Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
-
Chương 420: Cái giá của vì yêu phát điện
Ác linh Đỗ Duy thật sự rất mạnh.
Trong tình huống 1vs1, nó không thua kém gì xe buýt hay Ngôi nhà kinh dị.
Thậm chí nếu nó có thể đồng hóa ý thức của Đỗ Duy, hoàn toàn điều khiển cơ thể này, nó có thể có một số lợi thế.
Nhưng trên thực tế, phải trả giá.
Sau khi nó được đưa Vidar ra khỏi thế giới của ác linh gương, nó đã làm vài chuyện với giáo phái này.
Tự thừa nhận chỉ là cách để trì hoãn sự phủ nhận bản thân, sau khi rời khỏi cơ thể.
Những ảnh hưởng đó, cũng như Pennywise, là điều khiến ác linh Đỗ Duy trở nên mạnh mẽ như thế này.
Đối với nhân loại, có lẽ không có mấy Hunter có thể chống lại nó.
Nó không phải là người. Ngay cả khi nó không muốn thừa nhận điều đó.
Ác linh Đỗ Duy kết nối với Pennywise, còn Pennywise kết nối tất cả những giáo đồ của Vidar.
Mối quan hệ giữa 3 bên phức tạp không thể tả.
Nó sử dụng Pennywise như bình ắc-quy, còn giáo đồ của Vidar là những tín đồ vì yêu phát điện. Những giáo đồ này đóng góp nỗi sợ hãi.
Vào lúc này, khoảnh khắc khi Ngôi nhà kinh dị lượn lờ trên đầu của ác linh Đỗ Duy, trực tiếp bị nó khoá chặt.
Trong thế giới này được hình thành bởi nỗi sợ, quả bóng bay màu đỏ treo trên cao ngừng căng phồng, bỗng đột ngột teo lại.
Ánh mắt của ác linh Đỗ Duy vô cùng hiểm độc.
Nó muốn giải quyết nhanh Ngôi nhà kinh dị, để có thể dành sức lực để tìm kiếm một ý thức khác cho riêng mình.
Nhưng đột nhiên, có một sự bùng nổ.
Chiếc xe buýt bị lật, lại lật trở về bình thường.
Thân xe vừa bị ác linh thô bạo xé nát, ngay cả cửa trước cũng bị đá văng, nhưng trong nháy mắt lại trở lại nguyên dạng. Đúng như câu “cá muối lật mình”.
Ván bạc đúng là đã hoàn thành, nhưng chiếc xe buýt đã sống lại.
Ác linh Đỗ Duy nói: "Thật kinh tởm."
Sau đó, nó duỗi tay phải, đẩy lên trên.
Đột ngột, toàn bộ Ngôi nhà kinh dị bị nhấc lên cao.
Nó có khả năng điều khiển các vật thể trong không khí, cũng có thể ngăn chặn các ác linh, cộng với cơ chế thay đổi khuôn mặt, đồng hóa năng lực đánh bạc của lá Joker và đồng hóa ác linh gương, năng lực tạo ra thế giới của nỗi sợ.
Theo một nghĩa nào đó, nó là hoàn mỹ.
Nhưng giờ, nó đang thất thế.
Nhưng 2 thứ quái dị vẫn dai như đỉa, không chịu từ bỏ.
Điều quan trọng nhất là không thể sử dụng hết "pin".
Ác linh Đỗ Duy vặn thân, trong nháy mắt liền rời khỏi phạm vi của Ngôi nhà kinh dị.
Nó đã sẵn sàng để rời khỏi thế giới này.
Nhưng chiếc xe buýt lại xông tới.
Cả Ngôi nhà kinh dị cũng vậy. Từ trong cánh cửa dưới tấm biển đẫm máu, một cánh tay đột nhiên duỗi ra, ống tay áo là loại quần áo lao động rất cổ, thịnh hành vào đầu thế kỷ này.
Lòng bàn tay mở ra, đen và khô quắt, trên đó có nhiều vết thương. Trông vô cùng kinh khủng.
Cái lạnh thấu xương, thấu tận xương tủy.
Hơn nữa, bàn tay đó có tính chủ quan mạnh mẽ, nhắm thẳng vào ác linh Đỗ Duy. Sau đó nó lập tức vồ tới.
Trong khoảnh khắc này, ngay cả ác linh Đỗ Duy cũng cảm thấy khó chịu, nó càng lúc càng méo mó và mờ ảo.
"Tao thực sự bị đóng băng?"
Ác linh Đỗ Duy nghĩ.
Nó cảm thấy nực cười. Híp mắt lại, năng lực phong toả cơ thể tương tự, đã tạo ra một số loại tương tác.
Nhưng vào lúc này, chiếc xe buýt trực tiếp chạy vào, vô số sợi chỉ đen dày đặc hiện lên từ trên kẽ hở cửa sổ và cửa ra vào.
Chiếc xe buýt hồi sinh dường như đã đạt được thoả thuận ngầm với Ngôi nhà kinh dị, nó cũng tấn công ác linh Đỗ Duy.
Dù không biết tại sao chúng làm điều này.
Nhưng ác linh Đỗ Duy đã cảm nhận được nguy cơ.
Quả bóng bay màu đỏ trên đầu nó, như thể bị đâm một cái lỗ, điên cuồng xì hơi, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Ác linh Đỗ Duy vặn vẹo cổ. Nó sự dụng năng lực phong toả cơ thể để chống lại Ngôi nhà kinh dị.
Song đột nhiên, ác linh Đỗ Duy khịt mũi, máu chảy xuống mặt nạ.
Cũng không phải là do đòn đánh từ xe buýt.
Đó là thứ mà cơ thể này luôn mang theo, phát động đâm lén sau lưng ác linh Đỗ Duy.
Một lá bài Joker bám vào cơ thể của nó.
Lá bài nguyên bản đã nứt ra, toát ra hơi thở băng giá, những cánh tay thối rữa dày đặc nhô ra, tóm lấy cơ thể của ác linh Đỗ Duy.
"... Tà linh..."
Giọng nói của ác linh Đỗ Duy vô cùng lạnh lùng.
Nó cảm thấy phần tà linh đã bị nó đồng hóa, ngay cả năng lực đánh bạc cũng đang dần biến mất, bị đôi cánh tay thối rữa kia “lôi” ra.
Trên thực tế cũng chính là vậy.
Một bóng người trong suốt, giống như linh hồn của Đỗ Duy, ngả người ra sau.
2 lá bài Joker đều có những năng lực khác nhau.
Kết hợp cả 2 sẽ thành tà linh hoàn chỉnh.
Thứ mà ác linh Đỗ Duy đồng hoá, chỉ là một phần nhỏ trong số đó.
Bây giờ, tà linh này đang muốn lấy đi phần đã bị ác linh Đỗ Duy đồng hóa, nó muốn khôi phục lại sự toàn vẹn của nó.
Hơn nữa, nó có thể ảnh hưởng đến ván bạc trước đó.
Đây là điều không thể chấp nhận được đối với ác linh Đỗ Duy.
Nó chưa từng bị thương ở bất cứ thứ nào, không ngờ lần đầu tiên bị thương lại là do một tà linh.
Cho dù sức mạnh của tà linh này cũng rất quỷ dị.
Nhưng cũng chưa thể đạt đến mức độ quỷ dị.
"Tao muốn ăn thịt mày..."
Ác linh Đỗ Duy gầm lên, vươn tay nắm lấy cái bóng trong suốt sắp rời khỏi mình, muốn thô bạo kéo trở về. Nhưng lúc này, xe buýt và Ngôi nhà kinh dị đều đồng loạt tấn công nó.
Ác linh Đỗ Duy nghiến răng cố gắng ngăn cản.
Nhưng sau khi nó đeo mặt nạ vào, Cái Bóng ẩn hiện trong đó như xác chết, lúc này lặng lẽ xuất hiện sau lưng của ác linh Đỗ Duy.
2 con dao nhọn đâm thẳng vào ác linh Đỗ Duy.
Có vẻ như rất kiên trì muốn giết chết ác linh Đỗ Duy...
...
Ở thế giới bên ngoài.
Tổng bộ của Vidar.
Dưới sự dẫn dắt của Akalette, mọi người đã thu dọn đồ đạc, và nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng càng về sau, khuôn mặt của họ càng trở nên xấu xí hơn.
Con đường phía trước dài vô tận, cứ như không thể đi đến tận cùng.
Trang viên trong thung lũng tạo thành một vòng tròn khép kín.
"Chúng ta không thể rời..."
Akalettete đi đầu rất tức giận, y đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.
Phản chiếu trong con ngươi là đường viền của một quả bóng bay màu đỏ.
Co lại, nở ra.
"Hãy tìm cách thoát khỏi quả bóng bay chết tiệt này."
Akalette suy luận.
Nhưng không ai đáp lại.
Tất cả giáo đồ của Vidar đều bước về phía trước một cách máy móc, khuôn mặt xám xịt, da khô và tóc khô héo, giống như xác chết.
"Nè... mấy đứa sao vậy?"
Akalettete khàn giọng hỏi, chỉ vào những người đó, nhưng ngay khi y duỗi tay ra, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Bởi vì y phát hiện ra rằng da trên cánh tay của mình đã khô quắt.
Vô hình chung, sinh mệnh đang trôi qua rất nhanh.
Đột ngột……
Một tiếng cười ghê tởm, nham nhở xuất hiện trong đầu của Akalettete.
"Hì hì..."
Trong giọng cười này có một tia ma lực nào đó, con mắt của Akalettete căng ra, cả người như bị rút cạn, không khác gì so với những tà giáo đồ khác.
Cùng lúc đó, tất cả những tà giáo đồ đã chết đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía quả cầu màu đỏ trên cao.
Vũ khí bí mật của ác linh Đỗ Duy đã xuất hiện.
Giờ đây, thung lũng này đã trở thành thiên đường cho những ác linh.
Trong tình huống 1vs1, nó không thua kém gì xe buýt hay Ngôi nhà kinh dị.
Thậm chí nếu nó có thể đồng hóa ý thức của Đỗ Duy, hoàn toàn điều khiển cơ thể này, nó có thể có một số lợi thế.
Nhưng trên thực tế, phải trả giá.
Sau khi nó được đưa Vidar ra khỏi thế giới của ác linh gương, nó đã làm vài chuyện với giáo phái này.
Tự thừa nhận chỉ là cách để trì hoãn sự phủ nhận bản thân, sau khi rời khỏi cơ thể.
Những ảnh hưởng đó, cũng như Pennywise, là điều khiến ác linh Đỗ Duy trở nên mạnh mẽ như thế này.
Đối với nhân loại, có lẽ không có mấy Hunter có thể chống lại nó.
Nó không phải là người. Ngay cả khi nó không muốn thừa nhận điều đó.
Ác linh Đỗ Duy kết nối với Pennywise, còn Pennywise kết nối tất cả những giáo đồ của Vidar.
Mối quan hệ giữa 3 bên phức tạp không thể tả.
Nó sử dụng Pennywise như bình ắc-quy, còn giáo đồ của Vidar là những tín đồ vì yêu phát điện. Những giáo đồ này đóng góp nỗi sợ hãi.
Vào lúc này, khoảnh khắc khi Ngôi nhà kinh dị lượn lờ trên đầu của ác linh Đỗ Duy, trực tiếp bị nó khoá chặt.
Trong thế giới này được hình thành bởi nỗi sợ, quả bóng bay màu đỏ treo trên cao ngừng căng phồng, bỗng đột ngột teo lại.
Ánh mắt của ác linh Đỗ Duy vô cùng hiểm độc.
Nó muốn giải quyết nhanh Ngôi nhà kinh dị, để có thể dành sức lực để tìm kiếm một ý thức khác cho riêng mình.
Nhưng đột nhiên, có một sự bùng nổ.
Chiếc xe buýt bị lật, lại lật trở về bình thường.
Thân xe vừa bị ác linh thô bạo xé nát, ngay cả cửa trước cũng bị đá văng, nhưng trong nháy mắt lại trở lại nguyên dạng. Đúng như câu “cá muối lật mình”.
Ván bạc đúng là đã hoàn thành, nhưng chiếc xe buýt đã sống lại.
Ác linh Đỗ Duy nói: "Thật kinh tởm."
Sau đó, nó duỗi tay phải, đẩy lên trên.
Đột ngột, toàn bộ Ngôi nhà kinh dị bị nhấc lên cao.
Nó có khả năng điều khiển các vật thể trong không khí, cũng có thể ngăn chặn các ác linh, cộng với cơ chế thay đổi khuôn mặt, đồng hóa năng lực đánh bạc của lá Joker và đồng hóa ác linh gương, năng lực tạo ra thế giới của nỗi sợ.
Theo một nghĩa nào đó, nó là hoàn mỹ.
Nhưng giờ, nó đang thất thế.
Nhưng 2 thứ quái dị vẫn dai như đỉa, không chịu từ bỏ.
Điều quan trọng nhất là không thể sử dụng hết "pin".
Ác linh Đỗ Duy vặn thân, trong nháy mắt liền rời khỏi phạm vi của Ngôi nhà kinh dị.
Nó đã sẵn sàng để rời khỏi thế giới này.
Nhưng chiếc xe buýt lại xông tới.
Cả Ngôi nhà kinh dị cũng vậy. Từ trong cánh cửa dưới tấm biển đẫm máu, một cánh tay đột nhiên duỗi ra, ống tay áo là loại quần áo lao động rất cổ, thịnh hành vào đầu thế kỷ này.
Lòng bàn tay mở ra, đen và khô quắt, trên đó có nhiều vết thương. Trông vô cùng kinh khủng.
Cái lạnh thấu xương, thấu tận xương tủy.
Hơn nữa, bàn tay đó có tính chủ quan mạnh mẽ, nhắm thẳng vào ác linh Đỗ Duy. Sau đó nó lập tức vồ tới.
Trong khoảnh khắc này, ngay cả ác linh Đỗ Duy cũng cảm thấy khó chịu, nó càng lúc càng méo mó và mờ ảo.
"Tao thực sự bị đóng băng?"
Ác linh Đỗ Duy nghĩ.
Nó cảm thấy nực cười. Híp mắt lại, năng lực phong toả cơ thể tương tự, đã tạo ra một số loại tương tác.
Nhưng vào lúc này, chiếc xe buýt trực tiếp chạy vào, vô số sợi chỉ đen dày đặc hiện lên từ trên kẽ hở cửa sổ và cửa ra vào.
Chiếc xe buýt hồi sinh dường như đã đạt được thoả thuận ngầm với Ngôi nhà kinh dị, nó cũng tấn công ác linh Đỗ Duy.
Dù không biết tại sao chúng làm điều này.
Nhưng ác linh Đỗ Duy đã cảm nhận được nguy cơ.
Quả bóng bay màu đỏ trên đầu nó, như thể bị đâm một cái lỗ, điên cuồng xì hơi, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Ác linh Đỗ Duy vặn vẹo cổ. Nó sự dụng năng lực phong toả cơ thể để chống lại Ngôi nhà kinh dị.
Song đột nhiên, ác linh Đỗ Duy khịt mũi, máu chảy xuống mặt nạ.
Cũng không phải là do đòn đánh từ xe buýt.
Đó là thứ mà cơ thể này luôn mang theo, phát động đâm lén sau lưng ác linh Đỗ Duy.
Một lá bài Joker bám vào cơ thể của nó.
Lá bài nguyên bản đã nứt ra, toát ra hơi thở băng giá, những cánh tay thối rữa dày đặc nhô ra, tóm lấy cơ thể của ác linh Đỗ Duy.
"... Tà linh..."
Giọng nói của ác linh Đỗ Duy vô cùng lạnh lùng.
Nó cảm thấy phần tà linh đã bị nó đồng hóa, ngay cả năng lực đánh bạc cũng đang dần biến mất, bị đôi cánh tay thối rữa kia “lôi” ra.
Trên thực tế cũng chính là vậy.
Một bóng người trong suốt, giống như linh hồn của Đỗ Duy, ngả người ra sau.
2 lá bài Joker đều có những năng lực khác nhau.
Kết hợp cả 2 sẽ thành tà linh hoàn chỉnh.
Thứ mà ác linh Đỗ Duy đồng hoá, chỉ là một phần nhỏ trong số đó.
Bây giờ, tà linh này đang muốn lấy đi phần đã bị ác linh Đỗ Duy đồng hóa, nó muốn khôi phục lại sự toàn vẹn của nó.
Hơn nữa, nó có thể ảnh hưởng đến ván bạc trước đó.
Đây là điều không thể chấp nhận được đối với ác linh Đỗ Duy.
Nó chưa từng bị thương ở bất cứ thứ nào, không ngờ lần đầu tiên bị thương lại là do một tà linh.
Cho dù sức mạnh của tà linh này cũng rất quỷ dị.
Nhưng cũng chưa thể đạt đến mức độ quỷ dị.
"Tao muốn ăn thịt mày..."
Ác linh Đỗ Duy gầm lên, vươn tay nắm lấy cái bóng trong suốt sắp rời khỏi mình, muốn thô bạo kéo trở về. Nhưng lúc này, xe buýt và Ngôi nhà kinh dị đều đồng loạt tấn công nó.
Ác linh Đỗ Duy nghiến răng cố gắng ngăn cản.
Nhưng sau khi nó đeo mặt nạ vào, Cái Bóng ẩn hiện trong đó như xác chết, lúc này lặng lẽ xuất hiện sau lưng của ác linh Đỗ Duy.
2 con dao nhọn đâm thẳng vào ác linh Đỗ Duy.
Có vẻ như rất kiên trì muốn giết chết ác linh Đỗ Duy...
...
Ở thế giới bên ngoài.
Tổng bộ của Vidar.
Dưới sự dẫn dắt của Akalette, mọi người đã thu dọn đồ đạc, và nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng càng về sau, khuôn mặt của họ càng trở nên xấu xí hơn.
Con đường phía trước dài vô tận, cứ như không thể đi đến tận cùng.
Trang viên trong thung lũng tạo thành một vòng tròn khép kín.
"Chúng ta không thể rời..."
Akalettete đi đầu rất tức giận, y đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.
Phản chiếu trong con ngươi là đường viền của một quả bóng bay màu đỏ.
Co lại, nở ra.
"Hãy tìm cách thoát khỏi quả bóng bay chết tiệt này."
Akalette suy luận.
Nhưng không ai đáp lại.
Tất cả giáo đồ của Vidar đều bước về phía trước một cách máy móc, khuôn mặt xám xịt, da khô và tóc khô héo, giống như xác chết.
"Nè... mấy đứa sao vậy?"
Akalettete khàn giọng hỏi, chỉ vào những người đó, nhưng ngay khi y duỗi tay ra, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Bởi vì y phát hiện ra rằng da trên cánh tay của mình đã khô quắt.
Vô hình chung, sinh mệnh đang trôi qua rất nhanh.
Đột ngột……
Một tiếng cười ghê tởm, nham nhở xuất hiện trong đầu của Akalettete.
"Hì hì..."
Trong giọng cười này có một tia ma lực nào đó, con mắt của Akalettete căng ra, cả người như bị rút cạn, không khác gì so với những tà giáo đồ khác.
Cùng lúc đó, tất cả những tà giáo đồ đã chết đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía quả cầu màu đỏ trên cao.
Vũ khí bí mật của ác linh Đỗ Duy đã xuất hiện.
Giờ đây, thung lũng này đã trở thành thiên đường cho những ác linh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook