Từ NPC Sơn Trại Đến Đại BOSS (Dịch)
-
Chương 1539
Lục Thần Đao nói: "Đúng là những nơi Linh tộc cường đại trú ngụ có thể dựng dục ra Linh mạch thiên địa, nhưng chỉ có Linh tộc từ Thiên Nhân trở lên mới có thể làm được, hơn nữa cũng giống như Thiên Nhân Nhân tộc dựng dục linh khí, cần phải mất rất nhiều thời gian.
Có điều trên người Mộc Dương có Mộc Linh Chi Tâm, Mộc Linh Chi Tâm của bán tiên có thể liên tục chuyển hóa thành năng lượng, nếu như cắm rễ ở đây mấy trăm năm thì có thể có cơ hội dựng dục ra một Linh mạch rất nhỏ.
Còn nếu muốn ngưng tụ ra một Linh mạch cường đại thì phải mất rất nhiều thời gian, ít nhất cũng phải từ vạn năm trở lên."
Mấy trăm năm là có thể ngưng tụ ra một Linh mạch rất nhỏ.
Nhưng như vậy đối với Tần Thư Kiếm mà cũng đã hoàn toàn đủ rồi.
Đó là Linh mạch, không phải là thứ mà linh thạch có thể so sánh được.
Bởi vì bên trong Linh mạch nhất định sẽ xuất hiện linh thạch, nếu suy xét kỹ thì linh thạch chỉ xứng làm con làm cháu cho Linh mạch.
Một khi chủ tông có được một cái Linh mạch, cho dù là Linh mạch rất nhỏ, thì Tần Thư Kiếm cũng có thể bảo đảm linh khí ở nơi này sẽ nồng đậm đến trình độ cường đại.
Ít nhất, cũng có thể giống như Thiên Văn Đảo, mỗi một đứa trẻ Nhân tộc sinh ra cũng đã có tu vi Chân Võ cảnh.
Nghĩ đến Thiên Văn Đảo, Tần Thư Kiếm lại hỏi: "Nếu muốn dựng dục ra một Linh mạch cường đại giống như Thiên Văn Đảo thì phải mất bao nhiêu lâu?
"Thiên Văn Đảo đã tồn tại bao nhiêu lâu, thì phải mất bấy nhiêu thời gian."
Lục Thần Đao tức giận nói: "Có điều nếu như ngươi muốn giống với Nhân tộc thời thượng cổ, mỗi người sinh ra đã là Chân Võ, thì chỉ cần một Linh mạch nho nhỏ như thế là đủ rồi, dù sao nơi này của ngươi cũng không lớn lắm.
Quan trọng nhất là không được để cho linh khí tiết ra ngoài, nếu không cho dù có được Linh mạch giống như Thiên Văn Đảo thì cũng không có bất kỳ tác dụng gì."
Tần Thư Kiếm thầm nghĩ quả nhiên là thế.
Lời Lục Thần Đao nói cũng giống như những gì hắn đang suy nghĩ.
Chẳng qua...
Tần Thư Kiếm nhớ tới bản thể của Mộc Dương, hắn lại cảm thấy có chút không ổn.
Bởi vì bản thể của nó quá lớn.
Sau khi đột phá Thiên Nhân xong, một khi Mộc Dương hóa thành bản thể của mình có thể che đậy cả tòa Lương Sơn.
"Nếu như muốn hóa thành bản thể thì ngươi có thể thu nhỏ lại một chút được không?"
"Linh tộc không thể thu nhỏ bản thể lại được." Mộc Dương lắc đầu, có điều nó cũng biết suy nghĩ trong lòng Tần Thư Kiếm, cho nên tiện đà nói: "Nếu có thể thì tông chủ có thể cho ta cắm rễ trong bí cảnh.
Đến lúc đó ta sẽ xuyên rễ qua bí cảnh, như vậy cũng có thể tăng cường linh khí cho Nguyên Tông, đồng thời cũng có thể gia tăng nồng độ linh khí trong bí cảnh."
Tuy nó mới hóa hình, nhưng đã sinh ra linh tính từ rất lâu rồi.
Cho nên Mộc Dương biết rõ chuyện Tần Thư Kiếm sáng lập bí cảnh.
Nghe vậy, Tần Thư Kiếm trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu nói: "Cũng được, vậy ngươi hãy đi vào bí cảnh đi."
Sau đó, một người một đao một cây cũng hướng về phía bí cảnh.
Bởi vì Tần Thư Kiếm đã đặc biệt ra lệnh, cho nên chỗ bí cảnh bị một tòa đại điện bao vây lại.
Có một trưởng lão nội môn đang đứng canh giữ ở cửa điện.
Nếu là trước kia thì tên trưởng lão nội môn này đang nằm trong đại điện ngủ gà ngủ gật mới đúng, nhưng vừa giờ Mộc Dương đột phá đã gây ra dị tượng rất lớn, khiến cho tên trưởng lão nội môn này cũng đứng ngồi không yên.
Vừa nhìn thấy Tần Thư Kiếm đi tới, đối phương lập tức tiến lên cung kính chào hỏi.
"Tông chủ!"
"Mở cửa đại điện ra, ta muốn đi vào bí cảnh một chuyến."
"Rõ!"
Tên trưởng lão kia tò mò liếc nhìn Lục Thần Đao và Mộc Dương một cái, nhưng đối phương không hỏi nhiều, chỉ cung kính mở cửa đại điện ra.
Sau khi vào trong, Tần Thư Kiếm trực tiếp mở cửa bí cảnh, sau đó ba người cùng tiến vào.
Cảnh tượng đột nhiên thay đổi, một luồng linh khí nồng đậm ập vào trước mặt, tuy không thể so với linh khí trên Thiên Văn đảo nhưng cũng đã nồng đậm hơn linh khí bên ngoài chủ tông rất nhiều lần.
Lúc này, bí cảnh không khác gì với thế giới bên ngoài.
Điểm khác biệt duy nhất là nơi này không có sinh linh, không có nhật nguyệt luân phiên, ngay cả quy tắc cũng không được hoàn thiện, nhìn mặt ngoài thì có vẻ phồn hoa, nhưng thật ra chỉ là một cái vỏ rộng thật lớn.
"Chậc, bí cảnh à, không ngờ chỗ này của ngươi cũng có một cái bí cảnh, đáng tiếc là quá đơn sơ."
Lục Thần Đao bước vào trong bí cảnh, chỉ liếc mắt nhìn một cái đã thấy được thực hư của bí cảnh.
Tần Thư Kiếm cũng không cảm thấy xấu hổ, bật cười nói: "Tiền bối đừng bắt bẻ ta, dựa vào cảnh giới hiện giờ của ta có thể sáng lập một cái bí cảnh như thế này đã không dễ dàng gì, chứ đừng nói đến sáng lập ra một không gian giống như Hư Vô thế giới, sao lại có chuyện dễ dàng như vậy được."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook