Tướng Phủ Đích Nữ
-
Quyển 2 - Chương 9: Ác có ác báo
“Tam di nương nói rất đúng, nếu từ đường vải thô còn đó, phải hay không Tam di nương thừa
nhận là chính mình trong tâm tồn tại ý đồ xấu xa?” Nhị di nương lấy lại
bình tĩnh, trong lòng tuy hoảng loạn, nhưng trên mặt không nhìn ra manh
mối.
“Nhanh đi từ đường xem!” Nạp Lan Diệp Hoa mới không quản nhiều như vậy, không đáp lời thay Tam di nương, nhanh chóng sai người qua từ đường kiểm tra.
Trong lòng Nhị di nương chợt lạnh, nàng tận tâm hầu hạ Nạp Lan Diệp Hoa, tranh đoạt nhiều năm như vậy, không ngờ hắn thế nhưng khẩn cấp, muốn nàng chết mới cam tâm sao?
“Chậm đã, phụ thân, nếu Tam di nương nói muốn nhìn vải thô trong từ đường, tất nhiên cũng phải phái người đi nhìn vải thô trong phòng của nàng, mới có thể khiến người tin phục, để tránh cho có người động tay động chân, nữ nhi đề nghị để Nhị muội cùng Tứ muội cùng đi qua xem xét!” Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt đứng ra nói chuyện, ánh mắt đảo qua Nạp Lan Khuynh, Nạp Lan Khuynh tất nhiên là cười cảm kích, trong lòng nàng Nạp Lan Tĩnh làm như vậy là giúp chính mình, tuy các nàng trong lúc đó là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, nhưng rốt cuộc trên mặt là muốn đi qua.
“Người này đều là người của ta, chẳng lẽ ngươi hoài nghi ta thiên vị Tam di nương?” Nạp Lan Diệp Hoa tức giận nhíu mày, trong lòng hắn có tính toán, vô luận từ đường có vải thô hay không, hắn đều làm cho nó biến mất, khiến cho chuyện này không còn manh mối.
“Phụ thân công tư liêm minh, nữ nhi không dám hoài nghi!” Nạp Lan Tĩnh phất tay, lui sang một bên, bất đắc dĩ nhìn Nạp Lan Khuynh, nàng dĩ nhiên đã hết sức, nay quan trọng hơn là Nạp Lan Diệp Hoa sủng ái Tam di nương, chính nàng vô lực không thể làm gì!
“Lão gia, dù sao cũng là cho hai tiểu nha đầu đi theo, Tĩnh nhi làm tưởng tỷ tự nhiên không hy vọng thiên vị ai!” Cung thị mất hứng vì Nạp Lan Diệp Hoa răn dạy Nạp Lan Tĩnh, lên tiếng nói, trên mặt hướng Tôn ngự y cười, “Trong nhà không yên, khiến Tôn ngự y chê cười!”
Nạp Lan Diệp Hoa đột nhiên hoàn hồn, bên cạnh này còn có Tôn ngư y, chính mình tự nhiên không thể quá mức, trên mặt bị kiềm hãm, mới chậm rãi khôi phục vẻ mặt lúc trước.
“Tướng gia phu nhân khách khí, lão phu bất quá là phụng mệnh Thái hậu nương nương đến trị liệu cho lão phu nhân, chỉ hy vọng tướng gia phu nhân có thể tìm ra kẻ xấu, đừng làm cho nàng về sau lại làm xằng làm bậy!” Trong lời Tôn ngự y nói đều thể hiện hết trên mặt, nói từng ý rành mặt, đây là chuyện nhà tướng phủ, cùng hắn không quan hệ, tùy vào tướng gia cùng phu nhân xử lý, nếu Thái hậu nương nương hỏi nguyên nhân bệnh, hắn tất nhiên là phải bẩm báo, cho nên, Nạp Lan Diệp Hoa mới bận tâm đến Tôn ngự y!
“Đúng là như thế, nhưng thật ra ta lo lắng, phu nhân đã nói vậy, liền để Ninh nhi cùng Khuynh nhi đều cùng qua đi!” Nạp Lan Diệp Hoa cười, hắn nói là Cung thị đề nghị, ở trước mặt vãn bối không mất mặt mũi cũng vì đại cục chung!
“Dạ!” Nạp Lan Khuynh cùng Nạp Lan Ninh thi lễ, lui xuống!
“Tôn ngự y, mẫu thân ta…. bệnh này!” Nạp Lan Diệp Hoa nhìn tình hình có chút xấu hổ, tìm đề tài khác nói.
“Tướng gia yên tâm, châm trên hình nhân hại người đã rút ra, nghĩ đến chắc không sao, quá một lúc nữa ta lại bắt mạch cho lão phu nhân, rồi mới có kết luận!” Trong lòng Tôn ngự y dường như sáng tỏ, Nạp Lan Diệp Hoa bất quá là không biết nói gì, hắn cũng trầm giọng hòa theo, chính là bầm tím trên người Tứ tiểu thư, hắn làm nghề y bao nhiêu năm nay chưa bao giờ gặp qua, chỉ nghe sư phó từng nói đến, chờ sau khi hồi cung tìm sách nghiên cứu, liền có đáp án!
“Vậy, làm phiền Tôn ngự y!”Moi người ngồi thêm một lúc, người phái đi mới trở về.
Chỉ thấy sắc mặt Nạp Lan Khuynh khó coi, còn trên mặt Nạp Lan Ninh không có biến hóa gì.
“Lão gia!” Trong tay gia đinh đưa vật gì đó cho Nạp Lan Diệp Hoa, đó là vải thô lấy trong phòng Tam di nương, nhìn qua đã ngoài một tháng, tự nhiên không thể là Tam di nương, mà vải thô trong từ đường lại không tìm được!
“An thị! Ngươi còn gì để nói?” Nạp Lan Diệp Hoa đột nhiên thay đổi sắc mặt, ngày thường thời điểm cao hứng gọi khuê danh Nhị di nương, nay lại hô họ của nàng, nguyên do trong đó mọi người đều rõ ràng!
“Phụ thân, tổ mẫu đối xử với di nương như nữ nhi chính nàng sinh, di nương quả quyết không hạ độc thủ, chắc chắn là có người hãm hại, Tam di nương, là ngươi đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh chạy nhanh quỳ xuống, ánh mắt hung hăng lườm Tam di nương, Nhị di nương sẽ không hạ độc thủ như vậy, trong lòng nàng tự nhiên đều biết, nay vải thô trong từ đường không cánh mà bay, mà trong khoảng thời gian này cũng chỉ có Nhị di nương ở từ đường, thủy chung chuyện này cùng Nhị di nương không thoát được có can hệ!
“Khuynh nhi, đừng làm mất thân phận của ngươi!” Nạp Lan Diệp Hoa lạnh lùng nói xong, ánh mắt ghét bỏ nhìn Nạp Lan Khuynh, thân mình không khỏi đứng lên, che chở cho Tam di nương.
Hết thảy đều dừng trong mắt Nhị di nương, trong lòng nàng ngẩn ra, cả đầu đều vang lên lời Nạp Lan Tĩnh nói, hiện tại, hắn sủng ái nhất Tam di nương, sủng ái nhất Tam di nương, giống như thanh âm ma quỷ, gắt gao quanh quẩn trong đầu Nhị di nương, nàng hoảng hốt nghĩ đến Nạp Lan Ngọc chết thảm, nghĩ đến Lục di nương tuyệt vọng, trong lòng nàng không hiểu sao cảm thấy sợ hãi, nàng thật sợ hãi, sợ hãi Khuynh nhi của nàng cũng có kết cục như thế!
“Lão gia, thiếp đáng chết, là thiếp nhất thời hồ đồ nghĩ hãm hại phu nhân, đều là thiếp đáng chết, cầu lão gia không trách phạt Khuynh nhi!” Nhị di nương mạnh mẽ quỳ trên mặt đất, Nạp Lan Khuynh nghe nói thế trong lòng cả kinh, không dám tin nhìn Nhị di nương, nàng sao có thể thừa nhận? Không nói căn bản là không phải Nhị di nương làm, liền thật sự là Nhị di nương là, thì đến chết không thể nhận, nay nàng xem rõ ràng, Nạp Lan Diệp Hoa đối với Tôn ngự y có điều cố kỵ, chỉ cần Nhị di nương chết không thừa nhận, Nạp Lan Diệp Hoa sẽ không thể làm gì, hơn nữa từ đường cũng không phải chỉ có Nhị di nương có thể tới, mỗi ngày đều có nha đầu đưa cơm, nếu điều tra kỹ càng, ai biết sẽ xuất hiện chuyện xấu gì.
“Di nương, ngươi có phải bị người uy hiếp, di nương ngươi chớ có nói láo, có chuyện gì thì nói ra phụ thân đại nhân sẽ vì ngươi làm chủ!” Nạp Lan Khuynh chạy nhanh đối với Nhị di nương nói, hy vọng Nhị di nương có thể phản chứng, việc này còn có thể quay đầu.
“Ngươi tránh ra, chớ vì độc phụ này cầu tình!” Nạp Lan Diệp Hoa một cước đá văng Nạp Lan Khuynh, ánh mắt thẳng tắp trừng Nhị di nương.
“Khuynh nhi!” Nhị di nương cả kinh, vội vàng đi qua xem Nạp Lan Khuynh có thương tổn không, trong lòng càng thêm kiên định, “Lão gia, thiếp là bị người sai khiến, là nàng, là nàng uy hiếp thiếp, nàng nói nếu thiếp không làm như vậy sẽ giết Khuynh nhi, giống như nàng đã giết Ngọc nhi!” Nhị di nương giơ tay chỉ hướng Tam di nương.
“Bà điên ngươi nói bậy bạ cái gì, người tới, đem độc phụ này kéo xuống cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa cả kinh, không nghĩ tới Nhị di nương còn có một chiêu này, nhanh chóng dùng ánh mắt sai sử, Nhị di nương còn muốn nói thêm liền bị gia đinh lấy tay che miệng, thô bạo kéo đi.
“Phụ thân đại nhân, Ngọc muội là chết ở trong tay nàng, nay nàng lại muốn hại chết di nương, nàng tâm tư ác độc, người thường không thể so sáng!” Nạp Lan Khuynh nghĩ giữ chặt Nhị di nương, nhưng bị gia đinh kéo sang một bên, mắt xem thấy Nhị di nương càng kéo càng xa, trong lòng sốt ruột, mạnh mẽ đứng dậy, chỉ vào Tam di nương liền nói ra những lời trong lòng.
Ba!
Chỉ nghe một tiếng vang lên, Nạp Lan Diệp Hoa cho Nạp Lan Khuynh một cái tái thật mạnh, Nạp Lan Khuynh không chịu được, thân mình té trên mặt đất, “Ngươi đồ nghịch nữ, chuyện Tứ muội ngươi phủ Doãn đại nhân đã có kết luận, há có thể tùy ngươi ở trong này nói bậy!” Nạp Lan Diệp Hoa lạnh giọng mắng, tiểu thư chết trong phủ, chuyện đã trôi qua, lại nói, Nạp Lan Ngọc vì sao mà chết, phủ Doãn sao lại thật điều tra, bất quá là mặt ngoài diễn trò, còn không phải Nạp Lan Diệp Hoa định đoạt.
“Người tới, Nhị di nương tâm tư ngoan độc, tội chết muôn lần, lập tức điển tỉnh! Từ nay về sau nàng không là người Nạp Lan gia!” Nạp Lan Diệp Hoa nói xong người khác cả kinh, tuy biết rằng Nhị di nương sẽ không có kết cục tốt, nhiều nhất là quất rơi vào lưng, cuối cùng trả về phủ An Thuận Hầu, nếu An Thuận Hầu niêm tình cũ, Nhị di nương có thể vào tổ mộ yên nghỉ, mỗi khi lễ mừng năm mới tới hậu nhân cũng có nơi đi tế, điển tỉnh này là đem người vẫn còn sống, dùng đất lấp lên, không nói đến thời điểm Nhị di nương sống chịu tội, chờ đem đào lên, ngày sau cũng không biết Nhị di nương đến tột cùng là chết ở địa phương ào, tương lai Nạp Lan Khuynh cũng không có nơi tế.
“Phụ thân, ngươi sẽ không sợ tổ phụ tới tìm ngươi sao?” Nạp Lan Khuynh trong lòng hoảng hốt, hai mắt tràn đầy tơ máu, nàng từng vô số lần lợi dụng Nhị di nương, biết nàng bị người hạ độc còn muốn lợi dụng nàng, mà thời điểm khi biết nàng thật sự chết đi, rốt cuộc là trời tính, trong lòng vô cùng sốt ruột.
“Nhị tiểu thư, tổ phụ ngài chính là Cung tướng quân, nay Nhị di nương làm chuyện ác cùng Cung tướng quân có quan hệ gì? Nếu là tìm đến cửa, cũng là vì phu nhân đến trừng phạt ác phụ này.” Lục di nương mắt nhìn Nhị di nương đại thế đã mất, trong lòng tự nhiên sẽ không để Nạp Lan Khuynh vào trong mắt, nay đứa nhỏ của nàng oan uổng mà chết, trong lòng lại không thể muốn người khác tốt, ước gì người khác so với nàng càng thê thảm hơn, huống chi nay Nhị di nương không còn, Nạp Lan Diệp Hoa lại cũng nói Nhị di nương không hề là người Nạp Lan gia, đó là đem nàng đưa ra khỏi phủ, mà tự nhiên Nạp Lan Khuynh cùng An phủ không quan hệ, hơn nữa đã xảy ra chuyện như vậy, Nạp Lan Diệp Hoa cũng sẽ không quan tâm Nạp Lan Khuynh, tương lai nàng nhất định có kết cục thê thảm, Lục di nương tất nhiên không thể làm cho chuyện này có biến đổi.
“Nghịch nữ, Vu Cổ chính là tối kỵ, Nhị di nương chết chưa hết tội, nay ngươi không biết hối cải, còn khẩu xuất cuồng ngôn, người tới đem Nạp Lan Khuynh kéo ra ngoài đánh năm mươi trượng!” Nạp Lan Diệp Hoa hung hăng nói một câu, Nạp Lan Diệp Hoa nay là thừa tướng, tuy vài ngày trước xảy ra chuyện làm cho Hoàng thượng không vui, mà An phủ được mặt, nhưng Nạp Lan Khuynh không thể trước mặt Tôn ngự y nhắc tới, đừng nói là Nạp Lan Diệp hoa không e ngại An phủ, dù thật sự e ngại An phủ, trong lời Nạp Lan Khuynh nói như vậy cũng chỉ là hoàn toàn ngược lại, khiến cho Nạp Lan Diệp Hoa không thể không trừ bỏ Nhị di nương,đáng thương lão phu nhân, còn chưa tỉnh lại liền xảy ra chuyện như vậy, không biết chờ nàng tỉnh lại biết Nhị di nương hại mình, nàng có cảm tưởng gì
“Nhanh đi từ đường xem!” Nạp Lan Diệp Hoa mới không quản nhiều như vậy, không đáp lời thay Tam di nương, nhanh chóng sai người qua từ đường kiểm tra.
Trong lòng Nhị di nương chợt lạnh, nàng tận tâm hầu hạ Nạp Lan Diệp Hoa, tranh đoạt nhiều năm như vậy, không ngờ hắn thế nhưng khẩn cấp, muốn nàng chết mới cam tâm sao?
“Chậm đã, phụ thân, nếu Tam di nương nói muốn nhìn vải thô trong từ đường, tất nhiên cũng phải phái người đi nhìn vải thô trong phòng của nàng, mới có thể khiến người tin phục, để tránh cho có người động tay động chân, nữ nhi đề nghị để Nhị muội cùng Tứ muội cùng đi qua xem xét!” Nạp Lan Tĩnh cười yếu ớt đứng ra nói chuyện, ánh mắt đảo qua Nạp Lan Khuynh, Nạp Lan Khuynh tất nhiên là cười cảm kích, trong lòng nàng Nạp Lan Tĩnh làm như vậy là giúp chính mình, tuy các nàng trong lúc đó là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, nhưng rốt cuộc trên mặt là muốn đi qua.
“Người này đều là người của ta, chẳng lẽ ngươi hoài nghi ta thiên vị Tam di nương?” Nạp Lan Diệp Hoa tức giận nhíu mày, trong lòng hắn có tính toán, vô luận từ đường có vải thô hay không, hắn đều làm cho nó biến mất, khiến cho chuyện này không còn manh mối.
“Phụ thân công tư liêm minh, nữ nhi không dám hoài nghi!” Nạp Lan Tĩnh phất tay, lui sang một bên, bất đắc dĩ nhìn Nạp Lan Khuynh, nàng dĩ nhiên đã hết sức, nay quan trọng hơn là Nạp Lan Diệp Hoa sủng ái Tam di nương, chính nàng vô lực không thể làm gì!
“Lão gia, dù sao cũng là cho hai tiểu nha đầu đi theo, Tĩnh nhi làm tưởng tỷ tự nhiên không hy vọng thiên vị ai!” Cung thị mất hứng vì Nạp Lan Diệp Hoa răn dạy Nạp Lan Tĩnh, lên tiếng nói, trên mặt hướng Tôn ngự y cười, “Trong nhà không yên, khiến Tôn ngự y chê cười!”
Nạp Lan Diệp Hoa đột nhiên hoàn hồn, bên cạnh này còn có Tôn ngư y, chính mình tự nhiên không thể quá mức, trên mặt bị kiềm hãm, mới chậm rãi khôi phục vẻ mặt lúc trước.
“Tướng gia phu nhân khách khí, lão phu bất quá là phụng mệnh Thái hậu nương nương đến trị liệu cho lão phu nhân, chỉ hy vọng tướng gia phu nhân có thể tìm ra kẻ xấu, đừng làm cho nàng về sau lại làm xằng làm bậy!” Trong lời Tôn ngự y nói đều thể hiện hết trên mặt, nói từng ý rành mặt, đây là chuyện nhà tướng phủ, cùng hắn không quan hệ, tùy vào tướng gia cùng phu nhân xử lý, nếu Thái hậu nương nương hỏi nguyên nhân bệnh, hắn tất nhiên là phải bẩm báo, cho nên, Nạp Lan Diệp Hoa mới bận tâm đến Tôn ngự y!
“Đúng là như thế, nhưng thật ra ta lo lắng, phu nhân đã nói vậy, liền để Ninh nhi cùng Khuynh nhi đều cùng qua đi!” Nạp Lan Diệp Hoa cười, hắn nói là Cung thị đề nghị, ở trước mặt vãn bối không mất mặt mũi cũng vì đại cục chung!
“Dạ!” Nạp Lan Khuynh cùng Nạp Lan Ninh thi lễ, lui xuống!
“Tôn ngự y, mẫu thân ta…. bệnh này!” Nạp Lan Diệp Hoa nhìn tình hình có chút xấu hổ, tìm đề tài khác nói.
“Tướng gia yên tâm, châm trên hình nhân hại người đã rút ra, nghĩ đến chắc không sao, quá một lúc nữa ta lại bắt mạch cho lão phu nhân, rồi mới có kết luận!” Trong lòng Tôn ngự y dường như sáng tỏ, Nạp Lan Diệp Hoa bất quá là không biết nói gì, hắn cũng trầm giọng hòa theo, chính là bầm tím trên người Tứ tiểu thư, hắn làm nghề y bao nhiêu năm nay chưa bao giờ gặp qua, chỉ nghe sư phó từng nói đến, chờ sau khi hồi cung tìm sách nghiên cứu, liền có đáp án!
“Vậy, làm phiền Tôn ngự y!”Moi người ngồi thêm một lúc, người phái đi mới trở về.
Chỉ thấy sắc mặt Nạp Lan Khuynh khó coi, còn trên mặt Nạp Lan Ninh không có biến hóa gì.
“Lão gia!” Trong tay gia đinh đưa vật gì đó cho Nạp Lan Diệp Hoa, đó là vải thô lấy trong phòng Tam di nương, nhìn qua đã ngoài một tháng, tự nhiên không thể là Tam di nương, mà vải thô trong từ đường lại không tìm được!
“An thị! Ngươi còn gì để nói?” Nạp Lan Diệp Hoa đột nhiên thay đổi sắc mặt, ngày thường thời điểm cao hứng gọi khuê danh Nhị di nương, nay lại hô họ của nàng, nguyên do trong đó mọi người đều rõ ràng!
“Phụ thân, tổ mẫu đối xử với di nương như nữ nhi chính nàng sinh, di nương quả quyết không hạ độc thủ, chắc chắn là có người hãm hại, Tam di nương, là ngươi đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh chạy nhanh quỳ xuống, ánh mắt hung hăng lườm Tam di nương, Nhị di nương sẽ không hạ độc thủ như vậy, trong lòng nàng tự nhiên đều biết, nay vải thô trong từ đường không cánh mà bay, mà trong khoảng thời gian này cũng chỉ có Nhị di nương ở từ đường, thủy chung chuyện này cùng Nhị di nương không thoát được có can hệ!
“Khuynh nhi, đừng làm mất thân phận của ngươi!” Nạp Lan Diệp Hoa lạnh lùng nói xong, ánh mắt ghét bỏ nhìn Nạp Lan Khuynh, thân mình không khỏi đứng lên, che chở cho Tam di nương.
Hết thảy đều dừng trong mắt Nhị di nương, trong lòng nàng ngẩn ra, cả đầu đều vang lên lời Nạp Lan Tĩnh nói, hiện tại, hắn sủng ái nhất Tam di nương, sủng ái nhất Tam di nương, giống như thanh âm ma quỷ, gắt gao quanh quẩn trong đầu Nhị di nương, nàng hoảng hốt nghĩ đến Nạp Lan Ngọc chết thảm, nghĩ đến Lục di nương tuyệt vọng, trong lòng nàng không hiểu sao cảm thấy sợ hãi, nàng thật sợ hãi, sợ hãi Khuynh nhi của nàng cũng có kết cục như thế!
“Lão gia, thiếp đáng chết, là thiếp nhất thời hồ đồ nghĩ hãm hại phu nhân, đều là thiếp đáng chết, cầu lão gia không trách phạt Khuynh nhi!” Nhị di nương mạnh mẽ quỳ trên mặt đất, Nạp Lan Khuynh nghe nói thế trong lòng cả kinh, không dám tin nhìn Nhị di nương, nàng sao có thể thừa nhận? Không nói căn bản là không phải Nhị di nương làm, liền thật sự là Nhị di nương là, thì đến chết không thể nhận, nay nàng xem rõ ràng, Nạp Lan Diệp Hoa đối với Tôn ngự y có điều cố kỵ, chỉ cần Nhị di nương chết không thừa nhận, Nạp Lan Diệp Hoa sẽ không thể làm gì, hơn nữa từ đường cũng không phải chỉ có Nhị di nương có thể tới, mỗi ngày đều có nha đầu đưa cơm, nếu điều tra kỹ càng, ai biết sẽ xuất hiện chuyện xấu gì.
“Di nương, ngươi có phải bị người uy hiếp, di nương ngươi chớ có nói láo, có chuyện gì thì nói ra phụ thân đại nhân sẽ vì ngươi làm chủ!” Nạp Lan Khuynh chạy nhanh đối với Nhị di nương nói, hy vọng Nhị di nương có thể phản chứng, việc này còn có thể quay đầu.
“Ngươi tránh ra, chớ vì độc phụ này cầu tình!” Nạp Lan Diệp Hoa một cước đá văng Nạp Lan Khuynh, ánh mắt thẳng tắp trừng Nhị di nương.
“Khuynh nhi!” Nhị di nương cả kinh, vội vàng đi qua xem Nạp Lan Khuynh có thương tổn không, trong lòng càng thêm kiên định, “Lão gia, thiếp là bị người sai khiến, là nàng, là nàng uy hiếp thiếp, nàng nói nếu thiếp không làm như vậy sẽ giết Khuynh nhi, giống như nàng đã giết Ngọc nhi!” Nhị di nương giơ tay chỉ hướng Tam di nương.
“Bà điên ngươi nói bậy bạ cái gì, người tới, đem độc phụ này kéo xuống cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa cả kinh, không nghĩ tới Nhị di nương còn có một chiêu này, nhanh chóng dùng ánh mắt sai sử, Nhị di nương còn muốn nói thêm liền bị gia đinh lấy tay che miệng, thô bạo kéo đi.
“Phụ thân đại nhân, Ngọc muội là chết ở trong tay nàng, nay nàng lại muốn hại chết di nương, nàng tâm tư ác độc, người thường không thể so sáng!” Nạp Lan Khuynh nghĩ giữ chặt Nhị di nương, nhưng bị gia đinh kéo sang một bên, mắt xem thấy Nhị di nương càng kéo càng xa, trong lòng sốt ruột, mạnh mẽ đứng dậy, chỉ vào Tam di nương liền nói ra những lời trong lòng.
Ba!
Chỉ nghe một tiếng vang lên, Nạp Lan Diệp Hoa cho Nạp Lan Khuynh một cái tái thật mạnh, Nạp Lan Khuynh không chịu được, thân mình té trên mặt đất, “Ngươi đồ nghịch nữ, chuyện Tứ muội ngươi phủ Doãn đại nhân đã có kết luận, há có thể tùy ngươi ở trong này nói bậy!” Nạp Lan Diệp Hoa lạnh giọng mắng, tiểu thư chết trong phủ, chuyện đã trôi qua, lại nói, Nạp Lan Ngọc vì sao mà chết, phủ Doãn sao lại thật điều tra, bất quá là mặt ngoài diễn trò, còn không phải Nạp Lan Diệp Hoa định đoạt.
“Người tới, Nhị di nương tâm tư ngoan độc, tội chết muôn lần, lập tức điển tỉnh! Từ nay về sau nàng không là người Nạp Lan gia!” Nạp Lan Diệp Hoa nói xong người khác cả kinh, tuy biết rằng Nhị di nương sẽ không có kết cục tốt, nhiều nhất là quất rơi vào lưng, cuối cùng trả về phủ An Thuận Hầu, nếu An Thuận Hầu niêm tình cũ, Nhị di nương có thể vào tổ mộ yên nghỉ, mỗi khi lễ mừng năm mới tới hậu nhân cũng có nơi đi tế, điển tỉnh này là đem người vẫn còn sống, dùng đất lấp lên, không nói đến thời điểm Nhị di nương sống chịu tội, chờ đem đào lên, ngày sau cũng không biết Nhị di nương đến tột cùng là chết ở địa phương ào, tương lai Nạp Lan Khuynh cũng không có nơi tế.
“Phụ thân, ngươi sẽ không sợ tổ phụ tới tìm ngươi sao?” Nạp Lan Khuynh trong lòng hoảng hốt, hai mắt tràn đầy tơ máu, nàng từng vô số lần lợi dụng Nhị di nương, biết nàng bị người hạ độc còn muốn lợi dụng nàng, mà thời điểm khi biết nàng thật sự chết đi, rốt cuộc là trời tính, trong lòng vô cùng sốt ruột.
“Nhị tiểu thư, tổ phụ ngài chính là Cung tướng quân, nay Nhị di nương làm chuyện ác cùng Cung tướng quân có quan hệ gì? Nếu là tìm đến cửa, cũng là vì phu nhân đến trừng phạt ác phụ này.” Lục di nương mắt nhìn Nhị di nương đại thế đã mất, trong lòng tự nhiên sẽ không để Nạp Lan Khuynh vào trong mắt, nay đứa nhỏ của nàng oan uổng mà chết, trong lòng lại không thể muốn người khác tốt, ước gì người khác so với nàng càng thê thảm hơn, huống chi nay Nhị di nương không còn, Nạp Lan Diệp Hoa lại cũng nói Nhị di nương không hề là người Nạp Lan gia, đó là đem nàng đưa ra khỏi phủ, mà tự nhiên Nạp Lan Khuynh cùng An phủ không quan hệ, hơn nữa đã xảy ra chuyện như vậy, Nạp Lan Diệp Hoa cũng sẽ không quan tâm Nạp Lan Khuynh, tương lai nàng nhất định có kết cục thê thảm, Lục di nương tất nhiên không thể làm cho chuyện này có biến đổi.
“Nghịch nữ, Vu Cổ chính là tối kỵ, Nhị di nương chết chưa hết tội, nay ngươi không biết hối cải, còn khẩu xuất cuồng ngôn, người tới đem Nạp Lan Khuynh kéo ra ngoài đánh năm mươi trượng!” Nạp Lan Diệp Hoa hung hăng nói một câu, Nạp Lan Diệp Hoa nay là thừa tướng, tuy vài ngày trước xảy ra chuyện làm cho Hoàng thượng không vui, mà An phủ được mặt, nhưng Nạp Lan Khuynh không thể trước mặt Tôn ngự y nhắc tới, đừng nói là Nạp Lan Diệp hoa không e ngại An phủ, dù thật sự e ngại An phủ, trong lời Nạp Lan Khuynh nói như vậy cũng chỉ là hoàn toàn ngược lại, khiến cho Nạp Lan Diệp Hoa không thể không trừ bỏ Nhị di nương,đáng thương lão phu nhân, còn chưa tỉnh lại liền xảy ra chuyện như vậy, không biết chờ nàng tỉnh lại biết Nhị di nương hại mình, nàng có cảm tưởng gì
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook