Tuyệt Đỉnh Phù Thủy
-
Chương 11: Thu thuộc hạ
Hắc y nhân rời đi, hai huynh đệ La gia lúc này đã thành huyết nhân.
Chậc! Thật thê thảm a~. Trong lòng Thiên San thầm cảm thán. Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai viên cao cấp đan Hoàn Vân đan giúp họ trị thương.
Hai huynh đệ có chút chần chừ nhận đan dược, họ không biết đây là dược gì nhưng thiết nghĩ nàng sẽ không nhàn rồi đến mức đi hạ độc hai người sắp chết như họ nên họ nhận lấy rồi ăn ngay.
Nuốt xong đan dược, một cảm giác mát lạnh liền lan ra tứ chi bách hài, thân thể không còn thấy đau đớn, máu ngừng chảy, vết thương thì lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà khép lại.
Thấy vết thương trên người bọn họ đã lành, Thiên San xoay người rời đi.
Hai huynh đệ liếc mắt nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà dứng dậy đi đến trước mặt
Thiên San quỳ xuống.
“Ân nhân, xin ngài nhận chúng tôi làm thuộc hạ”.
Chớp chớp mắt. Thế này là sao?
“Hai người đứng lên đi. Ta không cần thuộc hạ” Thiên San thành thật nói. Nàng có tay có chân không cần người hầu hạ, càng không muốn có người xen vào cuộc sống bình yên tốt đẹp của nàng.
“Thuộc hạ biết thực lực của bản thân quá yếu không đủ tư cách làm thuộc hạ của ngài nhưng thuộc hạ thật lòng muốn đi theo ngài, tuyệt đối sẽ không phản bội”.
La Kỳ kiên quyết nói. La Thư bên cạnh cũng một dạng ‘ngài không đồng ý ta sẽ không đứng lên’.
Này là đang uy hiếp nàng đúng không? Là người hiện đại bị người quỳ lại cầu xin thế này nàng rất không quen. Hơn nữa tình cảnh này có tính là nàng đang ngược đãi trẻ vị thành niên không? Họ mới 15 tuổi mà! Bởi vì thấy họ đáng thương, nếu là hiện đại thì với dộ tuổi này họ đang đi học, được sống hạnh phúc cùng gia đình bạn bè, làm gì có chuyện bị đuổi giết trọng thương thế này.
Nàng hiện tại là khóc không ra nước mắt a~. Nàng chỉ nghe nói bắt ép người làm thuộc hạ chưa nghe chuyện ép người làm chủ nhân. Không nghĩ tới nàng lại gặp phải còn xảy ra trên người nàng nữa chứ!
Nàng muốn rời đi bọn họ tuyệt không thể ngăn cản. Nhưng mà nàng lại có linh cảm rằng nàng nên nhận bọn họ. Ngân Diện từng nói cảm giác của phù thủy không chỉ linh mẫn hơn người mà độ chính xác cũng rất cao. Ây! Thôi thì cứ nhận họ vậy, xem như làm việc thiện đi.
Thiên San lúc này vẫn chưa biết trong giới phù thủy linh cảm có vai trò như kim chỉ nam giúp phù thủy cảm ứng được tương lai, quyết định mọi bước đi thành bại của các phù thủy. Tuy nhiên không phải phù thủy nào cũng có và lúc nào cũng cảm ứng được. Cũng nhờ quyết định hôm nay mà Thiên San bớt được rất nhiều phiền phức sau này.
“Được rồi, đứng lên đi! Ta đồng ý nhận hai người. Nhưng ta cũng nói trước. Ta không quan tâm hai người là ai, đã đang và sẽ làm gì. Đã theo ta thì phải tuyệt đối phục tùng không được phản bội, bằng không…hậu quả thế nào các ngươi tự biết lấy”.
Nghe được Thiên San chấn thuận, hai người cắt đầu ngón tay rồi đặt lên mi tâm tuyên thệ: “ Ta La Kỳ (La Thư) lấy huyết làm dẫn nguyện nhận người trước mắt làm chủ nhân, tuyệt đối trung thành thề không phản bội, nếu trái lời sẽ rơi vào địa ngục”.
Trên trán hai người xuất hiện ánh sáng pháp trận rồi biến mất. Bên trong không gian tinh thần của Thiên San cũng xuất hiện hai dấu ấn pháp trận đại diện cho La Kỳ và La Thư. Đây là pháp trận khế ước của thiên địa dành cho các tu luyện giả không phải phù thủy. Trung tâm pháp trận là một vòng tròn, trong vòng tròn là tên của người lập ước. Chủng tộc khác nhau thì hình dạng trung tâm pháp trận cũng khác nhau.
…..
Thiên San dẫn hai người đến một sơn động bỏ hoang để họ tạm trú. Trước khi đi, nàng ở bên ngoài sơn động bố trí trận pháp phòng hộ và rãi bột phấn Ma Tan thảo để ngăn ma thú đến gần.
“Đại ca, tiểu thư sẽ giúp chúng ta trả thù sao?” Hai huynh đệ đang ngồi điều tức, La Thư không nhịn được hỏi đại ca hắn. ( Tiểu thư là Thiên San yêu cầu gọi, nàng không thích bị gọi là chủ nhân).
“Sẽ không” La Kỳ chắc chắn nói.
“Hả? Vậy…”
“Trả thù là việc của chúng ta, phải do chính chúng ta đi làm. Ta muốn làm thuộc hạ của tiểu thư vì ta muốn cường đại, muốn có đủ năng lực trả thù. Nàng sẽ không giúp nhưng cũng sẽ không ngăn cản chúng ta”
“Huynh nói phải. Đại ca, huynh có nhìn ra thực lực của tiểu thư không? Đệ không cảm nhận được chiến khí hay linh lực dao động trên người nàng”.
“Ta cũng không cảm nhận được có lẽ nàng có bảo vật nào đó giúp nàng che dấu nhưng có thể đánh bại Bàng Sơn thì thực lực cũng phải đạt trung cấp cao giai”
“ Còn nhỏ tuổi mà thực lực đã cao như vậy! Đệ thật muốn biết thế lực sau lưng nàng là ai lại bồi dưỡng ra người cường đại như vậy, công pháp cũng rất kỳ lạ. Đệ chưa từng nghe có thế lực nào như thế trên đại lục này”.
“ Có thể nàng thật không phải người nơi đây”
“Thật sao?”
“Thiên hạ rộng lớn, không có gì là không thể. Dù thế nào thì hiện tại nàng đã là chủ nhân của chúng ta, cứ đi theo nàng thì sẽ có ngày biết được tất cả thôi. Không cần ở đây đoán già đoán non. Hiện tại chúng ta phải tranh thủ đề cao thực lực.
Chúng ta không bỏ qua cho chúng, chúng cũng không bỏ qua cho chúng ta đâu”.
“Đệ nhất định sẽ lấy mạng tên cầm thú, vong ơn phụ nghĩa đó để trả thù cho phụ thân và vong hồn của các huynh đệ, phải lấy lại La Sát Cung!”
“Chúng ta sẽ làm được!”.
Chậc! Thật thê thảm a~. Trong lòng Thiên San thầm cảm thán. Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra hai viên cao cấp đan Hoàn Vân đan giúp họ trị thương.
Hai huynh đệ có chút chần chừ nhận đan dược, họ không biết đây là dược gì nhưng thiết nghĩ nàng sẽ không nhàn rồi đến mức đi hạ độc hai người sắp chết như họ nên họ nhận lấy rồi ăn ngay.
Nuốt xong đan dược, một cảm giác mát lạnh liền lan ra tứ chi bách hài, thân thể không còn thấy đau đớn, máu ngừng chảy, vết thương thì lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà khép lại.
Thấy vết thương trên người bọn họ đã lành, Thiên San xoay người rời đi.
Hai huynh đệ liếc mắt nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà dứng dậy đi đến trước mặt
Thiên San quỳ xuống.
“Ân nhân, xin ngài nhận chúng tôi làm thuộc hạ”.
Chớp chớp mắt. Thế này là sao?
“Hai người đứng lên đi. Ta không cần thuộc hạ” Thiên San thành thật nói. Nàng có tay có chân không cần người hầu hạ, càng không muốn có người xen vào cuộc sống bình yên tốt đẹp của nàng.
“Thuộc hạ biết thực lực của bản thân quá yếu không đủ tư cách làm thuộc hạ của ngài nhưng thuộc hạ thật lòng muốn đi theo ngài, tuyệt đối sẽ không phản bội”.
La Kỳ kiên quyết nói. La Thư bên cạnh cũng một dạng ‘ngài không đồng ý ta sẽ không đứng lên’.
Này là đang uy hiếp nàng đúng không? Là người hiện đại bị người quỳ lại cầu xin thế này nàng rất không quen. Hơn nữa tình cảnh này có tính là nàng đang ngược đãi trẻ vị thành niên không? Họ mới 15 tuổi mà! Bởi vì thấy họ đáng thương, nếu là hiện đại thì với dộ tuổi này họ đang đi học, được sống hạnh phúc cùng gia đình bạn bè, làm gì có chuyện bị đuổi giết trọng thương thế này.
Nàng hiện tại là khóc không ra nước mắt a~. Nàng chỉ nghe nói bắt ép người làm thuộc hạ chưa nghe chuyện ép người làm chủ nhân. Không nghĩ tới nàng lại gặp phải còn xảy ra trên người nàng nữa chứ!
Nàng muốn rời đi bọn họ tuyệt không thể ngăn cản. Nhưng mà nàng lại có linh cảm rằng nàng nên nhận bọn họ. Ngân Diện từng nói cảm giác của phù thủy không chỉ linh mẫn hơn người mà độ chính xác cũng rất cao. Ây! Thôi thì cứ nhận họ vậy, xem như làm việc thiện đi.
Thiên San lúc này vẫn chưa biết trong giới phù thủy linh cảm có vai trò như kim chỉ nam giúp phù thủy cảm ứng được tương lai, quyết định mọi bước đi thành bại của các phù thủy. Tuy nhiên không phải phù thủy nào cũng có và lúc nào cũng cảm ứng được. Cũng nhờ quyết định hôm nay mà Thiên San bớt được rất nhiều phiền phức sau này.
“Được rồi, đứng lên đi! Ta đồng ý nhận hai người. Nhưng ta cũng nói trước. Ta không quan tâm hai người là ai, đã đang và sẽ làm gì. Đã theo ta thì phải tuyệt đối phục tùng không được phản bội, bằng không…hậu quả thế nào các ngươi tự biết lấy”.
Nghe được Thiên San chấn thuận, hai người cắt đầu ngón tay rồi đặt lên mi tâm tuyên thệ: “ Ta La Kỳ (La Thư) lấy huyết làm dẫn nguyện nhận người trước mắt làm chủ nhân, tuyệt đối trung thành thề không phản bội, nếu trái lời sẽ rơi vào địa ngục”.
Trên trán hai người xuất hiện ánh sáng pháp trận rồi biến mất. Bên trong không gian tinh thần của Thiên San cũng xuất hiện hai dấu ấn pháp trận đại diện cho La Kỳ và La Thư. Đây là pháp trận khế ước của thiên địa dành cho các tu luyện giả không phải phù thủy. Trung tâm pháp trận là một vòng tròn, trong vòng tròn là tên của người lập ước. Chủng tộc khác nhau thì hình dạng trung tâm pháp trận cũng khác nhau.
…..
Thiên San dẫn hai người đến một sơn động bỏ hoang để họ tạm trú. Trước khi đi, nàng ở bên ngoài sơn động bố trí trận pháp phòng hộ và rãi bột phấn Ma Tan thảo để ngăn ma thú đến gần.
“Đại ca, tiểu thư sẽ giúp chúng ta trả thù sao?” Hai huynh đệ đang ngồi điều tức, La Thư không nhịn được hỏi đại ca hắn. ( Tiểu thư là Thiên San yêu cầu gọi, nàng không thích bị gọi là chủ nhân).
“Sẽ không” La Kỳ chắc chắn nói.
“Hả? Vậy…”
“Trả thù là việc của chúng ta, phải do chính chúng ta đi làm. Ta muốn làm thuộc hạ của tiểu thư vì ta muốn cường đại, muốn có đủ năng lực trả thù. Nàng sẽ không giúp nhưng cũng sẽ không ngăn cản chúng ta”
“Huynh nói phải. Đại ca, huynh có nhìn ra thực lực của tiểu thư không? Đệ không cảm nhận được chiến khí hay linh lực dao động trên người nàng”.
“Ta cũng không cảm nhận được có lẽ nàng có bảo vật nào đó giúp nàng che dấu nhưng có thể đánh bại Bàng Sơn thì thực lực cũng phải đạt trung cấp cao giai”
“ Còn nhỏ tuổi mà thực lực đã cao như vậy! Đệ thật muốn biết thế lực sau lưng nàng là ai lại bồi dưỡng ra người cường đại như vậy, công pháp cũng rất kỳ lạ. Đệ chưa từng nghe có thế lực nào như thế trên đại lục này”.
“ Có thể nàng thật không phải người nơi đây”
“Thật sao?”
“Thiên hạ rộng lớn, không có gì là không thể. Dù thế nào thì hiện tại nàng đã là chủ nhân của chúng ta, cứ đi theo nàng thì sẽ có ngày biết được tất cả thôi. Không cần ở đây đoán già đoán non. Hiện tại chúng ta phải tranh thủ đề cao thực lực.
Chúng ta không bỏ qua cho chúng, chúng cũng không bỏ qua cho chúng ta đâu”.
“Đệ nhất định sẽ lấy mạng tên cầm thú, vong ơn phụ nghĩa đó để trả thù cho phụ thân và vong hồn của các huynh đệ, phải lấy lại La Sát Cung!”
“Chúng ta sẽ làm được!”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook