Tu Tiên Đá Thần
-
Chương 24: Trận chiến khó khăn dành mỏ Tinh Thạch với Thủy Ngư
Đá Quý gọi hai người họ lại, đi theo Tiểu Ảnh dọc theo thác nước vào bên trong động.
Ầm... Rào...
Tiếng nước bên ngoài đổ xuống vang vọng vào bên trong, anh sáng hiện lên, một dòng nước chạy thẳng trong bóng đêm, bọn họ bước vào sâu hơn.
Ting... Tách... Tách...
Âm thanh những giọt nước rơi trên nền đất, âm u, lạnh giá, bọn họ đi được vài phút, Diệp Vân lo sợ nói:
- Nhị ca! Muội... Muội sợ bóng đêm!
Cô gái nhỏ bị ám ảnh bóng đêm nghiêm trọng, chuyện của ngày hôm trước bây giờ vẫn còn sợ sệt.
- Không sao! Có huynh với Đại Ca ở đây không sao đâu!
- Nhị Đệ với Tam muội đi cẩn thận bên trong rất trơn đấy, theo sau ta không lại tụt ở sau bây giờ.
Thiên Quyền sực nhớ mình là hỏa hệ, tìm lấy một mảnh gỗ trong nhẫn trữ vật của mình, đốt thành một cây đuốc để soi sáng, làm ấm cho mọi người.
Bọn họ lại tiếp tục đi vào bên trong theo ánh lửa bừng hực, những tiếng đốt cháy lốp đốp của ngọn lửa vang lên.
Nữa tiếng sau, cuối con đường hiện lên ánh sáng nằm ở giữa dòng nước, trên mặt nước có một mảnh đất nhỏ, phía trên nó xuất hiện mỏ Tinh Thạch hạ phẩm, to bằng hai tay ôm lấy, không gian gần đó yên ắng đến lạ thường.
Tiểu Ảnh quay lưng lại, nhắc nhở Đá Quý bên dưới dòng nước có thứ gì đó, nó có thể ngửi ra mùi của động vật.
- Nhị đệ với Tam muội cẩn thận dưới này hình như có Yêu Thú.
- Ha ha! Phát tài rồi! Đại ca Tiểu Ảnh của huynh thật sự là Thần Thú mò Tinh Thạnh.
- Wow! Tinh Thạch! Đại ca, Nhị ca, muội thấy Tiểu Ảnh thông minh thật.
Diệp Vân bước đến vuốt ve bộ lông nó, nước mắt của nó chảy xuống.
Đây là cô gái thứ hai vuốt bộ lông của nó, nó lại nhớ đến Dạ Hồng, hằng ngày cô ấy chơi đùa với nó, nhưng đã ra đi trong nỗi nhục nhã, vẻ mặt của nó giật giữ lạ thường.
Diệp Vân thấy nó khóc rồi giận giữ cùng một lúc hiện lên mà khó hiểu, nó tìm được Tinh Thạch nên vui mới đúng, cô quay sang nói:
- Đại ca, Tiểu Ảnh nó bị làm sao vậy?
Đá Quý đáp lời:
- Nó đang nhớ người quen cũ đó, không sao đâu.
Chỉ có cậu là biết nó đang buồn, quay sang vuốt lông nó nói:
- Tiểu Ảnh! ngươi biết chúng ta đã hứa gì không? Theo ta lên lấy Tinh Thạch về tu luyện nào.
Nó gật đầu đi theo cậu bước lên phía trước để lấy mỏ Tinh Thạch, cả hai nhảy lên mảnh đất ở giữa dòng nước, đứng chưa được vững chắc thì dưới dòng nước phóng lên.
Vụt... Rào...
Trên mặt nước xuất hiện Thủy Ngư to lớn, Thiên Quyền hô lớn:
- Đại ca, cẩn thận, là Huyết Yêu Thú tam cấp.
Âm thang vừa vang đến thì hai bên đã lao vào đánh nhau.
Thủy Ngư Huyết Yêu Thú tam cấp tương đương với Nguyên Anh hậu kỳ, Đá Quý thua nó một cấp nhưng cậu vẫn có thể đối đầu với nó.
Tiểu Ảnh lui ra sau đứng gần khối Tinh Thạch, nó cũng không thể giúp được gì.
Điều kiện địa hình bất lợi với Đá Quý, không có khoảng cách di chuyển, chấp nhận đánh trực diện với Thủy Ngư.
Hai người đứng bên bờ dòng nước, họ cũng không thể giúp được gì ngoài đứng nhìn.
Thủy Ngư tung chiêu một cơn sóng đập tới cậu tốc độ cũng rất nhanh, tiếp chiêu của nó bằng cách tạo ra một đại kiếm chém xuống, đường chém làm sóng nước tản ra hai bên đập vào bờ.
Xào... Ào...
Chiêu thức không có hiệu quả với cậu, nó quay sang đưa đuôi đập mạnh vào mình cậu.
Rầm...
Vừa tung kiếm xong chưa kịp thu chiêu đỡ lấy, đã ăn một cú mạnh vào người, văng vào vách đá gần dòng nước, những viên đá rơi xuống lộp độp trên người cậu.
Đá Quý bò dậy, đứng lên khắp mình đau nhức, ê ẩm, ngoài miệng đã bắt đầu chảy máu.
Hai người đứng bên bờ bên này nói:
- Đại ca, huynh có sao không? Nếu đánh không lại hãy rút đi.
- Nhị ca nói đúng, huynh quay lại đây đi, chúng ta cùng thoát ra khỏi đây.
Không được, cơ hội của cậu rất ít, báo thù cần một lượng lớn Tinh Thạch tu luyện.
Đá Quý không nói tiếng nào, đưa thanh kiếm trên tay lên trước mắt, lập một đại trận mười hai Thanh Kiếm ảo ảnh, xoay quanh như một hộ vệ, bảo vệ không cho người khác chạm vào, cậu bước đến bên bờ dòng nước nói.
- Thập Nhị Kiếm Trận tấng công
Mười hai Thanh Kiếm ảo ảnh lao lên đâm tứ phía vào Thủy Ngư, đâm cho đến khi nó lao xuống nước.
Phập... Phập...
Phập... Keng... Ủm...
Máu của nó văng tứ tung khắp nơi, mặt nước im ắng như chưa từng có thứ gì nhoi lên.
Bỗng chốc dưới nước phóng lên tốc độ cực nhanh, phung những tia nước sắc nhọn, nó như những thanh ám khí lao đến.
Phập... Keng... Phập...
Trạng thái đang điều khiển kiếm trận tấn công, không thể đỡ hoàng toàn tia nước, những vết thương khắp người, máu bắt đầu rơi xuống.
Hộc... Hộc...
Chân Đá Quý khụy xuống, kiếm trên tay cắm xuống đất, đại kiếm trận bị hủy do thiếu Linh Khí, bị phản thương nghiêm trọng, phung một ngụm máu tươi trên mặt đất.
Phụp...
Âm thanh của Thanh Kiếm cắm trên đất, hiện tại cậu không thể đứng lên nổi, nói chi là bước đi, con Thủy Ngư lúc này bò lên bờ.
Lộp... Bộp...
Tiểu Ảnh liều mình lao đến, nó tung chiêu Phong Bạo nhưng chưa đến nơi đã bị đuôi của Thủy Ngư đập vào thân thể và văng vào vách đá.
Ầm...
Ầm... Rào...
Tiếng nước bên ngoài đổ xuống vang vọng vào bên trong, anh sáng hiện lên, một dòng nước chạy thẳng trong bóng đêm, bọn họ bước vào sâu hơn.
Ting... Tách... Tách...
Âm thanh những giọt nước rơi trên nền đất, âm u, lạnh giá, bọn họ đi được vài phút, Diệp Vân lo sợ nói:
- Nhị ca! Muội... Muội sợ bóng đêm!
Cô gái nhỏ bị ám ảnh bóng đêm nghiêm trọng, chuyện của ngày hôm trước bây giờ vẫn còn sợ sệt.
- Không sao! Có huynh với Đại Ca ở đây không sao đâu!
- Nhị Đệ với Tam muội đi cẩn thận bên trong rất trơn đấy, theo sau ta không lại tụt ở sau bây giờ.
Thiên Quyền sực nhớ mình là hỏa hệ, tìm lấy một mảnh gỗ trong nhẫn trữ vật của mình, đốt thành một cây đuốc để soi sáng, làm ấm cho mọi người.
Bọn họ lại tiếp tục đi vào bên trong theo ánh lửa bừng hực, những tiếng đốt cháy lốp đốp của ngọn lửa vang lên.
Nữa tiếng sau, cuối con đường hiện lên ánh sáng nằm ở giữa dòng nước, trên mặt nước có một mảnh đất nhỏ, phía trên nó xuất hiện mỏ Tinh Thạch hạ phẩm, to bằng hai tay ôm lấy, không gian gần đó yên ắng đến lạ thường.
Tiểu Ảnh quay lưng lại, nhắc nhở Đá Quý bên dưới dòng nước có thứ gì đó, nó có thể ngửi ra mùi của động vật.
- Nhị đệ với Tam muội cẩn thận dưới này hình như có Yêu Thú.
- Ha ha! Phát tài rồi! Đại ca Tiểu Ảnh của huynh thật sự là Thần Thú mò Tinh Thạnh.
- Wow! Tinh Thạch! Đại ca, Nhị ca, muội thấy Tiểu Ảnh thông minh thật.
Diệp Vân bước đến vuốt ve bộ lông nó, nước mắt của nó chảy xuống.
Đây là cô gái thứ hai vuốt bộ lông của nó, nó lại nhớ đến Dạ Hồng, hằng ngày cô ấy chơi đùa với nó, nhưng đã ra đi trong nỗi nhục nhã, vẻ mặt của nó giật giữ lạ thường.
Diệp Vân thấy nó khóc rồi giận giữ cùng một lúc hiện lên mà khó hiểu, nó tìm được Tinh Thạch nên vui mới đúng, cô quay sang nói:
- Đại ca, Tiểu Ảnh nó bị làm sao vậy?
Đá Quý đáp lời:
- Nó đang nhớ người quen cũ đó, không sao đâu.
Chỉ có cậu là biết nó đang buồn, quay sang vuốt lông nó nói:
- Tiểu Ảnh! ngươi biết chúng ta đã hứa gì không? Theo ta lên lấy Tinh Thạch về tu luyện nào.
Nó gật đầu đi theo cậu bước lên phía trước để lấy mỏ Tinh Thạch, cả hai nhảy lên mảnh đất ở giữa dòng nước, đứng chưa được vững chắc thì dưới dòng nước phóng lên.
Vụt... Rào...
Trên mặt nước xuất hiện Thủy Ngư to lớn, Thiên Quyền hô lớn:
- Đại ca, cẩn thận, là Huyết Yêu Thú tam cấp.
Âm thang vừa vang đến thì hai bên đã lao vào đánh nhau.
Thủy Ngư Huyết Yêu Thú tam cấp tương đương với Nguyên Anh hậu kỳ, Đá Quý thua nó một cấp nhưng cậu vẫn có thể đối đầu với nó.
Tiểu Ảnh lui ra sau đứng gần khối Tinh Thạch, nó cũng không thể giúp được gì.
Điều kiện địa hình bất lợi với Đá Quý, không có khoảng cách di chuyển, chấp nhận đánh trực diện với Thủy Ngư.
Hai người đứng bên bờ dòng nước, họ cũng không thể giúp được gì ngoài đứng nhìn.
Thủy Ngư tung chiêu một cơn sóng đập tới cậu tốc độ cũng rất nhanh, tiếp chiêu của nó bằng cách tạo ra một đại kiếm chém xuống, đường chém làm sóng nước tản ra hai bên đập vào bờ.
Xào... Ào...
Chiêu thức không có hiệu quả với cậu, nó quay sang đưa đuôi đập mạnh vào mình cậu.
Rầm...
Vừa tung kiếm xong chưa kịp thu chiêu đỡ lấy, đã ăn một cú mạnh vào người, văng vào vách đá gần dòng nước, những viên đá rơi xuống lộp độp trên người cậu.
Đá Quý bò dậy, đứng lên khắp mình đau nhức, ê ẩm, ngoài miệng đã bắt đầu chảy máu.
Hai người đứng bên bờ bên này nói:
- Đại ca, huynh có sao không? Nếu đánh không lại hãy rút đi.
- Nhị ca nói đúng, huynh quay lại đây đi, chúng ta cùng thoát ra khỏi đây.
Không được, cơ hội của cậu rất ít, báo thù cần một lượng lớn Tinh Thạch tu luyện.
Đá Quý không nói tiếng nào, đưa thanh kiếm trên tay lên trước mắt, lập một đại trận mười hai Thanh Kiếm ảo ảnh, xoay quanh như một hộ vệ, bảo vệ không cho người khác chạm vào, cậu bước đến bên bờ dòng nước nói.
- Thập Nhị Kiếm Trận tấng công
Mười hai Thanh Kiếm ảo ảnh lao lên đâm tứ phía vào Thủy Ngư, đâm cho đến khi nó lao xuống nước.
Phập... Phập...
Phập... Keng... Ủm...
Máu của nó văng tứ tung khắp nơi, mặt nước im ắng như chưa từng có thứ gì nhoi lên.
Bỗng chốc dưới nước phóng lên tốc độ cực nhanh, phung những tia nước sắc nhọn, nó như những thanh ám khí lao đến.
Phập... Keng... Phập...
Trạng thái đang điều khiển kiếm trận tấn công, không thể đỡ hoàng toàn tia nước, những vết thương khắp người, máu bắt đầu rơi xuống.
Hộc... Hộc...
Chân Đá Quý khụy xuống, kiếm trên tay cắm xuống đất, đại kiếm trận bị hủy do thiếu Linh Khí, bị phản thương nghiêm trọng, phung một ngụm máu tươi trên mặt đất.
Phụp...
Âm thanh của Thanh Kiếm cắm trên đất, hiện tại cậu không thể đứng lên nổi, nói chi là bước đi, con Thủy Ngư lúc này bò lên bờ.
Lộp... Bộp...
Tiểu Ảnh liều mình lao đến, nó tung chiêu Phong Bạo nhưng chưa đến nơi đã bị đuôi của Thủy Ngư đập vào thân thể và văng vào vách đá.
Ầm...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook