Cúp máy, cái miệng của hắn nhếch lên thành một nụ cười kỳ dị mà thỏa mãn.

Trong bóng tối người đàn ông cuối cùng cũng mở miệng thản nhiên nói: “Mọi chuyện tôi giao đã chuẩn bị xong chưa?”

Sắc mặt tiều tụy nhưng hai mắt vẫn sáng ngời, cả người gầy đi rất nhiều, nhưng lại càng thêm nhu hòa đến tà mị, trên mặt Dạ Hoàng mang theo một nụ cười rung động lòng người, hắn gật đầu cung kính nói: “Thuộc hạ đã làm thỏa đáng.”

Sau khi xảy ra chuyện ngày ấy, tuy Hắc Đế đã đồng ý không để hắn rời khỏi bên cạnh, vẫn để hắn phục vụ như trước, vì làm việc cho Hắc Đế, hắn vui sướng vạn phần, tình cảm bị áp chế, cả người càng bức bối, cho nên, hắn dùng vẻ mặt này để che dấu tất cả.

“Cái ngày này, cậu đợi lâu rồi, không phải sao Dạ Hoàng?”

“Tạ ơn Hắc Đế đã giúp đỡ.” Dạ Hoàng thành kính mà cung kính nói.

Đúng, chờ ngày này quá lâu nên chính hắn cũng quên mất.

“Vậy thì, để tôi đến xem cái yến hội long trọng đó đi.” Mà nhân vật chính của yến hội, là người bọn họ cần đối phó, cũng có thể nói, là người vợ bỏ trốn của hắn, phải bắt cô lại, để sinh mệnh và ký ức của cô hoàn toàn thoát khỏi cái bóng ma kia.

Để cô gái lần này đến lần khác trốn khỏi bên người hắn, hoàn toàn trở thành tù binh của hắn.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Hắc Đế nhếch thành một nụ cười thỏa mãn.

Dạ Hoàng và Dạ Lang đi sau Hắc Đế nhìn khuôn mặt của chủ nhân, hiếm khi Hắc Đế lại cười như vậy.

Nếu người phụ nữ kia quay trở về, liệu bọn họ có dễ thở hơn không! Người phụ nữ kia có ảnh hưởng đến vui buồn của Hắc Đế, mấy người đều hiểu rõ điều này. Giờ chỉ mong cả nhà họ đoàn tụ, sau đó ăn mừng, Hắc Đế ngày ngày hạnh phúc, công việc của họ mỗi ngày đều suôn sẻ.

Biểu tình của Hắc Đế trầm tư nhìn nhà cao tầng phương xa, nghĩ lại cuộc gọi vừa nhận được kia. Bảo bối của hắn, đúng là không phải người thường, chẳng những báo cho hắn biết, còn tiện thể giúp hắn nghĩ ra cách dụ dỗ mẹ nó, có con như thế, kiếp này là đủ rồi. Đương nhiên, còn cần cả những người bạn bên cạnh người phụ nữ đó giúp nữa.

Em à, lúc này, tôi sẽ không bao giờ buông em ra nữa.

Hắc Đế bá đạo mà ôn nhu tuyên thệ.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hắc Đế cười lớn ra khỏi phòng, hắn nên khởi hành thôi.

******

Ba ngày sau, trong đại sảnh tầng một tập đoàn đế quốc, một cuộc họp báo quy mô lớn được diễn ra với sự tham gia của các ký giả có tiếng cùng các phương tiện truyền thông, đài truyền hình lớn.

Thậm chí có một số phóng viên nhỏ không được mời cũng muốn vào săn tin vì tập đoàn đế quốc là tập đoàn có quan hệ đến toàn bộ nền kinh tế Âu Mĩ, thậm chí chi phối cả thế giới, tin tập đoàn đế quốc bị một tập đoàn nhỏ ở Hồng Kông thu mua lan ra, làm khiếp sợ toàn cầu.

Nghe nói lúc trước tập đoàn Đào thị ở Hong Kong có quy mô rất nhỏ, nhưng lại là một tập đoàn phương diện rộng, vì có nhiều công ty con, mà sự tồn tại của họ lại chẳng uy hiếp gì, nên mọi người không nhìn ra, không ai để ý đến sự tồn tại của nó.

Cư như vậy mà phát triển trong yên lặng, từ từ ăn mòn một tập đoàn lớn như vậy, thu mua từng cổ phần của tập đoàn, từ nhỏ thành lớn, giống như một con mãng xà kiên nhẫn mà thung dung nuốt trọn con mồi đang ngủ, đến khi con mồi nhận ra, đã muộn mất rồi.

Đến khi tập đoàn bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của nó, thì dù bọn họ có làm gì đi nữa, cũng không còn kịp nữa rồi.

Tập đoàn Đào thị như một con mọt gặm nhấm bức tường thành, trong nháy mắt sập xuống khiến quân lính tan rã.

Chờ khi mọi người phát hiện ra những vấn đề này, trong bốn năm ngắn ngủi đó, tập đoàn Đào thị từ một tập đoàn nhỏ bé khiến mọi người bỏ qua không thèm để ý đã trở thành đầu rồng trong nền kinh tế Hong Kong, vì từng bước một tiến tới, căn cơ kiên cố không có lỗ hổng, giống như cây xanh kết chặt vào nhau sừng sững không đổ, cho nên, trong lúc nhất thời, ai cũng ngỡ ngàng.

Vì chủ tịch và đổng sự của tập đoàn Đào thị đều thần bí, cho nên dù nó có vị trí lớn mạnh, nhưng vẫn có ít người nhắc đến. Trong giới thượng lưu, có người thì vì cảm thấy thẹn mà không nhắc đến, có người thì không quan tâm.

Chưa ai từng nhìn thấy chủ nhân chân chính của Đào thị, chưa ai từng nhìn thấy những người quản lý thần bí này. Vì bọn họ chưa từng tham gia các bữa tiệc xã giao, cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện trước giới truyền thông.

Nhớ tạp chí kinh tế lớn nhất châu Á “Thương chiến” từng bầu họ là nhân vật quan trọng nhất trong năm, nhưng lúc đi phỏng vấn và chụp ảnh, người xuất hiện không phải chủ tịch, mà chỉ là người phát ngôn.

Một người thành công mà xuất sắc, hơn nữa còn thần bí, càng tăng thêm sự quan tâm của mọi người, khiến bản thân càng có lực hấp dẫn.

Sau hai năm tồn tại trong yên lặng, tập đoàn Đào thị lại làm ra một hành động kinh người, là một kỳ tích của châu Á. Một tập đoàn Châu Á lại thu mua tập đoàn đế quốc sừng sững bất động trăm năm ở San Francisco.

Đây không phải chỉ là cuộc chiến thương trường, còn là một chuyện thần kỳ thời hiện đại.

Hơn nữa trong ngày hôm nay, những con người thần bí sẽ xuất hiện, hơn nữa bên cạnh còn có vài người quan trọng xuất hiện, tin tức lớn như thế, giá trị không gì sánh bằng, đương nhiên giới truyền thông và phóng viên sẽ nhào vào để kiếm được tin tức ngày hôm nay.

Thậm chí ngay cả người dân San Francisco cũng chú ý đến việc này, thứ nhất là quan tâm đến công việc và nền kinh tế San Francisco sẽ bị ảnh hưởng thế nào, thứ hai là tò mò người đứng trong bóng tối kia là ai?

Hôm nay, các ngôi sao nổi tiếng cũng rối rít xuất hiện ở đây, người bên ngoài lớn mật mà đoán, những người này đều là vì con rùa kim quy mà đến.

Nếu người phụ trách tập đoàn Đào thị là một người đàn ông đẹp trai giàu có, lại trẻ tuổi chưa kết hôn, vậy thì, làm vợ hắn không phải là chuyện hoàn mỹ nhất trên thế giới này sao?

Phải biết rằng sau khi xác định thu mua tập đoàn đế quốc, vậy thì, người kia sẽ trở thành đế vương giàu sang nhất của toàn bộ San Francisco. Là con rùa kim quy đích thực.

Trên thực tế, sự thực có lẽ làm người ta thất vọng rồi.

Vì thế mọi người lại lớn mật tiếp tục phỏng đoán.

Có lẽ chủ tịch tập đoàn Đào thị là một phụ nữ!

Nếu chuyện này nói ra thành lời!

Mọi người nghe xong sẽ cho là người nói bị điên nặng!

Dòng người tiếp tục đổ về tập đoàn đế quốc, trước cửa bị tắc nghẽn, dù xuất ra bao nhiêu cảnh sát cũng không thể ngăn được, cuối cùng chỉ có thể phong tỏa đường.

Mà cả tòa nhà tập đoàn đế quốc, cũng vì sự kiện lớn như thế, được thị trưởng San Francisco đích thân gọi điện thoại xuất ra lực lượng FBI Mỹ làm vệ sĩ miễn phí, bảo vệ xung quanh tòa nhà, bảo đảm an toàn chung, không để chuyện không nên xảy ra, bảo đảm vụ thu mua này tiến hành thuận lợi.

Chuyện hôm nay, quả thật là giới chính trị không thể không nhìn. Huống chi, nhiều đổng sự của tập đoàn đế quốc xuất thân bất phàm, cũng là người trong chính giới và thương giới.

Thị trưởng San Francisco và cảnh sát FBI cũng không thể ngồi yên, nếu để xảy ra chuyện gì, chính là chỉ có đường chết.

Trong không khí nóng bỏng này, bảo vệ kiểm tra thân phận của người tấp nập vào cửa, giống như trong mùa hè bỗng có một cơn gió lạnh thổi đến khiến người ta nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng, trên thực tế, ở cửa bỗng xuất hiện năm người, không, còn có một bé trai mặc bộ âu phục nhỏ màu trắng, hai mắt xinh đẹp, khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm, tóm lại cả người giống như một tiểu thiên sứ, nó là người thứ sáu.

Sáu người này nhìn qua thật không tương xứng, tựa hồ như không giống người thường, trên mặt các cô đều mang theo nụ cười thản nhiên, như gió mát trăng thanh.

Mà tất cả mọi người đều biết, trước khi giông tố tiến đến, luôn là sóng yên biển lặng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương