Kiếm Dữ Cổ
(Kiếm và Cổ)

Tác giả: Mẫu Chi
Thể loại: cổ đại, nhất thụ nhất công
Ghép đôi: giáo chủ Ma giáo x Cung thiếu hiệp
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Một: Xuân Thủy tiểu quán —— mỹ nhân gây hoạ

Hừ, thật không ngờ Cung thiếu hiệp lại đặt chân tới nơi phong nguyệt này, uổng cho bản giáo chủ còn coi ngươi là hạng người hạn chế đoan chính!

A Mạc, ngươi...

Ồ, sao không gọi "ma đầu", bản giáo chủ không quen ngươi không cần thân mật như vậy, kỹ viện này là chuỗi sản nghiệp dưới tay bản giáo, bản giáo chủ khó được tới tuần tra một phen, nếu cùng là người trong giang hồ, tú bà, nhớ chiết khấu cho Cung thiếu hiệp.

A Mạc, ta...

Kìa, hóa ra là trúng xuân dược, người đâu, trói Cung thiếu hiệp lại, bịt miệng hắn tránh cho hắn la hét, ha, đừng dùng ánh mắt giết người ấy nhìn bản giáo chủ, bản giáo chủ là muốn tốt cho ngươi, giúp ngươi tôi luyện định lực.

Ưm ưm...

Ồ, lẽ nào xuân dược này không giải sẽ độc phát thân vong?

Ưm ưm ưm...


Hừ, khó được hôm nay tâm tình của bản giáo chủ rất tốt, nể tình ngày xưa, tự mình cứu ngươi một mạng.

Hai: Rèm đỏ giấc xuân —— vân thu vũ tiêu

Cung thiếu hiệp, lần trước ngươi cầm kiếm chỉ vào ta nói muốn cắt bào đoạn nghĩa với giáo chủ Ma Giáo, lần này ngươi lại cầm kiếm tính làm gì?

A Mạc, ngươi, ngươi vì sao lại...

Lại cứu ngươi một mạng? Hừ, Cung thiếu hiệp đừng được tiện nghi còn khoe mã, eo của bản giáo chủ hiện tại đang mỏi, không có sức đâu luận bàn với ngươi!

A Mạc, ngươi...

Độc giải chưa? Giải rồi thì cút!

A Mạc, ta...

Hừ, người đâu, tiễn khách!

Ba: Ngôi miếu hoang vu —— gió lốc ầm ầm

Mợ nó, họ Cung kia, lần trước ngươi trúng là cổ! Là cổ! Mụ nội nó là cổ!!! Nó truyền qua người bản giáo chủ rồi!!!

A Mạc, ngươi...

Mợ nó, nửa tháng qua ngươi trốn còn kín hơn thỏ, làm hại bản giáo chủ mỗi ngày bị cổ trùng dằn vặt, nhắm mắt lại toàn là nghĩ tới nghiệt vật trong quần ngươi!!!

A Mạc, ta...

Ta cái gì mà ta, bớt sàm ngôn đi, mau lên, cởi đồ ra!

Ưm...

Mợ nó, đừng có nhúc nhích không như vậy, cánh tay ôm chặt cho lão tử, lũ danh môn chính phái các ngươi đầu óc bị nước đổ vào rồi hả, toàn thích trú trong sơn động miếu đổ, gió lùa lạnh lắm biết không!!!

Bốn: Nhà Cung thiếu hiệp —— hoạt sắc sinh hương

Nhúc nhích, dùng sức, nữa lên, Cung thiếu hiệp gần đây ngươi có cần bổ thận không, lên giường rồi cũng có thể đờ ra à!!!

A Mạc, ta...

Nói nhảm gì đó, lần cuối cùng này biểu hiện tốt cho ta, lần này bắn xong cổ độc sẽ giải, ta ngươi không cần ngày ngày dính với nhau nữa!!!


...

Xong chưa?

...

Vẫn chưa xong à?

...

Họ Cung kia ngươi rốt cuộc đã xong chưa!!!

Năm: Sân của Cung gia —— mây đen phủ kín

Không đi? Cổ độc giải rồi, bản giáo chủ còn ở lại bên cạnh ngươi làm gì?

A Mạc, ta...

Hừ, Cung thiếu hiệp thật là có tiền đồ, biết bản giáo chủ ghét nhất có người cầm kiếm chỉ vào ta, đây là lần thứ ba rồi!!! Đừng tưởng rằng ta ngươi từng có quan hệ xác thịt, bản giáo chủ sẽ không nỡ giết ngươi!!!

A Mạc, ngươi nói sai rồi, kỳ thực ta chỉ lấy kiếm chỉ vào ngươi hai lần, lần ở Xuân Thủy tiểu quán, ta làm nhục ngươi tự giác có thẹn, giơ kiếm lên chỉ là định, là định...

Ồ... Tự thiến à?

Khụ, khụ, là tự sát, nhưng nghĩ tới chết rồi sẽ không còn gặp được ngươi nữa, ta liền không hạ thủ được...

...

A Mạc, ngày ấy ta nói chính tà bất lưỡng lập, kỳ thực chỉ là lấy cớ, ta không phải muốn cắt bào đoạn nghĩa với ngươi, mà là, mà là muốn cắt đứt tơ tình, cầm kiếm chỉ vào ngươi là muốn làm ngươi ghét ta...


...

A Mạc, tính cả lần này, chỉ, chỉ có hai lần, cổ độc đã giải ta chỉ có thể nói ra tâm ý, cho dù ngươi giết ta, ta cũng không muốn để ngươi đi...

...

Sáu: Bờ tường Cung gia —— đao quang kiếm ảnh!

Họ Cung kìa, còn dám cản nữa có tin bản giáo chủ một đao thiến ngươi không!

A Mạc, ngươi đừng đi...

Bà nội nó! Bản giáo chủ chỉ là đi diệt Ngũ Độc Giáo, diệt xong sẽ về tìm ngươi, sao ngươi lại không tin a a a!!!

A Mạc, ngươi đừng đi...

Còn cản hả!!! Ăn gan hùm mật gấu à!!!

A Mạc...

Sát, ta đã hứa không khai sát giới rồi, chỉ hạ loại cổ làm đủ một nghìn lần mới giải được cho chúng còn không được à!!!!!!!!

END

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương