Tuyệt Đại Con Rể
-
Chương 28: Lại Là Anh Ta
Mấy phút sau, tại một cái quầy ăn vặt Lạc Doanh tìm được Lăng Thành. “Anh Lăng Thành, quán lý Hàn của chúng tôi mời anh đi một chuyến.” Đứng trước mặt Lăng Thành Lạc Doanh đổ đầy mồ hôi, giọng hớt hải nói. Cô ta thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc là vì cớ gì mà Hàn Băng lại đột nhiên lùng sục tìm bằng đuọc anh ta về.
Lăng Thành ung dung ngồi ăn một chuỗi thịt xiên nướng, thản nhiên nói: “Trước đó, thời điểm các cô đuổi tôi đi, không phải rất sung sướng sao? Bây giờ lại mời tôi trở về? Coi tôi là cái gì chứ?”
Lạc Doanh cuống quýt như muốn khóc lên: “Anh Lăng Thành trước đó là tôi đã sai, là thái độ của tôi không tốt, nếu như anh không trở về, tôi sẽ bị đuổi việc mất” Lạc Doanh cắn thật chặt môi, phía trước chính cô ta là người xem Lăng Thành, nhưng bây giờ, lại phải cầu xin anh ta.
Mắt nhìn lấy cô ta sắp khóc thật, Lăng Thành thở một hơi dài: “Vậy được rồi.” Mấy phút sau, Lạc Doanh cuối cùng cũng mời được Lăng Thành quay trở lại của hàng.
“Giám đốc Lăng!” Vừa nhìn thấy Lăng Thành đi vào, Hàn Băng nhanh chóng cười theo chào đón. Lăng Thành nghênh ngang ngồi ở trên ghế so pha , liếc nhìn anh ta một cái, thản nhiên nói: “Mọi người đều nói anh là một người trở mặt nhanh như trở bàn tay, quả không sai, anh cũng cũng khiến tôi hơi ngạc nhiên đó! Như thế nào? Anh mời tôi về để làm gì? Muốn sỉ nhục tôi thêm lần nữa sao?”
Hàn Băng sắc thái cẩn trọng, chịu đựng những lời lẽ của Lăng Thành thận trọng nói: “Chuyện đó... Giám đốc Lăng là tới nói chuyện hợp tác?”
Lăng Thành không có lập tức trả lời, mà là yên lặng từ trong bọc lấy ra văn kiện, đặt trên bàn trà. Hàn Băng nhanh chóng lấy ra xem xét, cả người đều rung một cái, cười theo, biểu hiện ra mười hai phân chân thành cùng xin lỗi đi ra: “Giám đốc Lăng, anh xem chuyện trước đó… mong anh bỏ qua cho tôi!”
Không đợi anh ta nói xong, Lăng Thành nói chặn họng anh ta luôn: “Đừng diễn bộ dạng này với tôi, trước đó lúc anh đuổi tôi đi, anh đã nói như thế nào? Anh bắt tôi cút đi, anh sẽ không hối hận, nếu hối hận, anh cùng người nhà của anh, đều phải gọi tôi là...”
Hàn Băng biểu lộ cứng đờ, trông vẻ mặt anh ta còn khó nhìn hơn anh ta khóc: “Giám đốc Lăng, trước đó đúng là tôi có mắt mà không thấy núi Thái Sơn” Lăng Thành không có chút biểu cảm gì, Hàn Băng âm thầm cắn răng một cái, cúi cúi người, hô một tiếng: “Cha!”
Mặc dù hợp tác lần này, là tập đoàn xe Audi Hòa Phát tài trợ 10 tỷ, nhưng mà thông qua quảng cáo trong chương trình, có thể cho tập đoàn xe Audi Hòa Phát mang đến lợi ích gấp mấy lần chục tỷ đó, đây chính là con số không cách nào lường được. Phải biết, sau chương trình Siêu Sao Tài Năng đó thật sự hót đến mức nào. Cho nên, cứ cho là trong lòng Hàn Băng không muốn, nhưng cũng không thể không cúi đầu, nếu không phải vậy, nếu lần hợp tác này đổ sông đổ bể, chính vị trí quản lý chi nhánh của anh ta cũng đừng hòng ngồi vững được.
Lăng Thành lúc này mới hài lòng gật đầu: “Đúng không, như vậy mới xem như có thành ý chứ”. Đúng lúc này, Hân Hân đã làm xong thủ tục mua xe mới , tinh thần vô cùng vui mừng đến để nói lời tạm biệt với Hàn Băng. Còn chưa đi vào, cô ta nhìn xuyên qua cửa sổ trong suốt, liền thấy tình cảnh bên trong, Hân Hân lập tức cả người đều ngẩn ra. Là do cô hoa mắt sao? Ngồi ở trên ghế sô pha, là tên bất tài Lăng Thành? Mà Hàn Băng đang cúi đầu xin lỗi anh ta? Còn có... Vừa rồi hàn Băng như hô lên một câu... Một câu ‘cha’? Cô ta không nghe lầm chứ!...
Phát hiện Hân Hân đứng ở ngoài cửa, Hàn Băng không nói ra được câu nào lúng túng, sắc mặt đỏ lên, anh ta hận nỗi tìm không được một cái lỗ để chui vào.
“Giám đốc Lăng anh chờ chút, tôi đi ra ngoài một chút.”
“Chờ đã.” Lăng Thành phủi phủi tay áo, mở miệng nói: “Tôi là kiểu người giản dị, không muốn để cho quá nhiều người biết thân phận của tôi, anh liệu mà nói với cô ta.”
“Tôi hiểu!” Hàn Băng không phải người ngu, lúc này hiểu được ý của Lăng Thành, đầu như giã tỏi. Ra đến bên ngoài, Hàn Băng khôi phục trang thái vốn có ban đầu, cười đối với Hân Hân nói: “Thủ tục đều đã làm xong rồi chứ?”
“Vâng! Cảm ơn anh!” Hân Hân cười nói, đồng thời nhìn một chút bên trong Lăng Thành, hiếu kì nói: “Chuyện gì xảy ra ở bên trong vậy,anh vừa mới xin lỗi anh ta sao? Còn nữa, anh ta tại sao lại trở về ? Không phải muốn mua xe thật đó chứ?”
“Ừm... Cái này...”Hàn Băng nhất thời có chút xoắn xuýt, suy nghĩ sau đó, mới tùy ý nói: “Anh ta làm gì mà có tiền mua xe chứ! Anh ta nói lúc nãy anh có đồ rơi trong cửa hàng, liền quay về tìm,... Mới vừa rồi là anh giảng giải cho anh ta hiểu...”
“À!” Hân Hân bừng tỉnh, lập tức khinh bỉ nói: “Loại vô dụng như anh ta thì lấy đâu ra vật gì giá trị mà đánh rơi, rồi lại còn quay về tìm chứ?? Em thấy anh ta chính là muốn trở về để ăn vạ đây mà” Vừa nói, Hân Hân vừa lấy điện thoại di động ra: “Loại người như thế này, quá là dễ xử lý, anh có muốn em giúp anh một tay, gọi điện báo cảnh sát không?”
Hàn Băng nhanh chóng ngăn cản: “Không cần, không cần, anh có thể tự xử lý.” Đồng thời Hàn Băng lúc lúc này cũng đang vã mồ hôi hột sau lưng.
“Vậy được rồi, em sẽ không nhúng tay vào , nếu anh đã có ý với chị Giai Kỳ rồi, nhất định lần sau em sẽ mời cơm cảm ơn chuyện hôm nay.” Hân Hân cất điện thoại di động, cười cùng Hàn Băng một cái rồi tạm biệt và xoay người đi. Giây phút đó Hân Hân không phát hiện ra nụ cười trên mặt Hàn Băng gượng ép đến mức nào
“Giám đốc Lăng, anh xem chuyện hợp đồng...” Trở lại văn phòng, Hàn Băng nghiêm mặt, ngượng ngùng cười nói.
“Ký!” Lăng Thành nhàn nhạt nói, sau đó chuyển giọng điệu: “Nhưng trước khi ký có một chuyện anh phải hiểu rõ rằng, tôi không quan tâm anh và Giai Kỳ quen biết nhau như thế nào nhưng về sau nên làm cái gì, trong lòng anh hẳn là rõ nhất.”
“Tôi hiểu, tôi hiểu, tôi bảo đảm, về sau cùng Giai Kỳ... Không đúng là, là cô Gia Kỳ giữ một khoảng cách nhất định”. Hàn Băng vội vàng nói.
Lăng Thành “Ừ” một tiếng, tiếp tục nói: “Còn một chuyện tôi muốn khuyên anh, lần sau đừng tự cho mình là trung tâm của cả vũ trụ, đừng quá kiêu căng, để rồi lại tự vả vào mặt mình đó”.
“Vâng vâng!” Hàn Băng cuống quýt gật đầu. Rồi anh ta nghĩ đến những hành vi và lời nói lúc ban nãy của mình, và chợt nhớ ra chuyện Lăng Thành xem xe, anh ta thành khẩn nói: “Vừa rồi anh Lăng đây nói muốn mua xe, để tỏ lòng thành xin lỗi của tôi, trong tiệm xe, tôi sẽ tặng cho anh một chiếc tùy ý anh chọn, anh thấy như thế nào?”
“Phải không vậy? Vậy tôi sẽ không khách sáo đâu đó”.
“Giám đốc Lăng anh không cần khách sao, chúng ta đều đã hợp tác với nhau rồi, tặng một chiếc xe thì có là gì đâu! Chờ sau khi ký xong hợp đồng, anh Lăng hãy cùng tôi xuống phía dưới chọn, xem có thích chiếc nào không?”
Lăng Thành cười gật gật đầu. Rất nhanh hợp đồng ký xong, Hàn Băng cùng Lăng Thành đi ra khỏi phòng làm việc, chỉ vào sảnh triển lãm, ở giữa có một chiếc màu trắng R8: “Chiếc này nhìn cũng không tệ lắm, chính nó đi.”
Trong nháy mắt đó, Hàn Băng ngay cả trong ruột gan cũng hối hận .Audi R8, hơn 5 tỷ!
“Như thế nào? Anh sẽ không hối hận chứ?” Nhìn Bộ dạng của Hàn Băng, giống như là đang bị táo bón, Lăng Thành mở miệng cười.
Hàn Băng nhanh chóng lắc đầu: “Không có... không có... tôi là đang nghĩ giám đốc Lăng đúng là có mắt nhìn, chiếc này R8 rất phù hợp với khí chất của anh Lăng đây”.
Nói rồi, Hàn Băng gọi nhân viên tới để làm thủ tục trao xe cho Lăng Thành. Anh ta tuy trên mặt mang nụ cười, nhưng trong lòng vẫn đang rỉ máu.
Nửa giờ sau, Lăng Thành mở lấy R8, nhẹ nhõm rời đi.
Giây phút này, nhìn Hàn Băng không chỉ tặng hẳn một chiếc Audi R8 cả mấy chục tỷ mà còn giữ thái độ kính cẩn với Lăng thành. Tất cả nhân viên ở đó đều kinh ngạc và không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra lời giải đáp. Nhất là Lạc Doanh, cô ta là người khiếp sợ nói không ra lời! Giám đốc Hàn bị điên rồi à? Nhưng nhìn bộ dạng của Hàn Băng, cô ta cũng không dám hỏi.
Bên Lăng Thành sau khi ký xong hợp đồng hợp tác với tập đoàn Audi Hòa Phát cũng không còn quá bận rộn nữa. Sáng hôm sau, anh ta liền gọi về cho Giai Kỳ và nói sẽ trở về nhà một chút. Biết được Lăng Thành muốn trở về, Giai Kỳ không hiểu hôm đó tâm tình tự nhiên lại tốt, cố ý không tới công ty, ở nhà chờ anh ta.
Trong phòng khách, Tịnh Lâm vừa mới tắm rửa xong tóc ướt sũng, mặc đồ ngủ ngồi ở trên ghế sô pha. Nói thật, Tịnh Lâm vừa mới đi tắm, tráng dáng vẻ lại càng dịu dàng gợi cảm.
“Tên vô dụng đó, con còn gọi anh ta về nhà làm gì?? Hôm qua trở về, mẹ hỏi con cùng Hàn Băng gặp mặt như thế nào, con cũng không nói, con rốt cuộc là muốn như thế nào?” Tịnh Lâm nói.
Giai Kỳ nhẹ nói: “Mẹ, con bây giờ tạm thời không muốn cùng Lăng Thành ly hôn.”
“Tên vô dụng đó thì có gì tốt chứ? có phải lần trước anh ta tình nguyện trao đổi con tin, dã làm cho con cảm động không hả?” Tịnh lâm vô cùng cáu giận, vỗ bàn một cái: “Mẹ nói nói cho con biết Giai Kỳ, con đừng có bởi vì một chút chuyện nhỏ, liền cảm động được không. Con hãy suy nghĩ kỹ một chút, kết hôn 3 năm qua con vui không? Ngược lại mẹ chỉ thấy tên Lăng Thành đó vô cùng chướng mắt! Con rể nhà người ta, gia tài cũng phải mấy chục tỷ, nhưng con nhìn anh ta xem, anh ta có gì chứ?!” Nói được nửa câu, thì nghe thấy bên ngoài có âm thanh, Tịnh Lâm theo bản năng nhìn lại. Bỗng nhiên, cả người mềm mại run lên! Một chiếc Audi R8 thể thao màu trắng mới tinh, chậm rãi chạy đến dưới lầu. Mà Khiến Tịnh Lâm kinh ngạc nhất là người từ trên xe đi xuống, dáng người này chắc chắn bà ta không thể quên được. Tại sao lại có thể là tên Lăng Thành bất tài kia được chứ?
Lăng Thành ung dung ngồi ăn một chuỗi thịt xiên nướng, thản nhiên nói: “Trước đó, thời điểm các cô đuổi tôi đi, không phải rất sung sướng sao? Bây giờ lại mời tôi trở về? Coi tôi là cái gì chứ?”
Lạc Doanh cuống quýt như muốn khóc lên: “Anh Lăng Thành trước đó là tôi đã sai, là thái độ của tôi không tốt, nếu như anh không trở về, tôi sẽ bị đuổi việc mất” Lạc Doanh cắn thật chặt môi, phía trước chính cô ta là người xem Lăng Thành, nhưng bây giờ, lại phải cầu xin anh ta.
Mắt nhìn lấy cô ta sắp khóc thật, Lăng Thành thở một hơi dài: “Vậy được rồi.” Mấy phút sau, Lạc Doanh cuối cùng cũng mời được Lăng Thành quay trở lại của hàng.
“Giám đốc Lăng!” Vừa nhìn thấy Lăng Thành đi vào, Hàn Băng nhanh chóng cười theo chào đón. Lăng Thành nghênh ngang ngồi ở trên ghế so pha , liếc nhìn anh ta một cái, thản nhiên nói: “Mọi người đều nói anh là một người trở mặt nhanh như trở bàn tay, quả không sai, anh cũng cũng khiến tôi hơi ngạc nhiên đó! Như thế nào? Anh mời tôi về để làm gì? Muốn sỉ nhục tôi thêm lần nữa sao?”
Hàn Băng sắc thái cẩn trọng, chịu đựng những lời lẽ của Lăng Thành thận trọng nói: “Chuyện đó... Giám đốc Lăng là tới nói chuyện hợp tác?”
Lăng Thành không có lập tức trả lời, mà là yên lặng từ trong bọc lấy ra văn kiện, đặt trên bàn trà. Hàn Băng nhanh chóng lấy ra xem xét, cả người đều rung một cái, cười theo, biểu hiện ra mười hai phân chân thành cùng xin lỗi đi ra: “Giám đốc Lăng, anh xem chuyện trước đó… mong anh bỏ qua cho tôi!”
Không đợi anh ta nói xong, Lăng Thành nói chặn họng anh ta luôn: “Đừng diễn bộ dạng này với tôi, trước đó lúc anh đuổi tôi đi, anh đã nói như thế nào? Anh bắt tôi cút đi, anh sẽ không hối hận, nếu hối hận, anh cùng người nhà của anh, đều phải gọi tôi là...”
Hàn Băng biểu lộ cứng đờ, trông vẻ mặt anh ta còn khó nhìn hơn anh ta khóc: “Giám đốc Lăng, trước đó đúng là tôi có mắt mà không thấy núi Thái Sơn” Lăng Thành không có chút biểu cảm gì, Hàn Băng âm thầm cắn răng một cái, cúi cúi người, hô một tiếng: “Cha!”
Mặc dù hợp tác lần này, là tập đoàn xe Audi Hòa Phát tài trợ 10 tỷ, nhưng mà thông qua quảng cáo trong chương trình, có thể cho tập đoàn xe Audi Hòa Phát mang đến lợi ích gấp mấy lần chục tỷ đó, đây chính là con số không cách nào lường được. Phải biết, sau chương trình Siêu Sao Tài Năng đó thật sự hót đến mức nào. Cho nên, cứ cho là trong lòng Hàn Băng không muốn, nhưng cũng không thể không cúi đầu, nếu không phải vậy, nếu lần hợp tác này đổ sông đổ bể, chính vị trí quản lý chi nhánh của anh ta cũng đừng hòng ngồi vững được.
Lăng Thành lúc này mới hài lòng gật đầu: “Đúng không, như vậy mới xem như có thành ý chứ”. Đúng lúc này, Hân Hân đã làm xong thủ tục mua xe mới , tinh thần vô cùng vui mừng đến để nói lời tạm biệt với Hàn Băng. Còn chưa đi vào, cô ta nhìn xuyên qua cửa sổ trong suốt, liền thấy tình cảnh bên trong, Hân Hân lập tức cả người đều ngẩn ra. Là do cô hoa mắt sao? Ngồi ở trên ghế sô pha, là tên bất tài Lăng Thành? Mà Hàn Băng đang cúi đầu xin lỗi anh ta? Còn có... Vừa rồi hàn Băng như hô lên một câu... Một câu ‘cha’? Cô ta không nghe lầm chứ!...
Phát hiện Hân Hân đứng ở ngoài cửa, Hàn Băng không nói ra được câu nào lúng túng, sắc mặt đỏ lên, anh ta hận nỗi tìm không được một cái lỗ để chui vào.
“Giám đốc Lăng anh chờ chút, tôi đi ra ngoài một chút.”
“Chờ đã.” Lăng Thành phủi phủi tay áo, mở miệng nói: “Tôi là kiểu người giản dị, không muốn để cho quá nhiều người biết thân phận của tôi, anh liệu mà nói với cô ta.”
“Tôi hiểu!” Hàn Băng không phải người ngu, lúc này hiểu được ý của Lăng Thành, đầu như giã tỏi. Ra đến bên ngoài, Hàn Băng khôi phục trang thái vốn có ban đầu, cười đối với Hân Hân nói: “Thủ tục đều đã làm xong rồi chứ?”
“Vâng! Cảm ơn anh!” Hân Hân cười nói, đồng thời nhìn một chút bên trong Lăng Thành, hiếu kì nói: “Chuyện gì xảy ra ở bên trong vậy,anh vừa mới xin lỗi anh ta sao? Còn nữa, anh ta tại sao lại trở về ? Không phải muốn mua xe thật đó chứ?”
“Ừm... Cái này...”Hàn Băng nhất thời có chút xoắn xuýt, suy nghĩ sau đó, mới tùy ý nói: “Anh ta làm gì mà có tiền mua xe chứ! Anh ta nói lúc nãy anh có đồ rơi trong cửa hàng, liền quay về tìm,... Mới vừa rồi là anh giảng giải cho anh ta hiểu...”
“À!” Hân Hân bừng tỉnh, lập tức khinh bỉ nói: “Loại vô dụng như anh ta thì lấy đâu ra vật gì giá trị mà đánh rơi, rồi lại còn quay về tìm chứ?? Em thấy anh ta chính là muốn trở về để ăn vạ đây mà” Vừa nói, Hân Hân vừa lấy điện thoại di động ra: “Loại người như thế này, quá là dễ xử lý, anh có muốn em giúp anh một tay, gọi điện báo cảnh sát không?”
Hàn Băng nhanh chóng ngăn cản: “Không cần, không cần, anh có thể tự xử lý.” Đồng thời Hàn Băng lúc lúc này cũng đang vã mồ hôi hột sau lưng.
“Vậy được rồi, em sẽ không nhúng tay vào , nếu anh đã có ý với chị Giai Kỳ rồi, nhất định lần sau em sẽ mời cơm cảm ơn chuyện hôm nay.” Hân Hân cất điện thoại di động, cười cùng Hàn Băng một cái rồi tạm biệt và xoay người đi. Giây phút đó Hân Hân không phát hiện ra nụ cười trên mặt Hàn Băng gượng ép đến mức nào
“Giám đốc Lăng, anh xem chuyện hợp đồng...” Trở lại văn phòng, Hàn Băng nghiêm mặt, ngượng ngùng cười nói.
“Ký!” Lăng Thành nhàn nhạt nói, sau đó chuyển giọng điệu: “Nhưng trước khi ký có một chuyện anh phải hiểu rõ rằng, tôi không quan tâm anh và Giai Kỳ quen biết nhau như thế nào nhưng về sau nên làm cái gì, trong lòng anh hẳn là rõ nhất.”
“Tôi hiểu, tôi hiểu, tôi bảo đảm, về sau cùng Giai Kỳ... Không đúng là, là cô Gia Kỳ giữ một khoảng cách nhất định”. Hàn Băng vội vàng nói.
Lăng Thành “Ừ” một tiếng, tiếp tục nói: “Còn một chuyện tôi muốn khuyên anh, lần sau đừng tự cho mình là trung tâm của cả vũ trụ, đừng quá kiêu căng, để rồi lại tự vả vào mặt mình đó”.
“Vâng vâng!” Hàn Băng cuống quýt gật đầu. Rồi anh ta nghĩ đến những hành vi và lời nói lúc ban nãy của mình, và chợt nhớ ra chuyện Lăng Thành xem xe, anh ta thành khẩn nói: “Vừa rồi anh Lăng đây nói muốn mua xe, để tỏ lòng thành xin lỗi của tôi, trong tiệm xe, tôi sẽ tặng cho anh một chiếc tùy ý anh chọn, anh thấy như thế nào?”
“Phải không vậy? Vậy tôi sẽ không khách sáo đâu đó”.
“Giám đốc Lăng anh không cần khách sao, chúng ta đều đã hợp tác với nhau rồi, tặng một chiếc xe thì có là gì đâu! Chờ sau khi ký xong hợp đồng, anh Lăng hãy cùng tôi xuống phía dưới chọn, xem có thích chiếc nào không?”
Lăng Thành cười gật gật đầu. Rất nhanh hợp đồng ký xong, Hàn Băng cùng Lăng Thành đi ra khỏi phòng làm việc, chỉ vào sảnh triển lãm, ở giữa có một chiếc màu trắng R8: “Chiếc này nhìn cũng không tệ lắm, chính nó đi.”
Trong nháy mắt đó, Hàn Băng ngay cả trong ruột gan cũng hối hận .Audi R8, hơn 5 tỷ!
“Như thế nào? Anh sẽ không hối hận chứ?” Nhìn Bộ dạng của Hàn Băng, giống như là đang bị táo bón, Lăng Thành mở miệng cười.
Hàn Băng nhanh chóng lắc đầu: “Không có... không có... tôi là đang nghĩ giám đốc Lăng đúng là có mắt nhìn, chiếc này R8 rất phù hợp với khí chất của anh Lăng đây”.
Nói rồi, Hàn Băng gọi nhân viên tới để làm thủ tục trao xe cho Lăng Thành. Anh ta tuy trên mặt mang nụ cười, nhưng trong lòng vẫn đang rỉ máu.
Nửa giờ sau, Lăng Thành mở lấy R8, nhẹ nhõm rời đi.
Giây phút này, nhìn Hàn Băng không chỉ tặng hẳn một chiếc Audi R8 cả mấy chục tỷ mà còn giữ thái độ kính cẩn với Lăng thành. Tất cả nhân viên ở đó đều kinh ngạc và không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra lời giải đáp. Nhất là Lạc Doanh, cô ta là người khiếp sợ nói không ra lời! Giám đốc Hàn bị điên rồi à? Nhưng nhìn bộ dạng của Hàn Băng, cô ta cũng không dám hỏi.
Bên Lăng Thành sau khi ký xong hợp đồng hợp tác với tập đoàn Audi Hòa Phát cũng không còn quá bận rộn nữa. Sáng hôm sau, anh ta liền gọi về cho Giai Kỳ và nói sẽ trở về nhà một chút. Biết được Lăng Thành muốn trở về, Giai Kỳ không hiểu hôm đó tâm tình tự nhiên lại tốt, cố ý không tới công ty, ở nhà chờ anh ta.
Trong phòng khách, Tịnh Lâm vừa mới tắm rửa xong tóc ướt sũng, mặc đồ ngủ ngồi ở trên ghế sô pha. Nói thật, Tịnh Lâm vừa mới đi tắm, tráng dáng vẻ lại càng dịu dàng gợi cảm.
“Tên vô dụng đó, con còn gọi anh ta về nhà làm gì?? Hôm qua trở về, mẹ hỏi con cùng Hàn Băng gặp mặt như thế nào, con cũng không nói, con rốt cuộc là muốn như thế nào?” Tịnh Lâm nói.
Giai Kỳ nhẹ nói: “Mẹ, con bây giờ tạm thời không muốn cùng Lăng Thành ly hôn.”
“Tên vô dụng đó thì có gì tốt chứ? có phải lần trước anh ta tình nguyện trao đổi con tin, dã làm cho con cảm động không hả?” Tịnh lâm vô cùng cáu giận, vỗ bàn một cái: “Mẹ nói nói cho con biết Giai Kỳ, con đừng có bởi vì một chút chuyện nhỏ, liền cảm động được không. Con hãy suy nghĩ kỹ một chút, kết hôn 3 năm qua con vui không? Ngược lại mẹ chỉ thấy tên Lăng Thành đó vô cùng chướng mắt! Con rể nhà người ta, gia tài cũng phải mấy chục tỷ, nhưng con nhìn anh ta xem, anh ta có gì chứ?!” Nói được nửa câu, thì nghe thấy bên ngoài có âm thanh, Tịnh Lâm theo bản năng nhìn lại. Bỗng nhiên, cả người mềm mại run lên! Một chiếc Audi R8 thể thao màu trắng mới tinh, chậm rãi chạy đến dưới lầu. Mà Khiến Tịnh Lâm kinh ngạc nhất là người từ trên xe đi xuống, dáng người này chắc chắn bà ta không thể quên được. Tại sao lại có thể là tên Lăng Thành bất tài kia được chứ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook