Lời này vừa ra, mọi người chung quanh thở ra một hơi khí lạnh, thầm nghĩ: Thiếu niên này, thật sự rất cuồng vọng!

Liễu gia chủ nghe được lời này, sắc mặt trầm xuống, giống như đã bị chọc giận, cả người tản ra hơi thở lạnh lẽo. Hắn bắt đầu khởi động hơi thở linh lực trên bàn tay đang nắm Liễu Diệp kiếm. Trên mũi kiếm dòng khí gào thét tản ra, kiếm khí sắc bén kiếm giống như những lưỡi dao băng, khiến cho một số người gần hắn đều không thể không lùi lại vài bước.

"Ta thật muốn nhìn xem, một tôm tép như ngươi rốt cuộc có gì để càn rỡ......"

Hắn nói còn chưa nói xong, hơi thở đã bị ngừng lại, giống như bị người bóp chặt cổ họng, những lời nói sau đó rốt cuộc không thể nói ra. Chỉ thấy, sắc mặt hắn trở nên tối tăm hung ác nham hiểm, khiến người kinh hãi. Một đôi mắt ẩn chứa lửa giận gắt gao trừng mắt nhìn thiếu niên đáng chết đột ngột ra tay!

Bởi vì thiếu niên đột nhiên ra tay, tốc độ nhanh đến nỗi hắn không thể tưởng được. Chờ đến khi hắn có phản ứng lại, chỉ thấy chủy thủ lạnh lẽo đã tới gần cổ họng của hắn. Ngay một khắc kia, trong lòng hắn cư nhiên nhảy dựng, trong giây lát có một chút kinh sợ và khinh ngạc không nên có.

Tay nắm kiếm theo bản năng nâng lên để ngăn cản lại, chỉ có thể khó khăn chặn lại chuỷ thủ chém về phía cổ họng của hắn, nhưng lại không kịp ngăn chặn lưỡi đao đột ngột chuyển hướng về phía cánh tay hắn.

"Vút!"

Một kích vừa nhanh vừa tàn nhẫn. Một đao đâm xuống sâu đến nỗi có thể nhìn thấy xương cốt. Máu tươi ngay trong nháy mắt vẩy ra, cùng với âm thanh hít không khí bởi sự kinh ngạc của hắn truyền ra, và tiếng kinh hô của những người Liễu gia khác!

"Hự!"

"Gia chủ!"

Nhìn thấy máu tươi dũng mãnh trang ra từ cánh tay gia chủ trào ra, nhanh chóng nhiễm đỏ toàn bộ ống tay áo . Cũng vì bị thương nên cánh tay buông xuống, nhè nhẹ run rẩy. Máu tươi từng giọt nhỏ xuống mặt đất từ đầu ngón tay hắn, như những đóa huyết mai yêu diễm nở rộ......

"Ta đã nói rồi, đối phó với ngươi, một thanh chuỷ thủ là đủ rồi!"

Đã đã Phượng Cửu lui lại vài bước và nheo mắt lại, khóe môi hơi gợi lên một độ công, tựa hồ như tâm tình rất tốt nhìn Liễu gia chủ buông tay đang nhỏ máu tươi xuống.



Mọi người ở đây đều kinh hãi bởi hành động và sự tàn nhẫn không giống lẽ thường của thiếu niên, sau đó lại nghe thấy hắn dùng miệng lưỡi nói với giọng không chút để ý và mang theo vài phần thưởng thức, lập tức nhìn qua Liễu gia chủ run rẩy khoé miệng, nghiến răng giận dữ.

"Huyết hoa trên đất nở rộ thật đẹp! Nhìn rất quyến rũ mà thị huyết. Liễu gia chủ, ngươi nói đúng không?"

Nàng cười híp mắt nhìn Liễu gia chủ mang sắc mặt tối sầm có thể tích ra nước, nhìn một đôi mắt gắt gao của hắn trừng nàng, phảng phất như nàng đã làm ra sự tình nào đó không thể tha thứ. Khóe môi nàng không thể không hơi gợi lên, cười sung sướng.

"Giết hắn cho ta!"

Liễu gia chủ cắn răng, ảm đạm ra lệnh.

Ba gã trưởng lão một bên lĩnh mệnh một tiếng, khi đang muốn ra tay, lập tức nghe một giọng nói trầm thấp uy nghiêm truyền đến.

"Chậm đã!"

Đột nhiên có người lên tiếng ngăn cản, mọi người chung quanh đều ngẩn ra, kinh ngạc nhìn về phía giọng nói phát ra. Một khi vừa thấy, mọi người đều sôi nổi cung kính gọi một tiếng.

"Thành chủ."

Người chung quanh nhanh chóng mở ra một con đường, kinh ngạc với sự xuất hiện của thành chủ ở chỗ này. Có nhiều tầm mắt còn dừng lại ở trên người nam tử hồng y mang mặt nạ bên người thành chủ,

Nhiều người nơi đây đều là đệ tử hoặc thế gia trong thành, đều là tu sĩ có đầy đủ thông tin. Lúc trước từng nghe nói tới Quỷ Y đã đi vào Lục Đạo thành, đang được thành chủ tự mình chiêu đãi. Hiện giờ nhìn đến nam tử hồng y mang mặt nạ này, tất cả đều đang suy đoán, người này có phải chính là Quỷ Y hay không?

Cùng với suy nghĩ này, ánh mắt một đám mang theo tìm tòi nghiên cứu đánh giá rơi xuống trên người nam tử hồng y.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương