Tử Xuyên Tam Kiệt
Chương 119: Chương 1 : Nhân loại nguy cơ (3).


Tử Xuyên Tam KiệtTác giả: Lăo Trư
Quyển 18: Vệ quốc chi chiến
.-----oo0oo-----
Chương 1: Nhân loại nguy cơ (3).
Nhóm dịch: Tú XuyênSưu Tầm by nguoibantot8 --- 4vn.eu

Gặp mặt Tử Xuyên Tham Tinh cũng chẳng có gì mới lạ. Lúc gặp mặt, Tử Xuyên Tham Tinh bày ra bộ dạng hối hận đau lòng: "A Tú, ta thật không có mặt mũi gặp ngươi! Ta tin nhầm lời tiểu nhân, chút nữa đã trách sai a Tú ngươi rồi!" Nói rất thê thiết, nếu có cây đờn cò réo rắc nữa thì đã thành một bài hát sướt mướt rồi.
Tử Xuyên Tú cũng phi thường hiểu chuyện, biểu diễn một màn lãng tử hồi đầu cũng phi thường động nhân: "Điện hạ, tôi tự ý hành động, cũng gây nhiều phiền phức cho ngài!"
May mà Tử Xuyên Tham Tinh không có diễn cảnh hai tay mở ra, nhờ vậy Tử Xuyên Tú thoát được cảnh đã phải "Ngã vào lòng Tổng trưởng điện hạ mà khóc lóc sám hối".
Trong phòng làm việc của Tử Xuyên Tham Tinh, Tử Xuyên Tú còn gặp Tổng thống lĩnh La Minh Hải, Mạc liêu thống lĩnh Ca San, trợ lí tổng trưởng Tử Xuyên Trữ, thêm gã và Quân vụ xứ thống lĩnh Tư Đặc Lâm, gần như đã hình thành một hội nghị Thống lĩnh xứ nhỏ.
Tử Xuyên Tú từng nằm vùng bên ma tộc, lại lãnh đạo Viễn Đông kháng cự ma tộc, gã là chuyên gia về vấn đề ma tộc. Mọi người ngồi uống trà lắng nghe Tử Xuyên Tú làm chủ tọa hội nghị, nghe gã phân tích điểm mạnh điểm yếu của ma tộc, nghe gã truyền đạt những kinh nghiệm trong chiến đấu với ma tộc. Các vị thống lĩnh thay phiên nhau hỏi, Tử Xuyên Tú đối đáp trôi chảy.
"Ma tộc rất đáng sợ, chúng như một cổ máy chiến tranh. Ma tộc binh thiên tính hiếu chiến thích máu, bưu hãn thiện chiến, tàn nhẫn háo sát, bọn chúng sinh ra là để đánh trận, không hề sợ chết. Nhân loại ngoài bộ đội tinh duệ, còn lại sức chiến đấu kém xa ma tộc".
"Nhưng đối phó với ma tộc, chúng ta không phải không có ưu thế. Nếu ưu thế của ma tộc là sĩ binh thiên sinh cường hãn thì ưu thế nhân loại chúng ta chính là chính trị, kinh tế và khoa kĩ quân sự cùng nền văn minh tích lũy ngàn năm. Ưu thế này là xác thật, có điều vào giai đoạn đầu của chiến tranh chưa được thể hiện rõ nét".
"Ma tộc giỏi phá hoại, không giỏi kiến thiết và sáng tạo. Hơn ba trăm năm, vũ khí của bọn chúng cũng chẳng khác gì thời Quang minh hoàng triều, còn nhân loại chúng ta sớm đã bỏ đi thứ vũ khí thanh đồng mềm yếu, nghiên cứu pha chế, bí mật chế tạo vũ khí hợp kim, nghe nói đã có bộ đội bắt đầu được trang bị rồi".
"Xét về mặt cơ bản, cấu tạo bộ máy quân sự của ma tộc là do các bộ tộc kết nối thành, quân đội của Ma thần hoàng là do đủ các bộ tộc tạo nên, chỉ huy quan cũng là tộc trưởng hoặc trưởng lão của các bộ tộc. Đối với bọn chúng mà nói, chiến tranh chẳng qua là các bộ tộc cùng nhau đi đánh cướp, hậu cần bổ cấp cho bọn chúng chính là các bị bọc bọn chúng quảy sau lưng, bọn chúng phải tìm được lương thực mới trước khi ăn sạch lương khô mang theo, bằng không sẽ chết đói. Khi đánh trận, bọn chúng như một trâu điên xông tới, không húc ngã địch nhân thì bị địch nhân chém ngã".
"Còn chúng ta, ai ai cũng biết, chúng ta sớm đã thoát li chế độ quý tộc thống quân ở thời Quang minh hoàng triều, tiến nhập thời đại quân nhân chuyên nghiệp, chỉ huy quan của chúng ta đều tốt nghiệp học viên quân sự, tinh thông thao lược, hiểu binh pháp, biết nghệ thuật chỉ huy, hiểu chiến thuật tấn công, phòng ngự, bố trí trận hình. Hiểu được tấn công biên, mở cánh, dùng sức mạnh kị binh, tổ chức hậu cần bổ cấp khoa học. Chúng ta hơn xa ma tộc về tính chuyên nghiệp quân sự".

"Ma tộc gần đây cũng xuất hiện một vài tướng lĩnh ưu tú, như Vân Thiển Tuyết, Lăng Bộ Hư, nhưng chiến thuật quen thuộc của bọn chúng cũng vẫn là chiến thuật truyền thống, Ngõa Luân thất hãm khiến chúng ta thất kinh, nhưng xét chiến thuật, đây là chiến thuật dương đông kích tây, trướng đồ bôn tập đơn giản thường dùng để tập kích trong chiến tranh, không có gì cách tân cả".
Có người chen vào hỏi: "Nhưng dù không sáng tạo, chiến thuật truyền thống vẫn giành được chiến quả to lớn, Tú Xuyên thống lĩnh giải thích thế nào?"
"Cái này ta cũng không phủ nhận, bộ tộc dã man lạc hậu với thực lực quân sự bưu hãn đơn thuần cũng chinh phục được quốc gia có nền văn minh huy hoàng vẫn có xảy ra trong lịch sử. Thế nhưng, hình thế đã bất đồng, nhân loại đã phát triển quá nhanh, còn ma tộc vẫn giậm chân tại chỗ. Trước đây ba trăm năm, hai mươi vạn ma tộc có thể hoành tảo cả thế giới nhân loại, nhưng dạng hành động đó, tuyệt không thể tái xuất hiện".
"Đương nhiên, lần này ma tộc xuất binh cũng không chỉ là hai mươi vạn. Chiến tranh sẽ rất gian khổ, đối diện cường địch quá mạnh, chúng ta sẽ phải ăn đòn đau, thua nhiều trận chiến. Quốc gia chúng ta, dân tộc chúng ta cũng phải trải qua khảo nghiệm tàn khốc".
"Thế nhưng, tôi có lòng tin, đây là khảo nghiệm cuối cùng mà ông trời sắp xếp cho nhân loại, chúng ta không cô lập, sau lưng chúng ta còn có toàn bộ nhân loại trên Tây xuyên đại lục, vô luận là Lâm gia hay Lưu Phong gia đều sẽ giúp đỡ chúng ta trong chiến tranh vệ thánh lần này, các chủng tộc Viễn Đông cũng là đồng minh của chúng ta, tướng lĩnh Tử Xuyên gia chúng ta sẽ cùng toàn thể nhân loại kề vai tác chiến".
"Chư vị đại nhân, nhân loại có nền văn minh và lịch sử huy hoàng, có sáng tạo lực và sinh mệnh lực bền bĩ, bộ tộc dã man muốn dùng bạo lực và sự tàn khốc để chinh phục chúng ta, bọn chúng tuyệt đối không thể thành công! Vô luận chiến tranh tiến triển thế nào, vô luận chiến huống kéo dài bao lâu, thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về chúng ta!"
Tử Xuyên Tú kết thúc giảng thoại, không khí trầm lắng một lúc, Tử Xuyên Trữ vỗ tay đầu tiên, toàn bộ tướng lĩnh có mặt sực tỉnh vỗ tay theo, trên mặt đều lộ xuất thần sắc tươi tắn.

Mấy ngày nay, tin tức ma tộc xâm nhập giống như một đám mây đen che phủ trên đầu bọn họ, tấm gương lịch sử của Quang minh hoàng triều sụp đổ trong tay ma tộc ba trăm năm trước ám ảnh tâm trí chúng nhân, áp bức nặng nề tâm lí bọn họ.
Đến hôm nay, Tử Xuyên Tú là người hiểu rõ tình thế hai phía nhất đã đưa ra phân tích, cuối cùng khẳng định: "Ma tộc tất bại!" Lời của gã giống như ánh nắng xua tan mây đen, mang đến vầng dương sáng rỡ ấm áp cho chúng nhân.
Tử Xuyên Tham Tinh phấn chấn tinh thần: "A Tú phân tích thật khách quan chí lí, chỉ ra được kết cục vấn đề. Chiến cuộc rồi sẽ diễn biến như thế, chẳng thể nào khác được!"
Lão đột nhiên đưa ra một vấn đề mà mọi người chưa hề nghĩ đến: "A Tú, mấy ngày nay ta luôn hoài nghi một vấn đề, đó là vì sao ma tộc lại dễ dàng vượt qua phòng tuyến Viễn Đông? Việc này rất không bình thường? Ngươi nghĩ thế nào?"
-o0o-


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương