Tựa Bóng Tình Tan
-
C6: Chương 6
Nhược Hy đứng trước mặt anh, nắm chặt lòng bàn tay mình lên tiếng tỏ rõ sự khẳng định chắc chắn của bản thân.
– Tôi đồng ý với lời đề nghị của anh. Nhưng tôi có điều kiện chuyện này tuyệt đối không để cho người khác biết.
Cô ta là đang ra điều kiện với anh đấy à? Một người phụ nữ hiện tại bị dồn đẩy vào bước đường cùng như cô ta mà cũng to gan lớn mật dám đề cập điều kiện. Tại sao cô ta muốn giữ kín bị mật này làm gì, để dễ dàng ve vãn người đàn ông khác?
Dù sao hiện tại anh muốn kết hôn với cô ta cũng không hoàn toàn là thật lòng. Không công khai cũng là chuyện tốt. Bây giờ chỉ cần cô là vợ của anh sống chung một căn nhà không sợ sau này cô ta không phải chịu khổ. Ngày tháng sau này anh nhất định sẽ trả đủ cho cô.
Sau hôm ấy Nhược Hy đến tìm anh dường như mọi chuyện đã được giải quyết rất ổn thoả. Số tiền mà cô nợ đám người đó cũng đã được trả đủ. Hắn ta có nhờ thư ký nhắc hẹn cô tới toà án để đăng ký giấy tờ kết hôn.
Nhược Hy cũng không đòi hỏi nhiều hắn ta phải tổ chức cho cô một lễ cưới linh đình hay cẩn thận. Dù sao cô với hắn kết hôn cũng có thể coi như là một giao dịch. Khi xác định lấy hắn ta cô vốn không có tự do hay giá trị nào để đòi anh ta phải làm thêm điều gì cho cô cả.
Hắn đưa ra yêu cầu cô trong vòng ba ngày phải chuyển đến căn biệt thự riêng của hắn cùng nhau chung sống. Tất nhiên công việc nhà và cơm nước sẽ là do cô chuẩn bị cho anh. Trước kia căn nhà này vốn có mấy người giúp việc nhưng khi cô chuyển đến ở anh ta liền chủ ý đuổi đi hết.
Nhược Hy cũng sớm nhận ra và cho rằng anh ta cố tình làm vậy để hành hạ cô làm việc. Chẳng lẽ hắn ta có sở thích lấy cô về chỉ để hành hạ? Ngày nào cũng như ngày nào cô luôn bị cơm nước chờ anh ta về cùng dùng bữa.
Nhưng rồi hắn ta cũng không thèm về, tít tận đêm khuya mới mò về nhà. Hôm nay cô thấy có điều rất lạ, đang ngồi đánh máy văn bản thì tin nhắn điện thoại rung lên. Cô thấy tin nhắn của hắn gửi đến cho cô với nội dung.
“ Tối chuẩn bị cơm”
Khi cô đọc được dòng tin nhắn của hắn trong lòng cô thầm mừng nhưng cũng không thể cho rằng anh ta chán cơm quán và bắt đầu thèm cơm nhà rồi chăng. Sau khi tan làm, Nhược Hy đặc biệt tới siêu thị mua vài nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối.
Đi dạo một vòng để lựa đồ thì vô tình cô bắt gặp Hầu Minh Hạo cũng ở siêu thị. Cô quen bác sĩ Hạo cũng phải được ba năm rồi thì phải. Thi thoảng cô và anh có duyên gặp lại thì sẽ nán lại ngồi với nhau thêm một lát tâm sự.
Bây giờ thì cô cũng đang bận rộn về nhà còn chuẩn bị cơm cho tên mặt lạnh kia. Minh Hạo cảm nhận được lần này gặp mặt Nhược Hy có chút gì đó rất khác với mấy lần trước. Có vẻ lần này anh thấy cô có chút hơi vội vàng phải trở về.
Thấy trời cũng sầm sập tối, Minh Hạo sợ cô không bắt được xe buýt nên mới chủ động đi theo cô ra bên ngoài. Anh chủ động đề nghị.
– Muộn rồi để tôi đưa cô về.
Nhược Hy không muốn để lộ chuyện bản thân mình đã kết hôn lên đã ấp úng vượn một vài lý do để từ chối anh. Thấy cô không tiện nên anh cũng không muốn ép buộc cô. Cũng vừa hay cảnh tượng nói cười vui vẻ của cô với bác sĩ Hạo bị Tống Long Thần nhìn thấy rất rõ từ trong cửa kính sẽ ô tô.
Trong lòng anh không ngờ Hạ Kim lại còn là loại phụ nữ không những không biết điều vả lại còn rất lăng nhăng nữa cơ đấy. Ban đầu anh còn nhủ chút mềm lòng muốn lương tay với cô ta. Nhưng quả là anh đã sai. Nhìn dáng vẻ cô ta nũng nịu cạnh một người đàn ông khác lại khiến lòng anh hực hực cơn tức giận. Long Thần nhíu chặt đôi mày kiếm của mình lạnh lùng nới với thư ký ngồi ở ghế lái.
– Quay đầu xe lại.
Thư ký nghe giám đốc nói vậy trong lòng cũng biết anh đang tức giận ra sao. Nhưng phận làm nhân viên anh không thể nhiều chuyện mà dò hỏi. Chỉ biết nghe lời làm theo. Anh cũng nhận ra rõ ràng tính tình thay đổi nhanh như thế này ắt là do cô gái ở truoc cửa siêu thị, cũng là cô vợ mới cưới về của giám đốc.
Về đến nhà, Nhược Hy mày tắt mặt tối cắm đầu vào trong bếp chuẩn bị một bữa ăn rất thịnh soạn cho anh ta. Sau khi xong cô mới lên phòng tắm rửa sạch sẽ gọn gàng rồi ngồi ngoan ở bàn ăn chờ anh ta cùng về dùng bữa tối.
Nhưng cô chờ mãi chờ mãi cũng đã hơn tám giờ tối. Cô nhấc điện thoại lên gọi cho anh ta cuộc điện thoại đầu thì thuê bao quý khách. Cho đến cuộc gọi thứ ba khi Long Thần ngồi trong quán ba thấy chuông điện thoại mình reo hiện tên của cô. Anh mới cố tình gọi thêm mấy em gái ở quán ra ngồi cạnh mình rồi bắt máy.
Nhược Hy thấy anh nghe máy muốn lên tiếng hỏi thử tại sao muộn đến như the mà anh ta chưa về. Thù đầu dây bên kia một giọng nói nè nhè vang lên.
– Chuyện gì?
Cô muốn lên tiếng thù từ đầu dây bên kia có giọng nói của phụ nữ cùng tiền nhạc sầm sình inh ỏi đến chói tai vang từ trong điện thoại ra cắt ngang suy nghĩ của cô. Khiến cho trong giây lát cả người Nhược Hy như thể rơi từ nơi vực cao nhất xuống. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má, không nghĩ ngợi gì thêm cô trực tiếp cúp máy.
Lúc này không thể kiềm chế được cảm xúc của chính bản thân mình được nữa từng tầng nước mắt trong đáy mắt cô trào ra. Không thể nghĩ đến cảnh tượng người đàn ông đăng ký kết hôn với cô lại trêu đùa cô như vậy. Anh ta bảo cô chuẩn bị cơm, chờ anh suốt mấy tiếng nhưng đến cuối cùng thì sao hắn lại ăn chơi bên ngoài với cô gái khác.
– Tôi đồng ý với lời đề nghị của anh. Nhưng tôi có điều kiện chuyện này tuyệt đối không để cho người khác biết.
Cô ta là đang ra điều kiện với anh đấy à? Một người phụ nữ hiện tại bị dồn đẩy vào bước đường cùng như cô ta mà cũng to gan lớn mật dám đề cập điều kiện. Tại sao cô ta muốn giữ kín bị mật này làm gì, để dễ dàng ve vãn người đàn ông khác?
Dù sao hiện tại anh muốn kết hôn với cô ta cũng không hoàn toàn là thật lòng. Không công khai cũng là chuyện tốt. Bây giờ chỉ cần cô là vợ của anh sống chung một căn nhà không sợ sau này cô ta không phải chịu khổ. Ngày tháng sau này anh nhất định sẽ trả đủ cho cô.
Sau hôm ấy Nhược Hy đến tìm anh dường như mọi chuyện đã được giải quyết rất ổn thoả. Số tiền mà cô nợ đám người đó cũng đã được trả đủ. Hắn ta có nhờ thư ký nhắc hẹn cô tới toà án để đăng ký giấy tờ kết hôn.
Nhược Hy cũng không đòi hỏi nhiều hắn ta phải tổ chức cho cô một lễ cưới linh đình hay cẩn thận. Dù sao cô với hắn kết hôn cũng có thể coi như là một giao dịch. Khi xác định lấy hắn ta cô vốn không có tự do hay giá trị nào để đòi anh ta phải làm thêm điều gì cho cô cả.
Hắn đưa ra yêu cầu cô trong vòng ba ngày phải chuyển đến căn biệt thự riêng của hắn cùng nhau chung sống. Tất nhiên công việc nhà và cơm nước sẽ là do cô chuẩn bị cho anh. Trước kia căn nhà này vốn có mấy người giúp việc nhưng khi cô chuyển đến ở anh ta liền chủ ý đuổi đi hết.
Nhược Hy cũng sớm nhận ra và cho rằng anh ta cố tình làm vậy để hành hạ cô làm việc. Chẳng lẽ hắn ta có sở thích lấy cô về chỉ để hành hạ? Ngày nào cũng như ngày nào cô luôn bị cơm nước chờ anh ta về cùng dùng bữa.
Nhưng rồi hắn ta cũng không thèm về, tít tận đêm khuya mới mò về nhà. Hôm nay cô thấy có điều rất lạ, đang ngồi đánh máy văn bản thì tin nhắn điện thoại rung lên. Cô thấy tin nhắn của hắn gửi đến cho cô với nội dung.
“ Tối chuẩn bị cơm”
Khi cô đọc được dòng tin nhắn của hắn trong lòng cô thầm mừng nhưng cũng không thể cho rằng anh ta chán cơm quán và bắt đầu thèm cơm nhà rồi chăng. Sau khi tan làm, Nhược Hy đặc biệt tới siêu thị mua vài nguyên liệu để chuẩn bị bữa tối.
Đi dạo một vòng để lựa đồ thì vô tình cô bắt gặp Hầu Minh Hạo cũng ở siêu thị. Cô quen bác sĩ Hạo cũng phải được ba năm rồi thì phải. Thi thoảng cô và anh có duyên gặp lại thì sẽ nán lại ngồi với nhau thêm một lát tâm sự.
Bây giờ thì cô cũng đang bận rộn về nhà còn chuẩn bị cơm cho tên mặt lạnh kia. Minh Hạo cảm nhận được lần này gặp mặt Nhược Hy có chút gì đó rất khác với mấy lần trước. Có vẻ lần này anh thấy cô có chút hơi vội vàng phải trở về.
Thấy trời cũng sầm sập tối, Minh Hạo sợ cô không bắt được xe buýt nên mới chủ động đi theo cô ra bên ngoài. Anh chủ động đề nghị.
– Muộn rồi để tôi đưa cô về.
Nhược Hy không muốn để lộ chuyện bản thân mình đã kết hôn lên đã ấp úng vượn một vài lý do để từ chối anh. Thấy cô không tiện nên anh cũng không muốn ép buộc cô. Cũng vừa hay cảnh tượng nói cười vui vẻ của cô với bác sĩ Hạo bị Tống Long Thần nhìn thấy rất rõ từ trong cửa kính sẽ ô tô.
Trong lòng anh không ngờ Hạ Kim lại còn là loại phụ nữ không những không biết điều vả lại còn rất lăng nhăng nữa cơ đấy. Ban đầu anh còn nhủ chút mềm lòng muốn lương tay với cô ta. Nhưng quả là anh đã sai. Nhìn dáng vẻ cô ta nũng nịu cạnh một người đàn ông khác lại khiến lòng anh hực hực cơn tức giận. Long Thần nhíu chặt đôi mày kiếm của mình lạnh lùng nới với thư ký ngồi ở ghế lái.
– Quay đầu xe lại.
Thư ký nghe giám đốc nói vậy trong lòng cũng biết anh đang tức giận ra sao. Nhưng phận làm nhân viên anh không thể nhiều chuyện mà dò hỏi. Chỉ biết nghe lời làm theo. Anh cũng nhận ra rõ ràng tính tình thay đổi nhanh như thế này ắt là do cô gái ở truoc cửa siêu thị, cũng là cô vợ mới cưới về của giám đốc.
Về đến nhà, Nhược Hy mày tắt mặt tối cắm đầu vào trong bếp chuẩn bị một bữa ăn rất thịnh soạn cho anh ta. Sau khi xong cô mới lên phòng tắm rửa sạch sẽ gọn gàng rồi ngồi ngoan ở bàn ăn chờ anh ta cùng về dùng bữa tối.
Nhưng cô chờ mãi chờ mãi cũng đã hơn tám giờ tối. Cô nhấc điện thoại lên gọi cho anh ta cuộc điện thoại đầu thì thuê bao quý khách. Cho đến cuộc gọi thứ ba khi Long Thần ngồi trong quán ba thấy chuông điện thoại mình reo hiện tên của cô. Anh mới cố tình gọi thêm mấy em gái ở quán ra ngồi cạnh mình rồi bắt máy.
Nhược Hy thấy anh nghe máy muốn lên tiếng hỏi thử tại sao muộn đến như the mà anh ta chưa về. Thù đầu dây bên kia một giọng nói nè nhè vang lên.
– Chuyện gì?
Cô muốn lên tiếng thù từ đầu dây bên kia có giọng nói của phụ nữ cùng tiền nhạc sầm sình inh ỏi đến chói tai vang từ trong điện thoại ra cắt ngang suy nghĩ của cô. Khiến cho trong giây lát cả người Nhược Hy như thể rơi từ nơi vực cao nhất xuống. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má, không nghĩ ngợi gì thêm cô trực tiếp cúp máy.
Lúc này không thể kiềm chế được cảm xúc của chính bản thân mình được nữa từng tầng nước mắt trong đáy mắt cô trào ra. Không thể nghĩ đến cảnh tượng người đàn ông đăng ký kết hôn với cô lại trêu đùa cô như vậy. Anh ta bảo cô chuẩn bị cơm, chờ anh suốt mấy tiếng nhưng đến cuối cùng thì sao hắn lại ăn chơi bên ngoài với cô gái khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook