Tục Nhân Hồi Đáng
-
Chương 6: Trực giác của Đổng Tuyết
Chủ nhiệm ban 7 lớp 12 Trần Trung Mẫn gần đây phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, khi xem bài thi thì đột nhiên phát hiện bút tích học sinh Biên Học Đạo đột nhiên thay đổi rất lớn, nhìn rất đẹp.
Sau khi trao đổi cẩn thận với các giáo viên bộ môn, khẳng định đây là chính xác. Lúc bắt đầu mọi người hoài nghi là nhờ người khác viết hộ, nhưng cả lớp học, thậm chí là học sinh cả khóa này không ai có bút tích tương tự.
Cô Trần tìm cơ hội trong lớp học nhìn chữ viết của Biên Học Đạo. Quả thật là chữ do đích thân hắn viết. Đã làm giáo viên 20 năm, cô Trần Trung Mẫn không phải chưa từng gặp việc bút tích học sinh thay đổi, nhưng đột nhiên như vậy, thay đổi nhiều như vậy thì chưa từng thấy qua.
Kỳ thi tốt nghiệp đã sắp tới gần, Trần Trung Mẫn đè xuống lòng hiếu kỳ của mình. Chữ đẹp một chút cũng không phải chuyện xấu, ít nhất bài thi tốt nghiệp trung học cũng có thể gây thiện cảm hơn một chút, biết đâu được thêm chút điểm. Tin tức dạo gần đây cho thấy dạo này Biên Học Đạo có phần kỳ lạ, đột nhiên trở thành bạn tốt với Chu Hàng, học tập cũng rất cố gắng.
- Haiz, còn lại chỉ vài ngày, hiện giờ cố gắng, dựa vào học lực khi trước dù phát huy tốt cũng chỉ được một trường hạng hai. Nếu sớm hơn nửa năm có hi vọng vào được trường hạng nhất.
Rất nhanh Trần Trung Mẫn đã quên chuyện này.
Trải qua chuyện hôm đó, Chu Hàng không kéo Biên Học Đạo đi quán internet nữa, khiến Biên Học Đạo đỡ tốn nước bọt. Kỳ thi tốt nghiệp ngày càng tới gần, tinh thần học tập cũng càng kém.
Liên hoan nhỏ, trốn học, nam sinh nữ sinh phóng điện, vuốt ve ở các chỗ tối ngoài hành lang trong giờ tự học tối, còn có nhiều học sinh xuất sắc đọc tiểu thuyết.
Biên Học Đạo là một trong số ít những người vẫn đọc sách như trước.
Hắn cũng bị ảnh hưởng, thỉnh thoảng cũng sinh ra ý niệm không học. Bản thân mình biết rất nhiều tin tức, cho dù không học chỉ cần dùng một hai cái cũng có thể sống tốt hơn trước kia. Không cần nói nhiều, chỉ cần giá bất động sản, thị trường chứng khoán hay giá vàng cũng đủ khiến hắn một đêm đổi đời. Đợi vài năm nữa đến kỳ Olympic, mình gửi bản thiết kế ngọn đuốc qua cũng có thể kiếm chút tên tuổi, đến khi có danh còn sợ không có lợi sao?
Lui tiếp một bước, cho dù mười năm tiếp theo mình không làm gì, đợi đến năm 2014 dùng mã xổ số giải nhất kia cũng có thể trở thành phú ông trăm vạn hay ngàn vạn.
Song những ý nghĩ này nhanh chóng bị Biên Học Đạo vứt bỏ.
Hắn không muốn để cha mẹ thất vọng, hắn không muốn như kiếp trước, chỉ vì thi đỗ một trường đại học hạng hai khiến cha mẹ cao hứng mấy ngày. Đã được sống lại, hắn không muốn cha mẹ phải tiếc nuối. Còn nữa, bất kể là chơi cổ phiếu, tích trữ vàng hay đầu tư bất động sản, thứ nào không cần tài chính chứ? Tiền khởi nghiệp từ đâu? Chẳng lẽ dựa vào cha mẹ cho? Chẳng lẽ sau khi mình thi trượt tốt nghiệp còn muốn để cha mẹ bán nhà để làm vốn cho mình? Nhỡ đâu thua lỗ thì sao?
Đại học, có lẽ học không được bao nhiêu thứ nhưng ít nhất có thể để cho Biên Học Đạo một không gian tương đối tự do, không cần lo lắng cha mẹ nhìn ra điểm gì khác thường. Hơn nữa chỉ cần khổ cực 20 ngày nữa, thi đậu đại học Đông Sâm là có thể gặp được Từ Thượng Tú.
Biên Học Đạo là một người đàn ông đã nếm qua phụ nữ, giờ cơ thể đang ở tuổi sức khỏe tràn trề, cũng có những lúc súng ống lên nòng.
Ngồi trước Biên Học Đạo hai dãy bàn có một cô bé tên Đổng Tuyết, thành tích bình thường, dáng vẻ không quá xuất chúng, lúc bình thường cũng không khiến ai trong lớp chú ý. Hiện giờ Biên Học Đạo đang nhìn chằm chằm, hai cái chân thon dài trong quần jean, mông cũng hoàn hảo, bộ ngực phát triển cũng rất ngon lành, bả vai đẹp mắt, vóc người quyến rũ. Hắn tin qua vài năm nữa cô bé này phong tình vượt xa hơn những nữ sinh trong lớp đang được yêu thích.
Biên Học Đạo đang cho đại não nghỉ ngơi, nhìn Đổng Tuyết YY chừng 10 phút, trong lòng không khỏi cảm thán: Đám người Bành Hồng ngày ngày náo loạn, đùa giỡn theo đuổi con gái, gương mặt nhìn còn được nhưng nếu so sánh điểm tổng hợp thì còn kém xa Đổng Tuyết. Đây gọi là gì? Đây chính là cá lọt lưới, là lưu lại hàng tốt cho đại học!
Sau ngày đó ánh mắt Biên Học Đạo chuyển từ “bạn tốt” Chu Hàng sang người Đổng Tuyết. Lâu ngày Biên Học Đạo phát hiện cô gái này rất có nguyên tắc, bình thường trong lớp rất nghiêm túc, bất luận là sách giáo khoa hay sách bài tập để có một vị trí cố định, cùng mấy nữ sinh học tốt hơn ra vào phòng học, còn nam sinh thì luôn duy trì khoảng cách nhất định.
Trong mắt Biên Học Đạo đã 33 tuổi, dù thế nào thì kia kia cũng chỉ là một cô bé. Chỉ vài ngày sau hắn đã chuyển sự chú ý lên giáo viên chính trị. Cô giáo họ Tiền, khoảng 30 tuổi, tóc ngắn, ngũ quan sắc bén, cái miệng chửi người rất lợi hại. Nhưng Biên Học Đạo phát hiện một ưu điểm của đối phương, đó chính là gợi cảm.
Kể từ sau khi phát hiện hai đối tượng “bổ mắt”, quá trình học tập của Biên Học Đạo cũng không khô khan như vậy. Hắn không biết ánh mắt của mình quá càn quấy, giáo viên chính trị thì còn tốt, dù sao đại đa số ánh mắt mọi người đều nhìn vào cô giáo, không ai quan tâm tới Biên Học Đạo. Nhưng Đổng Tuyết thì không giống, ít nhất là Quách Đông rất nhanh đã phát hiện Biên Học Đạo hình như có ý với Đổng Tuyết.
Quách Đông cảm thấy không theo kịp suy nghĩ của Biên Học Đạo, yêu sớm vậy để làm chi? Còn vài tuần nữa là thi tốt nghiệp, sao vẫn còn suy nghĩ này?
Đổng Tuyết nhận ra gần đây Biên Học Đạo luôn chú ý tới mình. Trực giác của phụ nữ thật kỳ diệu, lúc đầu cô chỉ cảm nhận được có người ngồi sau nhìn mình, sau một lần vào phòng học thấy ánh mắt của Biên Học Đạo nhìn mình cô mới biết chính là hắn.
Đổng Tuyết thích nam sinh mắt to, Biên Học Đạo không phải khẩu vị của cô. Nhưng lại mừng rỡ khi mình được chú ý tới. Cô là một nữ sinh trưởng thành sớm, thời gian tốt nghiệp tới gần khiến sự rụt rè trong cô không còn, thậm chí trong lòng sinh ra những tâm lý quái đản.
Mấy ngày tiếp theo, trước khi cùng bạn bè ra khỏi phòng học, chỉ cần Biên Học Đạo có trong lớp Đổng Tuyết sẽ lén nhìn hắn một cái. Khi từ ngoài vào lớp, ánh mắt cũng nhìn về phía chỗ ngồi của Biên Học Đạo.
Biên Học Đạo hiểu được ánh mắt của Đổng Tuyết, đó là ánh mắt trêu chọc, thậm chí là khiêu khích, dù sao cũng không phải là ánh mắt đưa tình. Cho nên Biên Học Đạo thu lại ánh mắt, buồn bực gặm đống sách.
Phát hiện ra Biên Học Đạo không nhìn mình nữa, Đổng Tuyết sinh ra cảm giác mất mác. Khi đi học còn tốt, khi tự học chỉ muốn quay đầu lại xem hắn có nhìn mình không, rồi lại cố khống chế bản thân, sợ bị người khác phát hiện ra bí mật của mình.
Lại nói nếu nhìn kỹ thì đối phương cũng thật đáng yêu, hơn nữa nếu so sánh với những nam sinh khác sẽ phát hiện ánh mắt Biên Học Đạo an tĩnh, tự tin, chuyên chú, hoàn toàn khác ánh mắt những nam sinh khác. Có mấy lần Đổng Tuyết lén quan sát Biên Học Đạo như đang đi vào cõi thần tiên, cảm thấy hắn sâu như đáy biển, bên dưới cất dấu rất nhiều bảo tàng năm màu mười sắc.
Nhìn Biên Học Đạo và Chu Hàng kề vai đi cùng nhau không hiểu tại sao Đổng Tuyết thấy phiền muộn. Biên Học Đạo thường xuyên cầm bài thi đi tìm Chu Hàng, Đổng Tuyết luôn luôn quan sát kỹ.
Vào một tiết cuối cùng giờ tự học buổi tối, sau khi nói vài câu chủ nhiệm liền ra ngoài. Sau khi cửa phòng cạch một tiếng, chỉ sau một chút mười mấy học sinh chạy ra.
Quách Đông tới chỗ một nam sinh giỏi số học để cùng giải đề.
Biên Học Đạo đang chiến đấu với đống từ đơn thì thấy Đổng Tuyết trong tay cầm một tập đề, nhanh chóng ngồi xuống cạnh mình.
Bạn gái cùng bàn Đổng Tuyết phát hiện Đổng Tuyết rời khỏi, sau đó nhìn thấy cùng chỗ Biên Học Đạo, sửng sốt. Quách Đông cách đó mấy hàng cũng chú ý Đổng Tuyết đổi chỗ, trong đầu suy nghĩ:
- Hai người này cảm nắng nhau?
Đổng Tuyết giả vờ giả tảng hỏi mấy câu, sau đó bắt đầu làm bài.
Sao cảnh này lại quen như vậy, đây chẳng phải chiêu thức mà mình tiếp cận Chu Hàng sao? Hắn muốn làm gì? Cô nàng này muốn làm gì? Kỹ năng đặc thù sau khi sống lại? Nhìn vài lần là có thể chiếm được trái tim con gái?
Mười mấy phút tiếp theo, hiệu suất học của Biên Học Đạo giảm xuống rất nhiều, không nói trong lòng rối loạn, nhưng cũng không khỏi có chút không yên.
Khi thấy chủ nhiệm lớp sắp trở lại, Đổng Tuyết trở về chỗ của mình, Quách Đông cũng về ngay sau đó.
Thằng này sau khi trở về vẻ mặt sùng bài nhìn Biên Học Đạo, như đang nhìn thấy tiền bối võ lâm ẩn cư đã lâu.
Sau khi trao đổi cẩn thận với các giáo viên bộ môn, khẳng định đây là chính xác. Lúc bắt đầu mọi người hoài nghi là nhờ người khác viết hộ, nhưng cả lớp học, thậm chí là học sinh cả khóa này không ai có bút tích tương tự.
Cô Trần tìm cơ hội trong lớp học nhìn chữ viết của Biên Học Đạo. Quả thật là chữ do đích thân hắn viết. Đã làm giáo viên 20 năm, cô Trần Trung Mẫn không phải chưa từng gặp việc bút tích học sinh thay đổi, nhưng đột nhiên như vậy, thay đổi nhiều như vậy thì chưa từng thấy qua.
Kỳ thi tốt nghiệp đã sắp tới gần, Trần Trung Mẫn đè xuống lòng hiếu kỳ của mình. Chữ đẹp một chút cũng không phải chuyện xấu, ít nhất bài thi tốt nghiệp trung học cũng có thể gây thiện cảm hơn một chút, biết đâu được thêm chút điểm. Tin tức dạo gần đây cho thấy dạo này Biên Học Đạo có phần kỳ lạ, đột nhiên trở thành bạn tốt với Chu Hàng, học tập cũng rất cố gắng.
- Haiz, còn lại chỉ vài ngày, hiện giờ cố gắng, dựa vào học lực khi trước dù phát huy tốt cũng chỉ được một trường hạng hai. Nếu sớm hơn nửa năm có hi vọng vào được trường hạng nhất.
Rất nhanh Trần Trung Mẫn đã quên chuyện này.
Trải qua chuyện hôm đó, Chu Hàng không kéo Biên Học Đạo đi quán internet nữa, khiến Biên Học Đạo đỡ tốn nước bọt. Kỳ thi tốt nghiệp ngày càng tới gần, tinh thần học tập cũng càng kém.
Liên hoan nhỏ, trốn học, nam sinh nữ sinh phóng điện, vuốt ve ở các chỗ tối ngoài hành lang trong giờ tự học tối, còn có nhiều học sinh xuất sắc đọc tiểu thuyết.
Biên Học Đạo là một trong số ít những người vẫn đọc sách như trước.
Hắn cũng bị ảnh hưởng, thỉnh thoảng cũng sinh ra ý niệm không học. Bản thân mình biết rất nhiều tin tức, cho dù không học chỉ cần dùng một hai cái cũng có thể sống tốt hơn trước kia. Không cần nói nhiều, chỉ cần giá bất động sản, thị trường chứng khoán hay giá vàng cũng đủ khiến hắn một đêm đổi đời. Đợi vài năm nữa đến kỳ Olympic, mình gửi bản thiết kế ngọn đuốc qua cũng có thể kiếm chút tên tuổi, đến khi có danh còn sợ không có lợi sao?
Lui tiếp một bước, cho dù mười năm tiếp theo mình không làm gì, đợi đến năm 2014 dùng mã xổ số giải nhất kia cũng có thể trở thành phú ông trăm vạn hay ngàn vạn.
Song những ý nghĩ này nhanh chóng bị Biên Học Đạo vứt bỏ.
Hắn không muốn để cha mẹ thất vọng, hắn không muốn như kiếp trước, chỉ vì thi đỗ một trường đại học hạng hai khiến cha mẹ cao hứng mấy ngày. Đã được sống lại, hắn không muốn cha mẹ phải tiếc nuối. Còn nữa, bất kể là chơi cổ phiếu, tích trữ vàng hay đầu tư bất động sản, thứ nào không cần tài chính chứ? Tiền khởi nghiệp từ đâu? Chẳng lẽ dựa vào cha mẹ cho? Chẳng lẽ sau khi mình thi trượt tốt nghiệp còn muốn để cha mẹ bán nhà để làm vốn cho mình? Nhỡ đâu thua lỗ thì sao?
Đại học, có lẽ học không được bao nhiêu thứ nhưng ít nhất có thể để cho Biên Học Đạo một không gian tương đối tự do, không cần lo lắng cha mẹ nhìn ra điểm gì khác thường. Hơn nữa chỉ cần khổ cực 20 ngày nữa, thi đậu đại học Đông Sâm là có thể gặp được Từ Thượng Tú.
Biên Học Đạo là một người đàn ông đã nếm qua phụ nữ, giờ cơ thể đang ở tuổi sức khỏe tràn trề, cũng có những lúc súng ống lên nòng.
Ngồi trước Biên Học Đạo hai dãy bàn có một cô bé tên Đổng Tuyết, thành tích bình thường, dáng vẻ không quá xuất chúng, lúc bình thường cũng không khiến ai trong lớp chú ý. Hiện giờ Biên Học Đạo đang nhìn chằm chằm, hai cái chân thon dài trong quần jean, mông cũng hoàn hảo, bộ ngực phát triển cũng rất ngon lành, bả vai đẹp mắt, vóc người quyến rũ. Hắn tin qua vài năm nữa cô bé này phong tình vượt xa hơn những nữ sinh trong lớp đang được yêu thích.
Biên Học Đạo đang cho đại não nghỉ ngơi, nhìn Đổng Tuyết YY chừng 10 phút, trong lòng không khỏi cảm thán: Đám người Bành Hồng ngày ngày náo loạn, đùa giỡn theo đuổi con gái, gương mặt nhìn còn được nhưng nếu so sánh điểm tổng hợp thì còn kém xa Đổng Tuyết. Đây gọi là gì? Đây chính là cá lọt lưới, là lưu lại hàng tốt cho đại học!
Sau ngày đó ánh mắt Biên Học Đạo chuyển từ “bạn tốt” Chu Hàng sang người Đổng Tuyết. Lâu ngày Biên Học Đạo phát hiện cô gái này rất có nguyên tắc, bình thường trong lớp rất nghiêm túc, bất luận là sách giáo khoa hay sách bài tập để có một vị trí cố định, cùng mấy nữ sinh học tốt hơn ra vào phòng học, còn nam sinh thì luôn duy trì khoảng cách nhất định.
Trong mắt Biên Học Đạo đã 33 tuổi, dù thế nào thì kia kia cũng chỉ là một cô bé. Chỉ vài ngày sau hắn đã chuyển sự chú ý lên giáo viên chính trị. Cô giáo họ Tiền, khoảng 30 tuổi, tóc ngắn, ngũ quan sắc bén, cái miệng chửi người rất lợi hại. Nhưng Biên Học Đạo phát hiện một ưu điểm của đối phương, đó chính là gợi cảm.
Kể từ sau khi phát hiện hai đối tượng “bổ mắt”, quá trình học tập của Biên Học Đạo cũng không khô khan như vậy. Hắn không biết ánh mắt của mình quá càn quấy, giáo viên chính trị thì còn tốt, dù sao đại đa số ánh mắt mọi người đều nhìn vào cô giáo, không ai quan tâm tới Biên Học Đạo. Nhưng Đổng Tuyết thì không giống, ít nhất là Quách Đông rất nhanh đã phát hiện Biên Học Đạo hình như có ý với Đổng Tuyết.
Quách Đông cảm thấy không theo kịp suy nghĩ của Biên Học Đạo, yêu sớm vậy để làm chi? Còn vài tuần nữa là thi tốt nghiệp, sao vẫn còn suy nghĩ này?
Đổng Tuyết nhận ra gần đây Biên Học Đạo luôn chú ý tới mình. Trực giác của phụ nữ thật kỳ diệu, lúc đầu cô chỉ cảm nhận được có người ngồi sau nhìn mình, sau một lần vào phòng học thấy ánh mắt của Biên Học Đạo nhìn mình cô mới biết chính là hắn.
Đổng Tuyết thích nam sinh mắt to, Biên Học Đạo không phải khẩu vị của cô. Nhưng lại mừng rỡ khi mình được chú ý tới. Cô là một nữ sinh trưởng thành sớm, thời gian tốt nghiệp tới gần khiến sự rụt rè trong cô không còn, thậm chí trong lòng sinh ra những tâm lý quái đản.
Mấy ngày tiếp theo, trước khi cùng bạn bè ra khỏi phòng học, chỉ cần Biên Học Đạo có trong lớp Đổng Tuyết sẽ lén nhìn hắn một cái. Khi từ ngoài vào lớp, ánh mắt cũng nhìn về phía chỗ ngồi của Biên Học Đạo.
Biên Học Đạo hiểu được ánh mắt của Đổng Tuyết, đó là ánh mắt trêu chọc, thậm chí là khiêu khích, dù sao cũng không phải là ánh mắt đưa tình. Cho nên Biên Học Đạo thu lại ánh mắt, buồn bực gặm đống sách.
Phát hiện ra Biên Học Đạo không nhìn mình nữa, Đổng Tuyết sinh ra cảm giác mất mác. Khi đi học còn tốt, khi tự học chỉ muốn quay đầu lại xem hắn có nhìn mình không, rồi lại cố khống chế bản thân, sợ bị người khác phát hiện ra bí mật của mình.
Lại nói nếu nhìn kỹ thì đối phương cũng thật đáng yêu, hơn nữa nếu so sánh với những nam sinh khác sẽ phát hiện ánh mắt Biên Học Đạo an tĩnh, tự tin, chuyên chú, hoàn toàn khác ánh mắt những nam sinh khác. Có mấy lần Đổng Tuyết lén quan sát Biên Học Đạo như đang đi vào cõi thần tiên, cảm thấy hắn sâu như đáy biển, bên dưới cất dấu rất nhiều bảo tàng năm màu mười sắc.
Nhìn Biên Học Đạo và Chu Hàng kề vai đi cùng nhau không hiểu tại sao Đổng Tuyết thấy phiền muộn. Biên Học Đạo thường xuyên cầm bài thi đi tìm Chu Hàng, Đổng Tuyết luôn luôn quan sát kỹ.
Vào một tiết cuối cùng giờ tự học buổi tối, sau khi nói vài câu chủ nhiệm liền ra ngoài. Sau khi cửa phòng cạch một tiếng, chỉ sau một chút mười mấy học sinh chạy ra.
Quách Đông tới chỗ một nam sinh giỏi số học để cùng giải đề.
Biên Học Đạo đang chiến đấu với đống từ đơn thì thấy Đổng Tuyết trong tay cầm một tập đề, nhanh chóng ngồi xuống cạnh mình.
Bạn gái cùng bàn Đổng Tuyết phát hiện Đổng Tuyết rời khỏi, sau đó nhìn thấy cùng chỗ Biên Học Đạo, sửng sốt. Quách Đông cách đó mấy hàng cũng chú ý Đổng Tuyết đổi chỗ, trong đầu suy nghĩ:
- Hai người này cảm nắng nhau?
Đổng Tuyết giả vờ giả tảng hỏi mấy câu, sau đó bắt đầu làm bài.
Sao cảnh này lại quen như vậy, đây chẳng phải chiêu thức mà mình tiếp cận Chu Hàng sao? Hắn muốn làm gì? Cô nàng này muốn làm gì? Kỹ năng đặc thù sau khi sống lại? Nhìn vài lần là có thể chiếm được trái tim con gái?
Mười mấy phút tiếp theo, hiệu suất học của Biên Học Đạo giảm xuống rất nhiều, không nói trong lòng rối loạn, nhưng cũng không khỏi có chút không yên.
Khi thấy chủ nhiệm lớp sắp trở lại, Đổng Tuyết trở về chỗ của mình, Quách Đông cũng về ngay sau đó.
Thằng này sau khi trở về vẻ mặt sùng bài nhìn Biên Học Đạo, như đang nhìn thấy tiền bối võ lâm ẩn cư đã lâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook