Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta
-
Chương 28: Khoe của
"Nha , ta làm sao nha?''
Nàng ra bộ mệt mỏi dựa vào cột chính, đôi mắt khép lại đầy phong tình nhìn Trương Lâm hỏi lại.
-'' Đồ Đồ ẻo lả, tiểu bạch kiểm''
-'' A tiểu bạch kiểm nha '' nàng mở mắt hờ nói lại ra vẻ suy nghĩ
-'' Hừ , DẠ lan nàng xem hắn ta ẻo lả như thế sao bảo vệ cho nàng được''
Nàng tỏ vẻ đăm chiêu chú ý Dạ Lan đối đáp lại.
Trong lòng Dạ lan giận lạnh mặt , bảo vệ DẠ lan nàng mà đem nàng bán cho người khác mà bảo vệ sao? TRong lòng nàng dù nghĩ vậy nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra ý cười nhợt nhạt đôi mắt đầy thâm tình nói :
-'' Trương huynh dù hắn có vậy ta cũng nguyện ý, hiện tại đã không còn nghèo hèn nữa, có gì ta sẽ bỏ một chút bạc đến một số ÁM để thuê người bảo vệ chúng ta cũng được''
TRương Lâm tái mặt dù hắn không phải người trên giang hồ nhưng cũng rất rõ muốn thuê người của ÁM thì thật sự tốn rất nhiều bạc, phải mấy nghìn lượng thì mới có thể, muốn ám sát thì cũng phải mất mấy vạn lượng hoàng kim để thuê. hắn muốn mắng chưởi nàng ngu si nhưng vì đại cục sau của hắn tốt nhất nên im lặng. Vì cục tức không có chỗ phát tác nên hắn dồn vào ''MỊ công tử'' một bên
-'' Ngươi đáng mặt nam nhi không để cho nữ nhân phải bảo vệ mình''
Nàng cười cợt
-'' Mặt nam nhân? nó là cái quái gì? không thể ở bên người mình thương thì đó mới là mất mặt nam nhân . NẾu nam nhân trên thế gian coi trọng cái đó thì ta đây sẽ dẫm đạp nó''
Nàng tưởng chừng là nói chủ yếu với Trương Lâm nhưng đôi mắt lại bắn về một góc khuất không xa đó, ánh mắt nhìn nàng cười khổ cùng kiên định nàng không khỏi vui vẻ quay đi.
CÒn hắn thì đã đến từ rất lâu, mà nói đúng là cắm rễ nơi này nhìn nàng diễn trò, lại nghe nàng nói thật thì hắn hơi run nha, Đúng ai thì hắn không quan tâm nhưng về phần lão bà của hắn nói được làm được nha không nên thách thức nàng.
Trương Lâm nghe nàng nói xong mặt tái xanh có chủ ý phản bác lại lời nàng nói, nàng cắt ngang
-'' Ngươi thương DẠ Lan''
-'' Đúng''
-'' Ta và ngươi sẽ cạnh tranh công bằng''
-'' Cạnh tranh, ý ngươi cạnh tranh như thế nào?''
-'' Hai ngày nữa là lễ Trung thu ngươi biết chứ?''
-'' Thì sao"
-'' Ta và ngươi sẽ làm tặng nàng một cái đèn đem đến đây đưa cho các vị ở đây cùng xem ai đẹp hơn người đó sẽ có nàng''
-'' Được''
-'' Quân tử tứ mã nam truy, một lời đã định''
-'' Ta chỉ sợ ngươi không giữ lời còn ta ngươi không cần lo''
-'' Tốt bây giờ ngươi nên về nha, nàng hiện tại rất mệt nên ta sẽ đưa nàng nghỉ ngơi''
-'' Ngươi....''
-'' Ta không nghe''
Nàng nói một câu, quay lưng nắm tay của DẠ Lan lên lầu. Trương lâm thực muốn thổ huyết '' Hắn ta'' không nghe hắn nói mà lại đáp lại với hắn là hắn không nghe thôi nhịn chờ hắn có được Dạ Lan và gia tài này thì lúc đó ''hắn ta'' sẽ không tự đại với hắn nữa.
Mà dường như TÀi huynh năm trước có làm cho hoa khôi Hoan Xuân kĩ viện một đèn lồng hình con phượng hoàng, có lẽ hắn nên đến hỏi mượn về sửa sang thêm một chút ''
(Tg: Huynh đệ chốn thanh lâu kĩ viện ý mà)
TRương Lâm mừng ra mặt nhanh chóng quay đi, nàng ôm Dạ lan trên lầu hai nhìn xuống lòng không khỏi khinh bỉ quay mặt nhìn Dạ Lan đang bị nàng ôm đến đỏ mặt nhịn không được trên ghẹo mở miệng nói
-'' Nha, Lan nhi đỏ mặt không khỏi đáng yêu thật làm cho gia hoả dục đốt người*''
(* hỏa dục đốt người: Cái này các nàng cứ hiểu là nhịn không được ABC đó nha còn ABC là gì ta thật không tiện nói ra khụ khụ''
-'' Chủ nhân, đèn lồng...''
-'' Lan nhi nàng không cần lo , cứ chuẩn bị hầu hạ dưới thân ta cho tốt là được nha''
Nàng câu nói quá rõ ràng , hành động gợi tình vuốt ve DẠ Lan , nàng ta mặt đỏ càng đậm hơn, Dạ Lan chúi gầm mặt xuống, trêu ghẹo Dạ Lan nàng bỗng nâng cằm Dạ Lan lên nhìn hết sức nghiêm túc sau mở miệng hỏi
-'' Lan nhi không phải nàng không kìm lòng nổi yêu thương nhung nhớ ta rồi chứ? sao mặt đỏ dữ dội như vậy''
-'' Chủ nhân''
Dạ Lan khuôn mặt hiện tại Đỏ sang Xanh chuyển Tím sau thoát ra khỏi tay nàng nhanh chóng chạy đi. Nàng nhìn bóng dáng DẠ Lan cười sảng khoái. Nhưng lại không biết à, ai ôi
Dạ Lan lúc nghe nàng nói thật lòng xúc động nha ngẹn muốn tử à, nhưng thật ra nếu không biết chủ nhân là nữ nhi nàng cũng sẽ không kìm lòng được mà * yêu thương nhung nhớ* chủ nhân mất, mà không chỉ có nàng mà tất cả nữ nhân ở đây mất.
Nàng ra bộ mệt mỏi dựa vào cột chính, đôi mắt khép lại đầy phong tình nhìn Trương Lâm hỏi lại.
-'' Đồ Đồ ẻo lả, tiểu bạch kiểm''
-'' A tiểu bạch kiểm nha '' nàng mở mắt hờ nói lại ra vẻ suy nghĩ
-'' Hừ , DẠ lan nàng xem hắn ta ẻo lả như thế sao bảo vệ cho nàng được''
Nàng tỏ vẻ đăm chiêu chú ý Dạ Lan đối đáp lại.
Trong lòng Dạ lan giận lạnh mặt , bảo vệ DẠ lan nàng mà đem nàng bán cho người khác mà bảo vệ sao? TRong lòng nàng dù nghĩ vậy nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra ý cười nhợt nhạt đôi mắt đầy thâm tình nói :
-'' Trương huynh dù hắn có vậy ta cũng nguyện ý, hiện tại đã không còn nghèo hèn nữa, có gì ta sẽ bỏ một chút bạc đến một số ÁM để thuê người bảo vệ chúng ta cũng được''
TRương Lâm tái mặt dù hắn không phải người trên giang hồ nhưng cũng rất rõ muốn thuê người của ÁM thì thật sự tốn rất nhiều bạc, phải mấy nghìn lượng thì mới có thể, muốn ám sát thì cũng phải mất mấy vạn lượng hoàng kim để thuê. hắn muốn mắng chưởi nàng ngu si nhưng vì đại cục sau của hắn tốt nhất nên im lặng. Vì cục tức không có chỗ phát tác nên hắn dồn vào ''MỊ công tử'' một bên
-'' Ngươi đáng mặt nam nhi không để cho nữ nhân phải bảo vệ mình''
Nàng cười cợt
-'' Mặt nam nhân? nó là cái quái gì? không thể ở bên người mình thương thì đó mới là mất mặt nam nhân . NẾu nam nhân trên thế gian coi trọng cái đó thì ta đây sẽ dẫm đạp nó''
Nàng tưởng chừng là nói chủ yếu với Trương Lâm nhưng đôi mắt lại bắn về một góc khuất không xa đó, ánh mắt nhìn nàng cười khổ cùng kiên định nàng không khỏi vui vẻ quay đi.
CÒn hắn thì đã đến từ rất lâu, mà nói đúng là cắm rễ nơi này nhìn nàng diễn trò, lại nghe nàng nói thật thì hắn hơi run nha, Đúng ai thì hắn không quan tâm nhưng về phần lão bà của hắn nói được làm được nha không nên thách thức nàng.
Trương Lâm nghe nàng nói xong mặt tái xanh có chủ ý phản bác lại lời nàng nói, nàng cắt ngang
-'' Ngươi thương DẠ Lan''
-'' Đúng''
-'' Ta và ngươi sẽ cạnh tranh công bằng''
-'' Cạnh tranh, ý ngươi cạnh tranh như thế nào?''
-'' Hai ngày nữa là lễ Trung thu ngươi biết chứ?''
-'' Thì sao"
-'' Ta và ngươi sẽ làm tặng nàng một cái đèn đem đến đây đưa cho các vị ở đây cùng xem ai đẹp hơn người đó sẽ có nàng''
-'' Được''
-'' Quân tử tứ mã nam truy, một lời đã định''
-'' Ta chỉ sợ ngươi không giữ lời còn ta ngươi không cần lo''
-'' Tốt bây giờ ngươi nên về nha, nàng hiện tại rất mệt nên ta sẽ đưa nàng nghỉ ngơi''
-'' Ngươi....''
-'' Ta không nghe''
Nàng nói một câu, quay lưng nắm tay của DẠ Lan lên lầu. Trương lâm thực muốn thổ huyết '' Hắn ta'' không nghe hắn nói mà lại đáp lại với hắn là hắn không nghe thôi nhịn chờ hắn có được Dạ Lan và gia tài này thì lúc đó ''hắn ta'' sẽ không tự đại với hắn nữa.
Mà dường như TÀi huynh năm trước có làm cho hoa khôi Hoan Xuân kĩ viện một đèn lồng hình con phượng hoàng, có lẽ hắn nên đến hỏi mượn về sửa sang thêm một chút ''
(Tg: Huynh đệ chốn thanh lâu kĩ viện ý mà)
TRương Lâm mừng ra mặt nhanh chóng quay đi, nàng ôm Dạ lan trên lầu hai nhìn xuống lòng không khỏi khinh bỉ quay mặt nhìn Dạ Lan đang bị nàng ôm đến đỏ mặt nhịn không được trên ghẹo mở miệng nói
-'' Nha, Lan nhi đỏ mặt không khỏi đáng yêu thật làm cho gia hoả dục đốt người*''
(* hỏa dục đốt người: Cái này các nàng cứ hiểu là nhịn không được ABC đó nha còn ABC là gì ta thật không tiện nói ra khụ khụ''
-'' Chủ nhân, đèn lồng...''
-'' Lan nhi nàng không cần lo , cứ chuẩn bị hầu hạ dưới thân ta cho tốt là được nha''
Nàng câu nói quá rõ ràng , hành động gợi tình vuốt ve DẠ Lan , nàng ta mặt đỏ càng đậm hơn, Dạ Lan chúi gầm mặt xuống, trêu ghẹo Dạ Lan nàng bỗng nâng cằm Dạ Lan lên nhìn hết sức nghiêm túc sau mở miệng hỏi
-'' Lan nhi không phải nàng không kìm lòng nổi yêu thương nhung nhớ ta rồi chứ? sao mặt đỏ dữ dội như vậy''
-'' Chủ nhân''
Dạ Lan khuôn mặt hiện tại Đỏ sang Xanh chuyển Tím sau thoát ra khỏi tay nàng nhanh chóng chạy đi. Nàng nhìn bóng dáng DẠ Lan cười sảng khoái. Nhưng lại không biết à, ai ôi
Dạ Lan lúc nghe nàng nói thật lòng xúc động nha ngẹn muốn tử à, nhưng thật ra nếu không biết chủ nhân là nữ nhi nàng cũng sẽ không kìm lòng được mà * yêu thương nhung nhớ* chủ nhân mất, mà không chỉ có nàng mà tất cả nữ nhân ở đây mất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook