Tướng quân nô
-
Chương 23:
_(:з” ∠)_ Thấy có một cô nàng nói nữ chính đã làm kỹ nữ còn lập đền thờ trinh tiết, viết một bài phân tích xây dựng nhân vật cho mọi người suy ngẫm, tâm sự cách nghĩ của tôi, cũng tiện cho mọi người xem bài (/ω\). (Mặc dù là tôi tiện tay đào hố, tiện tay viết thịt văn không não, có một số giả thiết cũng quả thật là bởi vì sung sướng mới giả thiết như vậy, nhưng logic nhất quán vẫn là muốn.)
1. Về tâm lý của nữ chính.
Đầu tiên tôi không cho rằng là một vị tướng quân thì nàng nhất định phải có phẩm hạnh cao thượng hoặc là khí phách bất phàm gì đó, nhìn chung tướng quân trong lịch sử dâm loạn háo sắc nhiều đếm không xuể, dùng góc nhìn hiện đại mà xem, tướng quân chẳng qua là một một cái nghề nghiệp, chỉ cần nàng gánh vác nổi công việc này thì chính là không có bôi nhọ cái danh hiệu này (chỉ có “Tướng quân” được tác phẩm văn nghệ hoặc phim truyền hình tô điểm thì mới mang theo một số sắc thái nghĩa tốt nào đó, có đầy đủ tính cách riêng biệt nào đó) — Nói cách khác, đây thật ra là tiềm tàng “dâm phụ tủi nhục” đối với phụ nữ, rất ít người dùng vấn đề sinh hoạt cá nhân của nam tướng quân để đánh giá chiến công của hắn, hàm ý chính là: Phụ nữ làm tướng quân nhất định phải cao thượng mới không có bôi nhọ cái danh hiệu này.
Tiếp theo đối với hai tuyến tình cảm của nữ chính
Bình luận nhắc tới hai cái vấn đề rất hay: “Nữ chính hoàn toàn không có khí phách của tướng quân, trước đó còn nói bản thân mình hi vọng có được sự thương yêu của nam phụ, sau đó lại nói bản thân mình khinh thường làm kiểu người chờ phu quân yêu thương, rõ ràng là bị nam chính cường bạo nói muốn giết nam chính, kết quả lại dễ dàng yêu nam chính như vậy. Xây dựng nhân vật nữ chính không nên là tướng quân, cảm thấy là đang vũ nhục cái từ này, nữ chính thật sự là đã làm kỹ nữ còn lập đền thờ trinh tiết.”
Đúng lúc căn cứ vào hai điểm mâu thuẫn này để nói lên vì sao tôi lại viết như vậy.
Tương ứng mà nói (nếu như tôi nhớ không lầm), nguyên văn hẳn là miêu tả như thế này:
Chỗ thứ nhất
[Vương Thượng của bọn họ, Nam Cung Phủ, giờ phút này chắc là oanh yến quây quanh, sống mơ mơ màng màng, có từng sẽ có chút thương tiếc nàng? Có từng… Có chút nhớ nàng?”]
Chỗ thứ hai
[Mạc Tiệp nghi hoặc, nói: “Sao ta lại không biết? Nữ tử tầm thường trong mắt chỉ có phu quân, không có quốc gia thiên hạ.”
Bùi Ngọc ngẩn ra, nhẹ nhàng cười: “Tỷ tỷ…Nói nghe như vậy, thật là đáng thương.”
“Ngươi!” Mạc Tiệp lại buồn bực một trận, nàng coi đó là kiêu ngạo, sao lại là đáng thương chứ?
“Nhưng tỷ tỷ lại chưa từng được nam nhân yêu thương, nhiều năm vẫn là tấm thân xử nữ, chỉ trở thành công cụ cho Nam Cung Phủ khuếch trương lãnh thổ, bổ khuyết dã tâm, chẳng lẽ không đáng thương?
Mạc Tiệp bị hỏi, nhất thời cứng họng, lại khinh thường nói: “Nữ tử tầm thường ăn nói khép nép hầu hạ phu quân… Thân phận ti tiện, mà quyền cao chức trọng như ta, những nam nhân kia… Với ta mà nói chẳng qua chỉ là con kiến, cần cái thứ yêu thương bỏ đi kia?”]
Đầu tiên, Mạc Tiệp là một vị tướng quân, nhưng đồng thời nàng cũng là một người sống sờ sờ, có thất tình lục dục, đây cũng là nguyên nhân vì sao tôi lại xây dựng nhân vật nữ chính ở một cái tuổi khá lớn—
Kỳ thật nội tâm của nàng vô cùng khát vọng, bởi vì nàng đã không còn trẻ nữa, nàng có rất nhiều vinh quang, nhưng nhiều năm như vậy chưa từng được đàn ông yêu thương, là một người bình thường thì đều sẽ khát vọng, không phải nói nàng là tướng quân thì nàng không có ý nghĩ này. Tình cảm của nàng với Nam Cung Phủ chính là một loại gửi gắm mơ hồ.
Đồng thời nàng lại khinh thường, nàng có lý tưởng hoài bão của bản thân mình, nàng không cam lòng làm một người coi phu quân là trời.
Đương nhiên trong lòng nàng khát vọng loại vui sướng trần tục kia, đồng thời lại cảm thấy rèn luyện “Trời định giao cho người nào trách nhiệm lớn lao*” là một thứ lấy làm tự hào, cho nên nàng đè nén khát vọng của chính mình — Mà cái khát vọng đè nén này vẫn luôn bị nam chính dễ dàng nhìn thấu, cho nên nàng mới cảm thấy thẹn quá hóa giận.
*Trời định giao cho người nào trách nhiệm lớn lao: đây là một câu nói của Mạnh Tử, nguyên văn câu nói này như sau: 天將降大任於斯人也, 必先苦其心志, 勞其筋 “Trời định giao cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên làm cho khốn khó tâm chí, nhọc nhằn gân cốt”.
Kỳ thật đổi thành góc nhìn của đàn ông thì cũng sẽ tồn tại loại mâu thuẫn này, sẽ cho rằng “Hồng nhan họa thủy”, chế giễu “Hán Hoàng trọng sắc tư khuynh quốc*”, đồng thời lại sẽ “Xung quân nhất nộ vi hồng nhan*”. Điều này không có quan hệ gì với đã làm kỹ nữ còn lập đền thờ trinh tiết, bởi vì con người chính là mâu thuẫn phức tạp, quen tự mình an ủi — Ở trên người người khác thì là trầm mê nữ sắc, tới chỗ của tôi thì chính là thâm tình như biển.
*Hán Hoàng trọng sắc tư khuynh quốc: đây là một câu thơ được trích trong bài thơ Trường Hận Ca của nhà thơ Bạch Cư Dị, câu thơ này có nghĩa là Vua Hán trọng sắc đẹp, luôn luôn nghĩ đến người nghiêng nước nghiêng thành.
*Xung quân nhất nộ vi hồng nhan: là một câu thơ được trích trong bài thơ Viên Viên Khúc của nhà thơ Ngô Vĩ Nghiệp, câu thơ này có nghĩa là tướng quân nổi giận dựng ngược cả tóc vì hồng nhan.
Tôi hoàn toàn không muốn viết xây dựng nhân vật hoàn mỹ gì đó, tôi chính là muốn viết một người phụ nữ như vậy, có dã tâm hoành đồ bá nghiệp, cũng có khát vọng, có dục vọng.
Tiếp theo, vì sao nữ chính bị nam chính cường bạo, lại dễ dàng yêu nam chính.
Thật ra vẫn là phải nhìn vào hoàn cảnh, nữ chính bại trận bị bắt làm tù binh, dù cho bị hiếp dâm tập thể, bị quất xác cũng đều rất bình thường, từ cái logic này mà nói, nam chính đã vô cùng thủ hạ lưu tình, bỏ qua bối cảnh nói cái gì cường bạo hay không cường bạo, chơi đùa quá lưu manh. Vì sao nữ chính muốn nói giết hắn, đương nhiên là bởi vì nàng bị nhục nhã lòng tự tôn, lúc này cũng vẫn chưa có yêu hắn.
Sau đó vì sao lại nhanh chóng yêu nam chính như vậy — Điểm này có thể là tôi viết hơi vội vàng, suy cho cùng thì tuyến tình cảm của thịt văn không có kéo dài thật tỉ mỉ, nhưng trên logic thì là như thế này:
Nữ chính mấy năm nay vẫn luôn rất tịch mịch, rất khát vọng có được tình yêu, nhưng lại không có được, chỉ có thể kiêu ngạo tự phụ nhấn mạnh bản thân mình hoàn toàn không cần, những người khác cũng đều cho rằng nàng quả thực không cần yêu thương gì hết, lúc này đúng lúc nam chính nhìn ra được tận đáy lòng của nàng muốn cái gì, khát vọng cái gì, cần cái gì, nữ chính là một người từ lúc sinh ra đến giờ vẫn luôn độc thân 26 năm, lần đầu tiên được người khác “hiểu”, lại ngày ngày bị thần tiên đệ đệ ôm ấp hôn hít bạch bạch bạch, đương nhiên là chịu đựng không nổi. Đương nhiên cái thời gian này nam chính vẫn chưa có yêu nữ chính, hắn chỉ là nhìn thấy được nhược điểm của nữ chính và ngoài ra là lợi dụng mà thôi.—Không phải nói nữ chính làm tướng quân nhất định phải có thể chịu đựng được những cái này, huấn luyện tướng quân đều là chuyện đánh giặc, chả có quan hệ gì với chuyện yêu đương cả_(:з” ∠)_ khổ quá mà, từ xưa anh hùng đều khó qua ải mỹ nhân đó, có đúng không hả.
Kỳ thật chỗ này tôi muốn viết chính là nữ chính có thể đối mặt và thừa nhận dục vọng của bản thân mình — Thật ra đa số phụ nữ lúc đối mặt với dục vọng của bản thân mình đều có cảm giác xấu hổ, cho dù là yêu tình dục hay là ham muốn tình dục, dường như một khi có dục vọng thì chính là hành vi“làm kỹ nữ”, lại không có biện pháp lập bất cứ “đền thờ” gì. Nhưng nữ chính hoàn toàn không muốn “lập” cái gì, cũng không muốn “làm” cái gì, nàng không cần.
2. Tâm lý của nam chính
Kỳ thật tâm lý của nam chính tương đối phức tạp, một mặt hắn cũng rất cô độc, bởi vì không có ai có khả năng theo kịp cách nghĩ của hắn, huynh đệ thầy giáo của hắn đều không thể, xây dựng nhân vật của hắn là một người rất thông minh, người thông minh lại luôn thiếu rất nhiều niềm vui “khó được hồ đồ”, cho nên trong lòng hắn vô cùng khát vọng giải sầu sự cô độc buồn khổ của chính mình, cho nên hắn có rất nhiều hành vi vô cùng phóng đãng; một mặt khác hắn thiếu đi tình thương chân chính của mẹ, cha mẹ hắn yêu hắn đều là bởi vì hắn ưu tú hơn những huynh đệ khác của hắn (nếu không thì sẽ thất sủng), mà mẫu thân của hắn là người có dục vọng khống chế rất mạnh, hắn từ nhỏ không thích nữ nhân chính là vì nguyên nhân này, mẫu thân của hắn chỉ hy vọng hắn hoàn mỹ trong mọi việc, và “thành đại sự”, chưa bao giờ quan tâm đến bản thân hắn thật sự muốn cái gì, đồng thời, tài hoa hoặc là năng lực của hắn đối với nữ chính mà nói thì lại là “đồ vô dụng”, tình yêu thương bảo vệ dung túng của nữ chính với hắn đều là vô điều kiện, cho nên hắn đối với nữ chính hình thành một loại ỷ lại rất vi diệu, hơn nữa một thiếu niên vừa mới trưởng thành đối với ham muốn thân thể phụ nữ, liền càng muốn chiếm hữu nữ chính.
3. Tâm lý của nam phụ
Nam phụ quả thật là một tay già đời kinh nghiệm tình trường lão luyện, mặc dù y không biết tâm tư của nữ chính, nhưng y có thể cảm nhận được thiện cảm của nữ chính đối với y, trong lòng của y có nữ chính, lại tham luyến tài tướng lãnh của nữ chính muốn để cho nàng một lòng một dạ đánh giặc, cho nên hậu vị vốn là giữ lại cho nữ chính.
Còn có nghi vấn gì cũng có thể thảo luận_(:з” ∠)_ đương nhiên tôi để nữ chính ham muốn như vậy cũng có một nguyên nhân rất quan trọng:
Cái này! Là! Thịt! Văn! Có! Được! Không! Hả…
Nếu như nàng tam trinh cửu liệt, chẳng lẽ muốn tôi để cho nam chính nhiều lần cường bạo nàng, sau đó hai người không đội trời chung, cuối cùng nữ chính ôm hận mà chết sao…
Ngoài ra thật ra tôi hơi thích kiểu tương phản giữa thân phận và hành vi này…
Mặt khác kỳ thật tôi không hiểu lắm, vì sao lại có nhiều cô nàng sẽ rối rắm chuyện nữ chính lớn hơn nam chính mười tuổi vậy, đầu tiên đây là thịt văn có thành phần kỳ ảo, tôi không cảm thấy tuổi tác kém nhau thì có cái vấn đề gì cả, dù sao bọn họ đều sẽ không già đi; tiếp theo, thật ra tôi cũng không hiểu rõ vì sao nhiều người lại cho rằng nữ chính đã rất già rồi vậy, nếu theo lý thuyết đặt ở góc nhìn hiện đại… Nếu như nữ chính học tiến sĩ có thể vẫn chưa có tốt nghiệp đâu… Chính là ở bên cạnh tôi mà nói, 26 tuổi mới bắt đầu học tiến sĩ cũng có rất nhiều người, nhìn qua cũng là dáng vẻ nữ học sinh bình thường… Hơn nữa có thể là bởi vì tôi ở nước ngoài, cho nên kỳ thật toàn bộ không khí “lo âu áp bách về tuổi tác” của phụ nữ tương đối không nghiêm trọng như ở trong nước, thế cho nên bây giờ thật ra tôi không có khái niệm gì đối với tuổi tác hết… Theo tôi mà nói, phụ nữ yêu đương với người con trai nhỏ hơn mình 7 8 tuổi thì cũng rất bình thường… Hình như mọi người khắp nơi không có mẫn cảm với tuổi tác như ở trong nước… Giống như trong nước chính là kiểu quỹ đạo tất cả phụ nữ trước 25 tuổi thì nhất định phải kết hôn, trước 30 tuổi thì nhất định phải nhanh chóng sinh con, tuổi xuân đang tốt đẹp việc gì phải như vậy_(:з” ∠)_
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook