Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
-
Chương 1566: Đại kết cục (13)
Editor: Tường An
Nếu có người có thể nhìn thấu thân thể hắn, nhất định sẽ phát hiện, trái tim hắn đã bị thủng mấy lỗ.
Rất khó có thể tưởng tượng được hắn phải thừa nhận thống khổ thế nào để tiếp tục kiên trì trong tình huống này.
"Không tốt!" Hoa phu nhân biến sắc, "Hắn có nguy hiểm!"
Nhưng mà, dưới uy áp của ma thú chí tôn, tất cả đều lực bất tòng tâm...
Ánh mắt Dạ Tư Hoàng tràn đầy thống khổ, cố gắng muốn thoát khỏi áp chế, nhưng mặc cho hắn giãy giụa thế nào cũng chỉ thương tích đầy mình mà thôi...
Dạ Vô Trần cảm thấy toàn bộ lực lượng đang biến mất, hai mắt chậm rãi khép lại, nhưng hắn không cam lòng, không cam lòng chết đi như vậy...
"Nguyệt Nhi, thật xin lỗi, có lẽ ta phải nuốt lời rồi, ta rốt cuộc không thể chờ nàng..."
Khóe môi hắn khẽ cong lên, ánh mắt lưu luyến không rời, sau đó dời mắt về phía ma thú chí tôn, nói: "Ta nói rồi, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội tổn thương nàng, đây là hứa hẹn của ta!"
Oanh!
Bụi đất nổi lên, một vách tường hiện ra, che chắn phía trước Mộ Như Nguyệt.
Mà hắn, đứng ở đằng trước vách tường!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.
Bọn họ rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh nam nhân đang từ từ biến mất, nhưng hắn dùng chút lực lượng cuối cùng còn sót lại dựng cho nàng một tấm chắn, còn mình thì canh giữ phía trước như một vị thần bảo hộ, sừng sững không ngã.
Đúng như lời hắn nói, dù chết cũng không để ma thú chí tôn vượt qua phòng tuyến này.
"Không!"
Dạ Tư Hoàng tê tâm liệt phế gào lên, một giọt huyết lệ từ khóe mắt chảy xuống, thanh âm bi thống và cừu hận vô tận.
Những người khác, không ai là không động dung trước phần chân tình này.
Dựa vào ý niệm mà chống đỡ, dù hắn chết cũng vẫn đứng chắn trước mặt nàng, hết lòng tuân thủ hứa hẹn...
Ma thú chí tôn hoàn toàn điên cuồng, hắn chưa từng gặp người nào như vậy, đã chết rồi mà thân thể vẫn còn đứng, sao loại chuyện quỷ dị này có thể xảy ra?
Không, hắn không tin!
"Tiểu tử thúi, ngươi cho rằng như vậy là đủ sao? Ta muốn phá hủy thân thể ngươi!!!"
Oanh!
Lực lượng cường đại bộc phát, thời điểm ma thú chí tôn muốn xé nát cái thân thể làm hắn hận nghiến răng nghiến lợi kia, chuyện quỷ dị lại xảy ra...
Một cỗ lực lượng cường đại từ phía đối diện truyền tới.
Rồi sau đó, hắn rõ ràng nhìn thấy, cái thân thể tàn tạ của Dạ Vô Trần dần dần khôi phục...
Không sai, là dần dần khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!
"Này... là mắt ta có vấn đề sao?" ma thú chí tôn hung hăng dụi dụi mắt, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.
Đột nhiên, Dạ Vô Trần mở mắt.
Đừng nói ma thú chí tôn, ngay cả những người khác cũng ngây dại.
Dạ Vô Trần rõ ràng đã chết, tại sao còn có thể sống lại?
Đúng lúc này, chuyện quỷ dị hơn đã xảy ra...
Những nhân loại vừa rồi đã chết, phàm là thi thể đầu chưa rời thân đều chậm rãi khôi phục, những người bị thương cũng dần hồi phục như cũ, thậm chí lực lượng còn cường đại hơn.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Thương thế của ta, đều tốt hết rồi!"
Mọi người khiếp sợ châu đầu ghé tai bàn tán, tất cả đều không tin nổi điều mà mình chứng kiến.
Hoa phu nhân rốt cuộc thở phào một hơi: "Trận pháp diệt thế có thể tiêu diệt kẻ địch, đồng thời cũng có thể giúp thương thế hồi phục, đây chính là điểm mạnh của trận pháp diệt thế, cũng là một trận pháp nghịch thiên!"
Và vì nghịch thiên nên cái giá phải trả cũng rất lớn!
Nếu có người có thể nhìn thấu thân thể hắn, nhất định sẽ phát hiện, trái tim hắn đã bị thủng mấy lỗ.
Rất khó có thể tưởng tượng được hắn phải thừa nhận thống khổ thế nào để tiếp tục kiên trì trong tình huống này.
"Không tốt!" Hoa phu nhân biến sắc, "Hắn có nguy hiểm!"
Nhưng mà, dưới uy áp của ma thú chí tôn, tất cả đều lực bất tòng tâm...
Ánh mắt Dạ Tư Hoàng tràn đầy thống khổ, cố gắng muốn thoát khỏi áp chế, nhưng mặc cho hắn giãy giụa thế nào cũng chỉ thương tích đầy mình mà thôi...
Dạ Vô Trần cảm thấy toàn bộ lực lượng đang biến mất, hai mắt chậm rãi khép lại, nhưng hắn không cam lòng, không cam lòng chết đi như vậy...
"Nguyệt Nhi, thật xin lỗi, có lẽ ta phải nuốt lời rồi, ta rốt cuộc không thể chờ nàng..."
Khóe môi hắn khẽ cong lên, ánh mắt lưu luyến không rời, sau đó dời mắt về phía ma thú chí tôn, nói: "Ta nói rồi, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội tổn thương nàng, đây là hứa hẹn của ta!"
Oanh!
Bụi đất nổi lên, một vách tường hiện ra, che chắn phía trước Mộ Như Nguyệt.
Mà hắn, đứng ở đằng trước vách tường!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.
Bọn họ rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh nam nhân đang từ từ biến mất, nhưng hắn dùng chút lực lượng cuối cùng còn sót lại dựng cho nàng một tấm chắn, còn mình thì canh giữ phía trước như một vị thần bảo hộ, sừng sững không ngã.
Đúng như lời hắn nói, dù chết cũng không để ma thú chí tôn vượt qua phòng tuyến này.
"Không!"
Dạ Tư Hoàng tê tâm liệt phế gào lên, một giọt huyết lệ từ khóe mắt chảy xuống, thanh âm bi thống và cừu hận vô tận.
Những người khác, không ai là không động dung trước phần chân tình này.
Dựa vào ý niệm mà chống đỡ, dù hắn chết cũng vẫn đứng chắn trước mặt nàng, hết lòng tuân thủ hứa hẹn...
Ma thú chí tôn hoàn toàn điên cuồng, hắn chưa từng gặp người nào như vậy, đã chết rồi mà thân thể vẫn còn đứng, sao loại chuyện quỷ dị này có thể xảy ra?
Không, hắn không tin!
"Tiểu tử thúi, ngươi cho rằng như vậy là đủ sao? Ta muốn phá hủy thân thể ngươi!!!"
Oanh!
Lực lượng cường đại bộc phát, thời điểm ma thú chí tôn muốn xé nát cái thân thể làm hắn hận nghiến răng nghiến lợi kia, chuyện quỷ dị lại xảy ra...
Một cỗ lực lượng cường đại từ phía đối diện truyền tới.
Rồi sau đó, hắn rõ ràng nhìn thấy, cái thân thể tàn tạ của Dạ Vô Trần dần dần khôi phục...
Không sai, là dần dần khôi phục bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!
"Này... là mắt ta có vấn đề sao?" ma thú chí tôn hung hăng dụi dụi mắt, kinh ngạc nhìn Dạ Vô Trần.
Đột nhiên, Dạ Vô Trần mở mắt.
Đừng nói ma thú chí tôn, ngay cả những người khác cũng ngây dại.
Dạ Vô Trần rõ ràng đã chết, tại sao còn có thể sống lại?
Đúng lúc này, chuyện quỷ dị hơn đã xảy ra...
Những nhân loại vừa rồi đã chết, phàm là thi thể đầu chưa rời thân đều chậm rãi khôi phục, những người bị thương cũng dần hồi phục như cũ, thậm chí lực lượng còn cường đại hơn.
"Chuyện gì xảy ra?"
"Thương thế của ta, đều tốt hết rồi!"
Mọi người khiếp sợ châu đầu ghé tai bàn tán, tất cả đều không tin nổi điều mà mình chứng kiến.
Hoa phu nhân rốt cuộc thở phào một hơi: "Trận pháp diệt thế có thể tiêu diệt kẻ địch, đồng thời cũng có thể giúp thương thế hồi phục, đây chính là điểm mạnh của trận pháp diệt thế, cũng là một trận pháp nghịch thiên!"
Và vì nghịch thiên nên cái giá phải trả cũng rất lớn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook