Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta
-
Chương 57
" Ta muốn biết một số chuyện trong hoàng cung Thanh Phong quốc!"
Nàng tựa vào tháp nhuyễn một bên nói
-" Chủ nhân, chuyện trong hoàng cung thật sự không có gì! Hầu hết đều như trong giang hồ đồn thổi."
-" Ta biết nhưng quan trọng bây giờ là ta muốn biết một sự việc 15 năm về trước về tiểu công chúa vừa mới chào đời nhưng bị chết do xe ngựa bị rơi xuống vực cùng mẫu thân và đại ca của nàng"
Thương Thu bất ngờ nhìn nàng sau đó liền cúi đầu
-" Không cần tỏ ra vẻ bất ngờ như vậy mau trả lời ta"
-" Chủ nhân chuyện này thuộc hạ cũng không biết được nhiều Nhưng mấy lần nghe mẫu thân kể đó không phải là một tai nạn mà do sắp đặt từ trước..."
Thương Thu nhìn nét mặt của nàng rồi nói tiếp
-" Nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy xác của ba người bọn họ!"
-" Ân , vậy ra cái tai nạn đó xảy ra cũng do một tay nàng ta sắp đặt?"
-" Vâng"
-" Tốt tốt"
Nàng đứng dậy vỗ tay cười lạnh sát khí tỏa ra khắp gian phòng. Tay nàng nâng cằm của Thương Thu vuốt nhẹ nói
-" Vậy người biết Hoàng Quý Phi của Thanh Phong Quốc là ai chứ?"
-" chủ nhân nếu như thuộc hạ nhớ không lầm nàng tên họ Vương Vũ Tiếu là em gái của thượng tướng đại nhân"
-" Nha, có một số chuyện ta cũng quên chưa nói với các ngươi, ngoài các chủ, các chủ phu nhân, Thất Vương Phi ta cũng chính là người trong nhà của Hoàng Quý Phi Vương Vũ Tiếu..."
Thương Thu và Thương Thủy bất ngờ nhìn nàng. Nàng cười như vũ tiếu nói tiếp
-" Khoan hãy bất ngờ, ngoài ra ta cũng chính là con gái của nàng ta , muội muội và tỷ tỷ của các người . Hoàng tỷ của ta!"
Thương Thu Thương Thủy bất ngờ ngã sụp xuống dưới chân nàng. Nhìn nàng bằng ánh mắt không thể nào tin nổi.
-" Bất ngờ sao? Ta cũng vậy nha!"
-" Chủ... chủ nhân vậy..."
-" Vậy ? Thì sao? Ta vẫn sẽ tiếp tục thực hiện kế hoạch đó nhưng sẽ có một chút thay đổi!"
-" Thay đổi...?"
Nhìn Thương Thu vẫn đang còn ngồi sụp dưới chân mình nàng nổi hứng muốn trêu đùa nàng một chút
-" Hoàng tỷ à , tỷ tò mò sao?"
-" chủ nhân, thuộc hạ không giám"
-" Ồ vậy sao! Được rồi ta cũng không bắt ép ngươi không được nha! Lần này sẽ chính tự ta ra tay. Còn các ngươi..."
-" Chủ nhân xin nói!"
-" Thương Thủy ta không muốn ngươi nói cho Lãnh Độc biết hãy về tự điều chế mê hồn dược sẽ đến lúc cần. Làm trong bí mật cho ta"
" Còn ngươi Thương Thu điều tra xem đại ca của ta ruốc cuộc có còn sống hay không phải tìm hiểu thật kĩ cho ta!"
-" Rõ chủ nhân"
-" Giờ thì lui ra, nói với Dạ Lan cấm tất cả mọi người lui tới khu vực này hơn nữa tuyệt đối không để lộ chuyện ta vừa mới nói ra"
-" Vâng, chủ nhân"
Nàng ngồi xuông bàn nhẹ nhàng pha một ấm trà mới nói bâng khua
-" Hai nàng đã đi, chàng làm gì mà lén lút như vậy chứ?"
Vừa dứt lời, một bóng trắng luồn qua cửa sổ tiến vào trực tiếp ôm lấy nàng
-" Mị nhi, sao biết là ta?"
-" Linh cảm thôi"
-" Nha linh cảm tốt như vậy?"
Nàng nhéo hông hắn
-" Phong, chàng cố tình đánh trống lảng với ta? "
-" Có sao?"
Hắn mỉm cười yêu nghiệt đáp
-"Có nha, chàng cũng nghe ta nói chuyện rồi đúng chứ?"
-" Đã nghe"
-" Ta cũng đã cho huynh trưởng biết rằng mình có võ công!"
-" Không sao , trươc sau gì cũng biết, bất quá là thời gian thôi!"
-" Ta rất tức giận"
-" Không sao, ta giúp nàng xả giận"
-" Không ta muốn tự bản thân mình trả thù!"
-" Được ta hỗ trợ nàng"
-" Ta..."
Lời nàng nói chưa hết câu hắn đã giành trước
-" Ta yêu nàng!"
Nàng ngước nhìn đôi môi hắn đang mỉm cười lời nói phát ra đầy sủng nịnh nhịn không được vươn tay kéo đầu hắn xuống hung hăng mà gặm nhấm nháp đôi môi của hắn
Nàng tựa vào tháp nhuyễn một bên nói
-" Chủ nhân, chuyện trong hoàng cung thật sự không có gì! Hầu hết đều như trong giang hồ đồn thổi."
-" Ta biết nhưng quan trọng bây giờ là ta muốn biết một sự việc 15 năm về trước về tiểu công chúa vừa mới chào đời nhưng bị chết do xe ngựa bị rơi xuống vực cùng mẫu thân và đại ca của nàng"
Thương Thu bất ngờ nhìn nàng sau đó liền cúi đầu
-" Không cần tỏ ra vẻ bất ngờ như vậy mau trả lời ta"
-" Chủ nhân chuyện này thuộc hạ cũng không biết được nhiều Nhưng mấy lần nghe mẫu thân kể đó không phải là một tai nạn mà do sắp đặt từ trước..."
Thương Thu nhìn nét mặt của nàng rồi nói tiếp
-" Nhưng đến bây giờ vẫn chưa tìm thấy xác của ba người bọn họ!"
-" Ân , vậy ra cái tai nạn đó xảy ra cũng do một tay nàng ta sắp đặt?"
-" Vâng"
-" Tốt tốt"
Nàng đứng dậy vỗ tay cười lạnh sát khí tỏa ra khắp gian phòng. Tay nàng nâng cằm của Thương Thu vuốt nhẹ nói
-" Vậy người biết Hoàng Quý Phi của Thanh Phong Quốc là ai chứ?"
-" chủ nhân nếu như thuộc hạ nhớ không lầm nàng tên họ Vương Vũ Tiếu là em gái của thượng tướng đại nhân"
-" Nha, có một số chuyện ta cũng quên chưa nói với các ngươi, ngoài các chủ, các chủ phu nhân, Thất Vương Phi ta cũng chính là người trong nhà của Hoàng Quý Phi Vương Vũ Tiếu..."
Thương Thu và Thương Thủy bất ngờ nhìn nàng. Nàng cười như vũ tiếu nói tiếp
-" Khoan hãy bất ngờ, ngoài ra ta cũng chính là con gái của nàng ta , muội muội và tỷ tỷ của các người . Hoàng tỷ của ta!"
Thương Thu Thương Thủy bất ngờ ngã sụp xuống dưới chân nàng. Nhìn nàng bằng ánh mắt không thể nào tin nổi.
-" Bất ngờ sao? Ta cũng vậy nha!"
-" Chủ... chủ nhân vậy..."
-" Vậy ? Thì sao? Ta vẫn sẽ tiếp tục thực hiện kế hoạch đó nhưng sẽ có một chút thay đổi!"
-" Thay đổi...?"
Nhìn Thương Thu vẫn đang còn ngồi sụp dưới chân mình nàng nổi hứng muốn trêu đùa nàng một chút
-" Hoàng tỷ à , tỷ tò mò sao?"
-" chủ nhân, thuộc hạ không giám"
-" Ồ vậy sao! Được rồi ta cũng không bắt ép ngươi không được nha! Lần này sẽ chính tự ta ra tay. Còn các ngươi..."
-" Chủ nhân xin nói!"
-" Thương Thủy ta không muốn ngươi nói cho Lãnh Độc biết hãy về tự điều chế mê hồn dược sẽ đến lúc cần. Làm trong bí mật cho ta"
" Còn ngươi Thương Thu điều tra xem đại ca của ta ruốc cuộc có còn sống hay không phải tìm hiểu thật kĩ cho ta!"
-" Rõ chủ nhân"
-" Giờ thì lui ra, nói với Dạ Lan cấm tất cả mọi người lui tới khu vực này hơn nữa tuyệt đối không để lộ chuyện ta vừa mới nói ra"
-" Vâng, chủ nhân"
Nàng ngồi xuông bàn nhẹ nhàng pha một ấm trà mới nói bâng khua
-" Hai nàng đã đi, chàng làm gì mà lén lút như vậy chứ?"
Vừa dứt lời, một bóng trắng luồn qua cửa sổ tiến vào trực tiếp ôm lấy nàng
-" Mị nhi, sao biết là ta?"
-" Linh cảm thôi"
-" Nha linh cảm tốt như vậy?"
Nàng nhéo hông hắn
-" Phong, chàng cố tình đánh trống lảng với ta? "
-" Có sao?"
Hắn mỉm cười yêu nghiệt đáp
-"Có nha, chàng cũng nghe ta nói chuyện rồi đúng chứ?"
-" Đã nghe"
-" Ta cũng đã cho huynh trưởng biết rằng mình có võ công!"
-" Không sao , trươc sau gì cũng biết, bất quá là thời gian thôi!"
-" Ta rất tức giận"
-" Không sao, ta giúp nàng xả giận"
-" Không ta muốn tự bản thân mình trả thù!"
-" Được ta hỗ trợ nàng"
-" Ta..."
Lời nàng nói chưa hết câu hắn đã giành trước
-" Ta yêu nàng!"
Nàng ngước nhìn đôi môi hắn đang mỉm cười lời nói phát ra đầy sủng nịnh nhịn không được vươn tay kéo đầu hắn xuống hung hăng mà gặm nhấm nháp đôi môi của hắn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook