Tuyết Băng! Tôi Sẽ Sưởi Ấm Trái Tim Em
-
Chương 33: Bí mật kẻ đứng sau và cái chết bất ngờ
Ting…ting..ting… âm tin nhắn bắt nguồn từ chiếc iphone đời mới cực xịn của nó reo lên, mệt mỏi mở điện thoại, nó thấy một dãy số lạ hoắc và một nội dung như sau:
“ Đến gặp tôi tại đường H phố XY quận NMMR, tôi sẽ nói cho cô tất cả mọi thứ về kẻ đã giết cha mẹ cô cũng như người yêu cô – Jin”
Nó đọc xong mà nước mắt cứ rơi không chủ động, sự thật, kẻ đứng sau chuyện này là ai? Nó hốt hoảng cầm chiếc áo rồi chạy vụt ra khỏi nhà, nhanh chóng đến nơi mà người nhắn tin đã nói. Trên đường đi nó không khỏi thắc mắc và lo sợ, trong lòng tự dưng nổi lên cảm giác bất an vô cùng, liệu chuyện này là sao. Nó vặn tốc độ đến kịch cỡ, con xe đen lướt nhanh trên phố như con gió nhẹ, tưởng chừng chỉ chạm nhẹ vào xe thì đã khiến hồn lìa khỏi xác rồi. Con gió lạnh vẫn ùa về. Nó định nhắn tin cho anh và nhỏ nhưng rồi nghĩ lại thôi, việc riêng của nó không nên kéo theo người vô tội vào.
Nơi này là một nơi khá hoang vu, trải rộng một thảm cỏ xanh vô tận, có vài khóm hoa dại nhỏ mọc ở một góc, bên cạnh đó nó thấy một ngôi nhà, à không vài ngôi nhà cũ kĩ, chắc hẳn đã không có ai sống ở đây. Nơi này thoáng mát, không khí vô cùng dễ chịu làm cho con người ta cảm thấy thoải mái vô cùng. Nó tự nhủ, nếu có dịp nó sẽ quay lại đây hưởng khí trời. Dẹp bỏ sự thôi miên của nơi đây, nó nhìn quanh, không biết người đó hen mình ở nơi nào, ở căn nhà nào? Ở đây có vài ba nhà nhìn giông giống nhau, mà lại không chỉ rõ nhà nào thì tìm bằng niềm tin sao? Đang mông lung trong những suy nghĩ vẩn vơ, nó chọt nghe thấy tiếng súng phát ra từ một ngôi nhà màu xám tro gần đấy. nó chạy nhanh về phía ngôi nhà, có chút bàng hoàng vì nó thấy một cô gái ăn mặc quần áo loại sang nhưng đã bị bẩn, mái tóc xõa ra, rũ rượi, chân đi khập khiễng, tay cầm một chiếc điện thoại đang chạy ra từ ngôi nhà ấy. Càng lạ hơn nữa khi đó lại là…. Mily…
Mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nó vẫn chạy tới đỡ nhỏ dậy, nó liếc về phía ngôi nhà thấy có bóng người khá cao, đôi mắt sắc bén đang hướng về phía nó. Chắc tên đó định chạy ra nhưng thấy nó lại đứng im, nó nhíu mày rồi cúi xuống xem xét tình hình, hỏi thăm Mily
- Cô sao rồi! Sao lại ở đây?
-May..may.. quá! Cuối..cùng cũng….cũng..gặp…cô – giọng Mily lắp ba lắp bắp, mãi mới dặn ra được từng chữ, khuôn mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn
-Cô là người nhắn tin cho tôi à? – mặc dù không biết là có phải nhỏ hay không nhưng cứ thử hỏi xem, biết đâu được
-Ph...ả..i...- Mily hơi khó khăn để nói
Nó nhìn xuống cổ Mily phát hiện một vệt hằn đỏ dài xung quanh cổ, vết hằn khá nhỏ,đoán chắc có kẻ muốn xiết cổ cô, chắc giờ nó mới bị nghẹn ở cổ nên hơi khó phát âm. Mily đưa chiếc điện thoại cầm trên tay lên cho nó xem nói với giọng ngập ngừng, khóe mắt dần đẫm lệ
-Tôi...xin lỗi..vì trước nay đối xủ không tốt với cô...bây giờ tôi nhận ra rằng...còn nhiều kẻ ác độc hơn nữa.... – nói một đoạn, Mily ngừng nói tiếp – trong chiếc điện thoại này là. nội dung ghi lại những cuộc nói chuyện của tôi với kẻ đã giết chết cha mẹ cô.. Kẻ đó không ai khác...chính...chính...là.....là....
-Là ai? – nó gằn lên
-Là....J...
Đoàng....đoàng...
Tiếng súng lại vang lên nhưng dường như không có điểm dừng, nó được bắn lên trời, lúc này nó phải dẹp bỏ hêt, lát nữa là biết ai rồi, nó cúi xuống nhìn Mily nhưng...không...nhỏ đã nhắm mắt, hơi thở mạnh, nhanh, dốc, một dòng máu từ bụng chảy ra khá nhiều, đôi tay buông thõng xuống.
-Này...Mau tỉnh lại...TỈNH LẠI CHO TÔI!! – nó thét trong tuyệt vọng. Nó lấy điện thoại gọi cấp cứu rồi chợt nhớ đến chiếc điện thoại nhỏ đưa “trong đó là nội dung ghi lại những cuộc nói chuyện của tôi với kẻ đã giết chết cha mẹ cô”, nó không lấy chiếc điện thoại ra rồi nhanh chóng mở phần dữ liệu.
Trong đây có một thư mục tiêu đề là “Kẻ đứng sau”, nó đoán 99% là thư mục này, nhìn thấy là lập tức nhấn vào, âm vang từ trong điện thoại vang ra “ Anh muốn tôi làm gì cô ta” đây chắc hẳn là giọng Mily, “ tôi..”
Xoẹt...
Chiếc điện thoại như nhiên không cánh mà bay, à nói đúng hơn là đã bị cướp. Nó nhìn người trước mặt, cao ráo, bịt mặt, tay cầm điện thoại của Mily. Nó vùng vằng ra sức chống trả nhưng tên này mạnh quá! Hắn chứa đựng sức mạnh thật ghê gớm nhưng lúc này nó không quan tâm, nó cần nội dung trong chiếc điện thoại kia. Nó không ngần ngại lấy một chiếc phi tiêu sắc bằng bạc, ra chiêu với hắn. Hắn cũng không kém, mang ra cho nó nhìn những chiêu thức đẹp vô cùng...sau một lúc có tiếng xe cấp cứu, hắn hơi lơ là nên nó được cơ hội “tạo sẹo” cho hắn một cái ở bả vai bên trái.
-Tuyết Băng – anh từ xa í ới gọi, nó quay sang phía anh thì bất chợt có một lực làm nó ngã ra phía trước, quay mặt lại thì không thấy tên đó đâu, điện thoại cũng theo đó mà mất. Nó tức tôi, mặt xám lại
Anh chạy nhanh tới chỗ nó, thấy một thi thể..ý lộn một cô gái đang nằm bất động ở đó thì có chút bàng hoàng, nó lên tiếng
-Mau đưa cô ấy tới bệnh viện, chuyện này em sẽ nói sau với anh được chứ
-ừ
anh bế Mily rời khỏi, nó khập khiễng đi suýt ngã thì được một cánh tay ắn chắc đỡ lấy, hắn cảm thấy có chút vị xót xót khi thấy nó ra nông nỗi này. Hắn nhanh chóng đưa nó tới bệnh viện...
*** trở lại lúc trước khi nó tới 15 phút nhé!***
Một cô gái sành điệu ăn mặc hàng hiệu bước vào ngôi nhà màu xám tro, xung quanh khá tối, cô gái nghe tiếng bước chân, cứ ngỡ là nó nên Mily cất tiếng
-Cô tới sớm thật đấy! Ra đây đi, tôi sẽ nói cho cô biết mọi chuyện về hắn- kẻ đã giết cha mẹ cô..thú vị lắm đấy – Mily nở nụ cười quỷ mị
Một bóng đen từ trong bóng tối đi ra từ phía sau Mily, nhỏ cảm thấy có gì mát mát ở cổ rồi cảm thấy cổ mình như bị nghẹn, nói không nói được, rồi trở nên đau rát. Mily cố gằn từng chữ
-Ngươi...ngươi...là...ai?
-Chắc hẳn ngươi phải biết chứ
-Jo..n....
-Phải...là ta..kẻ ngươi định vạch trần sự thật đây...
-Ngươi...sao ngươi..lại....
Jon nới hơi lỏng sợi kim loại trên cổ nhưng Nhỏ vẫn thấy đau rát.
-Con nhỏ chết tiệt, dám phản bội ta...
-Vậy kẻ nào phản bội ta trước...daa.... – Mily nhanh chân đạp vào chỗ hiểm của Jon rồi nhanh chóng chạy ra xa. Hắn tuyệt nhiên lại rất bình thản, nở nụ cười nửa miệng trông thật gian tà
-Ta phản bội ngươi à? Ngươi nên nhớ, cô chỉ là kẻ sai vặt, lấy quyền gì bảo ta phản bội cô – Jon đút tay túi quần
-Hư, vậy đây là gì – Mily dơ chiếc điện thoại, nhỏ bật phần ghi âm lên
“Cô ta sẽ sớm hết giá trị lợi dụng, tới lúc đó, khử..//// Kẻ giết cha mẹ của con nhỏ đó ngoài ta ra, cô nghĩ ai vậy? nó có thù rất nặng với ta, nó đáng chết.../// thằng Jin à, nó cũng chỉ là một thằng ngốc mà thôi, lại coi thù là bạn, để nó trong nhà nên ta cũng xử nó luôn rồi...///Anh đúng là siêu ác ma....//// ” – đây là một phần đoạn trích quan trọng của phần ghi âm trong chiếc điện thoại.
-một lát nữa, cô ta sẽ biết sự thật, anh dám giết tôi sao? nằm mơ hả? – nhỏ giễu cợt
-Cô nghĩ có thể thoát tôi sao, ngây thơ vậy...tôi có thể giết thằng Jin thì cô chẳng là cái thá gì cả - Jon căm phẫn trừng mắt nhìn nhỏ.
Hắn ta thật đáng sợ, ả đã làm việc cho hắn vậy mà hắn còn muốn thủ tiêu ả, thật đáng khinh mà. Kẻ giết người tàn nhẫn nhất mà ả từng gặp. Ả có chút thương xót cho nó và mất cha mẹ từ nhỏ, lại bị Jon lừa dối, lương tâm ả có chút day dứt. Ả nghĩ nên xám hối....thế là Mily nhắn tin kêu nó tới để nói hết sự thật, ai ngờ Jon lại nhanh hơn một bước.
Mily rút khẩu súng trong túi xách ra hét to
-Anh dám bước lại, tôi nổ súng
Mặc cho ả ra sức uy hiếp thì Jon vẫn cứ tiến lại gần, nhỏ có chút run sợ, hắn vồ lấy, Mily bóp cò nhưng bị trật. hai người dành nhau tói khi tiếng súng thú hai vang lên. Lần này viện đạn chọn Mily mà nhắm, nhỏ bị bắn vào bụng. Mily dùng sức đá hắn ra rồi chạy ra ngoài, Jon định hình lại rồi chạy rượt theo thì thất nó đang chạy tới, Mily ngã lên người nó. Thấy ánh mắt nó quét vào đây, Jon chỉ trừng mắt nhìn Mily rồi lấp vào trong.
Tiếp đó là xảy ra như thế nào thì đã rõ...
*** kết thúc***
Sau khi Jon lấy được điện thoại thì lập tức xóa hết dữ liệu trong đó, nhanh gọn rồi đem đốt (tg: anh này rảnh, đem đập đi cho nhanh, lại còn bày đặt xóa rồi đốt)
Nó tỉnh dậy ở bệnh viện, mắt chao đảo nhìn xung quanh, thấy hắn đang nằm bên cạnh giường, hắn ngủ thật dễ thương, lâu rồi nó mới nhìn hắn ở khoảng cách gần như vậy…nó bất giác nở nụ cười tươi, rồi cơn buồn ngủ kéo đến, nó lại ngủ….
Nó phải kể hết cho anh và nhỏ nghe mọi chuyện, rồi định nói thêm nhưng thôi. Nó buồn bã lên lầu nằm nghỉ, nó nhận được một cuộc gọi từ thân tín bên Mỹ
-Alo
-……
-Thật sao?
-…....
-Vậy thì tốt, cứ làm theo nhưng gì tôi dặn, để sứt mẻ miếng nào tôi sẽ hỏi tội đấy
-…..
-Tốt….
Nó cúp máy, nở một nụ cười thâm sau bất định, nó thật sự đang cảm thấy có cái xúc cảm khó tả trong mình…
Vài ngày sau đó
Cái tin sốc nhất năm trong trường Lisngtart, đó là chị hai Mily của trường đã “ra đi mãi mãi”… phải..đã ra đi…Nhỏ đã chết…. Trước đó gia đình đã làm đám tang cho Mily, nó, nhỏ, anh cũng đến và không loại trừ Jon cũng đến. Jon bất giác nở nụ cười đắc thằng khi ở tang lễ của Mily.
Đây quả thật là một điều khá bất ngờ với toàn bộ học sinh trong trường. có người vui vì nhỏ kiêu căng đã biến đi nhưng họ lại cảm thấy thương vì dù gì nhỏ ác thì cũng ác thật nhưng lại khá quan tâm đến chị em, vả lại trường mất đi một mĩ nhân cũng là sự tiếc nuối của toàn thể nam sinh trong trường..
Cái chết của Mily ban đầu gây sốc nhưng dần đi vào quên lãng của mọi người. và một cuộc sống mới lại bắt đầu…………..
----------------------------------------------------------------------------------------
Chương tiếp theo: bí mật chương sau là hắn có cảm giác nhiều với nó rồi ha..nhưng lại có sự cố xảy ra ngoài mong đợi… đón xem chương sau nha..
Lời tác giả: Haizz…. Chương này có chút bi thương nhể, thật không ngờ Jon lại là người như vậy…bí ẩn còn nhiều lắm, m.n tiếp tục khai phá cùng tg nhé!!! Tg vẫn đang trong giai đoạn thi học kỳ nên hơi bận, nhưng vẫn cố post chương như đã hứa. tg sẽ thường xuyên post chương nhiều hơn vì đang có ý định đẩy nhanh tiến độ hoàn thành truyện…. m.n đọc xong nhớ cmt để tg có chút động lục viết tiếp ạ! Nếu thấy truyện khó hiểu chỗ nào thì bảo tg để tg khắc phục kịp thời nhé! Yêu m.n nhiều!!!
“ Đến gặp tôi tại đường H phố XY quận NMMR, tôi sẽ nói cho cô tất cả mọi thứ về kẻ đã giết cha mẹ cô cũng như người yêu cô – Jin”
Nó đọc xong mà nước mắt cứ rơi không chủ động, sự thật, kẻ đứng sau chuyện này là ai? Nó hốt hoảng cầm chiếc áo rồi chạy vụt ra khỏi nhà, nhanh chóng đến nơi mà người nhắn tin đã nói. Trên đường đi nó không khỏi thắc mắc và lo sợ, trong lòng tự dưng nổi lên cảm giác bất an vô cùng, liệu chuyện này là sao. Nó vặn tốc độ đến kịch cỡ, con xe đen lướt nhanh trên phố như con gió nhẹ, tưởng chừng chỉ chạm nhẹ vào xe thì đã khiến hồn lìa khỏi xác rồi. Con gió lạnh vẫn ùa về. Nó định nhắn tin cho anh và nhỏ nhưng rồi nghĩ lại thôi, việc riêng của nó không nên kéo theo người vô tội vào.
Nơi này là một nơi khá hoang vu, trải rộng một thảm cỏ xanh vô tận, có vài khóm hoa dại nhỏ mọc ở một góc, bên cạnh đó nó thấy một ngôi nhà, à không vài ngôi nhà cũ kĩ, chắc hẳn đã không có ai sống ở đây. Nơi này thoáng mát, không khí vô cùng dễ chịu làm cho con người ta cảm thấy thoải mái vô cùng. Nó tự nhủ, nếu có dịp nó sẽ quay lại đây hưởng khí trời. Dẹp bỏ sự thôi miên của nơi đây, nó nhìn quanh, không biết người đó hen mình ở nơi nào, ở căn nhà nào? Ở đây có vài ba nhà nhìn giông giống nhau, mà lại không chỉ rõ nhà nào thì tìm bằng niềm tin sao? Đang mông lung trong những suy nghĩ vẩn vơ, nó chọt nghe thấy tiếng súng phát ra từ một ngôi nhà màu xám tro gần đấy. nó chạy nhanh về phía ngôi nhà, có chút bàng hoàng vì nó thấy một cô gái ăn mặc quần áo loại sang nhưng đã bị bẩn, mái tóc xõa ra, rũ rượi, chân đi khập khiễng, tay cầm một chiếc điện thoại đang chạy ra từ ngôi nhà ấy. Càng lạ hơn nữa khi đó lại là…. Mily…
Mặc dù không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng nó vẫn chạy tới đỡ nhỏ dậy, nó liếc về phía ngôi nhà thấy có bóng người khá cao, đôi mắt sắc bén đang hướng về phía nó. Chắc tên đó định chạy ra nhưng thấy nó lại đứng im, nó nhíu mày rồi cúi xuống xem xét tình hình, hỏi thăm Mily
- Cô sao rồi! Sao lại ở đây?
-May..may.. quá! Cuối..cùng cũng….cũng..gặp…cô – giọng Mily lắp ba lắp bắp, mãi mới dặn ra được từng chữ, khuôn mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn
-Cô là người nhắn tin cho tôi à? – mặc dù không biết là có phải nhỏ hay không nhưng cứ thử hỏi xem, biết đâu được
-Ph...ả..i...- Mily hơi khó khăn để nói
Nó nhìn xuống cổ Mily phát hiện một vệt hằn đỏ dài xung quanh cổ, vết hằn khá nhỏ,đoán chắc có kẻ muốn xiết cổ cô, chắc giờ nó mới bị nghẹn ở cổ nên hơi khó phát âm. Mily đưa chiếc điện thoại cầm trên tay lên cho nó xem nói với giọng ngập ngừng, khóe mắt dần đẫm lệ
-Tôi...xin lỗi..vì trước nay đối xủ không tốt với cô...bây giờ tôi nhận ra rằng...còn nhiều kẻ ác độc hơn nữa.... – nói một đoạn, Mily ngừng nói tiếp – trong chiếc điện thoại này là. nội dung ghi lại những cuộc nói chuyện của tôi với kẻ đã giết chết cha mẹ cô.. Kẻ đó không ai khác...chính...chính...là.....là....
-Là ai? – nó gằn lên
-Là....J...
Đoàng....đoàng...
Tiếng súng lại vang lên nhưng dường như không có điểm dừng, nó được bắn lên trời, lúc này nó phải dẹp bỏ hêt, lát nữa là biết ai rồi, nó cúi xuống nhìn Mily nhưng...không...nhỏ đã nhắm mắt, hơi thở mạnh, nhanh, dốc, một dòng máu từ bụng chảy ra khá nhiều, đôi tay buông thõng xuống.
-Này...Mau tỉnh lại...TỈNH LẠI CHO TÔI!! – nó thét trong tuyệt vọng. Nó lấy điện thoại gọi cấp cứu rồi chợt nhớ đến chiếc điện thoại nhỏ đưa “trong đó là nội dung ghi lại những cuộc nói chuyện của tôi với kẻ đã giết chết cha mẹ cô”, nó không lấy chiếc điện thoại ra rồi nhanh chóng mở phần dữ liệu.
Trong đây có một thư mục tiêu đề là “Kẻ đứng sau”, nó đoán 99% là thư mục này, nhìn thấy là lập tức nhấn vào, âm vang từ trong điện thoại vang ra “ Anh muốn tôi làm gì cô ta” đây chắc hẳn là giọng Mily, “ tôi..”
Xoẹt...
Chiếc điện thoại như nhiên không cánh mà bay, à nói đúng hơn là đã bị cướp. Nó nhìn người trước mặt, cao ráo, bịt mặt, tay cầm điện thoại của Mily. Nó vùng vằng ra sức chống trả nhưng tên này mạnh quá! Hắn chứa đựng sức mạnh thật ghê gớm nhưng lúc này nó không quan tâm, nó cần nội dung trong chiếc điện thoại kia. Nó không ngần ngại lấy một chiếc phi tiêu sắc bằng bạc, ra chiêu với hắn. Hắn cũng không kém, mang ra cho nó nhìn những chiêu thức đẹp vô cùng...sau một lúc có tiếng xe cấp cứu, hắn hơi lơ là nên nó được cơ hội “tạo sẹo” cho hắn một cái ở bả vai bên trái.
-Tuyết Băng – anh từ xa í ới gọi, nó quay sang phía anh thì bất chợt có một lực làm nó ngã ra phía trước, quay mặt lại thì không thấy tên đó đâu, điện thoại cũng theo đó mà mất. Nó tức tôi, mặt xám lại
Anh chạy nhanh tới chỗ nó, thấy một thi thể..ý lộn một cô gái đang nằm bất động ở đó thì có chút bàng hoàng, nó lên tiếng
-Mau đưa cô ấy tới bệnh viện, chuyện này em sẽ nói sau với anh được chứ
-ừ
anh bế Mily rời khỏi, nó khập khiễng đi suýt ngã thì được một cánh tay ắn chắc đỡ lấy, hắn cảm thấy có chút vị xót xót khi thấy nó ra nông nỗi này. Hắn nhanh chóng đưa nó tới bệnh viện...
*** trở lại lúc trước khi nó tới 15 phút nhé!***
Một cô gái sành điệu ăn mặc hàng hiệu bước vào ngôi nhà màu xám tro, xung quanh khá tối, cô gái nghe tiếng bước chân, cứ ngỡ là nó nên Mily cất tiếng
-Cô tới sớm thật đấy! Ra đây đi, tôi sẽ nói cho cô biết mọi chuyện về hắn- kẻ đã giết cha mẹ cô..thú vị lắm đấy – Mily nở nụ cười quỷ mị
Một bóng đen từ trong bóng tối đi ra từ phía sau Mily, nhỏ cảm thấy có gì mát mát ở cổ rồi cảm thấy cổ mình như bị nghẹn, nói không nói được, rồi trở nên đau rát. Mily cố gằn từng chữ
-Ngươi...ngươi...là...ai?
-Chắc hẳn ngươi phải biết chứ
-Jo..n....
-Phải...là ta..kẻ ngươi định vạch trần sự thật đây...
-Ngươi...sao ngươi..lại....
Jon nới hơi lỏng sợi kim loại trên cổ nhưng Nhỏ vẫn thấy đau rát.
-Con nhỏ chết tiệt, dám phản bội ta...
-Vậy kẻ nào phản bội ta trước...daa.... – Mily nhanh chân đạp vào chỗ hiểm của Jon rồi nhanh chóng chạy ra xa. Hắn tuyệt nhiên lại rất bình thản, nở nụ cười nửa miệng trông thật gian tà
-Ta phản bội ngươi à? Ngươi nên nhớ, cô chỉ là kẻ sai vặt, lấy quyền gì bảo ta phản bội cô – Jon đút tay túi quần
-Hư, vậy đây là gì – Mily dơ chiếc điện thoại, nhỏ bật phần ghi âm lên
“Cô ta sẽ sớm hết giá trị lợi dụng, tới lúc đó, khử..//// Kẻ giết cha mẹ của con nhỏ đó ngoài ta ra, cô nghĩ ai vậy? nó có thù rất nặng với ta, nó đáng chết.../// thằng Jin à, nó cũng chỉ là một thằng ngốc mà thôi, lại coi thù là bạn, để nó trong nhà nên ta cũng xử nó luôn rồi...///Anh đúng là siêu ác ma....//// ” – đây là một phần đoạn trích quan trọng của phần ghi âm trong chiếc điện thoại.
-một lát nữa, cô ta sẽ biết sự thật, anh dám giết tôi sao? nằm mơ hả? – nhỏ giễu cợt
-Cô nghĩ có thể thoát tôi sao, ngây thơ vậy...tôi có thể giết thằng Jin thì cô chẳng là cái thá gì cả - Jon căm phẫn trừng mắt nhìn nhỏ.
Hắn ta thật đáng sợ, ả đã làm việc cho hắn vậy mà hắn còn muốn thủ tiêu ả, thật đáng khinh mà. Kẻ giết người tàn nhẫn nhất mà ả từng gặp. Ả có chút thương xót cho nó và mất cha mẹ từ nhỏ, lại bị Jon lừa dối, lương tâm ả có chút day dứt. Ả nghĩ nên xám hối....thế là Mily nhắn tin kêu nó tới để nói hết sự thật, ai ngờ Jon lại nhanh hơn một bước.
Mily rút khẩu súng trong túi xách ra hét to
-Anh dám bước lại, tôi nổ súng
Mặc cho ả ra sức uy hiếp thì Jon vẫn cứ tiến lại gần, nhỏ có chút run sợ, hắn vồ lấy, Mily bóp cò nhưng bị trật. hai người dành nhau tói khi tiếng súng thú hai vang lên. Lần này viện đạn chọn Mily mà nhắm, nhỏ bị bắn vào bụng. Mily dùng sức đá hắn ra rồi chạy ra ngoài, Jon định hình lại rồi chạy rượt theo thì thất nó đang chạy tới, Mily ngã lên người nó. Thấy ánh mắt nó quét vào đây, Jon chỉ trừng mắt nhìn Mily rồi lấp vào trong.
Tiếp đó là xảy ra như thế nào thì đã rõ...
*** kết thúc***
Sau khi Jon lấy được điện thoại thì lập tức xóa hết dữ liệu trong đó, nhanh gọn rồi đem đốt (tg: anh này rảnh, đem đập đi cho nhanh, lại còn bày đặt xóa rồi đốt)
Nó tỉnh dậy ở bệnh viện, mắt chao đảo nhìn xung quanh, thấy hắn đang nằm bên cạnh giường, hắn ngủ thật dễ thương, lâu rồi nó mới nhìn hắn ở khoảng cách gần như vậy…nó bất giác nở nụ cười tươi, rồi cơn buồn ngủ kéo đến, nó lại ngủ….
Nó phải kể hết cho anh và nhỏ nghe mọi chuyện, rồi định nói thêm nhưng thôi. Nó buồn bã lên lầu nằm nghỉ, nó nhận được một cuộc gọi từ thân tín bên Mỹ
-Alo
-……
-Thật sao?
-…....
-Vậy thì tốt, cứ làm theo nhưng gì tôi dặn, để sứt mẻ miếng nào tôi sẽ hỏi tội đấy
-…..
-Tốt….
Nó cúp máy, nở một nụ cười thâm sau bất định, nó thật sự đang cảm thấy có cái xúc cảm khó tả trong mình…
Vài ngày sau đó
Cái tin sốc nhất năm trong trường Lisngtart, đó là chị hai Mily của trường đã “ra đi mãi mãi”… phải..đã ra đi…Nhỏ đã chết…. Trước đó gia đình đã làm đám tang cho Mily, nó, nhỏ, anh cũng đến và không loại trừ Jon cũng đến. Jon bất giác nở nụ cười đắc thằng khi ở tang lễ của Mily.
Đây quả thật là một điều khá bất ngờ với toàn bộ học sinh trong trường. có người vui vì nhỏ kiêu căng đã biến đi nhưng họ lại cảm thấy thương vì dù gì nhỏ ác thì cũng ác thật nhưng lại khá quan tâm đến chị em, vả lại trường mất đi một mĩ nhân cũng là sự tiếc nuối của toàn thể nam sinh trong trường..
Cái chết của Mily ban đầu gây sốc nhưng dần đi vào quên lãng của mọi người. và một cuộc sống mới lại bắt đầu…………..
----------------------------------------------------------------------------------------
Chương tiếp theo: bí mật chương sau là hắn có cảm giác nhiều với nó rồi ha..nhưng lại có sự cố xảy ra ngoài mong đợi… đón xem chương sau nha..
Lời tác giả: Haizz…. Chương này có chút bi thương nhể, thật không ngờ Jon lại là người như vậy…bí ẩn còn nhiều lắm, m.n tiếp tục khai phá cùng tg nhé!!! Tg vẫn đang trong giai đoạn thi học kỳ nên hơi bận, nhưng vẫn cố post chương như đã hứa. tg sẽ thường xuyên post chương nhiều hơn vì đang có ý định đẩy nhanh tiến độ hoàn thành truyện…. m.n đọc xong nhớ cmt để tg có chút động lục viết tiếp ạ! Nếu thấy truyện khó hiểu chỗ nào thì bảo tg để tg khắc phục kịp thời nhé! Yêu m.n nhiều!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook