Túng Sủng Nhất Thiên Kim Hoàng Hậu
-
Quyển 1 - Chương 25: Hiên viên tuyệt
Phượng Huyết! Thiên Thanh Hoàng lập tức ngây ngẩn, còn chưa đợt nàng xoay người, chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng hít thở liên tiếp, chén rượu cùng chiếc đũa trong tay những tiểu thư công chúa nháy mắt rơi xuống đất, đáng tiếc là cũng không có ai chú ý, bởi ánh mắt mọi người đều bị thân ảnh đứng ngoài cửa hấp dẫn, ngơ ngác quên phản ứng.
Đối mặt với phản ứng kỳ quái của mọi người, Thiên Thanh Hoàng có chút nghi hoặc, quay đầu nhìn về phía cửa đại điện, dù cho đã tỏ ra bình tĩnh, nhưng Thiên Thanh Hoàng cũng nhịn không được kinh ngạc, kinh ngạc qua đi đó chính là kinh diễm cùng không thể tin, người nọ là Phượng Huyết? Hình như không phải!
Hắn có khuôn mặt ảm đạm, ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, tựa như bức điêu khắc Hy Lạp, con ngươi u ám băng lãnh có vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm, bạc môi hoàn mỹ lộ ra vô tình, một thân đơn giản hắc y cũng giấu không được tư thế oai hùng hơn người, hắn cứ như vậy tùy ý đứng ở nơi đó, cả người phát ra một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, tùy ý liếc mắt cũng làm cho người ta cảm thấy bị cường đại áp bách, đây mới là chân chính là đế vương!
Tây Hạ hoàng đế, Hiên Viên Tuyệt, nghe đồn hắn lãnh khốc vô tình, thị huyết thô bạo, một tuổi có thể nói, bốn tuổi có thể làm thơ, mười tuổi liền tùy quân xuất chinh, mười sáu tuổi sát huynh giết cha, đoạt được ngôi vị hoàng đế hiện tai. Hơn nữa vì để củng cố vị trí mà không tiếc đại khai sát giới, triều thần phản đối hắn phần lớn đều trảm cả nhà, thủ đoạn huyết tinh làm người ta phát lạnh, nhưng lại không có người biết, nguyên lai Đế vương lãnh khốc kia cư nhiên lại tuấn mỹ như vậy!
“Thần tham kiến Ngô Hoàng!” Ba người Chung tướng quân trước hết có phản ứng, đứng dậy quỳ lạy, cũng hồi tỉnh lại một chút thần trí của mọi người.
“Miễn lễ!” Khuôn mặt không chút thay đổi khoát tay, ngữ khí lạnh như băng không mang theo một tia cảm xúc, con ngươi u ám làm cho người ta thấy không rõ ý tứ, ánh mắt đảo qua một lượt đại điện, khí thế cường đại.
Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng trên người Tư Đồ Thanh: “Trẫm mạo muội tới chơi, hi vọng Hán Hoàng không để ý!”
“Khụ khụ… Hạ Hoàng khách khí, ngươi có thể đến, trẫm thập phần hoan nghênh, chiêu đãi không chu toàn còn thỉnh bao dung!” Tư Đồ Thanh ho khan nói.
“Là trẫm làm phiền!” Tuy rằng nói chuyện khách khí, nhưng giọng nói lại không hề khách khí.
Hai đại quốc đế vương, một người ngồi trên đài cao, một thân long bào màu vàng, một người dưới đài khoanh tay mà đứng, chỉ nhất kiện y phục bình thường, vậy mà lại vô cùng khác biệt. Cho dù Tư Đồ Thanh có cố gắng duy trì, thì bộ dáng hiện tại của hẳn cũng không có lấy chút đế vương uy nghiêm, mà Hiên Viên Tuyệt cứ như vậy tùy ý đứng, cường đại khí thế lập tức vượt qua Tư Đồ Thanh.
“Hạ Hoàng thỉnh nhập tòa!”
Hiên Viên Tuyệt khẽ gật đầu, vài bước đi đến trước bàn ngồi xuống, ánh mắt nhìn xuống vừa vặn dừng trên người Thiên Thanh Hoàng, trùng hợp Thiên Thanh Hoàng cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người lập tức liền chạm vào nhau.
Nếu như nói Thiên Thanh Hoàng bắt đầu còn có chút hoài nghi, thì lúc này liếc mắt một cái cũng đã xác định Hiên Viên Tuyệt chính là Phượng Huyết, Phượng Huyết chính là Hiên Viên Tuyệt!
Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng Thiên Thanh Hoàng cũng không có phản ứng quá lớn, mỗi người đều có một bí mật riêng, Hiên Viên Tuyệt nhiều hơn một thân phận cũng không có gì là lạ. Chỉ là thân phận kia có chút đặc thù, bất quá tinh tế nghĩ thì kỳ thật tính cách hai người cũng có rất nhiều điểm tương tự, chính là không ai dám đem hai người liên tưởng đến nhau mà thôi! Một thân phận cũng đã đủ dọa người, hai thân phận đồng thời thì chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản là dọa người!
Bởi vì Hiên Viên Tuyệt ngoài ý muốn đến, nên nguyên bản hết thảy chuyện ban nãy lập tức bị đánh gãy, mà Tư Đồ Văn Thiên ở lúc Hiên Viên Tuyệt bước vào cửa nháy mắt cũng đã bị mê hoặc, bây giờ còn chưa phục hồi lại tinh thần, làm sao còn tâm tư thảo phạt Thiên Thanh Hoàng!
Tuy rằng không ai nói, nhưng Hiên Viên Tuyệt cũng không quên việc ban đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Thanh: “Trẫm lần này mang đến hai lễ vật đặc biệt, muốn để cho Hán Hoàng nhìn.”
Cũng không đợi Tư Đồ Thanh trả lời, hắn đã vung tay, hai tuấn lãng nam tử bị trói liền được đưa vào trong đại điện.
“Hạ Hoàng, hai vị này là…” Tư Đồ Thanh lập tức không rõ Hiên Viên Tuyệt muốn làm gì.
Hiên Viên Tuyệt buông chén rượu: “Hai người này là trẫm ở ngoài thành Vũ kinh bắt được, thân phận ở Vũ Kinh là thương nhân, nhưng mà thân phận thật thì… Một người là Nam Phong Phiêu Kỵ phó tướng quân, một người là Đông Phương Hằng đệ nhất mưu sĩ!”
Trực tiếp làm rõ thân phận, tuy rằng không trực tiếp nói rõ, nhưng những người thông minh đều biết ý tứ của hắn. Hai người có thân phận đặc thù đồng thời cải trang xuất hiện ở Đông Hán kinh thành, nói không có ý đồ chỉ sợ không có người tin, mà trùng hợp Thái tử Tư Đồ Lãng ngay trong khoảng thời gian này chết đi, bên trong có thể đoán được quan hệ.
“Quả thực khinh người quá đáng!” Tư Đồ Thanh thật sự nổi giận, cho dù vừa bọn họ nói Thiên Thanh Hoàng giết Thái tử hắn đã không tin, dù sao hắn cũng xem kỹ xem Thiên Thanh Hoàng là nữ nhân thế nào, nhưng lại không ngờ một người được xưng là ‘ngu ngốc’ nữ nhân lại có thể mưu kế như vậy. Nhưng là hiện tại bất đồng, hung thủ đã bị bắt, hơn nữa lại giữa hai quốc gia với nhau, cái này chẳng khác gì là trắng trợn khiêu khích, hắn sao có thể không giận!
“Cảm ta Hạ Hoàng lần này đã giúp trẫm một đại ân, chuyện này trẫm nhất định điều tra rõ ràng, vì Hoàng nhi báo thù!” Tuy hắn hiện tại hận không thể lập tức giết chết hai người phía dưới, nhưng lý trí nói cho hắn biết không thể ở trước mặt Hiên Viên Tuyệt đánh mất mặt mũi, cho nên cưỡng chế tức giận hỏi: “Hạ Hoàng lần này đến sẽ không chỉ vì chuyện này đi?”
Hiên Viên Tuyệt chuyển động chén rượu một chút, nói: “Đương nhiên không phải, trẫm lần này đến là vì chuyện hòa thân!”
“Nga?” Tư Đồ Thanh hơi kinh ngạc, lập tức trong lòng vui vẻ, Hiên Viên Tuyệt tự mình đến, có nghĩa là hắn cũng rất coi trọng liên hôn này, nói như thế, hắn thật ra có thể hảo hảo lợi dụng một chút. Ánh mắt liếc đến bộ dáng e lệ của hai công chúa mình sủng ái nhất, mở miệng nói: “Còn chưa giới thiệu với Hạ Hoàng, đây là hai vị công chúa của trẫm, Vãn Nguyệt cùng Văn Thiên!”
Dứt lời giả bộ quát: “Các ngươi sao còn không mau đến diện kiến Hạ Hoàng, nhất điểm quy củ cũng không hiểu!”
“A…” Hai người một chút tỉnh táo lại, vẻ mặt ngượng ngùng đứng dậy ôn nhu hành lễ: “Vãn Nguyệt ( Văn Thiên) tham kiến Hạ Hoàng!”
Giờ phút này hai người không còn bộ dáng bình thường trầm tĩnh cùng kiêu ngạo, mà chính là bộ dáng nữ tử hoài xuân, mị lực của Hiên Viên Tuyệt quả nhiên cường đại, làm cho hai cái công chúa kia đã sớm quên mất chính mình từng sợ gả cho Hiên Viên Tuyệt phải chết.
“Bình thân!” Thanh âm lạnh lùng không mang theo một tia phập phồng, đối mặt với hai đại mỹ nhân bất vi sở động.
Ngữ khi nhất điểm không khách khí làm hai người cứng đờ, nhưng nghĩ đến thân phận Hiên Viên Tuyệt mà lập tức điều chỉnh tâm tình lui xuống.
Thiên Thanh Hoàng ngồi trên ghế, nguy hiểm đã giải trừ, hiện tại chỉ còn việc xem diễn. Bưng chén rượu nhấp một ngụm, ánh mắt lơ đãng nhìn Thiên Thanh Tuyết đang tính kế nhìn Hiên Viên Tuyệt, cười lạnh: Nữ nhân này dã tâm thật đúng không nhỏ. Chính là ánh mắt kia thật sự làm người ta khó chịu!
Lòng tràn đầy tính kế, Thiên Thanh Tuyết cũng không chú ý tới ánh mắt Thiên Thanh Hoàng, mà lúc này Thiên Thanh Liên vẫn trầm mặc tựa hồ làm một cái quyết định, từ vị trí đứng dậy, đối Tư Đồ Thanh cùng Hiên Viên Tuyệt cúi đầu: “Tiểu nữ Thiên Thanh Liên bất tài, nhưng biết chút âm luật, thỉnh Hoàng Thượng ân chuẩn cho tiểu nữ khảy một bản, vì mọi người cao hứng!”
Sắc mặt Tư Đồ Thanh có chút khó coi, hắn hiện tại vội vã muốn tác hợp nữ nhi của mình với vị đế vương tuổi trẻ này, tự nhiên sợ người khác đoạt mất sự nổi bật của các nàng, cho nên đối với việc Thiên Thanh Liên tự tiến cử liền không có hào cảm, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ phải rộng lượng vẫy tay: “Chuẩn!”
Thiên Thanh Liên vui vẻ: “Tạ Hoàng Thượng!”
Xoay người ngồi vào cầm hậu, quyến rũ lại thẹn thùng nhìn Hiên Viên Tuyệt liếc mắt một cái. Mí mắt Thiên Thanh Hoàng vừa kéo, thật không hổ là hai tỷ muội.
Đối mặt với phản ứng kỳ quái của mọi người, Thiên Thanh Hoàng có chút nghi hoặc, quay đầu nhìn về phía cửa đại điện, dù cho đã tỏ ra bình tĩnh, nhưng Thiên Thanh Hoàng cũng nhịn không được kinh ngạc, kinh ngạc qua đi đó chính là kinh diễm cùng không thể tin, người nọ là Phượng Huyết? Hình như không phải!
Hắn có khuôn mặt ảm đạm, ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, tựa như bức điêu khắc Hy Lạp, con ngươi u ám băng lãnh có vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm, bạc môi hoàn mỹ lộ ra vô tình, một thân đơn giản hắc y cũng giấu không được tư thế oai hùng hơn người, hắn cứ như vậy tùy ý đứng ở nơi đó, cả người phát ra một loại khí chất vương giả uy chấn thiên hạ, tùy ý liếc mắt cũng làm cho người ta cảm thấy bị cường đại áp bách, đây mới là chân chính là đế vương!
Tây Hạ hoàng đế, Hiên Viên Tuyệt, nghe đồn hắn lãnh khốc vô tình, thị huyết thô bạo, một tuổi có thể nói, bốn tuổi có thể làm thơ, mười tuổi liền tùy quân xuất chinh, mười sáu tuổi sát huynh giết cha, đoạt được ngôi vị hoàng đế hiện tai. Hơn nữa vì để củng cố vị trí mà không tiếc đại khai sát giới, triều thần phản đối hắn phần lớn đều trảm cả nhà, thủ đoạn huyết tinh làm người ta phát lạnh, nhưng lại không có người biết, nguyên lai Đế vương lãnh khốc kia cư nhiên lại tuấn mỹ như vậy!
“Thần tham kiến Ngô Hoàng!” Ba người Chung tướng quân trước hết có phản ứng, đứng dậy quỳ lạy, cũng hồi tỉnh lại một chút thần trí của mọi người.
“Miễn lễ!” Khuôn mặt không chút thay đổi khoát tay, ngữ khí lạnh như băng không mang theo một tia cảm xúc, con ngươi u ám làm cho người ta thấy không rõ ý tứ, ánh mắt đảo qua một lượt đại điện, khí thế cường đại.
Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng trên người Tư Đồ Thanh: “Trẫm mạo muội tới chơi, hi vọng Hán Hoàng không để ý!”
“Khụ khụ… Hạ Hoàng khách khí, ngươi có thể đến, trẫm thập phần hoan nghênh, chiêu đãi không chu toàn còn thỉnh bao dung!” Tư Đồ Thanh ho khan nói.
“Là trẫm làm phiền!” Tuy rằng nói chuyện khách khí, nhưng giọng nói lại không hề khách khí.
Hai đại quốc đế vương, một người ngồi trên đài cao, một thân long bào màu vàng, một người dưới đài khoanh tay mà đứng, chỉ nhất kiện y phục bình thường, vậy mà lại vô cùng khác biệt. Cho dù Tư Đồ Thanh có cố gắng duy trì, thì bộ dáng hiện tại của hẳn cũng không có lấy chút đế vương uy nghiêm, mà Hiên Viên Tuyệt cứ như vậy tùy ý đứng, cường đại khí thế lập tức vượt qua Tư Đồ Thanh.
“Hạ Hoàng thỉnh nhập tòa!”
Hiên Viên Tuyệt khẽ gật đầu, vài bước đi đến trước bàn ngồi xuống, ánh mắt nhìn xuống vừa vặn dừng trên người Thiên Thanh Hoàng, trùng hợp Thiên Thanh Hoàng cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người lập tức liền chạm vào nhau.
Nếu như nói Thiên Thanh Hoàng bắt đầu còn có chút hoài nghi, thì lúc này liếc mắt một cái cũng đã xác định Hiên Viên Tuyệt chính là Phượng Huyết, Phượng Huyết chính là Hiên Viên Tuyệt!
Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng Thiên Thanh Hoàng cũng không có phản ứng quá lớn, mỗi người đều có một bí mật riêng, Hiên Viên Tuyệt nhiều hơn một thân phận cũng không có gì là lạ. Chỉ là thân phận kia có chút đặc thù, bất quá tinh tế nghĩ thì kỳ thật tính cách hai người cũng có rất nhiều điểm tương tự, chính là không ai dám đem hai người liên tưởng đến nhau mà thôi! Một thân phận cũng đã đủ dọa người, hai thân phận đồng thời thì chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản là dọa người!
Bởi vì Hiên Viên Tuyệt ngoài ý muốn đến, nên nguyên bản hết thảy chuyện ban nãy lập tức bị đánh gãy, mà Tư Đồ Văn Thiên ở lúc Hiên Viên Tuyệt bước vào cửa nháy mắt cũng đã bị mê hoặc, bây giờ còn chưa phục hồi lại tinh thần, làm sao còn tâm tư thảo phạt Thiên Thanh Hoàng!
Tuy rằng không ai nói, nhưng Hiên Viên Tuyệt cũng không quên việc ban đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Thanh: “Trẫm lần này mang đến hai lễ vật đặc biệt, muốn để cho Hán Hoàng nhìn.”
Cũng không đợi Tư Đồ Thanh trả lời, hắn đã vung tay, hai tuấn lãng nam tử bị trói liền được đưa vào trong đại điện.
“Hạ Hoàng, hai vị này là…” Tư Đồ Thanh lập tức không rõ Hiên Viên Tuyệt muốn làm gì.
Hiên Viên Tuyệt buông chén rượu: “Hai người này là trẫm ở ngoài thành Vũ kinh bắt được, thân phận ở Vũ Kinh là thương nhân, nhưng mà thân phận thật thì… Một người là Nam Phong Phiêu Kỵ phó tướng quân, một người là Đông Phương Hằng đệ nhất mưu sĩ!”
Trực tiếp làm rõ thân phận, tuy rằng không trực tiếp nói rõ, nhưng những người thông minh đều biết ý tứ của hắn. Hai người có thân phận đặc thù đồng thời cải trang xuất hiện ở Đông Hán kinh thành, nói không có ý đồ chỉ sợ không có người tin, mà trùng hợp Thái tử Tư Đồ Lãng ngay trong khoảng thời gian này chết đi, bên trong có thể đoán được quan hệ.
“Quả thực khinh người quá đáng!” Tư Đồ Thanh thật sự nổi giận, cho dù vừa bọn họ nói Thiên Thanh Hoàng giết Thái tử hắn đã không tin, dù sao hắn cũng xem kỹ xem Thiên Thanh Hoàng là nữ nhân thế nào, nhưng lại không ngờ một người được xưng là ‘ngu ngốc’ nữ nhân lại có thể mưu kế như vậy. Nhưng là hiện tại bất đồng, hung thủ đã bị bắt, hơn nữa lại giữa hai quốc gia với nhau, cái này chẳng khác gì là trắng trợn khiêu khích, hắn sao có thể không giận!
“Cảm ta Hạ Hoàng lần này đã giúp trẫm một đại ân, chuyện này trẫm nhất định điều tra rõ ràng, vì Hoàng nhi báo thù!” Tuy hắn hiện tại hận không thể lập tức giết chết hai người phía dưới, nhưng lý trí nói cho hắn biết không thể ở trước mặt Hiên Viên Tuyệt đánh mất mặt mũi, cho nên cưỡng chế tức giận hỏi: “Hạ Hoàng lần này đến sẽ không chỉ vì chuyện này đi?”
Hiên Viên Tuyệt chuyển động chén rượu một chút, nói: “Đương nhiên không phải, trẫm lần này đến là vì chuyện hòa thân!”
“Nga?” Tư Đồ Thanh hơi kinh ngạc, lập tức trong lòng vui vẻ, Hiên Viên Tuyệt tự mình đến, có nghĩa là hắn cũng rất coi trọng liên hôn này, nói như thế, hắn thật ra có thể hảo hảo lợi dụng một chút. Ánh mắt liếc đến bộ dáng e lệ của hai công chúa mình sủng ái nhất, mở miệng nói: “Còn chưa giới thiệu với Hạ Hoàng, đây là hai vị công chúa của trẫm, Vãn Nguyệt cùng Văn Thiên!”
Dứt lời giả bộ quát: “Các ngươi sao còn không mau đến diện kiến Hạ Hoàng, nhất điểm quy củ cũng không hiểu!”
“A…” Hai người một chút tỉnh táo lại, vẻ mặt ngượng ngùng đứng dậy ôn nhu hành lễ: “Vãn Nguyệt ( Văn Thiên) tham kiến Hạ Hoàng!”
Giờ phút này hai người không còn bộ dáng bình thường trầm tĩnh cùng kiêu ngạo, mà chính là bộ dáng nữ tử hoài xuân, mị lực của Hiên Viên Tuyệt quả nhiên cường đại, làm cho hai cái công chúa kia đã sớm quên mất chính mình từng sợ gả cho Hiên Viên Tuyệt phải chết.
“Bình thân!” Thanh âm lạnh lùng không mang theo một tia phập phồng, đối mặt với hai đại mỹ nhân bất vi sở động.
Ngữ khi nhất điểm không khách khí làm hai người cứng đờ, nhưng nghĩ đến thân phận Hiên Viên Tuyệt mà lập tức điều chỉnh tâm tình lui xuống.
Thiên Thanh Hoàng ngồi trên ghế, nguy hiểm đã giải trừ, hiện tại chỉ còn việc xem diễn. Bưng chén rượu nhấp một ngụm, ánh mắt lơ đãng nhìn Thiên Thanh Tuyết đang tính kế nhìn Hiên Viên Tuyệt, cười lạnh: Nữ nhân này dã tâm thật đúng không nhỏ. Chính là ánh mắt kia thật sự làm người ta khó chịu!
Lòng tràn đầy tính kế, Thiên Thanh Tuyết cũng không chú ý tới ánh mắt Thiên Thanh Hoàng, mà lúc này Thiên Thanh Liên vẫn trầm mặc tựa hồ làm một cái quyết định, từ vị trí đứng dậy, đối Tư Đồ Thanh cùng Hiên Viên Tuyệt cúi đầu: “Tiểu nữ Thiên Thanh Liên bất tài, nhưng biết chút âm luật, thỉnh Hoàng Thượng ân chuẩn cho tiểu nữ khảy một bản, vì mọi người cao hứng!”
Sắc mặt Tư Đồ Thanh có chút khó coi, hắn hiện tại vội vã muốn tác hợp nữ nhi của mình với vị đế vương tuổi trẻ này, tự nhiên sợ người khác đoạt mất sự nổi bật của các nàng, cho nên đối với việc Thiên Thanh Liên tự tiến cử liền không có hào cảm, nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ phải rộng lượng vẫy tay: “Chuẩn!”
Thiên Thanh Liên vui vẻ: “Tạ Hoàng Thượng!”
Xoay người ngồi vào cầm hậu, quyến rũ lại thẹn thùng nhìn Hiên Viên Tuyệt liếc mắt một cái. Mí mắt Thiên Thanh Hoàng vừa kéo, thật không hổ là hai tỷ muội.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook