Tuyệt Đối Phục Tòng
-
Chương 54: Tuyệt đối phục tòng (phiên ngoại)08(H)
Hàn Tử Hằng cuối cùng cũng biết vì sao hắn muốn y ăn no, người này thật sự có bệnh, cư nhiên đem y kéo vào phòng lại áp lên giường...
Y càng ngày càng hoài nghi Anh Thiên Ngạo có phải muốn tìm bất mãn hay không? Làm cả ngày lẫn đêm đều không chán? Tuy rằng y cũng không chán ghét, nhưng rất đau được chứ, đệt!
“Anh Thiên Ngạo, ngày mai em phải kết hôn, buông tha em?” Hàn Tử Hằng nhàn tình dật trí cùng Anh Thiên Ngạo cò kè mặc cả.
“Em kết hôn là việc của em, anh làm chuyện của anh, sẽ không xung đột.” Anh Thiên Ngạo động thủ cởi quần áo y.
“Thật sự đủ rồi, anh rốt cuộc đem em xem là cái gì?! Em là công cụ phát tiết sao?!” Hàn Tử Hằng tức giận một phen đẩy hắn ra, đêm nay tuyệt đối không cùng hắn làm!
Anh Thiên Ngạo đem Hàn Tử Hằng bắt lại, cúi đầu cắn cắn lỗ tai y.
“Anh cút ngay cho em! Đêm nay không muốn cùng anh làm!” Hàn Tử Hằng lại muốn đẩy hắn ra, lại ngược lại bị Anh Thiên Ngạo chế trụ tay.
Đệt! Sao y có thể thảm thế a? Bị buộc đi kết hôn đi cũng chẳng sao, bây giờ còn bị cưỡng chế trên giường?
“Tử Hằng...” Thanh âm khàn khàn gọi y, hắn đã rất muốn làm.
Vươn đầu lưỡi liếm liếm lỗ tai bị hắn cắn đỏ lên, lại cố ý đi xuống cắn vành tai y, Hàn Tử Hằng bị cắn cũng nhịn không được thần kinh căng thẳng.
Y đã nói rồi, Anh Thiên Ngạo người này chỉ cần muốn bính y, y sẽ hoàn toàn trốn không thoát...
Anh Thiên Ngạo đưa môi chuyển qua trước mặt y, hơi hơi gợi lên một mạt mỉm cười.
“Tử Hằng... Hôn anh...” Anh Thiên Ngạo nói.
Vốn đã không thể phản kháng Anh Thiên Ngạo, lại còn trong lúc này, mặc kệ hắn nói gì, y sẽ hoàn toàn nghe theo.
Không lẽ y bị hạ thuốc? Sao y lại nghe lời như vậy?
Hàn Tử Hằng hôn hắn, vì hắn biết y sẽ không tái phản kháng, liền buông tay y ra, Hàn Tử Hằng lập tức đưa tay vòng lên cổ hắn cùng hắn hôn môi.
Nhưng Anh Thiên Ngạo rất xấu, không há mồm để y xâm nhập, Hàn Tử Hằng thử vài lần đều vô ích, chỉ đành buông tha.
“Anh là xử nữ hả, ngậm chặt vậy làm gì!” Hàn Tử Hằng tức giận trừng hắn, kêu y hôn hắn còn già trang thanh thuần?
Đương nhiên nhất thời trổ tài võ mồm kết quả chính là bị Anh Thiên Ngạo hung hăng nắm cằm, đau muốn rơi lệ.
“Anh thật cảm thấy em rất giống xử nữ... Luôn nhanh chóng...” Anh Thiên Ngạo cắn cắn môi y, tay kia còn cố ý duỗi ra phía sau lưng chọt chọt y.
Anh Thiên Ngạo bắt đầu xâm chiếm, cường hôn Hàn Tử Hằng.
Mà y cũng không muốn quản nhiều, y cũng đã quen bị Anh Thiên Ngạo ra lệnh, dù sao rơi vào trong tay y chỉ có thể nhận mệnh.
Anh Thiên Ngạo buông cằm Hàn Tử Hằng đã muốn bị niết đỏ lên, đưa tay cố định đầu y hôn sâu, hắn thích thân thể y, mỗi một chỗ đều có sự mĩ hảo nói không nên lời.
Thân thể y thực mẫn cảm, dù đã chạm qua nhiều lần, nhưng như vậy hắn mới thích, đã vậy cư nhiên còn nói hắn giống xử nữ? Rốt cuộc ai giống hơn a...?
Quần áo cũng không kịp từ từ thoát, hắn đưa tay xé luôn, Hàn Tử Hằng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, có thật cơ khát thế sao?
Sau khi bị xé quần áo, y đột nhiên cũng muốn xé của hắn, cho nên quần áo cả hai bi thảm rơi từng mảnh một.
“Em cơ khát như thế...?” Anh Thiên Ngạo bên hôn y, bên lợi dụng thời gian rảnh rỗi phun ra từng từ.
Muốn chết! Rốt cuộc là ai cơ khát a?
Bàn tay hắn đưa tới trước ngực y, hung hăng nhu nhu điểm đỏ trước ngực, miệng vẫn tiếp tục hướng miệng y hôn, hút lấy hương vị trong miệng.
Thân thể Hàn Tử Hằng rất nhanh tiến vào trạnh thái đầu hàng, hoàn toàn không thể khắc chế Anh Thiên Ngạo tùy ý đụng chạm, y lâm vào trầm luân, hắn hôn y thật sâu, ngẫu nhiên buông ra để y suyễn khí lại tiếp tục hôn trụ.
Hàn Tử Hằng kìm lòng không đậu, thân thủ đi sờ sờ lòng ngực cường tráng của hắn, cũng học hắn đối y nhéo nhéo điểm nhỏ trước ngực một phen.
Anh Thiên Ngạo nhất thời buông miệng y ra, ánh mắt nhìn Hàn Tử Hằng hai tay lung tung ở trên người hắn ăn bậy đậu hủ.
“Thích như thế...?” Anh Thiên Ngạo hỏi y.
“Thích...” Hàn Tử Hằng bị hôn đến nhuyễn, đâu thèm để ý Anh Thiên Ngạo nói gì?
Anh Thiên Ngạo cải biến một chút tư thế, để y ở phía trên hắn.
“Liếm ta, Tử Hằng.” Anh Thiên Ngạo nói, giọng điệu ra lệnh vẫn không thay đổi.
Tiếp thu mệnh lệnh, Hàn Tử Hằng cúi đầu hàm trụ điểm nhỏ hơi hơi đứng thẳng, ở trong miệng dùng cái lưỡi không ngừng ma xát qua lại.
Anh Thiên Ngạo thả lỏng thân thể hưởng thụ y phục vụ, tay cũng lặng lẽ đem hạ thân cả hai cởi bỏ.
Khi tay hắn cầm lấy phân thân y, Hàn Tử Hằng còn run lên một chút, Anh Thiên Ngạo cười cười.
Lúc này mới là phản ứng của xử nữ đi?.
Y càng ngày càng hoài nghi Anh Thiên Ngạo có phải muốn tìm bất mãn hay không? Làm cả ngày lẫn đêm đều không chán? Tuy rằng y cũng không chán ghét, nhưng rất đau được chứ, đệt!
“Anh Thiên Ngạo, ngày mai em phải kết hôn, buông tha em?” Hàn Tử Hằng nhàn tình dật trí cùng Anh Thiên Ngạo cò kè mặc cả.
“Em kết hôn là việc của em, anh làm chuyện của anh, sẽ không xung đột.” Anh Thiên Ngạo động thủ cởi quần áo y.
“Thật sự đủ rồi, anh rốt cuộc đem em xem là cái gì?! Em là công cụ phát tiết sao?!” Hàn Tử Hằng tức giận một phen đẩy hắn ra, đêm nay tuyệt đối không cùng hắn làm!
Anh Thiên Ngạo đem Hàn Tử Hằng bắt lại, cúi đầu cắn cắn lỗ tai y.
“Anh cút ngay cho em! Đêm nay không muốn cùng anh làm!” Hàn Tử Hằng lại muốn đẩy hắn ra, lại ngược lại bị Anh Thiên Ngạo chế trụ tay.
Đệt! Sao y có thể thảm thế a? Bị buộc đi kết hôn đi cũng chẳng sao, bây giờ còn bị cưỡng chế trên giường?
“Tử Hằng...” Thanh âm khàn khàn gọi y, hắn đã rất muốn làm.
Vươn đầu lưỡi liếm liếm lỗ tai bị hắn cắn đỏ lên, lại cố ý đi xuống cắn vành tai y, Hàn Tử Hằng bị cắn cũng nhịn không được thần kinh căng thẳng.
Y đã nói rồi, Anh Thiên Ngạo người này chỉ cần muốn bính y, y sẽ hoàn toàn trốn không thoát...
Anh Thiên Ngạo đưa môi chuyển qua trước mặt y, hơi hơi gợi lên một mạt mỉm cười.
“Tử Hằng... Hôn anh...” Anh Thiên Ngạo nói.
Vốn đã không thể phản kháng Anh Thiên Ngạo, lại còn trong lúc này, mặc kệ hắn nói gì, y sẽ hoàn toàn nghe theo.
Không lẽ y bị hạ thuốc? Sao y lại nghe lời như vậy?
Hàn Tử Hằng hôn hắn, vì hắn biết y sẽ không tái phản kháng, liền buông tay y ra, Hàn Tử Hằng lập tức đưa tay vòng lên cổ hắn cùng hắn hôn môi.
Nhưng Anh Thiên Ngạo rất xấu, không há mồm để y xâm nhập, Hàn Tử Hằng thử vài lần đều vô ích, chỉ đành buông tha.
“Anh là xử nữ hả, ngậm chặt vậy làm gì!” Hàn Tử Hằng tức giận trừng hắn, kêu y hôn hắn còn già trang thanh thuần?
Đương nhiên nhất thời trổ tài võ mồm kết quả chính là bị Anh Thiên Ngạo hung hăng nắm cằm, đau muốn rơi lệ.
“Anh thật cảm thấy em rất giống xử nữ... Luôn nhanh chóng...” Anh Thiên Ngạo cắn cắn môi y, tay kia còn cố ý duỗi ra phía sau lưng chọt chọt y.
Anh Thiên Ngạo bắt đầu xâm chiếm, cường hôn Hàn Tử Hằng.
Mà y cũng không muốn quản nhiều, y cũng đã quen bị Anh Thiên Ngạo ra lệnh, dù sao rơi vào trong tay y chỉ có thể nhận mệnh.
Anh Thiên Ngạo buông cằm Hàn Tử Hằng đã muốn bị niết đỏ lên, đưa tay cố định đầu y hôn sâu, hắn thích thân thể y, mỗi một chỗ đều có sự mĩ hảo nói không nên lời.
Thân thể y thực mẫn cảm, dù đã chạm qua nhiều lần, nhưng như vậy hắn mới thích, đã vậy cư nhiên còn nói hắn giống xử nữ? Rốt cuộc ai giống hơn a...?
Quần áo cũng không kịp từ từ thoát, hắn đưa tay xé luôn, Hàn Tử Hằng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, có thật cơ khát thế sao?
Sau khi bị xé quần áo, y đột nhiên cũng muốn xé của hắn, cho nên quần áo cả hai bi thảm rơi từng mảnh một.
“Em cơ khát như thế...?” Anh Thiên Ngạo bên hôn y, bên lợi dụng thời gian rảnh rỗi phun ra từng từ.
Muốn chết! Rốt cuộc là ai cơ khát a?
Bàn tay hắn đưa tới trước ngực y, hung hăng nhu nhu điểm đỏ trước ngực, miệng vẫn tiếp tục hướng miệng y hôn, hút lấy hương vị trong miệng.
Thân thể Hàn Tử Hằng rất nhanh tiến vào trạnh thái đầu hàng, hoàn toàn không thể khắc chế Anh Thiên Ngạo tùy ý đụng chạm, y lâm vào trầm luân, hắn hôn y thật sâu, ngẫu nhiên buông ra để y suyễn khí lại tiếp tục hôn trụ.
Hàn Tử Hằng kìm lòng không đậu, thân thủ đi sờ sờ lòng ngực cường tráng của hắn, cũng học hắn đối y nhéo nhéo điểm nhỏ trước ngực một phen.
Anh Thiên Ngạo nhất thời buông miệng y ra, ánh mắt nhìn Hàn Tử Hằng hai tay lung tung ở trên người hắn ăn bậy đậu hủ.
“Thích như thế...?” Anh Thiên Ngạo hỏi y.
“Thích...” Hàn Tử Hằng bị hôn đến nhuyễn, đâu thèm để ý Anh Thiên Ngạo nói gì?
Anh Thiên Ngạo cải biến một chút tư thế, để y ở phía trên hắn.
“Liếm ta, Tử Hằng.” Anh Thiên Ngạo nói, giọng điệu ra lệnh vẫn không thay đổi.
Tiếp thu mệnh lệnh, Hàn Tử Hằng cúi đầu hàm trụ điểm nhỏ hơi hơi đứng thẳng, ở trong miệng dùng cái lưỡi không ngừng ma xát qua lại.
Anh Thiên Ngạo thả lỏng thân thể hưởng thụ y phục vụ, tay cũng lặng lẽ đem hạ thân cả hai cởi bỏ.
Khi tay hắn cầm lấy phân thân y, Hàn Tử Hằng còn run lên một chút, Anh Thiên Ngạo cười cười.
Lúc này mới là phản ứng của xử nữ đi?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook