Tuyệt Địa Cầu Sinh
-
Chương 82
Trang đầu của trang chủ thể thao điện tử: Phải đánh giá biểu hiện của HOG ở trận Quốc tế invitational thế nào?
Các bình luận trả lời đứng đầu đều ngắn gọn lại mạnh mẽ: Đánh giá thế nào? Khen là xong việc.
Sau trận ở Phủ Sơn Invitational không phải cúi đầu nhận Hàn cha, HOG không có Drunk, nhưng vẫn có thể giống trước đây vượt qua các Team đại gia Âu Mĩ đoạt được vị trí thuộc về mình cho khu vực Trung Quốc, mà người theo Team lâu năm như Kỳ Túy từng nói, chỉ cần HOG vẫn còn, thì Thần tay phải vẫn còn, trên sàn thi đấu FPS, luôn luôn có một vị trí cho họ.
Có thể HOG sẽ lặng đi một đoạn thời gian, nhưng nó vĩnh viễn sẽ không tàn lụi, Team còn, thì Thần tay phải mới sẽ không ngừng xuất hiện, và lại tiếp tục khắc logo HOG trên các bức tường vô địch của các giải đấu lớn.
Vu Dương ở trận Squad ngày đầu có liên tiếp các biểu hiện hay, làm cho các bình luận viên Âu Mĩ cũng phải kinh ngạc thốt lên liên tục, Bốc Na Na Lão Khải ổn lòng cầu thắng, khống chế được tiết tấu toàn bộ đội ngũ, Tân Ba thì lại phát huy vượt xa ngày thường, thao tác đối súng tinh chuẩn lại nhạy bén gấp nhiều lần, nhìn chung biểu hiện của cả tổ bốn người hầu như không chê vào đâu được.
"Tiếc là... Không leo được vào ba vị trí đầu." Bốc Na Na đã phải tập trung tinh thần cao độ trong năm, sáu tiếng, nên lúc này mệt nhoài ngồi phịch ở trên ghế, thở dài, "Vẫn còn kém một chút..."
Ngày thi đấu thứ nhất kết thúc, Team GEM tạm dẫn đầu, Team FREE đứng thứ hai, Team Avengers thứ ba. Trong ba Team khu vực Trung Quốc ngoại trừ HOG ra, thì TGC tạm đứng thứ năm, Đoàn kỵ sĩ thứ tám.
Tân Ba vẫn còn run tay, không chờ hắn chủ động nhận tội, thì Hạ Tiểu Húc đã cười ra tiếng, nói: "Hạng 4 cũng rất tốt rồi, vừa nãy có để ý không? Sắc mặt các thành viên ba Team dẫn đầu ấy?"
"Như gặp đại địch." Lại Hoa cầm notebook, nhanh chóng chỉnh cắt các video vừa thi đấu, cố gắng rút ngắn thời gian các đoạn cần kiểm tra trong video lại rồi lưu, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói, "Câu cuối cùng khi đánh xong thi đấu, đám quỷ kia đánh giá Team chúng ta gì vậy?"
Kỳ phiên dịch dựa vào ghế, chậm rãi nói: "Phải vĩnh viễn cẩn thận Team này, cẩn thận Youth cùng đồng đội của cậu ta, mỗi một người trong Team này đều rất đáng sợ, chỉ cần cho bọn họ một tia hi vọng, là bọn họ có thể bò lên ba vị trí đầu, hạng hai, thậm chí là hạng nhất."
Tân Ba căng thẳng suốt mấy tháng trời, nghe vậy thì không nhịn được nữa, hắn cúi đầu chôn mặt vào balo thiết bị ngoài của mình, thả lỏng hoàn toàn.
May mắn không làm nhục mệnh, và hắn đã làm được.
"Hoàn thành nhiệm vụ vượt mức." Kỳ Túy cười cười, "Các vị, trâu bò quá nha."
Bốc Na Na Lão Khải ồn ào muốn Kỳ Túy mời khách, tất nhiên Kỳ Túy đáp ứng, "Sau thi đấu các cậu tự chọn chỗ."
Bốc Na Na Lão Khải cùng lúc ngồi tạ long ân, Kỳ Túy nhìn sang Vu Dương.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Kỳ Túy liếm liếm môi mình.
Vu Dương run lên, lúng túng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Kỳ Túy lấy điện thoại ra từ túi quần, gõ chữ.
Một giây sau, điện thoại Vu Dương rung rung.
Vu Dương mở khóa...
Drunk: Buổi tối để cửa cho anh?
Youth:... Không gấp.
Drunk: Gấp cái gì?
Youth:...
Kỳ Túy nhịn cười, tiếp tục gõ chữ.
Drunk: Sốt ruột để anh khẩu cho em?
Youth: Không phải!!! Ý em là... Ngày mai còn thi đấu.
Drunk: Cái này sẽ làm lỡ thi đấu?
Youth: Ừm... Nếu anh làm thế, cả ngày mai em sẽ cứ nhớ anh.
Drunk: Chỉ khẩu một lúc, mà em sẽ thế?
Youth:... Ừm.
Drunk:... Rất tốt, anh rất thích dáng vẻ chưa từng va chạm xã hội của em.
Drunk: Sau thi đấu?
Youth:... Được.
Youth: Vậy nếu mà... Nếu mà ngày mai lọt vào được ba vị trí đầu.
Drunk: Đó không phải là điều hiển nhiên sao?
Youth: Nếu mai vào được ba vị trí đầu, em cũng...khẩu cho anh.
Youth: Hơn cả thế nữa, muốn làm cái gì cũng được.
Vu Dương lấy áo đồng phục phủ lên mặt, giả bộ ngủ.
Kỳ Túy kéo tới kéo lui mấy lần tin nhắn mà Vu Dương gửi tới, ngẩng đầu nhìn Bốc Na Na cùng Lão Khải đang ngủ gà ngủ gật, đột nhiên có chút không yên lòng với chuyện vốn đã nắm chắc.
Trên con đường tiến tới hạnh phúc, dễ dàng nhảy ra mấy chướng ngại vật như vậy.
Ánh mắt Kỳ Túy phức tạp nhìn hai khối chướng ngại vật này, đột nhiên nói: "Ngày mai..."
Bốc Na Na mệt muốn chết rồi, đang dựa vào ghế ngủ gật, Lão Khải cũng đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tiếng anh mở nói chuyện làm cho hai người sợ hết cả hồn, cho là có chuyện lớn gì, đều ngồi thẳng người, nhìn sang.
Kỳ Túy xem điện thoại, lẩm bẩm: "Tôi cũng không nghĩ sự tình lại phát triển tới hướng này, ngày mai xem ra ắt phải lọt vào ba vị trí đầu, Dương thần các cậu vừa nãy đã đáp ứng với tôi, nếu như vào được ba vị trí đầu, em ấy sẽ..."
Vu Dương bên cạnh đột nhiên lớn tiếng ho khan.
Kỳ Túy ngừng lại, miễn cưỡng nuốt xuống nửa câu sau, mỉm cười hiền hòa với Bốc Na Na cùng Lão Khải: "Em ấy sẽ theo tôi về nhà, cho nên ngày mai đừng tuột xích, OK?"
Bốc Na Na cùng Lão Khải ngờ ngợ cảm thấy mùi oán khí trên người Kỳ thần, sợ hãi gật mạnh đầu: "OK."
Kỳ Túy ngồi xuống lại.
Youth: Đừng nói...
Drunk: Anh đã cố hết sức, em biết anh mà... Không chắc có thể kiềm chế được lâu hay không.
Youth:...
Drunk: Sau trận đấu, khi hai ta đã ngủ, anh có thể sử dụng trang chính của Team để nói chuyện này một chút được không?
Vu Dương đang chôn đầu trong đồng phục đột nhiên cảm thấy nghẹt thở.
Kỳ Túy cố nhịn cười, viết xong cái này trên blog thì không quấy rầy Vu Dương nữa.
Sau khi trở lại khách sạn, một đêm ngủ ngon.
Ngày hôm sau, Kỳ Túy dậy sớm nhất trong đoàn.
Anh rất thoải mái, lúc cùng nhau ăn sáng, mọi người nhìn không ra một tí căng thẳng nào của anh.
Dường như việc anh nghỉ là giả, và giờ trở lại rồi.
"Nói cho các cậu một tin muốn bóp cổ tay." Hạ Tiểu Húc từ hôm qua đã bắt đầu trở nên lãnh diễm cao quý, hắn ưu nhã giơ một cốc sữa bò, cười âm hiểm, "Ngày hôm qua, ba team tạm dẫn đầu trận Squad, tìm video team mới của chúng ta, nghiên cứu kỹ lưỡng nhiều lần, còn chăm chú suy tính, tìm ra cách để đối phó công kích với team mới các cậu."
Tân Ba suýt chút nữa phun cả sữa ra.
Bốc Na Na tiếc hận lại đau lòng: "Muốn chết... Ít ra thì lần tranh tài này bọn họ vô duyên giao thủ với team mới của chúng ta, uổng công khổ cực."
Lại Hoa giật khăn giấy lau miệng, nói: "Team mới cứ bị nhằm vào... mà hôm nay dự bị lại lên sân, cho bọn họ niềm vui bất ngờ."
Dự bị đang nhẩn nha thoa mỡ bò trên bánh mì, cúi đầu cắn một cái.
Trước khi xuất phát, Lại Hoa do dự mãi, lại đi vòng về phòng khách sạn của mình, lấy một thứ đi ra.
"Lấy cái gì đấy?" Hạ Tiểu Húc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, quay đầu lại nhìn hắn, "Quên gì à?"
Lại Hoa dừng lại, thấp giọng nói: "Quốc kỳ."
Hạ Tiểu Húc cứng lại, ngượng ngùng nói: "Tôi không biết có cầm..."
"Không chừng có thể dùng tới." Có lẽ là do thành tích hôm qua khích lệ Lại Hoa, vốn hắn chỉ muốn để cho team lọt vào ba vị trí đầu, mà giờ dã tâm lại lớn, hắn nhét quốc kỳ vào trong túi, giục, "Mặc kệ tôi, tôi muốn mang theo, đi!"
Ba giờ sau, tứ Chiến thần HOG tiến vào hội trường thi đấu.
Trước khi rời phòng chờ, Hạ Tiểu Húc vừa kiểm tra thiết bị ngoài cho bốn người vừa nói: "Hơn nửa năm..."
"Chúng ta không được coi trọng, bị rút vốn, bị mắng chửi trào phúng, thiếu chút nữa bị bán cho ông chủ không biết thưởng thức." Hạ Tiểu Húc ngừng nói, hít sâu một hơi, lại tiếp tục, "Ông đây... Khắp chỗ ra mặt cười làm lành, lập quan hệ."
Hạ Tiểu Húc kiểm tra xong thiết bị ngoài cho người cuối cùng, đứng thẳng người, lạnh nhạt nói: "Nhưng tôi không cảm thấy mất mặt..."
"Bởi vì chúng ta vượt qua rồi."
"Ai trong các cậu cũng đều bị các team khác lén lút liên hệ, nhưng các cậu đều không đi."
"Mà club của chúng ta cũng được Kỳ Túy thuận lợi mua lại."
"Chúng ta không có tài trợ, logo trên áo đồng phục cũng trống, nhưng Team chúng ta vẫn còn, chúng ta cướp được tư cách tham gia trận thế giới, cmn chúng ta đã đánh được tới thành tích này."
Hạ Tiểu Húc nhìn mỗi người, trịnh trọng nói: "Mọi người đều giỏi, là đủ, thả lỏng tâm lý, đi thôi."
Trước khi bắt đầu tranh tài, Hoa Lạc đang nghịch ngón tay ngẩng đầu lên lướt qua Kỳ Túy, cũng hơi sửng sốt, nhưng lại lập tức thoải mái.
Có lẽ Tân Ba sợ bị đi tiểu thường xuyên, nên ban hậu cần Kỳ Túy đến điều tiết giúp cho Tân Ba.
Ngồi ở cách đó không xa, Chu Phong nheo mắt lại, mơ hồ cảm thấy không đúng chỗ nào đó... Nếu như chỉ đến điều tiết, thì cần gì phải mặc đồng phục?
Mẫu chữ sau lưng áo đồng phục của Kỳ Túy làm người đau mắt khi nhìn vào.
Gần trăm người trên sàn thi đấu, lại vì tầm nhìn có hạn, ngoại trừ hai team Trung Quốc gần HOG, thì không có ai chú ý tới sự biến hỏa nhỏ nhặt của team HOG.
Mãi đến tận khi phân đoạn mấy lời rác rưởi bắt đầu.
Dựa theo truyền thống, sẽ phát các video của ba team đang tạm dẫn đầu, nhưng lần này lại xảy ra biến hóa nho nhỏ, sau khi phát xong xuôi các phân đoạn của team đang tạm dẫn thứ ba, lại chen thêm một đoạn vào.
Team HOG.
Video này mọi người đều xem rồi, cũng không cảm thấy gì, nên cũng bình tĩnh ngồi xem các lời rác rưởi của Tân Ba Bốc Na Na Lão Khải cùng Vu Dương, ngay sau đó trên khán đài đột nhiên nổi lên một trận rối loạn.
Ở cuối video, lại kéo thêm một đoạn dài hai mươi mấy giây.
Kỳ Túy xuất hiện ở dưới màn ảnh.
Lần này không chỉ ở khán đài, mà các tuyển thủ đang ngồi trên chỗ ngồi thi đấu cũng kinh ngạc.
Kỳ Túy liên tục khủng bố thống trị mấy năm không phải là nói đùa, tại dịch tám năm, ngoại hiệu "Kẻ hủy diệt sự nghiệp" cũng không phải là vô duyên vô cớ mà đến.
Bởi vì chỉ cần còn anh, những người đồng kỳ cùng anh sẽ không còn cơ hội.
Tất cả tuyển thủ nín hơi nhìn sang...
Trên màn hình lớn giữa đấu trường, Kỳ Túy quay về màn hình mỉm cười, "Còn nhớ cái cảm giác thời kì tôi tại dịch, các người chen lấn tranh ngôi á quân không?"
Vẻ mặt Kỳ Túy ung dung, "Hi vọng hôm nay mọi người có thể phát huy bình thường, sau khi nhìn thấy tôi đừng có phạm phải PTSD(Rối loạn căng thẳng sau chấn thương)."[1]
[1]Rối loạn stress sau sang chấn hay Hậu chấn tâm lý (tìm hiểu thêm thì mời tra google)
Các lời rác rưởi kết thúc, vài Team đang xếp hạng cao gần như tuyệt vọng.
Kỳ Túy trở lại rồi.
_________
Có một đoạn dài là tâm sự của tác giả, mà cũng không có gì nên mình không edit.
*Mình đã sửa từ "đánh bại" ở các chương trước thành "hạ" như bản việt hóa của VNG. Các chương nào lỡ làm pic rùi thì thui ạ.
Các bình luận trả lời đứng đầu đều ngắn gọn lại mạnh mẽ: Đánh giá thế nào? Khen là xong việc.
Sau trận ở Phủ Sơn Invitational không phải cúi đầu nhận Hàn cha, HOG không có Drunk, nhưng vẫn có thể giống trước đây vượt qua các Team đại gia Âu Mĩ đoạt được vị trí thuộc về mình cho khu vực Trung Quốc, mà người theo Team lâu năm như Kỳ Túy từng nói, chỉ cần HOG vẫn còn, thì Thần tay phải vẫn còn, trên sàn thi đấu FPS, luôn luôn có một vị trí cho họ.
Có thể HOG sẽ lặng đi một đoạn thời gian, nhưng nó vĩnh viễn sẽ không tàn lụi, Team còn, thì Thần tay phải mới sẽ không ngừng xuất hiện, và lại tiếp tục khắc logo HOG trên các bức tường vô địch của các giải đấu lớn.
Vu Dương ở trận Squad ngày đầu có liên tiếp các biểu hiện hay, làm cho các bình luận viên Âu Mĩ cũng phải kinh ngạc thốt lên liên tục, Bốc Na Na Lão Khải ổn lòng cầu thắng, khống chế được tiết tấu toàn bộ đội ngũ, Tân Ba thì lại phát huy vượt xa ngày thường, thao tác đối súng tinh chuẩn lại nhạy bén gấp nhiều lần, nhìn chung biểu hiện của cả tổ bốn người hầu như không chê vào đâu được.
"Tiếc là... Không leo được vào ba vị trí đầu." Bốc Na Na đã phải tập trung tinh thần cao độ trong năm, sáu tiếng, nên lúc này mệt nhoài ngồi phịch ở trên ghế, thở dài, "Vẫn còn kém một chút..."
Ngày thi đấu thứ nhất kết thúc, Team GEM tạm dẫn đầu, Team FREE đứng thứ hai, Team Avengers thứ ba. Trong ba Team khu vực Trung Quốc ngoại trừ HOG ra, thì TGC tạm đứng thứ năm, Đoàn kỵ sĩ thứ tám.
Tân Ba vẫn còn run tay, không chờ hắn chủ động nhận tội, thì Hạ Tiểu Húc đã cười ra tiếng, nói: "Hạng 4 cũng rất tốt rồi, vừa nãy có để ý không? Sắc mặt các thành viên ba Team dẫn đầu ấy?"
"Như gặp đại địch." Lại Hoa cầm notebook, nhanh chóng chỉnh cắt các video vừa thi đấu, cố gắng rút ngắn thời gian các đoạn cần kiểm tra trong video lại rồi lưu, hắn cũng không ngẩng đầu lên nói, "Câu cuối cùng khi đánh xong thi đấu, đám quỷ kia đánh giá Team chúng ta gì vậy?"
Kỳ phiên dịch dựa vào ghế, chậm rãi nói: "Phải vĩnh viễn cẩn thận Team này, cẩn thận Youth cùng đồng đội của cậu ta, mỗi một người trong Team này đều rất đáng sợ, chỉ cần cho bọn họ một tia hi vọng, là bọn họ có thể bò lên ba vị trí đầu, hạng hai, thậm chí là hạng nhất."
Tân Ba căng thẳng suốt mấy tháng trời, nghe vậy thì không nhịn được nữa, hắn cúi đầu chôn mặt vào balo thiết bị ngoài của mình, thả lỏng hoàn toàn.
May mắn không làm nhục mệnh, và hắn đã làm được.
"Hoàn thành nhiệm vụ vượt mức." Kỳ Túy cười cười, "Các vị, trâu bò quá nha."
Bốc Na Na Lão Khải ồn ào muốn Kỳ Túy mời khách, tất nhiên Kỳ Túy đáp ứng, "Sau thi đấu các cậu tự chọn chỗ."
Bốc Na Na Lão Khải cùng lúc ngồi tạ long ân, Kỳ Túy nhìn sang Vu Dương.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Kỳ Túy liếm liếm môi mình.
Vu Dương run lên, lúng túng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Kỳ Túy lấy điện thoại ra từ túi quần, gõ chữ.
Một giây sau, điện thoại Vu Dương rung rung.
Vu Dương mở khóa...
Drunk: Buổi tối để cửa cho anh?
Youth:... Không gấp.
Drunk: Gấp cái gì?
Youth:...
Kỳ Túy nhịn cười, tiếp tục gõ chữ.
Drunk: Sốt ruột để anh khẩu cho em?
Youth: Không phải!!! Ý em là... Ngày mai còn thi đấu.
Drunk: Cái này sẽ làm lỡ thi đấu?
Youth: Ừm... Nếu anh làm thế, cả ngày mai em sẽ cứ nhớ anh.
Drunk: Chỉ khẩu một lúc, mà em sẽ thế?
Youth:... Ừm.
Drunk:... Rất tốt, anh rất thích dáng vẻ chưa từng va chạm xã hội của em.
Drunk: Sau thi đấu?
Youth:... Được.
Youth: Vậy nếu mà... Nếu mà ngày mai lọt vào được ba vị trí đầu.
Drunk: Đó không phải là điều hiển nhiên sao?
Youth: Nếu mai vào được ba vị trí đầu, em cũng...khẩu cho anh.
Youth: Hơn cả thế nữa, muốn làm cái gì cũng được.
Vu Dương lấy áo đồng phục phủ lên mặt, giả bộ ngủ.
Kỳ Túy kéo tới kéo lui mấy lần tin nhắn mà Vu Dương gửi tới, ngẩng đầu nhìn Bốc Na Na cùng Lão Khải đang ngủ gà ngủ gật, đột nhiên có chút không yên lòng với chuyện vốn đã nắm chắc.
Trên con đường tiến tới hạnh phúc, dễ dàng nhảy ra mấy chướng ngại vật như vậy.
Ánh mắt Kỳ Túy phức tạp nhìn hai khối chướng ngại vật này, đột nhiên nói: "Ngày mai..."
Bốc Na Na mệt muốn chết rồi, đang dựa vào ghế ngủ gật, Lão Khải cũng đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tiếng anh mở nói chuyện làm cho hai người sợ hết cả hồn, cho là có chuyện lớn gì, đều ngồi thẳng người, nhìn sang.
Kỳ Túy xem điện thoại, lẩm bẩm: "Tôi cũng không nghĩ sự tình lại phát triển tới hướng này, ngày mai xem ra ắt phải lọt vào ba vị trí đầu, Dương thần các cậu vừa nãy đã đáp ứng với tôi, nếu như vào được ba vị trí đầu, em ấy sẽ..."
Vu Dương bên cạnh đột nhiên lớn tiếng ho khan.
Kỳ Túy ngừng lại, miễn cưỡng nuốt xuống nửa câu sau, mỉm cười hiền hòa với Bốc Na Na cùng Lão Khải: "Em ấy sẽ theo tôi về nhà, cho nên ngày mai đừng tuột xích, OK?"
Bốc Na Na cùng Lão Khải ngờ ngợ cảm thấy mùi oán khí trên người Kỳ thần, sợ hãi gật mạnh đầu: "OK."
Kỳ Túy ngồi xuống lại.
Youth: Đừng nói...
Drunk: Anh đã cố hết sức, em biết anh mà... Không chắc có thể kiềm chế được lâu hay không.
Youth:...
Drunk: Sau trận đấu, khi hai ta đã ngủ, anh có thể sử dụng trang chính của Team để nói chuyện này một chút được không?
Vu Dương đang chôn đầu trong đồng phục đột nhiên cảm thấy nghẹt thở.
Kỳ Túy cố nhịn cười, viết xong cái này trên blog thì không quấy rầy Vu Dương nữa.
Sau khi trở lại khách sạn, một đêm ngủ ngon.
Ngày hôm sau, Kỳ Túy dậy sớm nhất trong đoàn.
Anh rất thoải mái, lúc cùng nhau ăn sáng, mọi người nhìn không ra một tí căng thẳng nào của anh.
Dường như việc anh nghỉ là giả, và giờ trở lại rồi.
"Nói cho các cậu một tin muốn bóp cổ tay." Hạ Tiểu Húc từ hôm qua đã bắt đầu trở nên lãnh diễm cao quý, hắn ưu nhã giơ một cốc sữa bò, cười âm hiểm, "Ngày hôm qua, ba team tạm dẫn đầu trận Squad, tìm video team mới của chúng ta, nghiên cứu kỹ lưỡng nhiều lần, còn chăm chú suy tính, tìm ra cách để đối phó công kích với team mới các cậu."
Tân Ba suýt chút nữa phun cả sữa ra.
Bốc Na Na tiếc hận lại đau lòng: "Muốn chết... Ít ra thì lần tranh tài này bọn họ vô duyên giao thủ với team mới của chúng ta, uổng công khổ cực."
Lại Hoa giật khăn giấy lau miệng, nói: "Team mới cứ bị nhằm vào... mà hôm nay dự bị lại lên sân, cho bọn họ niềm vui bất ngờ."
Dự bị đang nhẩn nha thoa mỡ bò trên bánh mì, cúi đầu cắn một cái.
Trước khi xuất phát, Lại Hoa do dự mãi, lại đi vòng về phòng khách sạn của mình, lấy một thứ đi ra.
"Lấy cái gì đấy?" Hạ Tiểu Húc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, quay đầu lại nhìn hắn, "Quên gì à?"
Lại Hoa dừng lại, thấp giọng nói: "Quốc kỳ."
Hạ Tiểu Húc cứng lại, ngượng ngùng nói: "Tôi không biết có cầm..."
"Không chừng có thể dùng tới." Có lẽ là do thành tích hôm qua khích lệ Lại Hoa, vốn hắn chỉ muốn để cho team lọt vào ba vị trí đầu, mà giờ dã tâm lại lớn, hắn nhét quốc kỳ vào trong túi, giục, "Mặc kệ tôi, tôi muốn mang theo, đi!"
Ba giờ sau, tứ Chiến thần HOG tiến vào hội trường thi đấu.
Trước khi rời phòng chờ, Hạ Tiểu Húc vừa kiểm tra thiết bị ngoài cho bốn người vừa nói: "Hơn nửa năm..."
"Chúng ta không được coi trọng, bị rút vốn, bị mắng chửi trào phúng, thiếu chút nữa bị bán cho ông chủ không biết thưởng thức." Hạ Tiểu Húc ngừng nói, hít sâu một hơi, lại tiếp tục, "Ông đây... Khắp chỗ ra mặt cười làm lành, lập quan hệ."
Hạ Tiểu Húc kiểm tra xong thiết bị ngoài cho người cuối cùng, đứng thẳng người, lạnh nhạt nói: "Nhưng tôi không cảm thấy mất mặt..."
"Bởi vì chúng ta vượt qua rồi."
"Ai trong các cậu cũng đều bị các team khác lén lút liên hệ, nhưng các cậu đều không đi."
"Mà club của chúng ta cũng được Kỳ Túy thuận lợi mua lại."
"Chúng ta không có tài trợ, logo trên áo đồng phục cũng trống, nhưng Team chúng ta vẫn còn, chúng ta cướp được tư cách tham gia trận thế giới, cmn chúng ta đã đánh được tới thành tích này."
Hạ Tiểu Húc nhìn mỗi người, trịnh trọng nói: "Mọi người đều giỏi, là đủ, thả lỏng tâm lý, đi thôi."
Trước khi bắt đầu tranh tài, Hoa Lạc đang nghịch ngón tay ngẩng đầu lên lướt qua Kỳ Túy, cũng hơi sửng sốt, nhưng lại lập tức thoải mái.
Có lẽ Tân Ba sợ bị đi tiểu thường xuyên, nên ban hậu cần Kỳ Túy đến điều tiết giúp cho Tân Ba.
Ngồi ở cách đó không xa, Chu Phong nheo mắt lại, mơ hồ cảm thấy không đúng chỗ nào đó... Nếu như chỉ đến điều tiết, thì cần gì phải mặc đồng phục?
Mẫu chữ sau lưng áo đồng phục của Kỳ Túy làm người đau mắt khi nhìn vào.
Gần trăm người trên sàn thi đấu, lại vì tầm nhìn có hạn, ngoại trừ hai team Trung Quốc gần HOG, thì không có ai chú ý tới sự biến hỏa nhỏ nhặt của team HOG.
Mãi đến tận khi phân đoạn mấy lời rác rưởi bắt đầu.
Dựa theo truyền thống, sẽ phát các video của ba team đang tạm dẫn đầu, nhưng lần này lại xảy ra biến hóa nho nhỏ, sau khi phát xong xuôi các phân đoạn của team đang tạm dẫn thứ ba, lại chen thêm một đoạn vào.
Team HOG.
Video này mọi người đều xem rồi, cũng không cảm thấy gì, nên cũng bình tĩnh ngồi xem các lời rác rưởi của Tân Ba Bốc Na Na Lão Khải cùng Vu Dương, ngay sau đó trên khán đài đột nhiên nổi lên một trận rối loạn.
Ở cuối video, lại kéo thêm một đoạn dài hai mươi mấy giây.
Kỳ Túy xuất hiện ở dưới màn ảnh.
Lần này không chỉ ở khán đài, mà các tuyển thủ đang ngồi trên chỗ ngồi thi đấu cũng kinh ngạc.
Kỳ Túy liên tục khủng bố thống trị mấy năm không phải là nói đùa, tại dịch tám năm, ngoại hiệu "Kẻ hủy diệt sự nghiệp" cũng không phải là vô duyên vô cớ mà đến.
Bởi vì chỉ cần còn anh, những người đồng kỳ cùng anh sẽ không còn cơ hội.
Tất cả tuyển thủ nín hơi nhìn sang...
Trên màn hình lớn giữa đấu trường, Kỳ Túy quay về màn hình mỉm cười, "Còn nhớ cái cảm giác thời kì tôi tại dịch, các người chen lấn tranh ngôi á quân không?"
Vẻ mặt Kỳ Túy ung dung, "Hi vọng hôm nay mọi người có thể phát huy bình thường, sau khi nhìn thấy tôi đừng có phạm phải PTSD(Rối loạn căng thẳng sau chấn thương)."[1]
[1]Rối loạn stress sau sang chấn hay Hậu chấn tâm lý (tìm hiểu thêm thì mời tra google)
Các lời rác rưởi kết thúc, vài Team đang xếp hạng cao gần như tuyệt vọng.
Kỳ Túy trở lại rồi.
_________
Có một đoạn dài là tâm sự của tác giả, mà cũng không có gì nên mình không edit.
*Mình đã sửa từ "đánh bại" ở các chương trước thành "hạ" như bản việt hóa của VNG. Các chương nào lỡ làm pic rùi thì thui ạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook