Tướng Phủ Đích Nữ
Quyển 2 - Chương 6: Vu Cổ thuật

“Đại phu ngươi mau nhìn lão thái thái, nàng đây là làm sao?” Cung thị còn chưa lên tiếng, Nhị di nương đứng ở bên cạnh vẻ mặt lo lắng, tranh lên trước hỏi, Cung thị nhíu mày, nhưng sức khỏe lão thái thái mới là trọng yếu cưỡng chế bất bình trong lòng, thối lui sang một bên.

Bọn hạ nhân sớm đã hạ rèm, đại phu sắc mặt căng thẳng, chạy nhanh tới buông đồ trong tay, không để ý nghi thức xã giao, ngồi ở trên ghế, nhẹ nhàng kích thích tơ hồng, mày cũng nhăn càng lúc càng chặt, “Làm phiền đem một tơ hồng khác đến trên cổ tay lão thái thái!” Đại phu mày cau chặt, tất cả mọi người không dám nói một câu.

“Lão thái thái sắc mặt trắng bệch? Môi biến thành màu đen, đầu đầy mồ hôi, thân mình run rẩy, thần chí không rõ?” Đại phu thu lại tơ hồng, hỏi Nạp Lan Diệp Hoa ở bên cạnh.

“Đúng, mẫu thân đúng là triệu chứng này!” Nạp Lan Diệp Hoa nhanh chóng đáp lời, “Xin hỏi đại phu muốn trị liệu như thế nào?” Nạp Lan Diệp Hoa hỏi thêm.

“Chuyện này… Thứ cho lão phu học nghệ không tinh, vô phương cứu chữa!” Đại phu lắc lắc đầu, nhịn không được thở dài, xoay người cúi lễ thật sâu, liền lui ra ngoài.

“Đại phu van cầu người vô luận thế nào hãy cứu tổ mẫu!” Đột nhiên, Nạp Lan Tĩnh quỳ trên mặt đất, vẻ mặt bi thương, nước mắt lại không ngừng tuôn rơi, Nạp Lan Diệp Hoa gặp bộ dạng này của Nạp Lan Tĩnh, trong lòng nháy mắt cảm thấy xúc động.

“…!” Đại phu vẻ mặt khó xử, vốn muốn xoay người rời đi, nhưng nhìn bộ dạng Nạp Lan Tĩnh như vậy nhưng có một tia không đành lòng!

“Đúng vậy đại phu, van cầu người cứu bà mẫu đi, chỉ cần bà mẫu khỏe lại, tất nhiên có hậu tạ!” Cung thị ở một bên vội nói thêm vào, Nạp Lan Diệp Hoa nay là Tả tướng tự nhiên là sẽ không cầu vị đạị phu này, nhưng đại phu này có thể tra được chứng bệnh, tất nhiên là biết phương pháp cứu chữa, nếu là đại phu sợ mà không nói, hoặc là phương pháp cứu chữa mạo hiểm, hoặc chính là bệnh bất trị, đại phu mới không nói ra.

“Này! Lão phu không phải không muốn chữa trị, mà lão phu năng lực có hạn, nhưng hôm nay nhìn tiểu thư và phu nhân hiếu tâm như vậy, lão phu liền chỉ điểm cho các ngươi biết, Ngự y viện trong hoàng cung có vị Tôn ngự y đối với chứng bệnh này có nghiên cứu, nếu có thể mời được hắn đến trị liệu, tin tưởng nhất định có thể chữa khỏi, chỉ là khuyên các ngươi nên lập tức mời tới, bằng không càng chậm trễ lão thái thái càng thêm nguy hiểm!” Đại phu lắc lắc đầu, việc này vô cùng phức tạp, làm không tốt sẽ dẫn đến tai nạn chết người, nếu từ Ngự y hoàng gia đến chữa, nghĩ liền dễ dàng hơn nhiều.

“Tạ đạị phu chỉ điểm!” Cung thị sai người cầm tiền thưởng đưa cho đại phu, đem người ra phủ!

“Lão gia, Ngự y hoàng gia nói mời là có thế đến sao, nghe nói Tôn ngự y này chuyên chuẩn chữa bệnh nhóm nương nương trong hậu cung, là người tâm phúc trong cung!” Tiễn bước đại phu, Nhị di nương mở miệng, nàng tuy là di nương, nhưng chuyện trong cung, cũng biết chút ít!

Chuyện này Nạp Lan Diệp Hoa sao lại không biết, đừng nói là mời ngự y khó, hiện tại cửa cung đóng chặt, ngay cả hoàng cung còn không thể nào vào được, như thế nào có thể mời ngự y đến,”Người đâu, đem đại phu trong kinh thành mời hết đến đây!” Nay lão thái thái thân mình càng ngày càng yếu, môi càng ngày càng đen, Nạp Lan Diệp Hoa không nghĩ được biện pháp khác, hoàng cung hắn quả quyết không dám làm càn, chỉ đành đem toàn bộ đại phu trong kinh thành mời đến, tin tưởng sẽ có người chữa khỏi cho mẫu thân!

“Cút!”

“Cút!”

“Cút!”

Theo trong phòng truyền đến tiếng mắng, đại phu mời tới, chung quy là không ai có thể chữa khỏi cho lão thái thái, y thuật cao một chút cùng với đại phu đầu tiên giống nhau, khuyên hắn mời ngự y trong cung đến, y thuật thấp, ngay cả chứng bệnh cũng không tra được, đại phu thay đổi từng đám từng đám khác đến, nhưng kết quả là không có đầu mối, Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt âm trầm đáng sợ, mắt thấy sắc trời đã sắp sáng, cửa cung sẽ mở lớn!

“Người tới chăm sóc lão thái thái, ta muốn tiến cung diện thánh!” Nạp Lan Diệp Hoa sai người đem triều phục đến, nhanh chóng thay.

“Phụ thân đại nhân, ta cùng ngươi tiến cung, cầu Thái Hậu lão nhân để nàng cho Tôn ngự y cùng chúng ta ra cung!” Nạp Lan Tĩnh bên cạnh kéo Nạp Lan Diệp Hoa lại.

“Như thế rất tốt!” Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt phức tạp nhìn Nạp Lan Tĩnh, nàng là quận chúa ngự ban, dẫn theo nàng vào cung là biện pháp tốt nhất, hắn nhìn Nhị di nương, tuy nói An Thuận Hầu nay đúng là được sủng ái, nhưng so ra kém thế lực Cung gia, nếu có Cung gia âm thầm tương trợ, nghĩ đến trong triều đình hẳn thuận lợi không ít, từ hồi với Cung thị và Nạp Lan Tĩnh nháo một trận, cũng không xảy ra chuyện gì lớn, nghĩ vậy lại thâm ý liếc mắt nhìn Cung thị một cái, nay Cung gia trong triều khắp nơi xa lánh mình, bằng không dựa vào An Thuận Hầu sao có thể là đối thủ của hắn? Nếu có thể làm cho Cung thị chủ động nói Cung tướng quân để hắn âm thầm giúp mình, chắc chắn trong triều cũng thuận lợi không ít!

Cung thị nhìn thấy Nạp Lan Diệp Hoa nhìn mình, vội vàng quay mặt sang một bên, trước kia luôn hy vọng hắn có thể chú ý nhìn mình nhiều chút, nay chỉ cảm thấy ánh mắt kia làm cho người ta ghê tởm!

Nạp Lan Diệp Hoa thu hồi ánh mắt, mang theo Nạp Lan Tĩnh vào cung, Nạp Lan Diệp Hoa bởi vì muốn lâm triều liền đi bên trái cửa, Nạp Lan Tĩnh muốn đi bái kiến Thái hậu nương nương liền đi bên phải cửa, ở cửa cung lập tức tách nhau ra đi.

Kiếp trước nàng đã làm Hoàng hậu đối với hoàng cung cũng không xa lạ, rất nhanh đến cung điện Thái Hậu nương nương, đợi cung nữ bẩm báo, liền đi theo tiến vào.

“Thần nữ Nạp Lan Tĩnh bái kiến Thái Hậu nương nương, chúc Thái Hậu nương nương vạn phúc kim an!” Nạp Lan Tĩnh quỳ gối trong cung điện xa hoa, hết thảy mọi chuyện có vẻ quen thuộc mà lại xa lạ, lễ như vậy kiếp trước đối với chính mình là chuyện quen thuộc!

“Tĩnh nha đầu đến đây? Mau đứng lên để ai gia nhìn!” Thái hậu mở miệng nói , từ trên ghế chủ vị truyền đến, làm cho người ta nghe không ra hỉ nộ.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương!” Nạp Lan Tĩnh ngẩng đầu lên, thấy Thái Hậu nương nương vẻ mặt từ ái, mắt có chút cười, khóe môi lại hơi hơn nhếch, trông như lão thái thái bình thường ở nhà bên, nhưng Nạp Lan Tĩnh biết, lão thái thái này không dễ chọc, năm đó chỉ là một quý nhân liền đi bước một trở thành Hoàng Hậu tôn quý, nhiều năm vẫn ân sủng không ngừng, lại từ một nữ nhân bình thường có thể làm được, mà hiện tại Hoàng Hậu có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa lại có nhi tử là Thái Tử, lại như trước bị Thái hậu áp chế!

“Tĩnh nha đầu mau lại đây!” Thái Hậu vô cùng thân thiết kéo tay Nạp Lan Tĩnh, “Xem thân hình gầy gò như vậy, trở về bảo mẫu thân ngươi bồi bổ tốt a, đừng làm cho ai gia lo lắng!” Thái Hậu thoáng nhìn qua không rõ hờn giận, miệng nói.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương quan tâm, khiến Thái Hậu nương nương lo lắng, thần nữ tội đáng chết vạn lần!” Nạp Lan Tĩnh vội vàng quỳ xuống hành lễ, ánh mắt tựa hồ không dám nhìn thẳng nàng!

“Ngươi, nha đầu kia sao lại xa lạ như vậy! Nếu ai gia nhớ không sai, ngươi cùng Vận Ninh quận chúa là biểu tỷ muội, ngươi phải học cái quỷ nha đầu kia, mỗi lần nàng đến Từ Ninh cung của ai gia đều không an phận mà quấy nháo a!” Thái Hậu nương nương tựa như lão thái bà bình thường, thích cùng vãn bối nói chuyện trong nhà, nhắc tới Vận Ninh quận chúa ý cười trên mặt càng đậm! Nạp Lan Tĩnh mặc dù không biểu hiện gì trên mặt, trong lòng nhưng rõ ràng,Vận Ninh quận chúa tính tình tuyệt đối không phải hiếu động, tuy rằng cùng Thái Hậu bên ngoài coi như thân cận, nhưng không có tỏ vẻ, ngày thường ở Từ Ninh cung lại đoan trang khiến người ta không bắt được lỗi từ nàng!

“Thái hậu nương nương nhân từ, là thần nữ hưởng phúc, là phúc của giang sơn!” Nạp Lan Tĩnh vội vàng quỳ xuống, thanh âm đột nhiên cao lên một ít, vẻ mặt sùng bái, tựa hồ vô cùng thành kính.

“Ngươi, nha đầu kia thật biết lễ, Tôn ma ma đem vòng tay Phỉ Thúy của ta đến đây!” Thái Hâu mắt cười càng đậm, Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc nói đúng tâm ý Thái Hậu, nàng ngay thường thích nhất là chú ý nghi thức xã giao, thích thanh âm mọi người sùng bái, nhớ rõ một đời trước, một quý nhân mới của Kiếm Thiếu Phong vừa vào cung, bởi vì bị biểu hiện từ ái giả dối của Thái Hậu lừa, Thái Hậu nương nương khen nàng một câu, nàng không có quỳ xuống tạ ơn liền trực tiếp kéo ra ngoài xử tử.

“Vòng tay này là thời điểm hoàng đế đi nam du vùng Chiết Giang mang về, nghe nói cực trân quý, ai gia đã già, so không được với người trẻ tuổi các ngươi, vòng tay này lưu cũng vô dụng, ai gia nhìn làn da ngươi trắng nõn nà, mang vòng tay rất hợp, liền ban cho ngươi đi!” Thái Hậu cầm vòng tay từ Tôn ma ma, nói xong đưa cho Nạp Lan Tĩnh.

“Thái hậu nương nương vật này rất quý!” Nạp Lan Tĩnh vẻ mặt thụ sủng kinh nhược, chạy nhanh tới quỳ trên mặt đất.

“Ngươi nha đầu kia, nếu lại từ chối, ai gia có thể thực mất hứng!” Thái Hậu trầm mặt, mang vào cổ tay Nạp Lan Tĩnh.

“Thần nữ tạ Thái Hậu nương nương ban thưởng!” Được vòng tay, Nạp Lan Tĩnh lại hành lễ tạ ơn, hai người hàn huyên một hồi, Nạp Lan Tĩnh mới nói ý đồ đến, Thái hậu nương nương thẳng thắn khoa trương khen nàng hiếu thuận, tự mình hạ ý chỉ, để Tôn ngự y đi theo.

“Nha đầu kia thực không sai!” Nạp Lan Tĩnh ra khỏi Từ Ninh cung, Thái Hậu nương nương cùng Tôn ma ma bên cạnh nói.

“Thái hâu nương nương nhìn người sao có thể kém, Tĩnh quận chúa là người cực hiểu lễ!” Tôn ma ma bên cạnh hòa cùng, theo Thái hậu nhiều năm như vậy, tự nhiên là hiểu biết Thái Hậu không thích người khác phản bác lời của nàng.

“Coi như là biết lễ, ngươi nhìn trên mặt nàng khiêm tốn, nhưng đáy mắt không một tia bối rối, cũng không kém Vận Ninh quận chúa, tương lai Phong nhi cùng Hồn nhi mỗi người một người, cũng là mỹ nhân!” Thái Hậu nương nương híp mắt, lần đầu tiên nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh trong mắt liền có tính toán như vậy, Vận Ninh quận chúa là chính nàng từ nhỏ bồi dưỡng làm con dâu hoàng gia, mà Nạp Lan Tĩnh này có khí thế không tầm thường!

“Vậy, Nhị hoàng tử? Nhìn ý tứ hoàng thượng, như cố ý đem Vận Ninh quận chúa ban cho Nhị hoàng tử!” Tôn ma ma vẻ mặt lo lắng, tiên Hoàng Hậu là người duy nhất không hề nằm trong tay Thái hậu nương nương khống chế, chuyện liên quan đến Nhị hoàng tử cũng không vui.

“Hừ! Chằng qua là một cái tiện nhân sinh ra thôi!” Thái Hậu nương nương hèn mọn nói, nếu không phải hoàng nhi bảo hộ nó, tiện nhân kia há có thể sống đến bây giờ?

Thời điểm Nạp Lan Tĩnh cùng Tôn ngự y ra, Nạp Lan Diệp Hoa đã sớm đợi ở sau cửa cung, ba người lễ, nhanh chóng tiến đến Nạp Lan phủ!

Gặp bộ dáng lão thái thái, Tôn ngự y sắc mặt âm trầm, vội xuất ra một cây ngân châm dài hai tấc, mạnh mẽ đâm vào huyệt nhân trung lão thái thái, thấy thân mình lão thái thái chậm rãi không rung rung, nhưng sắc mặt không thay đổi, môi như trước đen dọa người.

“Nạp Lan tướng gia, thứ lão phu đắc tội, lão thái thái không phải mắc chứng bệnh đặc biệt, mà là Vu Cổ thuật, chỉ có thể tìm được hình nhân bị châm đâm đem hủy, lão thái thái mới có thể tỉnh!” Tôn ngự y trầm giọng, Vu Cổ thuật này chính là bí truyền tổ tiên lưu lại, đều chỉ nghe nói, chưa gặp qua bao giờ, nay bệnh trạng lão thái thái cùng với miêu tả tương tự, chỉ sợ là bị nhân yểm.

“Cái gì?” Tất cả mọi người kinh hãi, Vu Cổ là thuật vẫn bị triều đình cấm, hậu cung tổ tiên hoàng đế từng phát sinh một vụ cổ án, lúc đó sủng phi Lưu phi chết vì loại cổ thuật này, tổ tiên hoàng đế giận dữ, tra rõ việc này, biết được Hoàng Hậu Từ thị âm thầm thao tác, đem một nhà Từ thị toàn bộ xử trảm, nay thảm án phát sinh, Vu Cổ này mỗi người tránh còn không kịp, cũng không dám đề cập đến hai chữ này, mà mật thuật này triều đình cấm dùng, nếu có ai trộm dùng, nhưng là tội lớn diệt môn!

“Tôn ngự y, chuyện này không thể nói đùa!” Nạp Lan Diệp Hoa sắc mặt nghiêm túc, chuyện Vu Cổ tuyệt không thể liên quan.

“Nếu Nạp Lan tướng gia không tin, lão phu cũng không nói nhiều , cứ cho rằng lão phu học nghệ không tinh!” Tôn ngự y kia tựa hồ cũng không cao hứng, hắn hành nghề y nhiều năm như vậy, chưa bao giờ bị nghi ngờ, nay thái độ Nạp Lan Diệp Hoa làm cho hắn tức giận, nếu không phải Thái hậu nương nương tự mình hạ chỉ, chính mình mới khinh thường ra cung!

“Tôn ngự y nghiêm trọng, người tới, tìm cho ta, mỗi một viện đều lục soát cẩn thận!” Nạp Lan Diệp Hoa cười làm lành, Tôn ngự y là người Thái hậu hạ chỉ mời đến, nếu chọc hắn mất hứng, lại trước mặt Thái hậu thêm mắm thêm muối, chắc chắn Nạp Lan gia sẽ có tai ương ngập đầu!

“Tôn ngự y nghĩ đến cũng mệt mỏi, không bằng tại nơi này nghỉ ngơi, uống chút trà!” Nạp Lan Diệp Hoa cười cười, mang Tôn ngự y đến đại sảnh, Tôn ngự y cũng không từ chối, liền ngồi xuống cùng Nạp Lan Diệp Hoa nói chuyện phiếm.

Mà Cung thị và nữ quyến còn lại ở trước giường lão thái thái, ở một bên hầu hạ

Nạp Lan Tĩnh ở bên cạnh vẫn cười nhạt, như là đang chờ đợi cái gì.

“Lão gia, tìm thấy, tìm thấy rồi!” Ước chừng thời gian qua một nén hương, liền nghe được tiếng gia đinh từ bên ngoài truyền đến, mọi người chạy nhanh đến gian ngoài, chỉ nhìn thấy một gia đinh cầm khay, nằm giữa khay là một cái hình nhân màu trắng, mặt trên cắm đầy ngân châm, mọi người nhìn mà trong lòng cả kinh!

“Từ đâu tìm được?” Nạp Lan Diệp Hoa nhanh đứng dậy, trong lòng tức giận, nay trước mặt Tôn ngự y tìm được thứ này, việc này quả quyết là giấu giếm không được.

“Bẩm lão gia, là tìm thấy trong phòng phu nhân!” Nha đinh lời vừa dứt, đầu óc Cung thị quả muốn ong ong, nàng biết chỗ lợi hại của hình nhân này càng biết được chuyện hậu cung sau khi bị điều tra ra, không riêng gì chính nàng, sợ là Cung thị một nhà đều liên lụy!

“Ngươi nói bậy, trong phòng ta sao lại có thứ này!” Cung thị vội vàng lên tiếng, việc này quyết không thể nhận, nàng lạnh lùng đảo mắt qua Tam di nương và Nhị di nương, chỉ có các nàng tiến vào phòng nàng, chẳng lẽ....?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương