Theo lời của cậu là: Làm bá tổng thì cũng được nhưng không thể đánh mất chuyên môn của mình.
Biết hôm nay mình lại không có gì để làm, Khương Ý lại ngồi trước bàn vẽ của mình, thư ký Tư Trạch của cậu nhìn mãi đã thành quen.
Trên bàn vẽ là cảnh hoàng hôn thành phố còn dang dở ngày hôm qua, trong lòng Khương Ý còn rối loạn nên cậu nhìn tấm vải mà mãi chưa đặt bút.
Tư Trạch thấy Khương Ý ngồi im không nhúc nhích như một pho tượng, nhíu mày đầy tâm sự mà không biết là cậu đang nghĩ gì.
Anh ta cũng không hiểu vị sếp Khương nhỏ này, nghĩ một hồi thì bưng cho cậu một ly Americano đá.
Trước kia Tư Trạch luôn đi theo anh trai cùng cha khác mẹ của Khương Ý là Khương Phỉ, được cho là cánh tay đắc lực.
Gần đây Khương Ý tiếp quản công ty con nên Khương Phỉ điều anh ta sang làm thư ký cho Khương Ý.
Tất cả mọi người đều nói Khương Phỉ cho Tư Trạch đến giám sát Khương Ý, chính bản thân Tư Trạch lại không nhận được mệnh lệnh này.
Hào môn tranh quyền phức tạp nên Tư Trạch không hiểu, cũng không biết rõ rốt cuộc ý của Khương Phỉ là gì, anh ta chỉ quan tâm đến công việc của mình.
Sếp Khương nhỏ rảnh rỗi nên thư ký bên cạnh cậu cũng rảnh theo, người đã tốt nghiệp và bước vào xã hội nhiều năm khó mà tan làm đúng giờ như hai hôm nay.
"Đợi đã." Khương Ý gọi Tư Trạch lại: "Anh trai tôi hai ngày đi công tác một lần, tôi không có lịch trình kiểu này à?"
Không đợi Tư Trạch trả lời Khương Ý lại nói: "Cái kiểu đến thành phố khác nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng ý."
Trong nhà có thêm một con chim hoàng yến còn cường tráng hơn mình, Khương Ý thật sự không quen, cậu càng nghĩ càng cảm thấy mình nên đi công tác để tiêu hóa điều này thì hơn.
Đối diện với ánh mắt đầy khát khao công việc của Khương Ý, Tư Trạch tiếc nuối lắc đầu: "Trước mắt thì không có lịch đi công tác."
Khương Ý giãy giụa: "Đi nước ngoài cũng được."
Thậm chí cậu còn có thể đến Nam Cực nghiên cứu chim cánh cụt!
Tư Trạch ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tổng giám đốc Khương muốn ra ngoài giải sầu ư? Tôi có thể sắp xếp cho ngài."
Khương Ý: "... Không cần, cảm ơn."
Đi làm ba ngày đã muốn ra ngoài giải sầu, cậu sợ một cái chân khác của mình cũng khó mà giữ được.
Không có cách nào trốn tránh, Khương Ý chán nản, nhóm bạn ăn chơi lại bắt đầu hò nhau đi quẩy, nói muốn đến quán bar mới mở gần đây.
[Trường Cung Xạ Điêu]: Thật mà, môi trường ở Khinh Nhan rất tốt, ở ngay trên đường Xuân Hi... Mấy ca sĩ cố định ở đấy rất tuyệt, nhân viên phục vụ đều là người trẻ tuổi xinh đẹp, khuôn mặt tươi sáng, mặt non đến mức có thể vắt ra nước, chắc chắn chủ quán là người nhan khống!
Cậu Trương trong nhà có mỏ suýt chút nữa tâng bốc quán bar kia lên trời nhưng Khương Ý cảm thấy điểm quan trọng là ở đoạn cuối.
[Trường Cung Xạ Điêu]: Quán bar kia không phải ai muốn vào là vào đâu, nó có hệ thống hội viên á, muốn vào thì phải nộp một trăm nghìn tệ phí hội viên.
Hội viên có thêm mang theo một người miễn phí.
Trong nhóm của họ có gần mười người, mỗi người đều là phú nhị đại, thứ bọn họ không bao giờ thiếu đó là tiền và thời gian.
Chỉ là một trăm nghìn chẳng những không khiến họ lùi bước mà còn thành công thu hút sự chú ý của họ.
Đám người nói vài ba câu đã quyết định tối nay sẽ tụ tập, địa điểm là quán bar Khinh Nhan có cái tên vừa nghe là biết không giống quán bar bình thường.
Khương Ý vào nhóm rất sớm nhưng vì gia đình giáo dục nghiêm khắc nên gần như chưa từng tham gia hoạt động thế này, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, tụ tập là giả mà săn người đẹp mới là thật.
Khương Ý sợ mình về nhà quá sớm sẽ nghe Úc Khâm Xuyên nhắc đến việc thực hiện nghĩa vụ của chim hoàng yến, Khương Ý gửi '+1' lúc cậu Trương thống kê nhân số.
Khương Ý vừa ngoi lên, trong nhóm yên tĩnh chừng hai giây thì chợt bùng nổ.
[Người đàn ông đẹp trai nhất thành phố Nam Phong]: Tao bị lóa mắt hay trời đổ mưa đỏ thế?
[Trường Cung Xạ Điêu]: Khương Ý, mày cũng đi à?
[Nghệ nhân]: Không được à?
[Thành Tây Ngạn Tổ]: Đương nhiên không phải, thêm người thêm vui!
Mọi người chỉ kinh ngạc khi người chưa bao giờ tham gia tiệc tùng như Khương Ý, có một ngày lại chủ động tham gia hoạt động của bọn họ.
Người trong nhóm bắt đầu trêu chọc Khương Ý, hỏi cậu có phải là sau khi tốt nghiệp bắt đầu muốn sống buông thả không.
Biết hôm nay mình lại không có gì để làm, Khương Ý lại ngồi trước bàn vẽ của mình, thư ký Tư Trạch của cậu nhìn mãi đã thành quen.
Trên bàn vẽ là cảnh hoàng hôn thành phố còn dang dở ngày hôm qua, trong lòng Khương Ý còn rối loạn nên cậu nhìn tấm vải mà mãi chưa đặt bút.
Tư Trạch thấy Khương Ý ngồi im không nhúc nhích như một pho tượng, nhíu mày đầy tâm sự mà không biết là cậu đang nghĩ gì.
Anh ta cũng không hiểu vị sếp Khương nhỏ này, nghĩ một hồi thì bưng cho cậu một ly Americano đá.
Trước kia Tư Trạch luôn đi theo anh trai cùng cha khác mẹ của Khương Ý là Khương Phỉ, được cho là cánh tay đắc lực.
Gần đây Khương Ý tiếp quản công ty con nên Khương Phỉ điều anh ta sang làm thư ký cho Khương Ý.
Tất cả mọi người đều nói Khương Phỉ cho Tư Trạch đến giám sát Khương Ý, chính bản thân Tư Trạch lại không nhận được mệnh lệnh này.
Hào môn tranh quyền phức tạp nên Tư Trạch không hiểu, cũng không biết rõ rốt cuộc ý của Khương Phỉ là gì, anh ta chỉ quan tâm đến công việc của mình.
Sếp Khương nhỏ rảnh rỗi nên thư ký bên cạnh cậu cũng rảnh theo, người đã tốt nghiệp và bước vào xã hội nhiều năm khó mà tan làm đúng giờ như hai hôm nay.
"Đợi đã." Khương Ý gọi Tư Trạch lại: "Anh trai tôi hai ngày đi công tác một lần, tôi không có lịch trình kiểu này à?"
Không đợi Tư Trạch trả lời Khương Ý lại nói: "Cái kiểu đến thành phố khác nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng ý."
Trong nhà có thêm một con chim hoàng yến còn cường tráng hơn mình, Khương Ý thật sự không quen, cậu càng nghĩ càng cảm thấy mình nên đi công tác để tiêu hóa điều này thì hơn.
Đối diện với ánh mắt đầy khát khao công việc của Khương Ý, Tư Trạch tiếc nuối lắc đầu: "Trước mắt thì không có lịch đi công tác."
Khương Ý giãy giụa: "Đi nước ngoài cũng được."
Thậm chí cậu còn có thể đến Nam Cực nghiên cứu chim cánh cụt!
Tư Trạch ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tổng giám đốc Khương muốn ra ngoài giải sầu ư? Tôi có thể sắp xếp cho ngài."
Khương Ý: "... Không cần, cảm ơn."
Đi làm ba ngày đã muốn ra ngoài giải sầu, cậu sợ một cái chân khác của mình cũng khó mà giữ được.
Không có cách nào trốn tránh, Khương Ý chán nản, nhóm bạn ăn chơi lại bắt đầu hò nhau đi quẩy, nói muốn đến quán bar mới mở gần đây.
[Trường Cung Xạ Điêu]: Thật mà, môi trường ở Khinh Nhan rất tốt, ở ngay trên đường Xuân Hi... Mấy ca sĩ cố định ở đấy rất tuyệt, nhân viên phục vụ đều là người trẻ tuổi xinh đẹp, khuôn mặt tươi sáng, mặt non đến mức có thể vắt ra nước, chắc chắn chủ quán là người nhan khống!
Cậu Trương trong nhà có mỏ suýt chút nữa tâng bốc quán bar kia lên trời nhưng Khương Ý cảm thấy điểm quan trọng là ở đoạn cuối.
[Trường Cung Xạ Điêu]: Quán bar kia không phải ai muốn vào là vào đâu, nó có hệ thống hội viên á, muốn vào thì phải nộp một trăm nghìn tệ phí hội viên.
Hội viên có thêm mang theo một người miễn phí.
Trong nhóm của họ có gần mười người, mỗi người đều là phú nhị đại, thứ bọn họ không bao giờ thiếu đó là tiền và thời gian.
Chỉ là một trăm nghìn chẳng những không khiến họ lùi bước mà còn thành công thu hút sự chú ý của họ.
Đám người nói vài ba câu đã quyết định tối nay sẽ tụ tập, địa điểm là quán bar Khinh Nhan có cái tên vừa nghe là biết không giống quán bar bình thường.
Khương Ý vào nhóm rất sớm nhưng vì gia đình giáo dục nghiêm khắc nên gần như chưa từng tham gia hoạt động thế này, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, tụ tập là giả mà săn người đẹp mới là thật.
Khương Ý sợ mình về nhà quá sớm sẽ nghe Úc Khâm Xuyên nhắc đến việc thực hiện nghĩa vụ của chim hoàng yến, Khương Ý gửi '+1' lúc cậu Trương thống kê nhân số.
Khương Ý vừa ngoi lên, trong nhóm yên tĩnh chừng hai giây thì chợt bùng nổ.
[Người đàn ông đẹp trai nhất thành phố Nam Phong]: Tao bị lóa mắt hay trời đổ mưa đỏ thế?
[Trường Cung Xạ Điêu]: Khương Ý, mày cũng đi à?
[Nghệ nhân]: Không được à?
[Thành Tây Ngạn Tổ]: Đương nhiên không phải, thêm người thêm vui!
Mọi người chỉ kinh ngạc khi người chưa bao giờ tham gia tiệc tùng như Khương Ý, có một ngày lại chủ động tham gia hoạt động của bọn họ.
Người trong nhóm bắt đầu trêu chọc Khương Ý, hỏi cậu có phải là sau khi tốt nghiệp bắt đầu muốn sống buông thả không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook