Tướng quân nô
Chương 12:

Lâm Lâm bước đi vội vàng, mang theo sự tức giận bước vào điện Ngọc Lâm, rồi lại không tìm thấy người, sắc mặt càng sa sầm, thị nữ Nam Nhi bên cạnh vội vàng an ủi:

“Thái tử điện hạ tuổi còn nhỏ, đứa trẻ 15-16 tuổi không hiểu chuyện là lẽ bình thường, Hoàng hậu nương nương chớ để tức giận tới làm hại cơ thể.”

“Đứa trẻ nhà bình thường khác 15-16 tuổi có thể không hiểu chuyện, nhưng Ngọc Nhi thì không được. Hắn là Thái tử Chiêu Quốc, thứ gánh vác, là vận mạng Chiêu Quốc.” Lâm Lâm cực hiếm khi lại tức giận như vậy, Bùi Ngọc ba tuổi có thể văn bảy tuổi có thể võ, khi mười tuổi thì lễ, nhạc, bắn, ngự thư đều mạnh hơn mười vị huynh trưởng, ngoan ngoãn biết nguyên tắc, nào có từng càn quấy như hiện giờ… Đuổi toàn bộ đám nữ tử bà cực cực khổ khổ ngàn chọn vạn tuyển đuổi hết ra ngoài cung chưa nói, hôm nay lại còn làm thầy nó ­­­–––– Biện Thái phó đã qua tuổi bảy mươi –––– văn chương viết tốt hơn ông ta, lại còn dạy ông ta việc đọc sách như thế nào, làm Biện Thái phó tức giận đến hộc máu nằm trên giường, bà tự mình đi khám bệnh, lại khuyên can mãi, mới làm cho Biện Thái phó có học vấn phong phú nhất Chiêu Quốc này mất đi ý nghĩ muốn cáo lão hồi hương, tiếp tục dạy Thái tử đọc sách. Lúc này còn tìm khắp tẩm cung cũng không thấy người, còn ra thể thống gì?

Lâm Lâm suy nghĩ, tâm niệm vừa chuyển, liền đi về hướng suối Cam Lộ ­­­–––– từ nhỏ Bùi Ngọc đã thích đến trốn ở chỗ này.

Lâm Lâm vừa bước một bước vào suối, lập tức nghe được tiếng cơ thể va chạm dữ dội, tiếng run giọng rên rỉ của nữ tử cùng với tiếng thở nặng nề trầm thấp của nam nhân không dứt bên tai.

Nam Nhi đỏ mặt, vừa định mở miệng, đã bị Lâm Lâm lắc đầu ý bảo ngậm miệng.

Từ xa Lâm Lâm nhìn thấy trong sương khói lượn lờ, Bùi Ngọc đưa lưng về phía bà ta, đang mạnh mẽ dồn sức làm tiểu huyệt của nữ tử trong lồng ngực. Tiếng nước róc rách trong huyệt, mỗi lần bị đâm vào đều phát ra tiếng vang xấu hổ. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.

Lâm Lâm lập tức hết giận, vốn bà ta tưởng rằng tiểu nhi tử nhà mình không thông chuyện nữ sắc, sợ là có mối tình long dương, lúc này thấy hắn dũng mãnh như vậy, dứt khoát chơi đùa nữ tử trong lòng đến nỗi huyệt thuỷ văng khắp nơi mà yêu kiều rên rỉ không ngừng, liền yên lòng, sự khác thường nhiều ngày cũng không còn so đo nữa ­­­–––– ra là có nữ tử trong lòng mới không cần làm lễ Hợp hoan kia… Huống chi nam nhân mới nếm thử tư vị mỹ diệu của chuyện nam nữ, luôn nhớ mong mà không có tâm tư đọc sách cũng là chuyện thường.


“Bùi… Ư… Bùi Ngọc… Ư ư… Có… Ư… Có người… Ư…” Mạc Tiệp căng thẳng nói, “Dừng… A a… Dừng lại…”

Bùi Ngọc cười, chẳng những không dừng, ngược lại lại càng thêm dùng sức động eo đưa đẩy điên cuồng: “Tỷ tỷ thật không hổ là tướng quân hay chiến thắng, nhạy bén như vậy, bị làm đến nỗi kề cận sắp tiết, còn có thể nhận ra được tiếng bước chân ở xa hơi khó nghe thấy.”

“Ưm ư… Bùi… Bùi Ngọc…” Lòng Mạc Tiệp hoảng loạn, cố gắng chịu đựng không tiết ra để giữ sự tỉnh táo.

“Tỷ tỷ đừng sợ, là mẫu hậu của ta và thị nữ của bà ấy.” Bùi Ngọc ôm chặt nàng, xoay người về phía Lâm Lâm mà tiếp tục chơi, để Lâm Lâm nhìn thấy rõ ràng dán vẻ động nhỏ của Mạc Tiệp bị làm, “Mẫu thân ắt hẳn giận ta, để bà nhìn thấy ta đang chơi huyệt sẽ không trách cứ ta nữa.”

“Cái… Ư… Cái gì…?” Mạc Tiệp bị người xa lạ nhìn thấy khi cá nước thân mật, nhất thời không biết vì sao lại cảm nhận thịt non trong động phấn khởi cực độ, bị con rồng bự đâm sâu một cái hoa tâm lập tức mở ra, run rẩy trút âm tinh. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.

Lâm Lâm từ xa nhìn, chỉ thấy nàng kia mông thơm run rẩy lung tung, vật khổng lồ giữa hai chân từng lần từng lần mà đâm hết vào, thấy nữ tử kẹp chặt mông, ái dịch giữa hai chân điên cuồng vẩy ra, nghĩ là đang tiết.

Lâm Lâm vui mừng cười, xoay người đã nhìn thấy Nguỵ Mãnh tướng quân đi đến lấy nước suối.


Nguỵ Mãnh vừa định hành lễ đã bị Lâm Lâm ngăn lại, lúc này mới nghe được từng tiếng vang khi nam nữ giao hợp, mạnh mẽ, làm dưới thân hắn căng ra.

Mạc Tiệp bị Bùi Ngọc chơi đùa đến nỗi âm tinh điên cuồng chảy ra, trước mắt toả ra ánh sáng trắng, suy yếu vô lực nói: “Lại… lại có người…”

Bùi Ngọc hưởng thụ âm tinh Mạc Tiệp tiết ra, than thở nói: “Âm tinh của tỷ tỷ là vật báu thế gian hiếm có, mỗi lần làm ra, trong huyệt phun khiến cho người ta phải mất hồn. Sau này nhất định ta phải mỗi ngày làm đến nỗi tỷ tỷ tiết ra… Quá thoải mái…”

Bùi Ngọc xoay người nàng lại, bế quả đào thơm tho cắm vào từ phía sau.

“Ư… Bùi Ngọc… Lại có người… Là ưm… Nam nhân…” Mạc Tiếp nằm bò trên noãn ngọc, lẩm bẩm nói nhỏ.

“Tỷ tỷ tiết ra còn có thể nhạy bén như thế, thật không hổ là người thân qua trăm trận.” Bùi Ngọc không ngừng, mạnh mẽ chơi đùa tiểu huyệt làm âm tinh bắn ra bốn phía, làm như không có gì nói, “Đó là Nguỵ Mãnh tướng quân, bại tướng dưới tay ngươi.”

“Cái… Cái gì…” Lập tức Mạc Tiệp liền cảm thấy không có thể diện, thịt động trong huyệt thu lại, rất nhanh cửa âm rộng mở, lại tiết ra một lần nữa.


Bại tướng dưới tay nàng nhiều vô số, Ngụy Mãnh không tính là người xuất sắc trong số đó, chỉ có cái dũng của kẻ thất phu, gần như là không có cách nào chống lại nàng, cũng đúng là vì nàng không để Nguỵ Mãnh vào mắt, mới không biết Bùi Ngọc ra tay, dưới tình huống đó lại có sự khinh địch với nước Chiêu, cuối cùng như Bùi Ngọc nói, rơi vào kết cục này. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.

Mà lúc này nàng lại bị Nguỵ Mãnh kia nhìn bộ dạng chổng mông bị làm…

Nguỵ Mãnh xuyên qua màn sương mù, không nhìn rõ lắm, nếu là người khác, tất hắn sẽ không phân biệt được, nhưng hắn hận Mạc Tiệp hận đến ngứa răng, hoá thành tro hắn cũng nhận ra được, lập tức đã nhìn ra nữ nhân đang quỳ sát đất vểnh mông lên cho người ta chơi đùa, chơi đến liên tục tiết ra là Mạc Tiệp tướng quân!

Thị nữ của Lâm Lâm liếc hắn một cái, Nguỵ Mãnh trong chốc lát đã phản ứng lại tình cảnh lần này, hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm nữ tử dưới người Thái tử là không hợp lễ nghĩa, dưới người lại phồng lên khó chịu, lập tức nhanh chóng hành lễ, lui xuống.

Lâm Lâm mở miệng than thở, nuông chiều lắc đầu, thầm nghĩ: Con ta mới quen cá nước thân mật, lại như rồng như hổ thế, mấy ngày này tuỳ nó, không cần lên lớp sớm vậy. Nghĩ xong xoay người dắt theo thị nữ trở về cung.

Mạc Tiệp vừa nhục nhã vừa phẫn uất, nằm trên noãn ngọc lại một lần nữa rơi nước mắt liên tục.

“Tỷ tỷ từ khi bị làm huyệt thì càng ngày càng thích khóc lóc rồi,” Bùi Ngọc tuy nói như vậy, lại bất đắc dĩ mà ôm nàng vào lòng lau nước mắt, “Ta đưa ngươi về tẩm cung.”

Mạc Tiệp vẫn rơi nước mắt dọc đường, cho đến khi bị đặt trên đệm giường mềm mại.

Bùi Ngọc ôm lấy nàng, dùng chăn bọc lấy hai người, lúc này mới tách đùi nàng ra, trước khi đè trên bầu ngực sữa no căng, từ từ hạ xuống đâm vào trong động một lần nữa, dỗ dành nói: “Tỷ tỷ ngoan, chuyện giao hoan như vậy trừ ta thì ai cũng không nhìn thấy được, đừng khóc nữa.”


Được chăn ấm ôm lấy, rồng lớn trong động dịu dàng mà chậm rãi co rút ở nơi sâu, Mạc Tiệp thoải mái rên rỉ ra tiếng, kiềm nước mắt, con ngươi đỏ bừng nhìn về phía Bùi Ngọc, thấy ánh mắt hắn như nước, sóng trong vắt loé lấp loáng. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.

Mạc Tiệp chỉ cảm thấy bỗng dưng trống ngực lỡ một nhịp.

“Tỷ tỷ có cảm thấy khá hơn?” Bùi Ngọc vươn tay, bàn tay to với khớp xương rõ ràng vuốt ve gương mặt nóng hầm hập của Mạc Tiệp, “Nhìn dáng vẻ của tỷ tỷ vô cùng xấu hổ… Tỷ tỷ thích được chơi như vậy?”

Mạc Tiệp miệng một đường lòng một nẻo mà lắc đầu, động huyệt dưới người lại trào ra một lượng mật ong lớn, mỗi khi đi ra đều hút chặt giữ gậy thịt lại.

Trong lòng Bùi Ngọc tất nhiên hiểu rõ, cũng không bóc trần, hưởng thụ huyệt thịt hiền hoà trói chặt, lại nhẹ giọng nói: “Dáng vẻ như thế này của tỷ tỷ, ta cực kỳ thích.”

Giọng điệu của hắn chưa bao giờ dịu dàng như thế, Mạc Tiệp tim đập như gõ trống, thấy Bùi Ngọc nâng mặt nàng lên, cúi đầu hôn lên môi nàng.

Nhất thời Mạc Tiệp hốt hoảng, huyệt nhỏ theo động tác cúi người của hắn bị đâm đến chỗ sâu bên trong, lập tức mông nàng khẽ run, tha hồ mà tiết ra, tiện đà cảm nhận được tinh dịch bắn sâu vào trong cơ thể, keo sữa nóng bỏng dào dạt đi vào trong, trong lòng nhộn nhạo, hoa tâm lại mở ra, âm tinh lại tiết ra một lần nữa. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương