Tuyệt Thế Vũ Thần
Chương 1066: Bát Long Lệnh

Trên thang trời, tường vân vạn trượng, vạn trượng hào quang càng làm nổi bật lên vẻ trang nghiêm, thần thánh.

- Xem ra Vũ Hoàng thực sự muốn xuất hiện, lần này là lần đầu tiên Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ, cũng kể từ hôm nay Thiên Đài tiếp xúc cùng ngoại giới, ngay cả Vũ Hoàng cũng muốn hiện thân.

Trong lòng mọi người cảm thán, ngay lúc này, nơi hào quang kia, một bóng người hư huyễn dần dần xuất hiện.

- Hư ảnh, cũng không phải chân thân Vũ Hoàng, nhưng cũng xem như Vũ Hoàng tự mình đến rồi!

Mọi người nhìn bóng người trong kia, rất kích động, Hoàng, trong Bát Hoang cảnh, Hoàng là nhân vật ngạo thị thiên địa. Ảo ảnh Vũ Hoàng thân thể hư ảnh này mang theo vài phần mờ ảo, hình tượng một ông lão, nụ cười trên mặt hòa ái, hiền lành, giống như một ông lão bình thường, nhưng khí chất ông lại giống như một vị lão ông đỉnh thiên lập địa.

- Chỉ có một người, Thạch Hoàng hay Vũ Hoàng? Mọi người phát hiện chỉ xuất hiện một cái bóng mờ, hiển nhiên chỉ một người trong hai vị Thạch Hoàng và Vũ Hoàng.

- Cung nghênh sư tôn!

Lúc này, những đệ tử thân truyền kia đều không khom người bái kiến bóng người trong hư, nghiệm chứng thân phận của người đến, Vũ Hoàng. Những môn đồ Hoàng Vũ còn lại thì sửng sốt một chút, ngay sau đó cũng đều dồn dập hạ thấp người xuống, cung kính nói:

- Cung nghênh lão sư!

- Chúc mừng Vũ Hoàng!

Bên dưới thang trời, thời khắc này vô số người đều khẽ khom người, trong ánh mắt lộ ra vẻ cung kính. Vũ Hoàng, Hoàng ngạo thị thiên địa, trước mặt Hoàng, bất luận là ai, bất luận thiên phú hắn mạnh mẽ đến đâu, đều không có tư cách kiêu ngạo, người có thể trở thành Hoàng, đều là tuyệt thế thiên tài chân chính, nhân vật thiên kiêu, bằng không làm sao có thể bước lên vị trí Hoàng.

- Chư vị khách khí.

Vũ Hoàng khách khí nói một câu, thanh âm này rất ôn hoà, giống như có một dòng nước ấm lướt qua trên người mọi người, cực kỳ thoải mái. Mọi người đều dồn dập ngẩng đầu, không gian lại yên tĩnh như vậy, ánh mắt mọi người chỉnh tề như một. Trong ánh mắt của họ, không có đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, không có đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, cũng không còn đệ tử thân truyền, chỉ còn có Vũ Hoàng.

- Lần này ta cùng Thạch Hoàng chiêu thu môn đồ, chư vị có thể đến đây, là vinh hạnh của ta, Thạch Hoàng hiện tại không có mặt, ta thay Thạch Hoàng cảm ơn chư vị đã tới.

Mặt khác, sau này Thiên Đài cùng ngoại giới tương thông, cũng hoan nghênh chư vị có cơ hội có thể đến quan sát, du sơn ngoạn thủy trên Thiên Đài. Vũ Hoàng âm thanh ôn hòa, thậm chí hạ thấp tư thái, khiến mọi người có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, Vũ Hoàng còn tự mình cảm tạ bọn họ, khiến bọn họ cảm giác vinh quang, rồi lại xấu hổ, trong lòng thầm khen khí độ của Hoàng.

- Hoàng, quả nhiên bất phàm, hơn nữa người này là Vũ Hoàng, Thạch Hoàng không có xuất hiện.

Mọi người cảm thán trong lòng, dường như trong nháy mắt có rất nhiều người bị khí độ của Vũ Hoàng thuyết phục, tưởng tượng lại Dương Tử Lam, Hiên Viên Phá Thiên từng tên từng tên đều là thiên tài nhưng mà rất kiêu ngạo, coi trời bằng vung, mà Vũ Hoàng, lại có thể như vậy, càng làm cho người ta cảm thán. Chẳng trách bất luận Mộc Trần hay là Hầu Thanh Lâm, tuy kinh tài tuyệt diễm, nhưng không có tạo cảm giác hung hăng vênh váo, quả nhiên sư ra cao đồ.

- Vũ Hoàng tiền bối, Dương gia ta chúc mừng tiền bối chiêu thu môn đồ, nguyện dâng lên một khối Xích Ô Kim!

Lúc này, tại Dương gia, một ông lão bay lên không, bất quá vẫn hạ thấp người như cũ, dâng lên quà tặng của chính mình.

- Xích Ô Kim, tài liệu chế tạo Thánh khí.

Vẻ mặt mọi người hơi ngưng lại, Thánh khí sau khi rèn luyện thành công, thêm vào một ít Xích Ô Kim càng thêm cứng rắn và mạnh mẽ, không dễ bị phá hủy. Dù sao người có thể vận dụng Thánh khí để chiến đấu, đều là cường giả phi thường lợi hại, cho dù Thánh khí có mạnh mẽ, cũng có thể bị phá hủy, mà Xích Ô Kim lại có thể tăng mạnh cường độ Thánh khí.

- Dương gia này thật thông minh, không ngờ nắm lấy cơ hội hiến Xích Ô Kim cho Vũ Hoàng.

Tuy Xích Ô Kim này đối với Vũ Hoàng không tính là cái gì, nhưng đã thể hiện ra tâm ý Dương gia rồi! Rất nhiều người âm thầm cảm khái, Dương gia xem ra đã sớm chuẩn bị lấy lòng Vũ Hoàng.

- Cảm ơn, vật ấy liền cho người đạt được vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ đi, có lẽ tương lai hắn sẽ cần một kiện Thánh khí vững chắc!

Vũ Hoàng mỉm cười nói, vẫn vô cùng ôn hoà.

- Đưa cho Lâm Phong!

Bên trong trận doanh Dương gia, vẻ mặt Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp cứng đờ, Xích Ô Kim vô cùng quý giá, bọn họ còn không có, thế nhưng lại tặng cho Lâm Phong? Hơn nữa đây còn vốn là đồ vật của Dương gia bọn hắn.

- Nếu tiền bối mở lời, ta tự nhiên tuân mệnh.

Lão giả Dương gia tuy trong lòng không muốn, nhưng trên mặt không có nửa điểm biểu lộ, nói với Lâm Phong:

- Lâm Phong tiểu huynh đệ, chúc mừng, khối Xích Ô Kim này ngươi cất cẩn thận.

Dứt lời lão ném khối Xích Ô Kim về hướng Lâm Phong, Lâm Phong đưa tay tiếp nhận. Nặng, nặng giống như khối Hắc Hạt Thiên Thạch trong nơi thí luyện, đều là tài liệu tốt để chế tạo Thánh khí.

- Cảm ơn tiền bối rồi!

Lâm Phong cười nói với lão giả Dương gia, trong lòng cảm giác có chút sảng khoái, lão già kia có lẽ vạn phần không muốn đi.

- Dương gia phải ngậm bồ hòn làm ngọt rồi!

Mọi người trong lòng đều rõ ràng quan hệ giữa Lâm Phong cùng Dương gia, ánh mắt huynh muội Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp kia nhất định rất đặc sắc rồi.

- Lâm gia ta, cũng có một vật hiến cho Vũ Hoàng tiền bối, mong tiền bối vui lòng nhận cho.

Lúc này, người cầm đầu Lâm gia bay lên không, thể hiện thiện ý đối với Vũ Hoàng.

- Thu gia ta, cũng có một vật hiến cho Vũ Hoàng tiền bối!

- Mông gia ta, cũng có.

.. Người cầm đầu tứ đại thế gia dồn dập bay lên, cung kính nói với Vũ Hoàng, Dương gia hiến lễ, bọn họ mặc dù không có chuẩn bị cũng phải lấy bảo vật trên người ra. Bảo vật này không nhất định phải thật tốt, nhưng tuyệt đối không thể quá kém, bằng không chẳng phải là xem thường Vũ Hoàng, tuy rằng Vũ Hoàng đối với đồ vật của họ đều không để trong mắt, nhưng mục đích của bọn họ đã đạt đến.

- Đa tạ chư vị, Si nhi, con thay ta nhận lấy.

Vũ Hoàng mỉm cười nói, chỉ thấy Khổ Hạnh Tăng đi lên phía trước, thu nhận hết hạ lễ.

- Xuy!

Xa xa, có tiếng thét cuồn cuộn mà đến, ánh mắt mọi người nhìn qua, lập tức mọi người nhìn thấy một chiếc chiến hạm hư không chạy đến hướng bên này, chỉ trong lát liền tới hư không trên đầu mọi người. Ngay sau đó chỉ thấy trên chiến hạm hư không bước ra một nhóm người, bọn họ đều khẽ khom người với Vũ Hoàng, vẫn biểu lộ ra khá cung kính.

- Vũ Hoàng tiền bối chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ, Cửu Long đảo tới chúc mừng chậm mong tiền bối chớ trách!

- Cửu Long đảo, không ngờ ngay cả Cửu Long đảo cũng đến.

Mọi người vẻ mặt ngạc nhiên, Cửu Long đảo quả nhiên việc gì cũng biết, tuy làm đạo tặc trong Hoang hải, nhưng đã tạo dựng nên một thế lực đáng sợ. Phàm Bát Hoang cảnh phát sinh đại sự, người của họ sẽ tới nơi đó ngay, thế lực rộng lớn, có lẽ Bát Hoang cảnh có không ít tai mắt của họ.

- Thay ta cảm tạ đảo chủ của các ngươi!

Vũ Hoàng cười gật đầu, nói:

- Nhận lấy!

Khổ Hạnh Tăng thu về rất nhiều lễ vật của Cửu Long đảo dâng lên, người của Cửu Long đảo lại lần nữa khom người với Vũ Hoàng, nói:

- Đảo chủ của chúng ta không thể tự mình đến đây bái kiến tiền bối, có chút tiếc nuối, lần sau có cơ hội sẽ tự đến thỉnh tội.

Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, liền cáo từ trước, mong tiền bối chớ trách!

- Đi đi!

Vũ Hoàng gật đầu, mà người nọ lại lia ánh mắt nhìn về phía những môn đồ Hoàng Vũ, đem dáng dấp của bọn họ khắc vào trong đầu, âm thầm ghi nhớ, những người này tương lai có lẽ sẽ còn gặp nhau.

- Cửu Long đảo!

Lâm Phong nhìn về phía những người này, đột nhiên nói:

- Chư vị chờ chút!

- Tiểu huynh đệ có chuyện gì sao? Người cầm đầu kia nhìn về phía Lâm Phong, người này đứng ở chính giữa trung tâm nhóm môn đồ Thiên Vũ, tu vi tuy không cao nhưng chắc chắn có chỗ bất phàm.

- Vãn bối đã ngưỡng mộ danh tiếng Cửu Long đảo từ lâu, nhưng vẫn chưa từng có dịp đi đến, nếu có ngày khác cơ hội muốn đi Cửu Long đảo du lãm một phen.

- Ha ha, tiểu huynh đệ nếu đi tới Cửu Long đảo có thể nói với ta một tiếng, ta nhất định tận tâm chiêu đãi tiểu huynh đệ.

Đây là Bát Long lệnh của Cửu Long đảo, ngươi có được tấm lệnh này có thể thuận tiện hơn rất nhiều, cũng có thể dùng nó để tìm tới ta. Người kia đem một miếng lệnh bài ném về phía Lâm Phong. Lần này là đại điển Vũ Hoàng chiêu thu môn đồ, thanh niên này dường như có địa vị hết sức quan trọng trong nhóm đó, gã tự nhiên đồng ý cho một người này một phần nhân tình.

- Lâm Phong cảm ơn tiền bối rồi!

Tiếp nhận lệnh bài Lâm Phong hạ thấp người cười nói, đám người U U cùng Mạc Tích bị mang tới Cửu Long đảo không biết thế nào rồi, vậy mà lần này còn chưa tới hội họp cùng hắn, có cơ hội tất nhiên muốn đi Cửu Long đảo một lần, có Bát Long Lệnh này, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

- Cáo từ!

Người kia gật đầu ra hiệu với Lâm Phong, ngay sau đó mọi người của Cửu Long đảo bước lên chiến hạm hư không rời đi, ánh mắt Dương gia nhìn chằm chằm bóng dáng của chiếc chiến hạm hư không kia, vẻ mặt lạnh giá nhưng không tiện phát tác. Ngày xưa chuyện Cửu Long đảo chặn giết Dương Tử Diệp, món nợ này vẫn còn chưa tính toán! Sau khi người của Cửu Long đảo rời đi, hình như vẫn không có hết, mọi người phát hiện xa xa lại có người đến, lần này là một nhóm người, thực lực khác nhau hình như các đại cảnh giới đều có, điều này khiến người ta rất là nghi hoặc, những người này không biết thì là người nào!

- Thiên Long Thần Bảo đến rồi!

Một âm thanh sang sảng truyền đến khiến vẻ mặt mọi người cứng đờ, Thiên Long Thần Bảo!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương