Tục Nhân Hồi Đáng
Chương 4: Bạn tốt

Đến năm lớp 12, suy nghĩ của giáo viên và cha mẹ cũng không khác nhau nhiều, không quản thúc quá nữa.

Trở về phòng học, Biên Học Đạo gục trên bàn ngủ một giấc. Khi tỉnh lại đã là tiết thứ 3, giáo viên nói mấy câu hỏi khó điển hình, sau đó ngồi trên bục giảng, để mọi người tự do học tập, có vấn đề thì lên hỏi.

Trong phòng chỉ có tiếng lật sách sột soạt, tiếng bút viết. Biên Học Đạo giống như một chiếc máy photocopy tốc độ cao, lật từng tờ từng tờ.

Quách Đông nhìn Biên Học Đạo ngồi bên cạnh vùi đầu một hồi, sau đó đặt sách xuống, viết lên vài nét bút, sau đó lại vẽ mấy cái cây kiến thức, sau đó lại lật sách nhìn. Dáng vẻ Biên Học Đạo vô cùng chuyên chú, sự tập trung của hắn Quách Đông có thể cảm nhận được. Nếu không phải gần đây Biên Học Đạo không nghỉ ngày nào thì Quách Đông cũng nghi liệu có phải là một người khác hay không.

Trong khối 12, thành tích của Quách Đông cao hơn Biên Học Đạo 10 vị trí, hơn nữa thứ hạng của hắn ổn định hơn Biên Học Đạo rất nhiều. Nguyên nhân ổn định là Quách Đông không học lếch mà Biên Học Đạo học lệch vô cùng, hắn vẫn nhớ như in lần Biên Học Đạo được 23 điểm môn số học khiến cả lớp đều kinh hãi không thôi.

Xem dáng vẻ hai ngày nay thì Biên Học Đạo định buông tha cho số học, bất luận là tiết nào cũng gặm sách chính trị, lịch sử, địa lí. Dùng từ sách lớp 10. Người khác max điểm 750, hắn chỉ định max 600 điểm, vậy cũng được sao?

Biên Học Đạo biết Quách Đông đang quan sát mình, nhưng hắn không sợ quan sát, cũng không có thời gian đối phó. Hắn chỉ có thời gian 46 ngày, còn có rất nhiều sách chưa đọc. Hắn vẫn nhớ rõ đối phương chỉ ngồi cùng bàn với mình nửa sau kỳ cuối lớp 12, thành tích học tập bình thường cũng không tệ lắm, nhưng khi thi làm không tốt, chỉ vượt qua điểm sàn trường loại hai 10 điểm, thấp hơn mình hơn 20 điểm. Quan trọng nhất chính là điểm của Quách Đông bị sai, lệch tới 30 điểm, khiến cho hắn phải vào một trường đại học loại hai kém nhất. Sau kỳ thi tốt nghiệp hai người không liên lạc nữa.

Quách Đông đã nghĩ đúng, Biên Học Đạo xác định bỏ qua số học. Chỉ còn thời gian hơn 40 ngày, hắn xác định đầu tiên sẽ học thuộc các môn kia, đến lúc cuối nếu còn thời gian thì học tập các công thức và dạng bài tập cơ bản nhất. Vấn đề số học, Biên Học Đạo muốn dùng phương thức khác để giải quyết. Cho dù cuối cùng không đủ thời gian thì hắn cũng có đủ vốn để liều mạng vào một trường hạng hai.

Đêm nay, đèn phòng Biên Học Đạo sáng tới 2h30.

Chỉ ngủ hơn 3 tiếng Biên Học Đạo đã thức dậy, tới trường rất sớm. Trên đường hắn mua hai chai sữa tươi, hai túi bánh ngọt nhỏ tốt nhất thời đấy. Hắn không có thời gian dông dài với Chu Hàng, hắn phải nhanh chóng trở thành “bạn tốt” với Chu Hàng.

Tất cả mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi, thực tế thì học sinh giỏi Chu Hàng trọ ở trường cũng không có nhiều bạn. Một điểm quan trọng chính là trong lớp Biên Học Đạo luôn bình thường, học tập không giỏi không kém, làm việc bình bình, không khoa trương, dáng vẻ không dễ nhìn nhưng khi cười rất sáng sủa, hồn nhiên, tóm lại không phải là dạng người thanh danh kém cỏi khiến người chán ghét. Hơn nữa thông qua mấy ngày tiếp xúc Chu Hàng phát hiện Biên Học Đạo rất hiểu chuyện.

Sau một tuần, Biên Học Đạo và Chu Hàng đã trở thành đôi bạn cùng ăn.

Buổi sáng sữa tươi, buổi trưa cocacola, buổi tối kem cùng đồ nướng ven đường, Biên Học Đạo khống chế ổn định tiền chi ra của hai người. Hắn luôn đảm bảo mình tiêu nhiều tiền hơn Chu Hàng. Hắn muốn Chu Hàng thiếu tình cảm, như vậy khi mình nói yêu cầu liên quan đến lợi ích không khiến cho đối phương cảm thấy quá phận, không dễ từ chối.

Gần đây Biên Học Đạo học tới muốn phát điên rồi. Mặc dù hắn biết phạm vi đề thi nhưng kiến thức cần bổ sung quá nhiều, hắn muốn đảm bảo dưới điều kiện 0 điểm môn số học vẫn có thể thi vào một trường hạng hai.

Sau khi sống lại được nửa tháng, Biên Học Đạo xoay tròn như con quay lại nhớ tới Từ Thượng Tú. Khi trước hắn cũng nhớ tới Từ Thượng Tú nhưng rất nhanh đã bị sự mê mang, hưng phấn khi sống lại cùng áp lực kỳ thi đè xuống.

Tối hôm đó, Biên Học Đạo nằm trên chiếc giường đơn, nỗi nhớ Từ Thượng Tú như thủy triều ập đến, thế không thể cản.

Người con gái dịu dàng, hiểu ý, giỏi giang việc nhà kia khiến hắn không thể quên nổi. Từ Thượng Tú, người 8 năm sau hắn gặp được, 9 năm sau thì gả cho hắn.

Biên Học Đạo gần đây cảm thấy chính mình đã quên điều gì, hiện giờ hắn mới nghĩ ra. Hắn bằng tuổi với Từ Thượng Tú, lại là bạn đại học của mình, chỉ là lần trước mình đỗ chuyên ngành xã hội học hạng hai còn Từ Thượng Tú đỗ chuyên nghành thương mại quốc tế, không cùng một khoa, viện với nhau. Trong bốn năm học đại học hai người không có gặp mặt, trước năm 2009 chưa từng quen biết.

Nỗi nhớ khó nguôi, hắn nghĩ không biết năm 2001 Từ Thượng Tú nhìn như nào? Hiện giờ Từ Thượng Tú đang làm gì? Cô bé cách đây mấy trăm cây số kia có biết giờ có một người con trai đang nhớ về mình không.

Lúc nghỉ ngơi Biên Học Đạo đã nghĩ kỹ, lần thi tốt nghiệp này nhất định phải lén mang đáp án của mình ra để so điểm chính xác, lợi dụng ưu thế biết điểm, báo một chuyên nghành tốt, tối đa hóa giá trị lớn nhất của điểm số.

Hiện giờ Biên Học Đạo xác định trường học của mình không đổi, bất luận như nào cùng chọn cùng trường với Từ Thượng Tú, đại học Đông Sâm thành phố Tùng Giang.

Chỉ cần có thể thi đỗ đại học Đông Sâm, 4 tháng sau mình có thể gặp mặt Từ Thượng Tú, nhìn thấy người vợ tương lai của mình, Từ Thượng Tú. Biên Học Đạo thề vừa nhìn thấy Từ Thượng Tú phải lập tức theo đuổi, nhất định phải có một cuộc tình lãng mạn trong trường đại học, phải cho thời gian sinh viên của Từ Thượng Tú là quãng thời gian đẹp nhất, phải dùng những thứ mình biết kiếm thật nhiều tiền, để Từ Thượng Tú hưởng một hôn lễ long trọng, mua cho cô một tòa nhà cô thích, mang cho cô một cuộc sống cô mong muốn…

Hiện giờ Biên Học Đạo muốn liên lạc ngay với Từ Thượng Tú. Số điện thoại của Từ Thượng Tú mình biết, nhưng giờ vô dụng, thứ đó hơn mười năm sau Từ Thượng Tú mới bắt đầu dùng. Mail của Từ Thượng Tú mình cũng biết, nhưng giờ Từ Thượng Tú còn chưa đăng kí. Số QQ của Từ Thượng Tú mình cũng biết… Đúng rồi, chính là QQ.

Thời gian đếm ngược đến kỳ thi tốt nghiệp trung học còn cách 28 ngày.

Đọc sách cho tới trưa, ăn cơm xong xuôi Biên Học Đạo kéo Chu Hàng vào tiệm nét Mắt to cách trường học không xa.

Máy tính rất chậm, chuột cũng cùi bắp nhưng Biên Học Đạo cũng không quan tâm. Bảo chủ quán mở 2 máy, để Chu Hàng ngồi chơi máy bên canh, Biên Học Đạo mở QQ.

Nhập số hiệu QQ, nhập mật khẩu.

Thông báo: Sai mật khẩu.

Nhập số hiệu QQ, nhập mật khẩu.

Thông báo: Sai mật khẩu.

Nhập số hiệu QQ, nhập mật khẩu.

Thông báo: Sai mật khẩu.

ĐCM!

- Chủ quán, chủ quán, sao máy tính cứ báo mật khẩu QQ sai là thế đ’ nào?

Chủ quán trẻ tuổi đi tới, nhìn mấy lần, dùng ánh mắt nhìn đồ thần kinh nhìn Biên Học Đạo:
- Mày nhập mật khẩu sai nhiều lần quá rồi! Đây đúng là số của mày chứ?

Ngồi vào ghế, Biên Học Đạo suy nghĩ cẩn thận, đây đúng là số QQ của mình nhưng trong trí nhớ lại là mật khẩu năm 2014, đương nhiên mật khẩu này không thể dùng vào năm 2001. Đã qua hơn 10 năm, mật khẩu không biết đã đổi đi đổi lại bao nhiêu lần.

Hiện giờ Biên Học Đạo không có trí nhớ năm 2001, cho dù nhớ cũng rất mơ hồ.

Biên Học Đạo cũng nghĩ ra một chuyện, số QQ của mình năm 2001 cũng chưa có số QQ của Từ Thượng Tú, cho dù login cũng chả có tác dụng đếch gì. Chỉ có điều nếu mình biết số QQ của cô ấy thì dùng số QQ nào cũng có thể tìm được.

Cho nên Biên Học Đạo bắt đầu tạo nick QQ.

Số QQ đầu tiên có 8 con số.

Số thứ hai, 8 số.

Số thứ ba, 7 số.

Biên Học Đạo tìm chủ quán mượn cái bút và tờ giấy, ghi số QQ, mật khẩu và câu hỏi bí mật lại. Hắn biết hơn chục năm sau, QQ 7 số đã có thể bán được chút tiền.

Biên Học Đạo ghi chép lại 8 cái QQ 7 số, sau đó tiếp tục tạo nick, xuất hiện 1 cái QQ 6 số.

Thứ tốt nha! Biên Học Đạo như nhặt được chí bảo.

Cẩn thận ghi nhớ số hiệu cùng mã số, cẩn thận bổ sung thông tin trong profile. Nhìn qua đồng hồ đeo tay, thấy đã sắp tới giờ học liền vội vàng vỗ vai Chu Hàng đang bắn CS, trở về trường,

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương