Tuyệt Đại Con Rể
60: Không Thể Nào!


Bành Khải gọi cô là chị dâu.

Chẳng lẽ Giai Kỳ có đàn ông khác ở bên ngoài? Đám người ngơ ngác nhìn Giai Kỳ.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Bành Khải cười một tiếng, đi đến trước mặt Lăng Thành, tất cung tất kính khom người chào: “Anh Thành, nếu biết trước Giai Kỳ chính là chị dâu, tôi cũng không cần đi một chuyến tới đây.” Lăng Thành không nói chuyện, chỉ là cười gật gật đầu.
“Anh Thành, nếu không có chuyện gì khác thì tôi xin phép đi trước.” Bành Khải không nói thêm gì nữa, bèn mang theo trợ lý rời đi.

Hết thảy xảy ra quá nhanh, mãi cho đến khi Bành Khải rời đi, mấy người nhà họ Tống mới hoàn toàn mất hồn mất vía! Cái này… Cái này...!Chuyện này là sao vậy?! 51% cổ phần đều thuộc về… thuộc về Giai Kỳ?! Bà cụ ngơ ngác nhìn cô, muốn nói điều gì đó lại không nói ra được!
Bàn tay ngọc ngà của Giai Kỳ cầm lấy văn kiện, thân thể mềm mại cũng đang run rẩy! Cô chỉ cảm thấy những gì xảy ra trước mắt tựa như một giấc mộng.

“Lăng Thành, anh và tổng giám đốc Bành.

.

.” Một giây sau, Giai Kỳ nhịn không được tò mò hỏi.

Lăng Thành trả lời rất tùy ý: “Là bạn thôi.” Sau đó không cho Giai Kỳ cơ hội tiếp tục dò hỏi, Lăng Thành nói: “Tôi phải đi làm rồi, nếu không sẽ đến muộn mất.”
Nói xong những lời này, Lăng Thành bèn xoay người đi ra sảnh lớn.

Thời điểm lên xe, Lăng Thành có chút không yên lòng, bèn nhắn tin cho Giai Kỳ: Nhất định phải nắm thật chắc số cổ phần trong tay cô, cho dù bà nội mở miệng cũng không được giao cho bà ấy.

Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Tống do cô định đoạt.
Giai Kỳ đứng ngây người trong sảnh lớn, sau khi đọc được tin này, cơ hồ không suy nghĩ gì đã nhắn lại một câu “Tôi biết rồi”.

Trải qua chuyện vừa rồi, Giai Kỳ hoàn toàn hiểu rõ những người khác trong gia tộc.


Bây giờ số cổ phần này chính là bùa hộ thân của cô, cô đương nhiên sẽ không dễ dàng giao ra.
Nhận được tin nhắn của Giai Kỳ, Lăng Thành hít một hơi, trực tiếp lái xe rời đi.

Còn chưa tới công ty Hoa Ngưu thì đột nhiên một cú điện thoại gọi tới.

Cầm di động lên xem, là một dãy số xa lạ có đuôi là sáu số 8.

Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn nhận điện thoại.
“Xin chào, có phải là ngài Lăng Thành đó không ạ?” Từ đầu dây bên kia truyền tới một giọng nam trầm thấp, nghe chừng bốn năm mươi tuổi.

Lăng Thành âm thầm nhíu mày: “Ông là ai? Làm sao biết số điện thoại của tôi.” Đối phương cười cười, rất là khách sáo: “Là Dương Long giới thiệu tôi tới tìm ngài.”
Dương Long? “Nghe Dương Long nói, ngài Lăng đây có Thần Tiên Đan, sau khi uống vào có thể đột phá bình cảnh mà khi tu luyện gặp phải, tôi rất cần nó, ngài Lăng cứ ra giá đi.” Người đàn ông kia nói.

Mẹ nó, Thần Tiên Đan đối với hắn mà nói mặc dù luyện chế ra không khó, thế nhưng cũng không phải là hoa quả muốn mua lúc nào thì mua lúc ấy.

Còn cần phải luyện chế nữa! Hắn chỉ mua một cái bình gốm, một lần chỉ có thể luyện ra hai ba viên.
Lúc trước luyện chế ra hai viên, một viên bán cho Dương Long, một viên cho tên nhóc Hách Kiến kia.

Bây giờ trong tay hắn đã không còn viên nào.

Coi như bây giờ bắt đầu luyện chế, cũng phải mấy tiếng sau mới ra lò.
Trong lòng suy nghĩ, Lăng Thành tức giận nói: “Nếu ông thật sự cần thì ngày mai lại tới tìm tôi.” Tạm ngừng một lát, Lăng Thành nói thêm một câu: “Có điều chỉ sợ ông không mua nổi.” Đối phương cười: “Yên tâm, tiền không thành vấn đề, ngài Lăng muốn bán bao nhiêu tiền? Tôi trước tiên chuẩn bị một chút.” “300 tỷ.” Lăng Thành không chút nghĩ ngợi nói.

Lúc trước Dương Long ra giá 200 tỷ, mắt cũng không nháy một cái, khiến Lăng Thành cảm thấy mình bán bị thiệt.

Đương nhiên, cái viên cho không Hách Kiến kia lại càng thua thiệt hơn.
“Được, 300 tỷ! Chúng ta cứ quyết định vậy đi, ngày mai tôi sẽ liên lạc lại với ngài.” Nghe được cái giá Lăng Thành báo ra, đối phương không do dự chút nào.


Phù! Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Lăng Thành không khỏi cảm thán.

300 tỷ mà lại không cần suy nghĩ đã đồng ý, người này điên rồi à?
Lúc này cũng đã đến công ty Hoa Ngưu.

Thời điểm sắp đến văn phòng đã thấy Trâm Hy từ bên trong đi ra.

“Tổng giám đốc, có hai vị khách đã đợi ngài được một lúc rồi.” Nhìn thấy Lăng Thành, Trâm Hy vội vàng nói.

Khách? Lăng Thành nhíu nhíu mày, sau đó đẩy cửa đi vào.

Trong nháy mắt đó, cả người Lăng Thành trở nên cứng đờ, sau đó vô cùng mừng rỡ cùng kích động.

“Ba, mẹ.

Hai người sao lại tới đây?”
Một đôi vợ chồng trung niên ăn mặc giản dị đang ngồi trên ghế sa lon trong văn phòng.

Chính là ba mẹ của Lăng Thành, Lăng Thiên Hằng và Tô Nguyệt.

Ba năm trước đây, Lăng Thành bị đuổi ra khỏi gia tộc.

Ba mẹ cũng bị đuổi ra ngoài.

Mấy năm nay vẫn luôn sống ở nông thôn.


Hắn cứ cách mấy ngày lại trở về thăm ba mẹ.
“Tiểu Thành, mấy ngày trước ba nghe bác cả con nói đã giao công ty Hoa Ngưu lại cho con, ba không tin nên đến xem.” Lăng Thiên Hằng rất vui, cười ha hả mở miệng nói.

Tô Nguyệt cũng nói theo: “Tiểu Thành, con bây giờ thật sự là tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu à?” Lăng Thành gật gật đầu, giải thích nói: “Ba, mẹ.

Chuyện của ba năm trước, gia tộc đã hoà giải với con, là chính bác cả đã giao công ty Hoa Ngưu cho con.”
Nói xong, Lăng Thành lại cười nói: “Ba năm nay, để ba mẹ phải lo lắng cho con, cũng làm cho ba mẹ bị liên lụy, việc đã qua, hai ngày nay con đang nghĩ phải nói với ba mẹ như thế nào, ba mẹ vậy mà đã đến rồi.” Lăng Thiên Hằng thở dài, rất là cảm thán: “Hiểu nhầm đã được hoà giải là tốt rồi, như vậy ba và mẹ con cũng yên lòng.” Lăng Thành gật đầu nói: “Ba, mẹ, nếu ba mẹ đã đến đây rồi thì cũng đừng trở về quê nữa.” Nông thôn mặc dù yên tĩnh, không khí cũng trong lành, nhưng luôn có chút không tiện.
Lăng Thiên Hằng ngẫm nghĩ, liếc nhìn Tô Nguyệt, gật đầu nói: “Được rồi, đợi lát nữa ba và mẹ trở lại gia tộc một chuyến.

Đã lâu không thấy mấy người trong gia tộc, trong lòng cũng nhớ bọn họ lắm.” “Chờ lát nữa con đưa ba mẹ đi.” Lăng Thành vội vàng nói.

Lăng Thiên Hằng hất tay: “Không cần, con bây giờ quản lý cả một công ty, bận rộn như vậy, hơn nữa, ba và mẹ con đã rất lâu rồi chưa đến nơi phố thị, lát nữa ba mẹ đi dạo một chút đã, con không cần phải để ý đến ba mẹ, con cứ bận việc của con đi.”
Thấy ba kiên trì không để cho mình tiễn chân, Lăng Thành ngoài đồng ý ra thì không thể làm gì khác.

Ba mẹ không có ở lại lâu, ngồi taxi rời đi.

Sau khi ba mẹ đi, Lăng Thành lấy bình gốm ra, bắt đầu luyện chế Thần Tiên Đan.
Tại biệt thự cạnh bờ biển Đại Phong của nhà họ Lăng.
Hai cô hầu gái đứng ở cửa, ngay sau đó, một chiếc xe taxi lái tới, một đôi vợ chồng trung niên từ trên xe bước xuống.

Nhìn biệt thự trước mắt, Lăng Thiên Hằng cùng Tô Nguyệt liếc nhau, cảm thán không thôi.
“Nhị lão gia, nhị phu nhân?” Hai cô hầu gái ngẩn ngơ, ngay lập tức cung kính kêu một tiếng rồi nhanh chóng tiến lên nghênh đón.

10 phút sau, tộc trưởng nhà họ Lăng Lăng Thiệu Huy chạy đến trước tiên, sau đó Lăng Nghệ cùng Trần Vân cùng với mấy người khác cũng đều lần lượt đi tới.
Trong phòng khách.

Sắc mặt Lăng Thiệu Huy mang theo vẻ vui vẻ yên tâm, quay về phía Lăng Thiên Hằng ngồi ở đối diện cười nói: “Chú hai, cuối cùng cũng suy nghĩ thông suốt rồi? Trở về là tốt rồi, lát nữa anh phái người dọn dẹp chỗ ở cho hai người.”
Trước kia một nhà ba người Lăng Thành bị gia tộc đuổi ra ngoài.

Lăng Thiệu Huy thực ra cũng áy náy.


Lăng Thiên Hằng cười một tiếng: “Anh cả, anh cũng đừng khách sáo với em, đây cũng là nhà của em, sao em lại không trở về chứ? Cũng bởi vì nghe nói hiểu lầm giữa mọi người và Lăng Thành đã được giải trừ nên em mới trở về xem.”
Xoát! Mà chỉ trong chớp nhoáng này, nghe ông nói đến Lăng Thành, biểu lộ của tất cả mọi người nhà họ Lăng, bao gồm cả Lăng Thiệu Huy đều thay đổi! Nhất là sắc mặt của Vương Viêm đang đứng bên cạnh cũng trở nên rất khó coi.

Từ hôm Vương Viêm kết hôn đến nay đã qua vài ngày.

Trong mấy ngày này, chuyện Trương Giai Giai bị Lăng Thành làm nhục cũng hoàn toàn bị truyền ra ngoài.

Giờ phút này, tiếng xấu của Lăng Thành bị truyền ra trong toàn bộ gia tộc nhà họ Lăng!
“Một nhà ba người mấy người bị trục xuất khỏi gia tộc 3 năm, bây giờ còn có mặt mũi trở về.” Lúc này, trong khi sắc mặt mọi người vẫn còn phức tạp, Trần Vân đạp giày cao gót đi lên trước, nói.

Lăng Thiên Hằng giận tái mặt: “Cô nói cái gì?” Trần Vân cười một tiếng, tiếp tục nói: “Nói thật cho mấy người biết, con trai ngoan Lăng Thành của mấy người, ba năm trước đây đào rỗng tài chính của gia tộc để mua cổ phần của công ty dầu thô, bây giờ còn làm ra hành động hèn hạ vô sỉ nữa.”
Nói đến đây, Trần Vân mở miệng lần nữa: “Lúc trước hắn chẳng biết xấu hổ đi ở rể nhà họ Tống, làm mất mặt gia tộc nhà chúng ta còn chưa tính, ai có thể nghĩ tới, trong lòng của hắn càng thêm xấu xí, loại chuyện làm nhục em dâu này cũng làm ra được.” Nghe được lời này, Tô Nguyệt cũng ngồi không yên được nữa, cau mày nói: “Con trai tôi đã làm gì? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cô nói rõ rang ra xem nào.”
Dưới ánh mắt ra hiệu của Trần Vân, Lăng Nghệ đi tới, thấp giọng nói: “Chú hai, thím hai, hai người còn chưa biết sao, Lăng Thành…Lăng Thành trong đêm tân hôn của Vương Viêm đã làm nhục cô dâu.” Cái gì? Một câu cuối cùng như sấm đánh bên tai, sắc mặt Lăng Thiên Hằng và Tô Nguyệt tái xanh, đồng thời đứng lên.

“Không thể nào, tiểu Thành không phải là người như vậy !” Một giây sau, mặt mũi Tô Nguyệt tràn đầy không tin, lắc đầu.
Lăng Nghệ cười lạnh một tiếng: “Vương Viêm, chú nói rõ ràng chuyện kia ra đi.” Vương Viêm xanh mặt đi tới, chậm rãi nói: “Chú hai, thím hai, lúc đó ở hiện trường đủ loại dấu hiệu cho thấy người làm nhục vợ cháu chính là Lăng Thành.” Nghe nói như thế, Lăng Thiên Hằng như gặp phải đả kích nghiêm trọng, thân thể run rẩy, cơ hồ muốn ngồi liệt xuống.

“Nghe thấy không, đến cả Vương Viêm cũng nói như vậy, cái kia còn có thể là giả hay sao?”
Lúc này, mặt mũi Trần Vân tràn đầy giảo hoạt: “Cái tên Lăng Thành này chính là đống bùn nhão không dán được lên tường, loại chuyện bôi nhọ luân thường đạo lý này cũng làm cho được, còn có cái gì không làm được? Nếu tôi mà có con trai như vậy thì đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với nó, cả đời không cho nó bước chân vào nhà họ Lăng.

Làm sao dám mặt dày trở về nữa?” Trần Vân càng nói càng cay nghiệt: “Lăng Thành đi ở rể 3 năm, nghe nói Giai Kỳ không đồng ý cho hắn chạm vào người.

Đoán chừng hắn vừa nhìn thấy phụ nữ đã không khống chế nổi chính mình? Đến cả em dâu cũng không tha, hắn có còn là con người không? Ba năm trước đây quyết định đuổi một nhà ba người mấy người ra ngoài quả là quá đúng! Bây giờ mấy người còn có mặt mũi trở về?”
“Con trai tôi không thể nào làm ra chuyện như vậy được!” Lăng Thiên Hằng ho khan mấy tiếng, che ngực.

Người xung quanh thấy thế cũng nhao nhao cười lạnh: “Con của ông làm nhục em dâu, chuyện này tất cả mọi người trong gia tộc đều biết!” “Đúng vậy, đây chính là con trai ngoan của ông đó!” “Ba nào con nấy! Đến con trai mình cũng không dạy được lại còn có mặt mũi trở lại nhà họ Lăng!” “Một nhà ba người mấy người không có người nào tốt cả!”
Từng tiếng mắng mỏ đầy giận dữ vang lên, con mắt Lăng Thiên Hằng đỏ ngầu, chỉ vào tất cả mọi người xung quanh: “Mấy người, mấy người câm miệng cho tôi.

Con trai tôi không thể nào, không...” Đến cuối cùng, toàn thân Lăng Thiên Hằng phát run, còn chưa nói hết câu đã trực tiếp ngửa đầu ngã xuống, miệng sùi bọt mép, toàn thân run rẩy!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương