Tự Phấn Đầu Thành Ảnh hậu
-
Chương 12: Bạn gái trước
Editor: L.N.H.T
Nói thế nào đi nữa, bộ phim “Lạc Đường” này giành giải thưởng rồi. Có thể ngay đến cả Trang Hiểu Bân cũng không ngờ tới, anh lại nổi tiếng ngoài dự đoán của mọi người. Đột nhiên từ một kẻ không tiền, nghèo đến mức cần phải nhờ đám anh em cứu tế, thoáng cái biến thành đạo diễn tinh nhuệ trong nước. Cách nói khoa trương hơn chính là, anh nổi danh ở nước ngoài.
Trên báo chí, trên giới truyền thông bắt đầu dùng cách cực đoan, thổi phồng Trang Hiểu Bân là nhân vật dẫn đầu giới đạo diễn đời thứ sáu, là hi vọng mới của phim nước Hoa… Ảnh chụp Trang Hiểu Bân đầu trọc lúc nhập học đại học cũng bị cánh nhà báo in tít trên trang đầu…
Các chuyên gia đã từng chê bai Trang Hiểu Bân bỗng chốc như biến mất tập thể…
Có lẽ bọn họ chỉ thay đổi vẻ mặt, bắt đầu nói ra tầm quan trọng phát triển đa dạng hóa nghệ thuật…
Các chuyên gia không hoàn toàn nhảy bật ra, mà là bắt đầu nói đến thất bại sản nghiệp văn hoá nước Hoa, lời lẽ chính nghĩa mà thảo phạt đây là lệch lạc trên nền giáo dục nước Hoa… Đào tạo trong nước không bằng nước ngoài…
Còn có người gọi Trang Hiểu Bân là hiện tượng văn hóa dẫn phát.
Trang Hiểu Bân bị xào nóng như vậy, nhưng bản thân anh lại đột nhiên như biến mất…
Thậm chí anh hoàn toàn không nhận phỏng vấn của phóng viên, chỉ ẩn nấp làm “trai đẹp” an phận.
Chỉ là trong nhóm chát vẫn có thể đọc được đủ lời châm chọc của anh. Nghe đâu gần đây có một ngôi sao hạng ba tự bạo nhận là bạn gái của anh.
Thế nhưng trên thực tế ngay cả tóc của bạn gái anh vẫn chưa chạm tới…
Nói cho cùng, một ngôi sao mới đầu trọc đang từ từ nổi lên trong giới đạo diễn… Chẳng qua đầu óc của ngôi sao mới này quá tỉnh táo, không bị giới truyền thông nâng đến chết, ngược lại bắt đầu mải miết sáng tác kịch bản của mình…
Duy nhất khiến người ta tiếc nuối chính là, bộ phim này chỉ làm một mình đạo diễn Trang nổi tiếng.
Cho dù với sức lực một người gánh cả bộ phim, ngôi sao mới Hoắc Lỗi của giới diễn xuất năm ấy mười tám tuổi, vẫn là bình hoa đi ngang qua[1], hotgirl màn ảnh Dư Uyển Uyển cũng không được tóe lên chút lửa nào trước giới truyền thông…
[1] Cụm từ “đi ngang qua” tương đương với cụm từ “rót xì dầu” ở đầu chương 11, ở đây nói bình hoa đi ngang qua là chỉ những vai diễn phụ của phụ trên màn ảnh.
Nhiều lắm thì lúc báo chí giới thiệu phim “Lạc Đường”, tô đậm chữ đạo diễn: Trang Hiểu Bân, phía dưới có năm chữ nhỏ in thể chữ Tống, diễn viên chính: Hoắc Lỗi, Dư Uyển Uyển.
Huống chi giới truyền thông nói dù dễ nghe thế nào, dù hi vọng thế nào, bộ phim này cũng không thể chiếu ở trong nước…
Hơn nữa, ở trong giới giải trí, trai đẹp gái xinh không thiếu, người có diễn xuất tốt cũng nhiều vô số kể, sao có thể tùy tiện đóng một bộ phim là nổi tiếng ngay được…
Hoắc Lỗi vẫn như cũ, tiếp tục học ở học viện Hí khúc, không có chuyện gì thì đi tìm Trang Hiểu Bân nói chuyện về nhân sinh, về phim ảnh.
Anh ở trong nhóm chát rất sinh động, còn rất thích lấy những thứ trêu chọc kia so với tiết mục ngắn, sau đó sẽ bị đám anh em phỉ nhổ…
Hoắc Lỗi vẫn một lòng bội phục đạo diễn như trước đây, hận không thể làm anh em ruột một nhà.
Trang Hiểu Bân cũng đối xử rất tốt, rất khoan dung với Hoắc Lỗi, cho dù anh có nổi tiếng thì tình cảm với những anh em này vẫn sẽ không thay đổi.
Khi tất cả thế giới này ruồng bỏ anh, chỉ có những người anh em này bằng lòng cùng anh chịu khổ, chịu vất vả, cùng cố gắng thực hiện mơ ước chung với anh. Cho dù anh thành công, thì vinh quang này cũng là của mọi người.
Sau khi phim được bán ở nước ngoài, Trang Hiểu Bân lại gởi năm vạn cho Dư Uyển Uyển!
Dư Uyển Uyển vốn không muốn nhận, nhưng Trang Hiểu Bân nói, tiền này Dư Uyển Uyển nên nhận được, nếu không nhận thì vốn không xem anh là anh[2].
[2] Anh ở đây là anh trai, raw là 哥 [gē] ca
“…” Đây là điều khó hiểu của đạo diễn lớn tương lai với anh em sao? Dư Uyển Uyển đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ. Nhưng chuyện tương lai, ai nói chính xác được chứ?
Cuộc sống của Dư Uyển Uyển vẫn trôi qua như thế, cô vẫn đang cố gắng học hành, lúc rảnh rỗi sẽ làm người mẫu kiếm tiền…
Nhưng vì từng diễn phim điện ảnh nên thù lao của quảng cáo được tăng thêm chút.
Chỉ là cuộc sống vẫn trôi qua từng ngày, nhưng nào phải tên lửa mà dễ dàng một bước lên trời?
Cuối năm lớp Mười một, cuộc sống trong trường học của Dư Uyển Uyển còn máu chó, còn náo nhiệt hơn cả trong phim truyền hình.
Diễn viên chính Phương Dật Thần và đám bạn gái cũ của anh ta.
Lúc đến trường đi thi, bạn gái thứ hai của Phương Dật Thần bị thầy giám thị bắt tài liệu tại chỗ.
Cô nàng khóc giải thích với thầy giám thị, em không có, có người hãm hại em. Đương nhiên thầy giám thị không tin.
Tờ giấy ngay ở dưới bàn em, không phải của em thì còn có thể của ai? Còn nói người khác hãm hại em, em xem phim cung đấu nhiều quá rồi nhỉ?
Sau đó, chưa đến mấy ngày, bạn gái thứ hai bi phẫn chia tay với Phương Dật Thần.
“Phương Dật Thần, tôi thật sự không chọc nổi cậu, còn có bạn gái trước phát rồ của cậu nữa. Không cắt đứt sạch sẽ anh còn hẹn hò với tôi làm gì? Hiện tại thì tốt rồi, khiến tôi bẩn cả người!”
Sau khi Phương Dật Thần biết chuyện Hoàng Hiểu Linh hãm hại bạn gái trước của anh ta thì giận điên lên.
Mặc dù anh ta cũng không thích bạn gái thứ hai, nhưng Hoàng Hiểu Linh này sao lại âm hồn không tan vậy?
Vì thế sau khi tan học, Phương Dật Thần gọi Hoàng Hiểu Linh vào trong ngõ nhỏ, cãi lộn ầm ĩ một trận.
“Không phải chúng ta đã chia tay rồi sao? Sao cô có thể làm chuyện thất đức như vậy? Thế mà lại đi ném giấy xuống dưới bàn Chu Lệ?”
“Hu hu, em không có. Phương Dật Thần, em bị oan! Hu hu hu…” Hoàng Hiểu Linh khóc lóc vô cùng thảm thiết, đau đớn mà đáng thương. Diễn vô cùng nhuần nhuyễn vai cô gái tội nghiệp bị oan.
Đáng tiếc, Phương Dật Thần đã sớm nhận ra tính tình của cô ta, hoàn toàn không tin lời nói dối của cô ta. Cho dù Hoàng Hiểu Linh có tiếp tục đáng thương, hoàn toàn vô tội thì cũng là người cái gì cũng dám làm.
Ngay lúc này, Phương Dật Thần chỉ muốn nhanh chóng đuổi Hoàng Hiểu Linh đi. Cách xa cuộc sống của anh ta một chút, đừng trêu chọc anh ta nữa.
Nhưng Hoàng Hiểu Linh lại kích động, quỳ xuống trước mặt anh ta, nước mắt chảy ào ào.
Lập tức Phương Dật Thần sinh ra một ảo giác, anh ta đã xuyên về xã hội cũ, biến thành địa chủ già đang ức hiếp nha hoàn nhỏ nhà mình…
“Phương Dật Thần, em… em không muốn chia tay. Cầu xin anh, cầu xin anh đừng chia tay em! Anh có thể tìm cô gái khác, thật đấy, chỉ là anh chịu để em ở bên cạnh anh, cho dù chỉ làm một người bạn nhỏ cũng đủ rồi. Cầu xin anh, Phương Dật Thần! Em thật sự yêu anh!”
Cô nha hoàn nhỏ khóc lóc đáng thương gần chết, đến cả giọng cũng khàn luôn, nhưng anh ta lại bắt đầu run rẩy từ đáy lòng.
Đến lúc này Phương Dật Thần mới đột nhiên phát hiện, bạn gái trước cũng có thể đột nhiên biến thành quái vật đáng sợ, cho dù nhìn cô ta nhỏ yếu như thế, nhưng giương nanh múa vuốt lại có thể kéo mất một miếng thịt của anh ta.
Có một vài người, bạn muốn cô ấy đến thì cô ấy sẽ đến; bạn muốn cô ấy đi là có thể vứt lại phía sau!
Có một vài cô gái thoạt nhìn ngây thơ trong sáng mà yếu ớt xinh đẹp, nhưng thực tế thì lại như một con rắn độc.
Một khi bạn bắt đầu đón nhận cô ấy, cô ấy sẽ quấn chặt lấy bạn, xâm nhập vào mỗi một góc nghách trong cuộc sống của bạn, thẳng đến khi siết cổ bạn đến chết…
Phương Dật Thần bị trí tưởng tượng của mình dọa cho ra mồ hôi lạnh toàn thân, bỏ lại Hoàng Hiểu Linh dùng sức chạy đi. Giống như phía sau có thứ đồ bẩn gì đó đang đuổi theo anh ta.
Chỉ là, bạn muốn chạy thì có thể chạy được sao?
Từ đó về sau, Phương Dật Thần càng ngày càng cách xa Hoàng Hiểu Linh… Thậm chí vì cắt cái đuôi Hoàng Hiểu Linh mà không ngừng quen bạn gái mới.
Tiết mục ngắn quỳ gối bị truyền đi khắp cả trường.
Người biết chuyện thề thốt nói, thật sự nhìn thấy Hoàng Hiểu Linh quỳ xuống trước mặt Phương Dật Thần.
Có bạn học nam không có ý tốt, thậm chí còn huýt sáo với Hoàng Hiểu Linh. Phương Dật Thần không thích em vậy cân nhắc về anh chút nhé?
Nhưng ba phen mấy bận, sau khi nhìn thấy hành động đáng sợ bám riết không buông của Hoàng Hiểu Linh thì không còn bạn học nam nào dám trêu chọc nữa.
Hoang tưởng, điên cuồng, cho dù dáng vẻ ngây thơ trong sáng đáng yêu thì thế nào, ai dám dính vào chứ?
Ngược lại các bạn học nữ thổn thức một hồi. Cô gái ngốc si tình Hoàng Hiểu Linh này sao lại không chịu buông tay đi chứ! Trên thế giới này lắm đàn ông tốt, cần gì cứ nhất định phải treo cổ trên cái cây Phương Dật Thần kia chứ?
Nói cho cùng, Phương Dật Thần đã trở thành người yêu ở khắp nơi của các bạn học nữ trong trường, anh ta thay bồ như như áo vậy.
Trong trường học, nữ sinh thích anh ta rất nhiều, luôn có người muốn hẹn hò cùng hotboy, thực hiện ước mơ thiếu nữ nảy mầm ở tuổi thanh xuân của các cô nàng.
Thế nhưng không có một cô nào có thể kiên trì, dù có kiên trì cũng không thể được một tháng.
Bạn gái mới của Phương Dật Thần chẳng mấy chốc đều vứt bỏ anh ta.
Thật ra đám nữ sinh cũng hết cách rồi, dù sao các cô ấy cũng không điên cuồng, cố chấp như Hoàng Hiểu Linh.
Các cô gái ấy rất nhanh tỉnh lại trong mộng công chúa của mình.
Huống chi cuộc tình tuyệt đẹp này còn chưa bắt đầu, thì đã đứng trong bóng ma của bà mẹ kế độc ác của công chúa Bạch Tuyết.
Vương tử không có năng lực đánh trả mẹ kế, chỉ biết chạy trốn.
Công chúa không phải kỵ sĩ, trẻ tuổi lại không có kinh nghiệm, thậm chí không thể tự mình ra trận.
Vì vậy tình yêu tới nhanh mà kết thúc càng nhanh hơn.
Tình yêu rối ren phức tạp như sa vào trong tuần hoàn chết.
Phương Dật Thần vì cách xa Hoàng Hiểu Linh mà không ngừng hẹn hò với bạn gái mới, Hoàng Hiểu Linh giở trò với một cô bạn gái của anh ta thì rất nhanh anh ta lại kiếm một cô khác. Những cô gái kia không muốn dây vào Hoàng Hiểu Linh nhưng trái tim cứ đập loạn với Phương Dật Thần. Thậm chí các cô ấy còn thấy đau lòng cho Phương Dật Thần, có người muốn làm công chúa cứu vương tử, tuy nhiên lại không làm gì được Hoàng Hiểu Linh cứ bám chặt riết không buông.
Phương Dật Thần sống chết không chịu quen lại với Hoàng Hiểu Linh. Đến lúc này, anh ta vô cùng chán ghét Hoàng Hiểu Linh.
Thậm chí, mỗi lần trông thấy Hoàng Hiểu Linh nước mắt lưng tròng nhìn bạn gái mới của anh ta là trong lòng anh ta lại sinh ra cảm giác vui sướng khi báo thù thành công…
Câu chuyện tình nguyên xô máu chó này không biết trở nên như vậy từ lúc nào.
Dù sao sau khi Dư Uyển Uyển nghe kể lại, chuyện của Phương Dật Thần và Hoàng Hiểu Linh đã thành bí mật toàn trường đều biết.
Dư Uyển Uyển không khỏi cảm thán trong lòng, thứ người như Phương Dật Thần có lẽ nhất định sẽ đổ dưới váy kiểu người như Hoàng Hiểu Linh,
Kiếp trước, Liễu Diễm Mai với vẻ ngoài ưu nhã mỏng manh, nội tâm âm hiểm thành công đào khoét góc tường của cô, khiến Phương Dật Thần ly hôn với cô.
Kiếp này, Hoàng Hiểu Linh tu luyện không tới nơi tới chốn tình nguyện tuyên chiến với nữ sinh toàn trường, thề phải cướp lại Phương Dật Thần…
Không biết tại sao, Dư Uyển Uyển nghĩ tới dáng vẻ khổ sở của Phương Dật Thần thì lại có cảm giác vô cùng sảng khoái.
Trong lúc nhất thời, dường như tất cả đè nén đến mức buồn khổ của kiếp trước đều khuếch trương tản ra…
Không biết đây có tình là báo ứng nhân quả không.
Nói thế nào đi nữa, bộ phim “Lạc Đường” này giành giải thưởng rồi. Có thể ngay đến cả Trang Hiểu Bân cũng không ngờ tới, anh lại nổi tiếng ngoài dự đoán của mọi người. Đột nhiên từ một kẻ không tiền, nghèo đến mức cần phải nhờ đám anh em cứu tế, thoáng cái biến thành đạo diễn tinh nhuệ trong nước. Cách nói khoa trương hơn chính là, anh nổi danh ở nước ngoài.
Trên báo chí, trên giới truyền thông bắt đầu dùng cách cực đoan, thổi phồng Trang Hiểu Bân là nhân vật dẫn đầu giới đạo diễn đời thứ sáu, là hi vọng mới của phim nước Hoa… Ảnh chụp Trang Hiểu Bân đầu trọc lúc nhập học đại học cũng bị cánh nhà báo in tít trên trang đầu…
Các chuyên gia đã từng chê bai Trang Hiểu Bân bỗng chốc như biến mất tập thể…
Có lẽ bọn họ chỉ thay đổi vẻ mặt, bắt đầu nói ra tầm quan trọng phát triển đa dạng hóa nghệ thuật…
Các chuyên gia không hoàn toàn nhảy bật ra, mà là bắt đầu nói đến thất bại sản nghiệp văn hoá nước Hoa, lời lẽ chính nghĩa mà thảo phạt đây là lệch lạc trên nền giáo dục nước Hoa… Đào tạo trong nước không bằng nước ngoài…
Còn có người gọi Trang Hiểu Bân là hiện tượng văn hóa dẫn phát.
Trang Hiểu Bân bị xào nóng như vậy, nhưng bản thân anh lại đột nhiên như biến mất…
Thậm chí anh hoàn toàn không nhận phỏng vấn của phóng viên, chỉ ẩn nấp làm “trai đẹp” an phận.
Chỉ là trong nhóm chát vẫn có thể đọc được đủ lời châm chọc của anh. Nghe đâu gần đây có một ngôi sao hạng ba tự bạo nhận là bạn gái của anh.
Thế nhưng trên thực tế ngay cả tóc của bạn gái anh vẫn chưa chạm tới…
Nói cho cùng, một ngôi sao mới đầu trọc đang từ từ nổi lên trong giới đạo diễn… Chẳng qua đầu óc của ngôi sao mới này quá tỉnh táo, không bị giới truyền thông nâng đến chết, ngược lại bắt đầu mải miết sáng tác kịch bản của mình…
Duy nhất khiến người ta tiếc nuối chính là, bộ phim này chỉ làm một mình đạo diễn Trang nổi tiếng.
Cho dù với sức lực một người gánh cả bộ phim, ngôi sao mới Hoắc Lỗi của giới diễn xuất năm ấy mười tám tuổi, vẫn là bình hoa đi ngang qua[1], hotgirl màn ảnh Dư Uyển Uyển cũng không được tóe lên chút lửa nào trước giới truyền thông…
[1] Cụm từ “đi ngang qua” tương đương với cụm từ “rót xì dầu” ở đầu chương 11, ở đây nói bình hoa đi ngang qua là chỉ những vai diễn phụ của phụ trên màn ảnh.
Nhiều lắm thì lúc báo chí giới thiệu phim “Lạc Đường”, tô đậm chữ đạo diễn: Trang Hiểu Bân, phía dưới có năm chữ nhỏ in thể chữ Tống, diễn viên chính: Hoắc Lỗi, Dư Uyển Uyển.
Huống chi giới truyền thông nói dù dễ nghe thế nào, dù hi vọng thế nào, bộ phim này cũng không thể chiếu ở trong nước…
Hơn nữa, ở trong giới giải trí, trai đẹp gái xinh không thiếu, người có diễn xuất tốt cũng nhiều vô số kể, sao có thể tùy tiện đóng một bộ phim là nổi tiếng ngay được…
Hoắc Lỗi vẫn như cũ, tiếp tục học ở học viện Hí khúc, không có chuyện gì thì đi tìm Trang Hiểu Bân nói chuyện về nhân sinh, về phim ảnh.
Anh ở trong nhóm chát rất sinh động, còn rất thích lấy những thứ trêu chọc kia so với tiết mục ngắn, sau đó sẽ bị đám anh em phỉ nhổ…
Hoắc Lỗi vẫn một lòng bội phục đạo diễn như trước đây, hận không thể làm anh em ruột một nhà.
Trang Hiểu Bân cũng đối xử rất tốt, rất khoan dung với Hoắc Lỗi, cho dù anh có nổi tiếng thì tình cảm với những anh em này vẫn sẽ không thay đổi.
Khi tất cả thế giới này ruồng bỏ anh, chỉ có những người anh em này bằng lòng cùng anh chịu khổ, chịu vất vả, cùng cố gắng thực hiện mơ ước chung với anh. Cho dù anh thành công, thì vinh quang này cũng là của mọi người.
Sau khi phim được bán ở nước ngoài, Trang Hiểu Bân lại gởi năm vạn cho Dư Uyển Uyển!
Dư Uyển Uyển vốn không muốn nhận, nhưng Trang Hiểu Bân nói, tiền này Dư Uyển Uyển nên nhận được, nếu không nhận thì vốn không xem anh là anh[2].
[2] Anh ở đây là anh trai, raw là 哥 [gē] ca
“…” Đây là điều khó hiểu của đạo diễn lớn tương lai với anh em sao? Dư Uyển Uyển đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ. Nhưng chuyện tương lai, ai nói chính xác được chứ?
Cuộc sống của Dư Uyển Uyển vẫn trôi qua như thế, cô vẫn đang cố gắng học hành, lúc rảnh rỗi sẽ làm người mẫu kiếm tiền…
Nhưng vì từng diễn phim điện ảnh nên thù lao của quảng cáo được tăng thêm chút.
Chỉ là cuộc sống vẫn trôi qua từng ngày, nhưng nào phải tên lửa mà dễ dàng một bước lên trời?
Cuối năm lớp Mười một, cuộc sống trong trường học của Dư Uyển Uyển còn máu chó, còn náo nhiệt hơn cả trong phim truyền hình.
Diễn viên chính Phương Dật Thần và đám bạn gái cũ của anh ta.
Lúc đến trường đi thi, bạn gái thứ hai của Phương Dật Thần bị thầy giám thị bắt tài liệu tại chỗ.
Cô nàng khóc giải thích với thầy giám thị, em không có, có người hãm hại em. Đương nhiên thầy giám thị không tin.
Tờ giấy ngay ở dưới bàn em, không phải của em thì còn có thể của ai? Còn nói người khác hãm hại em, em xem phim cung đấu nhiều quá rồi nhỉ?
Sau đó, chưa đến mấy ngày, bạn gái thứ hai bi phẫn chia tay với Phương Dật Thần.
“Phương Dật Thần, tôi thật sự không chọc nổi cậu, còn có bạn gái trước phát rồ của cậu nữa. Không cắt đứt sạch sẽ anh còn hẹn hò với tôi làm gì? Hiện tại thì tốt rồi, khiến tôi bẩn cả người!”
Sau khi Phương Dật Thần biết chuyện Hoàng Hiểu Linh hãm hại bạn gái trước của anh ta thì giận điên lên.
Mặc dù anh ta cũng không thích bạn gái thứ hai, nhưng Hoàng Hiểu Linh này sao lại âm hồn không tan vậy?
Vì thế sau khi tan học, Phương Dật Thần gọi Hoàng Hiểu Linh vào trong ngõ nhỏ, cãi lộn ầm ĩ một trận.
“Không phải chúng ta đã chia tay rồi sao? Sao cô có thể làm chuyện thất đức như vậy? Thế mà lại đi ném giấy xuống dưới bàn Chu Lệ?”
“Hu hu, em không có. Phương Dật Thần, em bị oan! Hu hu hu…” Hoàng Hiểu Linh khóc lóc vô cùng thảm thiết, đau đớn mà đáng thương. Diễn vô cùng nhuần nhuyễn vai cô gái tội nghiệp bị oan.
Đáng tiếc, Phương Dật Thần đã sớm nhận ra tính tình của cô ta, hoàn toàn không tin lời nói dối của cô ta. Cho dù Hoàng Hiểu Linh có tiếp tục đáng thương, hoàn toàn vô tội thì cũng là người cái gì cũng dám làm.
Ngay lúc này, Phương Dật Thần chỉ muốn nhanh chóng đuổi Hoàng Hiểu Linh đi. Cách xa cuộc sống của anh ta một chút, đừng trêu chọc anh ta nữa.
Nhưng Hoàng Hiểu Linh lại kích động, quỳ xuống trước mặt anh ta, nước mắt chảy ào ào.
Lập tức Phương Dật Thần sinh ra một ảo giác, anh ta đã xuyên về xã hội cũ, biến thành địa chủ già đang ức hiếp nha hoàn nhỏ nhà mình…
“Phương Dật Thần, em… em không muốn chia tay. Cầu xin anh, cầu xin anh đừng chia tay em! Anh có thể tìm cô gái khác, thật đấy, chỉ là anh chịu để em ở bên cạnh anh, cho dù chỉ làm một người bạn nhỏ cũng đủ rồi. Cầu xin anh, Phương Dật Thần! Em thật sự yêu anh!”
Cô nha hoàn nhỏ khóc lóc đáng thương gần chết, đến cả giọng cũng khàn luôn, nhưng anh ta lại bắt đầu run rẩy từ đáy lòng.
Đến lúc này Phương Dật Thần mới đột nhiên phát hiện, bạn gái trước cũng có thể đột nhiên biến thành quái vật đáng sợ, cho dù nhìn cô ta nhỏ yếu như thế, nhưng giương nanh múa vuốt lại có thể kéo mất một miếng thịt của anh ta.
Có một vài người, bạn muốn cô ấy đến thì cô ấy sẽ đến; bạn muốn cô ấy đi là có thể vứt lại phía sau!
Có một vài cô gái thoạt nhìn ngây thơ trong sáng mà yếu ớt xinh đẹp, nhưng thực tế thì lại như một con rắn độc.
Một khi bạn bắt đầu đón nhận cô ấy, cô ấy sẽ quấn chặt lấy bạn, xâm nhập vào mỗi một góc nghách trong cuộc sống của bạn, thẳng đến khi siết cổ bạn đến chết…
Phương Dật Thần bị trí tưởng tượng của mình dọa cho ra mồ hôi lạnh toàn thân, bỏ lại Hoàng Hiểu Linh dùng sức chạy đi. Giống như phía sau có thứ đồ bẩn gì đó đang đuổi theo anh ta.
Chỉ là, bạn muốn chạy thì có thể chạy được sao?
Từ đó về sau, Phương Dật Thần càng ngày càng cách xa Hoàng Hiểu Linh… Thậm chí vì cắt cái đuôi Hoàng Hiểu Linh mà không ngừng quen bạn gái mới.
Tiết mục ngắn quỳ gối bị truyền đi khắp cả trường.
Người biết chuyện thề thốt nói, thật sự nhìn thấy Hoàng Hiểu Linh quỳ xuống trước mặt Phương Dật Thần.
Có bạn học nam không có ý tốt, thậm chí còn huýt sáo với Hoàng Hiểu Linh. Phương Dật Thần không thích em vậy cân nhắc về anh chút nhé?
Nhưng ba phen mấy bận, sau khi nhìn thấy hành động đáng sợ bám riết không buông của Hoàng Hiểu Linh thì không còn bạn học nam nào dám trêu chọc nữa.
Hoang tưởng, điên cuồng, cho dù dáng vẻ ngây thơ trong sáng đáng yêu thì thế nào, ai dám dính vào chứ?
Ngược lại các bạn học nữ thổn thức một hồi. Cô gái ngốc si tình Hoàng Hiểu Linh này sao lại không chịu buông tay đi chứ! Trên thế giới này lắm đàn ông tốt, cần gì cứ nhất định phải treo cổ trên cái cây Phương Dật Thần kia chứ?
Nói cho cùng, Phương Dật Thần đã trở thành người yêu ở khắp nơi của các bạn học nữ trong trường, anh ta thay bồ như như áo vậy.
Trong trường học, nữ sinh thích anh ta rất nhiều, luôn có người muốn hẹn hò cùng hotboy, thực hiện ước mơ thiếu nữ nảy mầm ở tuổi thanh xuân của các cô nàng.
Thế nhưng không có một cô nào có thể kiên trì, dù có kiên trì cũng không thể được một tháng.
Bạn gái mới của Phương Dật Thần chẳng mấy chốc đều vứt bỏ anh ta.
Thật ra đám nữ sinh cũng hết cách rồi, dù sao các cô ấy cũng không điên cuồng, cố chấp như Hoàng Hiểu Linh.
Các cô gái ấy rất nhanh tỉnh lại trong mộng công chúa của mình.
Huống chi cuộc tình tuyệt đẹp này còn chưa bắt đầu, thì đã đứng trong bóng ma của bà mẹ kế độc ác của công chúa Bạch Tuyết.
Vương tử không có năng lực đánh trả mẹ kế, chỉ biết chạy trốn.
Công chúa không phải kỵ sĩ, trẻ tuổi lại không có kinh nghiệm, thậm chí không thể tự mình ra trận.
Vì vậy tình yêu tới nhanh mà kết thúc càng nhanh hơn.
Tình yêu rối ren phức tạp như sa vào trong tuần hoàn chết.
Phương Dật Thần vì cách xa Hoàng Hiểu Linh mà không ngừng hẹn hò với bạn gái mới, Hoàng Hiểu Linh giở trò với một cô bạn gái của anh ta thì rất nhanh anh ta lại kiếm một cô khác. Những cô gái kia không muốn dây vào Hoàng Hiểu Linh nhưng trái tim cứ đập loạn với Phương Dật Thần. Thậm chí các cô ấy còn thấy đau lòng cho Phương Dật Thần, có người muốn làm công chúa cứu vương tử, tuy nhiên lại không làm gì được Hoàng Hiểu Linh cứ bám chặt riết không buông.
Phương Dật Thần sống chết không chịu quen lại với Hoàng Hiểu Linh. Đến lúc này, anh ta vô cùng chán ghét Hoàng Hiểu Linh.
Thậm chí, mỗi lần trông thấy Hoàng Hiểu Linh nước mắt lưng tròng nhìn bạn gái mới của anh ta là trong lòng anh ta lại sinh ra cảm giác vui sướng khi báo thù thành công…
Câu chuyện tình nguyên xô máu chó này không biết trở nên như vậy từ lúc nào.
Dù sao sau khi Dư Uyển Uyển nghe kể lại, chuyện của Phương Dật Thần và Hoàng Hiểu Linh đã thành bí mật toàn trường đều biết.
Dư Uyển Uyển không khỏi cảm thán trong lòng, thứ người như Phương Dật Thần có lẽ nhất định sẽ đổ dưới váy kiểu người như Hoàng Hiểu Linh,
Kiếp trước, Liễu Diễm Mai với vẻ ngoài ưu nhã mỏng manh, nội tâm âm hiểm thành công đào khoét góc tường của cô, khiến Phương Dật Thần ly hôn với cô.
Kiếp này, Hoàng Hiểu Linh tu luyện không tới nơi tới chốn tình nguyện tuyên chiến với nữ sinh toàn trường, thề phải cướp lại Phương Dật Thần…
Không biết tại sao, Dư Uyển Uyển nghĩ tới dáng vẻ khổ sở của Phương Dật Thần thì lại có cảm giác vô cùng sảng khoái.
Trong lúc nhất thời, dường như tất cả đè nén đến mức buồn khổ của kiếp trước đều khuếch trương tản ra…
Không biết đây có tình là báo ứng nhân quả không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook