn giết Lâm Phong trong Hoang hải là quyết định sai lầm nhất. Không hề dừng lại, Lâm Phong tiếp tục khống chế chiến hạm hư không, điên cuồng lao về phía trước, đối phương muốn đi vào sâu trong Hoang hải mới giết hắn, vừa khéo, Lâm Phong cũng muốn đi chỗ nào đó xa xa một chút.
- Ngu ngốc, ta xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Cường nhân phía sau, thấy Lâm Phong bất động, vẫn không hề dừng lại, không khỏi lạnh lùng nói:
- Nội tình thế gia, không phải thứ ngươi có thể tưởng tượng được, chỉ có thể nói, ngươi tự mình lựa chọn một con đường ch.ết!
Dứt lời, quang hoa lóe lên, trong tay lão xuất hiện một lá cờ, phất động trong gió, trên lá cờ dường như có khắc Thánh vân kh/ủng bố, lộ ra một cỗ lực lượng cấm kỵ, cực kỳ cường thịnh.
- Dừng lại cho ta!
Cường giả kia đột nhiên đánh lá cờ ra, trong khoảnh khắc, lá cờ lập tức vượt qua chiến hạm hư không của Lâm Phong, giáng xuống trước mặt hắn, mạnh mẽ cắm giữa hư không.
- Ông….
Ông….!!!! Một cỗ lực lượng cấm kỵ đáng sợ nở rộ, ánh sáng Thánh vân đại phóng, trong hư không dường như bị in dấu lực lượng đạo vận, chiến hạm hư không của Lâm Phong đụng mạnh vào một cỗ lực lượng dao động vô hình, không thể tiếp tục tiến lên.
- Phiến hư không này đã bị phong tỏa, ta xem ngươi trốn như thế nào!
Lão già từ trên chiến hạm hư không đạp tới, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong phía trước, cất giọng lạnh lùng.
- Thánh khí!
Lâm Phong phun ra một câu hàn băng, một kiện thánh khí, hơn nữa còn là một kiện thánh khí hùng mạnh có thể phong tỏa hư không.
- Dương gia, bạo tay thật đấy!
Lâm Phong chậm rãi xoay người, ánh mắt nhìn chằm chằm lão già:
- Hai vị Tôn giả hùng mạnh, chiến hạm hư không, Thánh khí phong tỏa hư không, quả nhiên kết quả chắc chắn phải ch.ết, Dương gia thật coi trọng ta quá!
!! Các loại thủ đoạn gia tăng cùng một chỗ cũng chỉ vì hắn, trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, quá độc ác, hơn nữa, vì không muốn để Thiên Đài biết, còn muốn diệt khẩu tất cả mọi người trên chiến hạm. Dương gia nghĩ quá tốt đẹp rồi, tính hết tất cả các yếu tố có thể suy xét vào, kín mít không một kẽ hở, nhất định giết ch.ết Lâm Phong.
- Ta nói, nội tình thế gia, không phải thứ ngươi có thể hiểu được, thiên phú ngươi càng mạnh, càng đáng ch.ết.
Lão già liên tục cười lạnh, tự xem Lâm Phong đã thành người ch.ết, bị phong tỏa hư không, Lâm Phong đã không thể còn con đường sống nào.
- Ta muốn biết, vì sao Dương gia lại huy động lớn như thế, ngoại trừ Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp ra, có phải có một số lão già cũng tham dự vào phải không? Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
- Một người ch.ết, nói cho ngươi biết cũng không sao.
Ngươi nhục nhã Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp là chuyện nhỏ, nhưng làm cho Hiên Viên Phá Thiên không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, không thể cưới Dương Tử Diệp làm vợ, phá hủy đám hỏi giữa Hiên Viên thị và Dương thị. Ngươi cho rằng, Dương gia có thể để cho ngươi sống sót? Thế gia coi trọng nhất lợi ích, đám hỏi lần này giữa Dương gia và Hiên Viên thị đối với hai nhà đều có lợi thật lớn, hơn nữa còn củng cố thế lực hai nhà, có lẽ người không hy vọng đám hỏi bọn họ thành công là những đại gia tộc khác, Lâm Phong ở giữa phá hư, ngược lại còn khiến các thế gia khác vui vẻ.
- Thì ra là thế!
Lâm Phong nở nụ cười, hồn nhiên, rất rạng rỡ, cười cười nói:
- Đáng tiếc, mạng của ta, ngươi còn không lấy được!
Dứt lời, một cỗ ma khí lập tức giáng xuống, dưới tình huống hư không bị phong tỏa, muốn chống đỡ cường giả như vậy, hắn chỉ có một lựa chọn, Ma kiếm!
- Hả? Lão già nhíu mày, ngay sau đó, chỉ thấy một cỗ ma lực ngập trời từ trên người Lâm Phong lan tràn ra, khiến vẻ mặt lão sửng sốt.
- Phong Ma Thạch!
- Thánh khí ma đạo!
Trong lòng lão già run lên, lúc này chỉ thấy ma vân quay cuồng, thiên địa bạo loạn, ngay cả lực lượng Hoang hải kh.ủng bố cũng sôi sục bắt đầu chuyển động.
- Không ngờ ngươi lại có được thánh khí ma đạo đáng sợ như vậy, xem ra chuyến này lão phu đi không uổng phí!
Người nọ nhìn thấy Ma kiếm Lâm Phong cầm trên tay, trong mắt lập tức lóe lên tia sáng tham lam. Lâm Phong dường như phải lấy một cỗ lực lượng phong ấn, kiềm giữ Ma kiếm, nếu không có lẽ sẽ bị Ma kiếm cắn trả. Mà Ma kiếm này để cho lão cảm thụ thấy một loại kiêng kỵ thật sâu, có thể thấy được đó hẳn là một kiện Thánh khí cực kỳ kh.ủng bố, nếu để cho lão sử dụng…
- Tiểu tử, Thánh khí hùng mạnh phải nằm trong tay một chủ nhân có thể khống chế nó, ngươi không xứng, Ma kiếm này, lão phu nhận thay ngươi!
Lão già bước ra một bước, bàn tay ngưng ấn, ngay sau đó một cái thủ ấn kh.ủng bố từ hư không lao tới phía Ma kiếm của Lâm Phong, muốn lấy Ma kiếm làm của riêng.
- Vạn kiếm quy nhất!
Lâm Phong không có nhiều lời, một kiếm chém giết mà ra, ma khí kh.ủng bố quay cuồng không ngớt, ngàn vạn kiếm khí mang theo đại thế thiên địa, lực lượng đại thế nhiễm lên ma đạo, đáng sợ tới cực điểm.
- Quả nhiên thánh khí k.ủng bố, lực lượng ma vân thật mạnh, kiếm này của ta, ngươi không xứng có được nó!
Lòng tham của lão già càng ngày càng mãnh liệt, bàn tay mạnh mẽ run lên, trong hư không ảo hóa ra một đôi đại thủ kh.ủng bố, điên cuồng đánh về phía Ma kiếm. Đại thủ không ngừng bùng nổ hủy diệt dưới thân Ma kiếm, nhưng lại hóa thành ma vân, mang theo khí thế của Ma kiếm trong đó.
- Buông tay!
Lão già nổi giận gầm lên một tiếng, khiến thân thể Lâm Phong mạnh mẽ run lên, uy áp Tôn giả hùng mạnh, quả thật không phải thứ hắn có thể chống lại được. Lực của tiếng quát vừa rồi khiến hắn khí huyết sôi trào, nếu lúc trước có lẽ hắn đã bị đánh ch.ết, chỉ là, hiện giờ hắn đã có huyết mạch cường thịnh, rống giận một tiếng, trong hư không phong tỏa mơ hồ có tiếng Long khiếu truyền ra, ngăn chặn lại huyết khí đang quay cuồng. Nhưng mà, gần như đồng thời, một cỗ lực lượng đáng sợ xuyên thấu Ma kiếm, truyền tới tay, làm cho lực lượng phong ma trong tay hắn cũng bị đánh rách tơi tả, Ma kiếm cũng suýt nữa rời tay. Lực lượng đối phương quá dũng mãnh, tuyệt đối không phải chỉ Tôn Vũ tầng một, hắn từng chiến đấu với Tôn giả, người trước mặt này mạnh hơn nhiều lắm, Tôn Vũ tầng ba, tầng bốn đều có thể. Bàn tay Lâm Phong run lên, Ma kiếm liên tục xẹt qua hư không, trong khoảnh khắc ngưng tụ sát phạt kiếm đạo k.hủng bố, mạnh mẽ chém giết mà ra, tức khắc một cỗ ma khí cắn nuốt tới phía đối phương.
- Giả Thánh vân kiếm đạo, buồn cười!
Lão già châm chọc một tiếng, bàn tay cũng liên tục xẹt qua giữa hư không, trước mặt lão lập tức xuất hiện một ảo ảnh cái trống lớn.
- Đông…!
!! Tiếng trống rung trời, lực lượng đáng sợ bắn ngược ra, muốn cường thế đánh ch.ết Lâm Phong. Ma kiếm trong tay Lâm Phong điên cuồng chém giết, hủy diệt đi lực lượng phản chấn khủ.ng bố, nhưng một kích kia đối phương đánh ra, mặt trống hư ảo kia dường như bị lão già thôi động đi trước, theo ngay sau là một cỗ sóng khí kinh khủng, theo trống trận cùng nhau áp bách tới phía Lâm Phong, ma vân cũng không ngừng bị sóng gợn kh.ủng bố áp bách cắn trả Lâm Phong.
- Không thể chiến thắng!
Trong lòng Lâm Phong sinh ra một ý nghĩ, cảnh giới hai người kém quá lớn, cách xa vạn dặm, căn bản không có biện pháp bù lại, Ma kiếm cũng không được. Lực lượng phong ma khủ.ng bố áp chế Ma kiếm, hai tay nắm chặt Ma kiếm, thanh âm rồng gầm lại lần nữa rít gào, sát khí ngút trời, ma vân dường như hóa thành một con ma long, rống giận giữa hư không.
- Xem ra Tử Lam thiếu gia vẫn coi thường ngươi rồi, lực lượng huyết mạch của ngươi lại rất cường thịnh!
Đối phương lúc này sao có thể không nhìn ra Lâm Phong huyết khí ngập trời, như đại dương mênh mông nộ hải, cực kỳ cường thịnh, xem ra lần này quyết định giết ch.ết đối phương ở Hoang hải hoàn toàn chính xác.
- Giết!
Lâm Phong giận quát một tiếng, hai tay cầm kiếm chém giết về phía đối phương, dường như không tiếc hết thảy, cũng muốn chém ch.ết đối phương, hoàn toàn liều mạng.
- Có ích gì chứ, đi ch.ết đi!
Cầm mặt trống trong tay, bàn tay đối phương cũng đánh lên, lập tức vòng ánh sáng quay liên tục cũng trấn áp về phía Ma kiếm, ma Long bị đánh rách tả tơi, ma vân tan thành mây khói. Xuyên thấu qua Ma kiếm, lực lượng kinh khủng toàn bộ đánh lên người Lâm Phong, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể vô lực từ khoảng không rơi xuống!
- Bùm!
!! Một tiếng vang nhỏ, Lâm Phong rơi vào giữa hoang hải, trong khoảnh khắc bị chôn vùi, mà Ma kiếm kia giống như thông linh, lẳng lặng lơ lửng trên mặt Hoang hải, kiếm chỉ trời cao.
- Thiên Vũ cũng muốn đối địch với Dương gia, sao có thể sống sót, Thánh khí ma đạo này ta lấy rồi!
Rơi vào giữa hoang hải, Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ cảnh tầng bốn sao có thể sống sót, cho dù lấy lực lượng kinh khủng của lão cũng không dám xâm nhập vào trong Hoang hải, huống chi Lâm Phong.
- Từ nay về sau, ta sẽ là chủ nhân của ngươi!
Thân thể lão già run lên, chụp lấy Ma kiếm, mê muội chạm vào mũi kiếm, trên mặt lão hiện lên nụ cười rạng rỡ. Lâm Phong đã ch.ết, Ma kiếm vô chủ, thành thứ của lão.
- Xuy!
!! Nhưng mà trong lúc này, một cỗ khí thế hung ác tuyệt thế nở rộ ra, ma ý k.hủng bố khiến cả người lão cảm giác lạnh lẽo.
- Ầm!
!! Hoang khí ngút trời muốn chôn vùi thân thể lão, Ma kiếm đột nhiên ám sát tới, nhanh đến không thể tin nổi, trực tiếp cắm vào lồng ngực lão, khiến vẻ mặt lão cứng lại, ma khí kh.ủng bố tàn sát bừa bãi trong người, khiến lão cảm giác rét lạnh tới thấu xương! Ngay sau đó, lão nhìn thấy đôi mắt, ánh mắt lạnh như băng ngấm vào xương tủy, ánh mắt Lâm Phong, tay hắn cầm Ma kiếm đâm vào lồng ngực lão, từ Hoang hải hiện ra! Lâm Phong, không ch.ết, muốn tru sát lão!
- Ngu ngốc, ta xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Cường nhân phía sau, thấy Lâm Phong bất động, vẫn không hề dừng lại, không khỏi lạnh lùng nói:
- Nội tình thế gia, không phải thứ ngươi có thể tưởng tượng được, chỉ có thể nói, ngươi tự mình lựa chọn một con đường ch.ết!
Dứt lời, quang hoa lóe lên, trong tay lão xuất hiện một lá cờ, phất động trong gió, trên lá cờ dường như có khắc Thánh vân kh/ủng bố, lộ ra một cỗ lực lượng cấm kỵ, cực kỳ cường thịnh.
- Dừng lại cho ta!
Cường giả kia đột nhiên đánh lá cờ ra, trong khoảnh khắc, lá cờ lập tức vượt qua chiến hạm hư không của Lâm Phong, giáng xuống trước mặt hắn, mạnh mẽ cắm giữa hư không.
- Ông….
Ông….!!!! Một cỗ lực lượng cấm kỵ đáng sợ nở rộ, ánh sáng Thánh vân đại phóng, trong hư không dường như bị in dấu lực lượng đạo vận, chiến hạm hư không của Lâm Phong đụng mạnh vào một cỗ lực lượng dao động vô hình, không thể tiếp tục tiến lên.
- Phiến hư không này đã bị phong tỏa, ta xem ngươi trốn như thế nào!
Lão già từ trên chiến hạm hư không đạp tới, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong phía trước, cất giọng lạnh lùng.
- Thánh khí!
Lâm Phong phun ra một câu hàn băng, một kiện thánh khí, hơn nữa còn là một kiện thánh khí hùng mạnh có thể phong tỏa hư không.
- Dương gia, bạo tay thật đấy!
Lâm Phong chậm rãi xoay người, ánh mắt nhìn chằm chằm lão già:
- Hai vị Tôn giả hùng mạnh, chiến hạm hư không, Thánh khí phong tỏa hư không, quả nhiên kết quả chắc chắn phải ch.ết, Dương gia thật coi trọng ta quá!
!! Các loại thủ đoạn gia tăng cùng một chỗ cũng chỉ vì hắn, trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, quá độc ác, hơn nữa, vì không muốn để Thiên Đài biết, còn muốn diệt khẩu tất cả mọi người trên chiến hạm. Dương gia nghĩ quá tốt đẹp rồi, tính hết tất cả các yếu tố có thể suy xét vào, kín mít không một kẽ hở, nhất định giết ch.ết Lâm Phong.
- Ta nói, nội tình thế gia, không phải thứ ngươi có thể hiểu được, thiên phú ngươi càng mạnh, càng đáng ch.ết.
Lão già liên tục cười lạnh, tự xem Lâm Phong đã thành người ch.ết, bị phong tỏa hư không, Lâm Phong đã không thể còn con đường sống nào.
- Ta muốn biết, vì sao Dương gia lại huy động lớn như thế, ngoại trừ Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp ra, có phải có một số lão già cũng tham dự vào phải không? Lâm Phong lạnh lùng hỏi.
- Một người ch.ết, nói cho ngươi biết cũng không sao.
Ngươi nhục nhã Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp là chuyện nhỏ, nhưng làm cho Hiên Viên Phá Thiên không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, không thể cưới Dương Tử Diệp làm vợ, phá hủy đám hỏi giữa Hiên Viên thị và Dương thị. Ngươi cho rằng, Dương gia có thể để cho ngươi sống sót? Thế gia coi trọng nhất lợi ích, đám hỏi lần này giữa Dương gia và Hiên Viên thị đối với hai nhà đều có lợi thật lớn, hơn nữa còn củng cố thế lực hai nhà, có lẽ người không hy vọng đám hỏi bọn họ thành công là những đại gia tộc khác, Lâm Phong ở giữa phá hư, ngược lại còn khiến các thế gia khác vui vẻ.
- Thì ra là thế!
Lâm Phong nở nụ cười, hồn nhiên, rất rạng rỡ, cười cười nói:
- Đáng tiếc, mạng của ta, ngươi còn không lấy được!
Dứt lời, một cỗ ma khí lập tức giáng xuống, dưới tình huống hư không bị phong tỏa, muốn chống đỡ cường giả như vậy, hắn chỉ có một lựa chọn, Ma kiếm!
- Hả? Lão già nhíu mày, ngay sau đó, chỉ thấy một cỗ ma lực ngập trời từ trên người Lâm Phong lan tràn ra, khiến vẻ mặt lão sửng sốt.
- Phong Ma Thạch!
- Thánh khí ma đạo!
Trong lòng lão già run lên, lúc này chỉ thấy ma vân quay cuồng, thiên địa bạo loạn, ngay cả lực lượng Hoang hải kh.ủng bố cũng sôi sục bắt đầu chuyển động.
- Không ngờ ngươi lại có được thánh khí ma đạo đáng sợ như vậy, xem ra chuyến này lão phu đi không uổng phí!
Người nọ nhìn thấy Ma kiếm Lâm Phong cầm trên tay, trong mắt lập tức lóe lên tia sáng tham lam. Lâm Phong dường như phải lấy một cỗ lực lượng phong ấn, kiềm giữ Ma kiếm, nếu không có lẽ sẽ bị Ma kiếm cắn trả. Mà Ma kiếm này để cho lão cảm thụ thấy một loại kiêng kỵ thật sâu, có thể thấy được đó hẳn là một kiện Thánh khí cực kỳ kh.ủng bố, nếu để cho lão sử dụng…
- Tiểu tử, Thánh khí hùng mạnh phải nằm trong tay một chủ nhân có thể khống chế nó, ngươi không xứng, Ma kiếm này, lão phu nhận thay ngươi!
Lão già bước ra một bước, bàn tay ngưng ấn, ngay sau đó một cái thủ ấn kh.ủng bố từ hư không lao tới phía Ma kiếm của Lâm Phong, muốn lấy Ma kiếm làm của riêng.
- Vạn kiếm quy nhất!
Lâm Phong không có nhiều lời, một kiếm chém giết mà ra, ma khí kh.ủng bố quay cuồng không ngớt, ngàn vạn kiếm khí mang theo đại thế thiên địa, lực lượng đại thế nhiễm lên ma đạo, đáng sợ tới cực điểm.
- Quả nhiên thánh khí k.ủng bố, lực lượng ma vân thật mạnh, kiếm này của ta, ngươi không xứng có được nó!
Lòng tham của lão già càng ngày càng mãnh liệt, bàn tay mạnh mẽ run lên, trong hư không ảo hóa ra một đôi đại thủ kh.ủng bố, điên cuồng đánh về phía Ma kiếm. Đại thủ không ngừng bùng nổ hủy diệt dưới thân Ma kiếm, nhưng lại hóa thành ma vân, mang theo khí thế của Ma kiếm trong đó.
- Buông tay!
Lão già nổi giận gầm lên một tiếng, khiến thân thể Lâm Phong mạnh mẽ run lên, uy áp Tôn giả hùng mạnh, quả thật không phải thứ hắn có thể chống lại được. Lực của tiếng quát vừa rồi khiến hắn khí huyết sôi trào, nếu lúc trước có lẽ hắn đã bị đánh ch.ết, chỉ là, hiện giờ hắn đã có huyết mạch cường thịnh, rống giận một tiếng, trong hư không phong tỏa mơ hồ có tiếng Long khiếu truyền ra, ngăn chặn lại huyết khí đang quay cuồng. Nhưng mà, gần như đồng thời, một cỗ lực lượng đáng sợ xuyên thấu Ma kiếm, truyền tới tay, làm cho lực lượng phong ma trong tay hắn cũng bị đánh rách tơi tả, Ma kiếm cũng suýt nữa rời tay. Lực lượng đối phương quá dũng mãnh, tuyệt đối không phải chỉ Tôn Vũ tầng một, hắn từng chiến đấu với Tôn giả, người trước mặt này mạnh hơn nhiều lắm, Tôn Vũ tầng ba, tầng bốn đều có thể. Bàn tay Lâm Phong run lên, Ma kiếm liên tục xẹt qua hư không, trong khoảnh khắc ngưng tụ sát phạt kiếm đạo k.hủng bố, mạnh mẽ chém giết mà ra, tức khắc một cỗ ma khí cắn nuốt tới phía đối phương.
- Giả Thánh vân kiếm đạo, buồn cười!
Lão già châm chọc một tiếng, bàn tay cũng liên tục xẹt qua giữa hư không, trước mặt lão lập tức xuất hiện một ảo ảnh cái trống lớn.
- Đông…!
!! Tiếng trống rung trời, lực lượng đáng sợ bắn ngược ra, muốn cường thế đánh ch.ết Lâm Phong. Ma kiếm trong tay Lâm Phong điên cuồng chém giết, hủy diệt đi lực lượng phản chấn khủ.ng bố, nhưng một kích kia đối phương đánh ra, mặt trống hư ảo kia dường như bị lão già thôi động đi trước, theo ngay sau là một cỗ sóng khí kinh khủng, theo trống trận cùng nhau áp bách tới phía Lâm Phong, ma vân cũng không ngừng bị sóng gợn kh.ủng bố áp bách cắn trả Lâm Phong.
- Không thể chiến thắng!
Trong lòng Lâm Phong sinh ra một ý nghĩ, cảnh giới hai người kém quá lớn, cách xa vạn dặm, căn bản không có biện pháp bù lại, Ma kiếm cũng không được. Lực lượng phong ma khủ.ng bố áp chế Ma kiếm, hai tay nắm chặt Ma kiếm, thanh âm rồng gầm lại lần nữa rít gào, sát khí ngút trời, ma vân dường như hóa thành một con ma long, rống giận giữa hư không.
- Xem ra Tử Lam thiếu gia vẫn coi thường ngươi rồi, lực lượng huyết mạch của ngươi lại rất cường thịnh!
Đối phương lúc này sao có thể không nhìn ra Lâm Phong huyết khí ngập trời, như đại dương mênh mông nộ hải, cực kỳ cường thịnh, xem ra lần này quyết định giết ch.ết đối phương ở Hoang hải hoàn toàn chính xác.
- Giết!
Lâm Phong giận quát một tiếng, hai tay cầm kiếm chém giết về phía đối phương, dường như không tiếc hết thảy, cũng muốn chém ch.ết đối phương, hoàn toàn liều mạng.
- Có ích gì chứ, đi ch.ết đi!
Cầm mặt trống trong tay, bàn tay đối phương cũng đánh lên, lập tức vòng ánh sáng quay liên tục cũng trấn áp về phía Ma kiếm, ma Long bị đánh rách tả tơi, ma vân tan thành mây khói. Xuyên thấu qua Ma kiếm, lực lượng kinh khủng toàn bộ đánh lên người Lâm Phong, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể vô lực từ khoảng không rơi xuống!
- Bùm!
!! Một tiếng vang nhỏ, Lâm Phong rơi vào giữa hoang hải, trong khoảnh khắc bị chôn vùi, mà Ma kiếm kia giống như thông linh, lẳng lặng lơ lửng trên mặt Hoang hải, kiếm chỉ trời cao.
- Thiên Vũ cũng muốn đối địch với Dương gia, sao có thể sống sót, Thánh khí ma đạo này ta lấy rồi!
Rơi vào giữa hoang hải, Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ cảnh tầng bốn sao có thể sống sót, cho dù lấy lực lượng kinh khủng của lão cũng không dám xâm nhập vào trong Hoang hải, huống chi Lâm Phong.
- Từ nay về sau, ta sẽ là chủ nhân của ngươi!
Thân thể lão già run lên, chụp lấy Ma kiếm, mê muội chạm vào mũi kiếm, trên mặt lão hiện lên nụ cười rạng rỡ. Lâm Phong đã ch.ết, Ma kiếm vô chủ, thành thứ của lão.
- Xuy!
!! Nhưng mà trong lúc này, một cỗ khí thế hung ác tuyệt thế nở rộ ra, ma ý k.hủng bố khiến cả người lão cảm giác lạnh lẽo.
- Ầm!
!! Hoang khí ngút trời muốn chôn vùi thân thể lão, Ma kiếm đột nhiên ám sát tới, nhanh đến không thể tin nổi, trực tiếp cắm vào lồng ngực lão, khiến vẻ mặt lão cứng lại, ma khí kh.ủng bố tàn sát bừa bãi trong người, khiến lão cảm giác rét lạnh tới thấu xương! Ngay sau đó, lão nhìn thấy đôi mắt, ánh mắt lạnh như băng ngấm vào xương tủy, ánh mắt Lâm Phong, tay hắn cầm Ma kiếm đâm vào lồng ngực lão, từ Hoang hải hiện ra! Lâm Phong, không ch.ết, muốn tru sát lão!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook