Túc Hạ
-
Chương 2
Lâm Kỳ ngồi ở trên nắp bồn cầu, đồng phục lao động cùng quần lót đã tụt xuống tận bắp đùi, giang hai chân ra còn hai tay chôn ở phía dưới sờ động tính khí lung tung. Bóng đèn phòng tắm đặc biệt sáng, chiếu lên làn da trần trụi cùng hạ thể của Lâm Kỳ một cách rõ ràng, Nhạc Phong cố gắng nửa ngày mới nuốt được một ngụm nước miếng, thật cẩn thận tiến vào đỡ lấy đầu gối của Lâm Kỳ, ngồm xổm bên chân hắn.
Lâm Kỳ đầu óc mờ mịt, uống quá nhiều rượu làm cả người khô nóng khó nhịn, ngay cả bên dưới cũng bị nhiệt hỏa làm cho cứng rắn mà dựng đứng lên, cởi bỏ quần nghĩ muốn bắn mà không bắn được, thể theo bản năng nghĩ muốn phát tiết, chính là thân thể giờ đã mềm nhuyễn khiến cho tay hắn không còn một chút sức lực nào, ngay cả khi dùng cả hai tay cũng chỉ có thể nhẹ nhàng xoa nắn, tính khí bị quần lót cùng đồ lao động cọ xát làm hắn hơi đau một chút.
Nhạc Phong giữ chặt một tay Lâm Kỳ, nghĩ muốn ngăn cản hành động của hắn, lại bị Lâm Kỳ một phen hất ra, nhăn mặt phả ra hơi thở đầy mùi rượu, nói:
“ Làm gì vậy, tiểu kê của lão tử khó chịu!”
“Ta biết ta biết, trước buông ra, ngươi làm như vậy không được, ta tới giúp ngươi được không?”
Lâm Kỳ cuối cùng cũng dời tầm mắt ngắm nhìn Nhạc Phong, một phen nắm trụ đầu của hắn, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, lập tức vô tâm vô phế mà nở một nụ cười tà.
“Ta làm, không đủ, thiếu gia ngươi đến đây phục vụ ta đi, Nhạc Phong hỗn đản …Khách sạn này cũng thực chu đáo a, mau mau, ngậm cho lão tử…ngậm vào đi…”
“…” Nhạc Phong nháy mắt đen mặt.
Lâm Kỳ thấy vị thiếu gia trước mắt không nhúc nhích, lại đến gần túm lấy tay hắn, Nhạc Phong vốn sẽ không ngồi chồm hổm thế này nếu không bị ai đó kéo ngã về phía trước, thoáng cái một đầu đụng lên trên bụng hắn, ngẩng mặt lên đã muốn phát hỏa, bất quá Lâm Kỳ đã cầm vật nọ giơ lên trước mặt của hắn cách không đến 10cm, bắt đầu lớn giọng nói lải nhải liên miên.
“Ân? Tiểu kê của ta ngươi thật dài a, bộ dáng còn có chút giống hắn a… Hắn trừng ngươi kìa…Lúc này liền, muốn bắn ra rồi đúng không a, ha ha ha ha, hôm nay, cũng thật con mẹ nó có lời a…Thiếu gia a, ngươi làm cho ta, hảo hảo làm tốt, có hiểu hay không, ân? Xong việc lão tử, cho ngươi thêm tiền ha ha ha ha, cho ngươi thêm tiền…”
Nhạc Phong không biết nên làm cái gì, lắc đầu đứng lên vắt khăn cẩn thận giúp Lâm Kỳ xoa xoa hạ thể, Lâm Kỳ trong lòng nóng như lửa đốt mà nhìn động tác của hắn, thời điểm chờ Nhạc Phong cúi đầu đem hạ thân hắn ngậm lấy, bất chợt Lâm Kỳ run rẩy muốn đứng lên.
“Ngô ngô…hảo thích, tiếp đi…”
Liếm vài vòng quanh đầu đỉnh, tính khí trong miệng Nhạc Phong giật liên hồi lại càng thêm cứng rắn, nhả ra nghiêng đầu liếm mút từ gốc đi lên, thoáng cái đem phân thân kia ngậm sâu trong cổ họng, dùng lưỡi ngăn chặn lỗ thoát trên đỉnh đầu đỉnh, Lâm Kỳ sung sướng thở dốc liên tục, cả người mềm nhũn. Tiếp theo hơi thả lỏng chút, dùng miệng lưỡi chậm rãi liếm từ trên xuống dưới, lại ngậm vào dùng đầu lưỡi trêu chọc một hồi, trong chốc lát liền liếm xuống hai quả cầu khí đỏ ửng…Đối Lâm Kỳ hầu hạ không thể sướng hơn.
Lâm Kỳ hai mắt mê dại nhìn chằm chằm từng động tác của vị thiếu gia kia, hắn cảm nhận được tầm mắt nóng như lửa đốt, Nhạc Phong cũng thoáng ngẩng đầu, dùng răng nanh cọ nhẹ hai cái trên đầu đỉnh ướt át, buồn cười nhìn lại Lâm Kỳ.
“Có thoải mái hay không?” ( Tiêu: Anh hầu hạ ẻm kiểu này mà không thoải mái có mà liệt luôn rồi ))
Tiếng Lâm Kỳ thở dốc càng ngày càng to, hơi thở của đối phương phả vào hạ thể càng làm cho hắn nhịn không được liền ô ô hai tiếng.
“Thoải mái, lại 1 lần nữa a…”
Nhạc Phong vươn một tay vuốt ve đùi hắn, tay còn lại nắm bao quanh gốc phân thân, hơi giảm bớt một chút ma sát.
“Muốn ngậm toàn bộ vào không?”
“Ân…”
“Muốn ta ngậm toàn bộ vào a, vậy ngươi ưu đãi cho ta cái gì đây?”Nhạc Phong một bên thấp giọng cò kè mặc cả, một bên tiếp tục dùng đầu lưỡi trêu đùa đầu đỉnh của Lâm Kỳ.
“Cho, cho ngươi thêm tiền…” Lâm Kỳ bị hắn buông lỏng liền cảm thấy có chút khó chịu, theo bản năng cặp mông di chuyển lại muốn tiến vào.
“Ta không cần tiền…”Nhạc Phong dùng tay cọ xát thân phân thân một chút, tiếp tục trêu chọc tính khí đang trướng đỏ kia.
“Vậy, vậy ngươi muốn cái gì, muốn cái gì ta đều cho ngươi, nhanh lên…” Lâm Kỳ hiển nhiên bất mãn vào thời điểm quan trọng mà thiếu gia kia chỉ dùng tay cọ xát, vốn đầu óc giờ đã hoàn toàn mê muội, hơn nữa men rượu lại càng kích thích dục vọng, hoàn toàn không thể cùng lý trí phân tranh cao thấp.
“Vậy sao…Tốt lắm, sau khi ngươi bắn ra, ta hỏi ngươi muốn một thứ, ngươi đáp ứng chứ?”
“Hảo hảo hảo, ngươi nhanh lên, trước hết để cho ta bắn…”
Ngay lập tức Nhạc Phong ngậm lấy tính khí tiến vào thật sâu trong miệng, phân thân không ngừng run động, Lâm Kỳ đứng lên “A a” rên rỉ, động tình mà túm lấy tóc Nhạc Phong, đem một chân đặt lên trên nắp bồn cầu. Lúc này Nhạc Phong cũng bị lôi dậy, ban đầu trong mắt chính mình loại hành động khẩu giao này thật ghê tởm, nhưng lúc đối mặt với người này, lại dễ dàng tiếp nhận, càng làm cho hạ bộ cũng khó kiềm chế nổi liền cương cứng lên.
“Ân…Ân a…Muốn Bắn…A, A Phong…” Thắt lưng Lâm Kỳ co rút kịch liệt, một cỗ dịch thể toàn bộ đều bắn vào trong miệng Nhạc Phong.
Không phải Nhạc Phong không nghĩ muốn nhả ra, mà là bị Lâm Kỳ trong lúc cao trào phun ra làm hắn cảm thấy có chút ngây dại không kịp phản ứng.Xoay người phun dịch thể trong miệng ra, thuận tiện liền súc miệng, tâm tình Nhạc Phong lúc này khó có thể nói nên lời.Tuy rằng lúc còn học trung cấp cũng có thấy được Lâm Kỳ đối mình có chút ý tứ, nhưng sau khi xuất ngoại cư nhiên chẳng biết tại sao lại mất liên lạc. Trước đó đã sớm chấm dứt khóa học để trở về nước, lại bị Lâm Kỳ ra sức mà tránh né, đến nhà cha mẹ hắn mới biết rõ mọi chuyện, trong lòng trừ bỏ khổ sở, ngoài ra còn có chút tức giận, vì cái gì không để cho ta biết, vì cái gì không muốn ta tồn tại trong thể giới của ngươi, không phải chính ta tự mình đa tình sao, có phải nếu không có ngươi ta sẽ tốt hơn không……
Ngươi đã chọn cách xa lánh ta, đều là nam nhân, thực tiêu sái cũng tốt, giả bộ tiêu sái cũng vậy, đều không sao cả, cùng lắm thì, đã bỏ lỡ liền cho qua đi…Chính là hôm nay nhìn thấy thân ảnh vừa quen thuộc lại thật xa lạ kia quay lưng về phía mình, không kìm nén được đã thốt ra cái tên mình đã chôn kín tận sâu trong đáy lòng nhiều năm nay. Mà khoảnh khắc Lâm Kỳ quay đầu lại, trái tim chính mình lại điên cuồng không thể kìm chế nổi, loại cảm xúc này dường như khiến cho tất cả các tế bào trong người hắn như muốn vỡ tung ra, giờ phút này hắn biết không thể lại tự lừa dối chính bản thân mình nữa, chờ lúc hắn nhận thức được thì thân thủ sớm đã từng bước tiến tới, sau đó ép buộc mà đem người kia kéo đến khách sạn của mình…
Nhạc Phong lấy khăn mặt lau miệng, lại ngồi xổm xuống xem xét người đang ngây ngốc thở hổn hển ngồi trên nắp bồn cầu. Lâm Kỳ duỗi một bàn tay vào bên trong áo lót, vô thức mà cọ đi cọ lại lên ngực trái của mình. Nhạc Phong một phen vén cao áo hắn, dường như để trả thù mà dùng môi nhếch lên chiếm ngụ nhũ tiêm kia hung hăng mút một hơi, tiếp đó Lâm Kỳ “A” lên một tiếng, đôi mắt lim dim như suy nghĩ điều gì nhưng không có chống cự mà vẫn tiếp tục nhìn chăm chú.
“Tắm rửa một chút được không, ân?”
“Ân…”
Lâm Kỳ thuận theo để cho Nhạc Phong cởi áo lót, thời điểm cởi quần xuống, mặc dù có chuẩn bị tâm lý, Nhạc Phong nhìn thấy dưới đầu gối Lâm Kỳ là một chân gỗ giả, hơi thở vẫn có chút gấp gáp. Ý thức được điều gì Lâm Kỳ tự nhiên rụt chân lại, tay kia làm bộ muốn kéo quần lên che lấp, miệng chống cự liền hô lên “Không, không…” Đột nhiên trái tim của Nhạc Phong lại co thắt mãnh liệt, một bên tóm lấy cánh tay của Lâm Kỳ mà trấn an, một bên cởi quần của hắn ra, mất thật nhiều thời gian mới đem được chân giả gỡ xuống.
Nhạc Phong ôm một thân mềm nhũn của Lâm Kỳ tiến vào trong bồn tắm lớn đã có sẵn nước ấm cùng bọt tắm, dùng vòi hoa sen xả nước lên trên đầu hắn, Lâm Kỳ vặn vẹo vài cái nhưng cũng không chống cự, ngoan ngoãn để cho Nhạc Phong gội đầu. Gãi gãi mái tóc ngắn lộn xộn, lại dùng sữa tắm xoa lên thân thể Lâm Kỳ, cuối cùng xoa lên chân trái không trọn vẹn của Lâm Kỳ, quanh năm phải dùng chân giả nên vùng da gần đó đã trở nên cứng ngắc không còn cảm giác, Nhạc Phong đau lòng mà dùng ngón tay nhẹ nhàng xop bóp, Lâm Kỳ dường như có điểm ngứa ngáy, run rẩy thân mình mở to đôi mắt, đột nhiên im lặng nhìn Nhạc Phong.
“A Phong không cần nói…”
Tiếng nước chảy lớn, liền lấn át thanh âm của Lâm Kỳ, Nhạc Phong có điểm mờ mịt, ánh mắt nghi hoặc mà nhìn về phía Lâm Kỳ.
“Ngươi nói cái gì?”
“A Phong không cần nói, ta, đoạn chân này…”
Nhạc Phong thấy trước mũi bỗng chốc cay cay,sau đó bắt đầu dùng vòi hoa sen hướng Lâm Kỳ tẩy rửa, nửa đỡ nửa ôm Lâm Kỳ sau đó dùng khăn tắm lớn lau khô. Lâm Kỳ nhào vào trong ngực Nhạc Phong, nhất thời xúc động cùng hai cánh tay khoác lên trên đầu vai của Nhạc Phong, đại khái là cảm thấy da thịt áp sát như vậy thực ấp áp cùng thoải mái, lau khô người xong, 1 lúc sau vẫn như trước bám lại trên người Nhạc Phong không chịu rời..
“Lâm Kỳ, Lâm Kỳ?” Nhạc Phong bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng hắn, “Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi, đi a ”
Lâm Kỳ mơ màng mà ngẩng đầu lên, Nhạc Phong nâng mặt của hắn lên hướng tới cái miệng nhỏ nhắn kia hôn lên, trên đôi môi mềm mại gặm vài cái mới chịu buông ra. Không nghĩ tới hai người lần đâu tiên hôn môi cư nhiên lại có một loại cảm xúc không sao nói rõ được, Nhạc Phong không khỏi cười rộ lên.
Chờ Lâm Kỳ tiến vào trong chăn,ngồi đưa lưng về phía Nhạc Phong, để hắn sấy tóc cho mình, lúc này thoáng thấy có chút thanh tỉnh. Dùng hết chút lực mà quay đầu nhìn lướt qua người phía sau, chậm rãi mở miệng còn kém chút làm cho Nhạc Phong trực tiếp ngất xỉu.
“Ta nói, thiếu gia, ngươi như thế nào còn chưa đi a?”
“…Đêm nay ngủ cùng ngươi, là quà tặng kèm thêm, không thu tiền.” Nhạc Phong nghiến răng nghiến lợi trả lời.
“Hắc hắc, thật không, A Phong hỗn đản, khách sạn này phục vụ thật là tốt a!”
“……..”
Nhạc Phong hầu hạ đại gia Lâm Kỳ này ngủ xong, lại chạy ra ban công rút một điếu thuốc, ngửa mặt tựa vào lan can nhìn ngắm ánh đèn phòng ngủ, phía dưới kia là một người đang say giấc cuộn tròn tấm chăn thành một đoàn, lúc này hắn cắm thấy lòng mình thực ấm áp. Thật sự người tính không bằng trời tính, liền may mắn gặp lại Lâm Kỳ như vây, lần này thật vất vả mới tóm được, vậy đừng mong ta sẽ thả ngươi đi…
Lâm Kỳ đầu óc mờ mịt, uống quá nhiều rượu làm cả người khô nóng khó nhịn, ngay cả bên dưới cũng bị nhiệt hỏa làm cho cứng rắn mà dựng đứng lên, cởi bỏ quần nghĩ muốn bắn mà không bắn được, thể theo bản năng nghĩ muốn phát tiết, chính là thân thể giờ đã mềm nhuyễn khiến cho tay hắn không còn một chút sức lực nào, ngay cả khi dùng cả hai tay cũng chỉ có thể nhẹ nhàng xoa nắn, tính khí bị quần lót cùng đồ lao động cọ xát làm hắn hơi đau một chút.
Nhạc Phong giữ chặt một tay Lâm Kỳ, nghĩ muốn ngăn cản hành động của hắn, lại bị Lâm Kỳ một phen hất ra, nhăn mặt phả ra hơi thở đầy mùi rượu, nói:
“ Làm gì vậy, tiểu kê của lão tử khó chịu!”
“Ta biết ta biết, trước buông ra, ngươi làm như vậy không được, ta tới giúp ngươi được không?”
Lâm Kỳ cuối cùng cũng dời tầm mắt ngắm nhìn Nhạc Phong, một phen nắm trụ đầu của hắn, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, lập tức vô tâm vô phế mà nở một nụ cười tà.
“Ta làm, không đủ, thiếu gia ngươi đến đây phục vụ ta đi, Nhạc Phong hỗn đản …Khách sạn này cũng thực chu đáo a, mau mau, ngậm cho lão tử…ngậm vào đi…”
“…” Nhạc Phong nháy mắt đen mặt.
Lâm Kỳ thấy vị thiếu gia trước mắt không nhúc nhích, lại đến gần túm lấy tay hắn, Nhạc Phong vốn sẽ không ngồi chồm hổm thế này nếu không bị ai đó kéo ngã về phía trước, thoáng cái một đầu đụng lên trên bụng hắn, ngẩng mặt lên đã muốn phát hỏa, bất quá Lâm Kỳ đã cầm vật nọ giơ lên trước mặt của hắn cách không đến 10cm, bắt đầu lớn giọng nói lải nhải liên miên.
“Ân? Tiểu kê của ta ngươi thật dài a, bộ dáng còn có chút giống hắn a… Hắn trừng ngươi kìa…Lúc này liền, muốn bắn ra rồi đúng không a, ha ha ha ha, hôm nay, cũng thật con mẹ nó có lời a…Thiếu gia a, ngươi làm cho ta, hảo hảo làm tốt, có hiểu hay không, ân? Xong việc lão tử, cho ngươi thêm tiền ha ha ha ha, cho ngươi thêm tiền…”
Nhạc Phong không biết nên làm cái gì, lắc đầu đứng lên vắt khăn cẩn thận giúp Lâm Kỳ xoa xoa hạ thể, Lâm Kỳ trong lòng nóng như lửa đốt mà nhìn động tác của hắn, thời điểm chờ Nhạc Phong cúi đầu đem hạ thân hắn ngậm lấy, bất chợt Lâm Kỳ run rẩy muốn đứng lên.
“Ngô ngô…hảo thích, tiếp đi…”
Liếm vài vòng quanh đầu đỉnh, tính khí trong miệng Nhạc Phong giật liên hồi lại càng thêm cứng rắn, nhả ra nghiêng đầu liếm mút từ gốc đi lên, thoáng cái đem phân thân kia ngậm sâu trong cổ họng, dùng lưỡi ngăn chặn lỗ thoát trên đỉnh đầu đỉnh, Lâm Kỳ sung sướng thở dốc liên tục, cả người mềm nhũn. Tiếp theo hơi thả lỏng chút, dùng miệng lưỡi chậm rãi liếm từ trên xuống dưới, lại ngậm vào dùng đầu lưỡi trêu chọc một hồi, trong chốc lát liền liếm xuống hai quả cầu khí đỏ ửng…Đối Lâm Kỳ hầu hạ không thể sướng hơn.
Lâm Kỳ hai mắt mê dại nhìn chằm chằm từng động tác của vị thiếu gia kia, hắn cảm nhận được tầm mắt nóng như lửa đốt, Nhạc Phong cũng thoáng ngẩng đầu, dùng răng nanh cọ nhẹ hai cái trên đầu đỉnh ướt át, buồn cười nhìn lại Lâm Kỳ.
“Có thoải mái hay không?” ( Tiêu: Anh hầu hạ ẻm kiểu này mà không thoải mái có mà liệt luôn rồi ))
Tiếng Lâm Kỳ thở dốc càng ngày càng to, hơi thở của đối phương phả vào hạ thể càng làm cho hắn nhịn không được liền ô ô hai tiếng.
“Thoải mái, lại 1 lần nữa a…”
Nhạc Phong vươn một tay vuốt ve đùi hắn, tay còn lại nắm bao quanh gốc phân thân, hơi giảm bớt một chút ma sát.
“Muốn ngậm toàn bộ vào không?”
“Ân…”
“Muốn ta ngậm toàn bộ vào a, vậy ngươi ưu đãi cho ta cái gì đây?”Nhạc Phong một bên thấp giọng cò kè mặc cả, một bên tiếp tục dùng đầu lưỡi trêu đùa đầu đỉnh của Lâm Kỳ.
“Cho, cho ngươi thêm tiền…” Lâm Kỳ bị hắn buông lỏng liền cảm thấy có chút khó chịu, theo bản năng cặp mông di chuyển lại muốn tiến vào.
“Ta không cần tiền…”Nhạc Phong dùng tay cọ xát thân phân thân một chút, tiếp tục trêu chọc tính khí đang trướng đỏ kia.
“Vậy, vậy ngươi muốn cái gì, muốn cái gì ta đều cho ngươi, nhanh lên…” Lâm Kỳ hiển nhiên bất mãn vào thời điểm quan trọng mà thiếu gia kia chỉ dùng tay cọ xát, vốn đầu óc giờ đã hoàn toàn mê muội, hơn nữa men rượu lại càng kích thích dục vọng, hoàn toàn không thể cùng lý trí phân tranh cao thấp.
“Vậy sao…Tốt lắm, sau khi ngươi bắn ra, ta hỏi ngươi muốn một thứ, ngươi đáp ứng chứ?”
“Hảo hảo hảo, ngươi nhanh lên, trước hết để cho ta bắn…”
Ngay lập tức Nhạc Phong ngậm lấy tính khí tiến vào thật sâu trong miệng, phân thân không ngừng run động, Lâm Kỳ đứng lên “A a” rên rỉ, động tình mà túm lấy tóc Nhạc Phong, đem một chân đặt lên trên nắp bồn cầu. Lúc này Nhạc Phong cũng bị lôi dậy, ban đầu trong mắt chính mình loại hành động khẩu giao này thật ghê tởm, nhưng lúc đối mặt với người này, lại dễ dàng tiếp nhận, càng làm cho hạ bộ cũng khó kiềm chế nổi liền cương cứng lên.
“Ân…Ân a…Muốn Bắn…A, A Phong…” Thắt lưng Lâm Kỳ co rút kịch liệt, một cỗ dịch thể toàn bộ đều bắn vào trong miệng Nhạc Phong.
Không phải Nhạc Phong không nghĩ muốn nhả ra, mà là bị Lâm Kỳ trong lúc cao trào phun ra làm hắn cảm thấy có chút ngây dại không kịp phản ứng.Xoay người phun dịch thể trong miệng ra, thuận tiện liền súc miệng, tâm tình Nhạc Phong lúc này khó có thể nói nên lời.Tuy rằng lúc còn học trung cấp cũng có thấy được Lâm Kỳ đối mình có chút ý tứ, nhưng sau khi xuất ngoại cư nhiên chẳng biết tại sao lại mất liên lạc. Trước đó đã sớm chấm dứt khóa học để trở về nước, lại bị Lâm Kỳ ra sức mà tránh né, đến nhà cha mẹ hắn mới biết rõ mọi chuyện, trong lòng trừ bỏ khổ sở, ngoài ra còn có chút tức giận, vì cái gì không để cho ta biết, vì cái gì không muốn ta tồn tại trong thể giới của ngươi, không phải chính ta tự mình đa tình sao, có phải nếu không có ngươi ta sẽ tốt hơn không……
Ngươi đã chọn cách xa lánh ta, đều là nam nhân, thực tiêu sái cũng tốt, giả bộ tiêu sái cũng vậy, đều không sao cả, cùng lắm thì, đã bỏ lỡ liền cho qua đi…Chính là hôm nay nhìn thấy thân ảnh vừa quen thuộc lại thật xa lạ kia quay lưng về phía mình, không kìm nén được đã thốt ra cái tên mình đã chôn kín tận sâu trong đáy lòng nhiều năm nay. Mà khoảnh khắc Lâm Kỳ quay đầu lại, trái tim chính mình lại điên cuồng không thể kìm chế nổi, loại cảm xúc này dường như khiến cho tất cả các tế bào trong người hắn như muốn vỡ tung ra, giờ phút này hắn biết không thể lại tự lừa dối chính bản thân mình nữa, chờ lúc hắn nhận thức được thì thân thủ sớm đã từng bước tiến tới, sau đó ép buộc mà đem người kia kéo đến khách sạn của mình…
Nhạc Phong lấy khăn mặt lau miệng, lại ngồi xổm xuống xem xét người đang ngây ngốc thở hổn hển ngồi trên nắp bồn cầu. Lâm Kỳ duỗi một bàn tay vào bên trong áo lót, vô thức mà cọ đi cọ lại lên ngực trái của mình. Nhạc Phong một phen vén cao áo hắn, dường như để trả thù mà dùng môi nhếch lên chiếm ngụ nhũ tiêm kia hung hăng mút một hơi, tiếp đó Lâm Kỳ “A” lên một tiếng, đôi mắt lim dim như suy nghĩ điều gì nhưng không có chống cự mà vẫn tiếp tục nhìn chăm chú.
“Tắm rửa một chút được không, ân?”
“Ân…”
Lâm Kỳ thuận theo để cho Nhạc Phong cởi áo lót, thời điểm cởi quần xuống, mặc dù có chuẩn bị tâm lý, Nhạc Phong nhìn thấy dưới đầu gối Lâm Kỳ là một chân gỗ giả, hơi thở vẫn có chút gấp gáp. Ý thức được điều gì Lâm Kỳ tự nhiên rụt chân lại, tay kia làm bộ muốn kéo quần lên che lấp, miệng chống cự liền hô lên “Không, không…” Đột nhiên trái tim của Nhạc Phong lại co thắt mãnh liệt, một bên tóm lấy cánh tay của Lâm Kỳ mà trấn an, một bên cởi quần của hắn ra, mất thật nhiều thời gian mới đem được chân giả gỡ xuống.
Nhạc Phong ôm một thân mềm nhũn của Lâm Kỳ tiến vào trong bồn tắm lớn đã có sẵn nước ấm cùng bọt tắm, dùng vòi hoa sen xả nước lên trên đầu hắn, Lâm Kỳ vặn vẹo vài cái nhưng cũng không chống cự, ngoan ngoãn để cho Nhạc Phong gội đầu. Gãi gãi mái tóc ngắn lộn xộn, lại dùng sữa tắm xoa lên thân thể Lâm Kỳ, cuối cùng xoa lên chân trái không trọn vẹn của Lâm Kỳ, quanh năm phải dùng chân giả nên vùng da gần đó đã trở nên cứng ngắc không còn cảm giác, Nhạc Phong đau lòng mà dùng ngón tay nhẹ nhàng xop bóp, Lâm Kỳ dường như có điểm ngứa ngáy, run rẩy thân mình mở to đôi mắt, đột nhiên im lặng nhìn Nhạc Phong.
“A Phong không cần nói…”
Tiếng nước chảy lớn, liền lấn át thanh âm của Lâm Kỳ, Nhạc Phong có điểm mờ mịt, ánh mắt nghi hoặc mà nhìn về phía Lâm Kỳ.
“Ngươi nói cái gì?”
“A Phong không cần nói, ta, đoạn chân này…”
Nhạc Phong thấy trước mũi bỗng chốc cay cay,sau đó bắt đầu dùng vòi hoa sen hướng Lâm Kỳ tẩy rửa, nửa đỡ nửa ôm Lâm Kỳ sau đó dùng khăn tắm lớn lau khô. Lâm Kỳ nhào vào trong ngực Nhạc Phong, nhất thời xúc động cùng hai cánh tay khoác lên trên đầu vai của Nhạc Phong, đại khái là cảm thấy da thịt áp sát như vậy thực ấp áp cùng thoải mái, lau khô người xong, 1 lúc sau vẫn như trước bám lại trên người Nhạc Phong không chịu rời..
“Lâm Kỳ, Lâm Kỳ?” Nhạc Phong bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng hắn, “Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi, đi a ”
Lâm Kỳ mơ màng mà ngẩng đầu lên, Nhạc Phong nâng mặt của hắn lên hướng tới cái miệng nhỏ nhắn kia hôn lên, trên đôi môi mềm mại gặm vài cái mới chịu buông ra. Không nghĩ tới hai người lần đâu tiên hôn môi cư nhiên lại có một loại cảm xúc không sao nói rõ được, Nhạc Phong không khỏi cười rộ lên.
Chờ Lâm Kỳ tiến vào trong chăn,ngồi đưa lưng về phía Nhạc Phong, để hắn sấy tóc cho mình, lúc này thoáng thấy có chút thanh tỉnh. Dùng hết chút lực mà quay đầu nhìn lướt qua người phía sau, chậm rãi mở miệng còn kém chút làm cho Nhạc Phong trực tiếp ngất xỉu.
“Ta nói, thiếu gia, ngươi như thế nào còn chưa đi a?”
“…Đêm nay ngủ cùng ngươi, là quà tặng kèm thêm, không thu tiền.” Nhạc Phong nghiến răng nghiến lợi trả lời.
“Hắc hắc, thật không, A Phong hỗn đản, khách sạn này phục vụ thật là tốt a!”
“……..”
Nhạc Phong hầu hạ đại gia Lâm Kỳ này ngủ xong, lại chạy ra ban công rút một điếu thuốc, ngửa mặt tựa vào lan can nhìn ngắm ánh đèn phòng ngủ, phía dưới kia là một người đang say giấc cuộn tròn tấm chăn thành một đoàn, lúc này hắn cắm thấy lòng mình thực ấm áp. Thật sự người tính không bằng trời tính, liền may mắn gặp lại Lâm Kỳ như vây, lần này thật vất vả mới tóm được, vậy đừng mong ta sẽ thả ngươi đi…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook