Tương Phùng
-
C31: Phân chia ranh giới
Một buổi sáng thứ 2 đầu tuần lại đến, lớp 8B đang dọn đồ để lên phòng học mới. Đây là phòng học chuyên môn nên sẽ không ngồi như bàn học đôi ở các phòng học thông thường mà sẽ là bàn đá trải dài học sinh sẽ ngồi gép lại.
“uây lớp này rộng quá ta”
“Bên trong còn có một phòng thí nghiệm nhỏ nữa”
“Xịn thật đấy”
“Nhưng mà sao bàn đá như này ngồi kiểu gì ta”
“Thì càng nhiều người ngồi chung được với nhau đó”
“Lớp trưởng, có được ngồi tự do không”
“Không nha các cậu, cô bảo tí cô sẽ xếp chỗ”
“Haizzz”
“Xếp chỗ đi tớ muốn được đổi chỗ”- Hạ Như Nguyệt hào húng khi thấy Hương nói sẽ được đổi chỗ.
“Ngồi gần tôi và Nguyễn Mạnh Chiến cậu không thích à”- Dương Văn Khải vội vàng chẹn họng cô. Cậu ta kì này cũng đã xin nghỉ làm cán bộ lớp và đầu quân cho tổ 3 của Nguyễn Mạnh Chiến.
“Ngồi giữa hai tên ác ma sao mà vui”
“Cậu…”
“ơi tớ đây”- Cô bé vừa cười vừa tung tăng chọn chỗ trông thật đáng yêu.
“Không hiểu cậu ta làm đại tiểu thư kiểu gì nữa, bình thường như tảng băng còn những lúc như này chỉ muốn đấm cho cái”- Dương Khải tức giận nói.
“Cậu ấy thay đổi nhiều so với ngày đầu rồi, hoạt bát hơn rồi”- Nguyễn Mạnh Chiến đứng nhìn cô bé đáng yêu trước mặt mà cảm thán
“Ê, Chiến chẳng lẽ cậu…”- Dương Khải có vẻ đã nhìn ta tâm ý của cậu ta
“Như cậu thấy” - Nói rồi cậu ta vui vẻ mà bước vào lớp, nụ cười từ nãy giờ cứ dính chặt trên khuôn mặt điển trai.
Lúc cả lớp bắt đầu thu dọn đồ từ lớp cũ xong cũng là lúc cô Đào Hương bước vào lớp.
“Thấy lớp mới như nào các em”
“Rất tốt thưa cô”
“Các em ổn định vị trí cô xếp lại chỗ ngồi nhé”
“Vâng ạ”
Sau khi cô xếp lại chỗ gần hết cả lớp Hạ Như Nguyệt vẫn thấy cô Đào Hương chưa động tới mình bèn thầm vui trong lòng. Cô nhìn sang phía bên kia, Trần Kim Hoa cũng chưa bị chuyển mà dãy này cô ngồi lại thừa một người nên đã cầu mong cho Trần Kim Hoa bị chuyển chỗ.
Cô Đào Hương nhìn qua lại một vòng thấy dãy bàn của Nguyễn Mạnh Chiến vẫn thiếu một người.
“Trần Kim Hoa, mau chuyển qua chỗ bạn Chiến đi em”- Nghe thấy câu này, sắc mặt Trần Kim Hoa vui như được mùa, bởi cô đã thích thầm Nguyễn Mạnh Chiến ngay từ khi còn nhỏ, lần này như là cá được gặp nước. Cô ta nhanh chóng dọn chỗ sang bên kia ngồi.
Hạ Như Nguyệt cuối cùng cũng an tâm ngồi cạnh Nguyễn Thanh Thảo và Trần Hải Yến. Cô nhìn về ohias Nguyễn Mạnh Chiến, mặt cậu ta giờ đang tức tối khiến mặt đen như cái đít nồi vậy. Bắt gặp ánh mắt cô mặt cậu ta càng tỏ vẻ bất mãn hơn, còn Hạ Như Nguyệt lại nhìn lại cậu ta với vẻ mặt đầy đắc ý. Chưa đắc ý được bao lâu thì câu nói của cô Đào Hương: “Mà thôi, Kim Hoa em qua ngồi chỗ dãy giữa cùng Hưng và Hương đi.”
Trần Kim Hoa rất thất vọng khi nghe được câu nói này của cô chủ nhiệm, nhưng lời cô là điều không thể làm trái. Khi cô ta sách đồ lên chuyển chỗ một lần nữa, Nguyễn Mạnh Chiến hiển nhiên nở một nụ cười đắc ý mà nhìn về phía Hạ Như Nguyệt.
Cùng lúc này, Cô Đào Hương đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Như Nguyệt khiến cô có cảm giác sắp bị đụng tới mình rồi: “A Nguyệt, em qua ngồi giữa Nguyễn Mạnh Chiến và Trần Ngọc Linh, tiện thể kèm Trần Ngọc Linh cho cô”
"Cô ơi…em "
“A Nguyệt, mau chuyển đi”
Hạ Như Nguyệt không vui nhưng vẫn phải cố gắng di chuyển đi. Cô quay lại nói với Hải Yến và Thanh Thảo
“Tỷ muội tốt, anh phải chuyển chỗ đây. Hẹn ngày tái ngộ”
Nói rồi Hạ Như Nguyệt sách balo tiến thẳng về phía tổ 3.
“Nguyễn Mạnh Chiến, nước sông không phạm nước giếng, tốt nhất là cậu đừng có chọc tới tôi”
“Cậu thấy chưa Trăng, còn lâu cậu mới chạy được”
“Em gái à, phiền em kèm người anh trai này học nhé”- Trần Ngọc Linh quay sang nói với Như Nguyệt.
“Là anh.”.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
“no no no. Anh chỉ xin cô để em gái kèm học thôi. Em không muốn giúp người anh trai này à”
“Giúp thì giúp, mà tức”
“Đừng giận nữa, ngồi với tôi cậu tức thế hả Trăng”
“Tại tôi không được ngồi cùng chị em tốt”
“vậy tôi là gì”
“Chị em hờ”
“kkkk”
…
“Được rồi các em, giúp đỡ nhau học tập nhé, lấy sách vở học đi chuẩn bị vào tiết học rồi”
“Vâng ạ”
…
“uây lớp này rộng quá ta”
“Bên trong còn có một phòng thí nghiệm nhỏ nữa”
“Xịn thật đấy”
“Nhưng mà sao bàn đá như này ngồi kiểu gì ta”
“Thì càng nhiều người ngồi chung được với nhau đó”
“Lớp trưởng, có được ngồi tự do không”
“Không nha các cậu, cô bảo tí cô sẽ xếp chỗ”
“Haizzz”
“Xếp chỗ đi tớ muốn được đổi chỗ”- Hạ Như Nguyệt hào húng khi thấy Hương nói sẽ được đổi chỗ.
“Ngồi gần tôi và Nguyễn Mạnh Chiến cậu không thích à”- Dương Văn Khải vội vàng chẹn họng cô. Cậu ta kì này cũng đã xin nghỉ làm cán bộ lớp và đầu quân cho tổ 3 của Nguyễn Mạnh Chiến.
“Ngồi giữa hai tên ác ma sao mà vui”
“Cậu…”
“ơi tớ đây”- Cô bé vừa cười vừa tung tăng chọn chỗ trông thật đáng yêu.
“Không hiểu cậu ta làm đại tiểu thư kiểu gì nữa, bình thường như tảng băng còn những lúc như này chỉ muốn đấm cho cái”- Dương Khải tức giận nói.
“Cậu ấy thay đổi nhiều so với ngày đầu rồi, hoạt bát hơn rồi”- Nguyễn Mạnh Chiến đứng nhìn cô bé đáng yêu trước mặt mà cảm thán
“Ê, Chiến chẳng lẽ cậu…”- Dương Khải có vẻ đã nhìn ta tâm ý của cậu ta
“Như cậu thấy” - Nói rồi cậu ta vui vẻ mà bước vào lớp, nụ cười từ nãy giờ cứ dính chặt trên khuôn mặt điển trai.
Lúc cả lớp bắt đầu thu dọn đồ từ lớp cũ xong cũng là lúc cô Đào Hương bước vào lớp.
“Thấy lớp mới như nào các em”
“Rất tốt thưa cô”
“Các em ổn định vị trí cô xếp lại chỗ ngồi nhé”
“Vâng ạ”
Sau khi cô xếp lại chỗ gần hết cả lớp Hạ Như Nguyệt vẫn thấy cô Đào Hương chưa động tới mình bèn thầm vui trong lòng. Cô nhìn sang phía bên kia, Trần Kim Hoa cũng chưa bị chuyển mà dãy này cô ngồi lại thừa một người nên đã cầu mong cho Trần Kim Hoa bị chuyển chỗ.
Cô Đào Hương nhìn qua lại một vòng thấy dãy bàn của Nguyễn Mạnh Chiến vẫn thiếu một người.
“Trần Kim Hoa, mau chuyển qua chỗ bạn Chiến đi em”- Nghe thấy câu này, sắc mặt Trần Kim Hoa vui như được mùa, bởi cô đã thích thầm Nguyễn Mạnh Chiến ngay từ khi còn nhỏ, lần này như là cá được gặp nước. Cô ta nhanh chóng dọn chỗ sang bên kia ngồi.
Hạ Như Nguyệt cuối cùng cũng an tâm ngồi cạnh Nguyễn Thanh Thảo và Trần Hải Yến. Cô nhìn về ohias Nguyễn Mạnh Chiến, mặt cậu ta giờ đang tức tối khiến mặt đen như cái đít nồi vậy. Bắt gặp ánh mắt cô mặt cậu ta càng tỏ vẻ bất mãn hơn, còn Hạ Như Nguyệt lại nhìn lại cậu ta với vẻ mặt đầy đắc ý. Chưa đắc ý được bao lâu thì câu nói của cô Đào Hương: “Mà thôi, Kim Hoa em qua ngồi chỗ dãy giữa cùng Hưng và Hương đi.”
Trần Kim Hoa rất thất vọng khi nghe được câu nói này của cô chủ nhiệm, nhưng lời cô là điều không thể làm trái. Khi cô ta sách đồ lên chuyển chỗ một lần nữa, Nguyễn Mạnh Chiến hiển nhiên nở một nụ cười đắc ý mà nhìn về phía Hạ Như Nguyệt.
Cùng lúc này, Cô Đào Hương đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Như Nguyệt khiến cô có cảm giác sắp bị đụng tới mình rồi: “A Nguyệt, em qua ngồi giữa Nguyễn Mạnh Chiến và Trần Ngọc Linh, tiện thể kèm Trần Ngọc Linh cho cô”
"Cô ơi…em "
“A Nguyệt, mau chuyển đi”
Hạ Như Nguyệt không vui nhưng vẫn phải cố gắng di chuyển đi. Cô quay lại nói với Hải Yến và Thanh Thảo
“Tỷ muội tốt, anh phải chuyển chỗ đây. Hẹn ngày tái ngộ”
Nói rồi Hạ Như Nguyệt sách balo tiến thẳng về phía tổ 3.
“Nguyễn Mạnh Chiến, nước sông không phạm nước giếng, tốt nhất là cậu đừng có chọc tới tôi”
“Cậu thấy chưa Trăng, còn lâu cậu mới chạy được”
“Em gái à, phiền em kèm người anh trai này học nhé”- Trần Ngọc Linh quay sang nói với Như Nguyệt.
“Là anh.”.
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
“no no no. Anh chỉ xin cô để em gái kèm học thôi. Em không muốn giúp người anh trai này à”
“Giúp thì giúp, mà tức”
“Đừng giận nữa, ngồi với tôi cậu tức thế hả Trăng”
“Tại tôi không được ngồi cùng chị em tốt”
“vậy tôi là gì”
“Chị em hờ”
“kkkk”
…
“Được rồi các em, giúp đỡ nhau học tập nhé, lấy sách vở học đi chuẩn bị vào tiết học rồi”
“Vâng ạ”
…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook